Hệ Thống Cửu Vỹ 009: Phản Diện Là Của Ta

Chương 28: Nhóc con phản diện cuồng chiếm hữu (8)




Sáng hôm sau vừa thức dậy, Trường Lạc còn đang lờ mờ mắt liền nghe thấy thanh âm hí hửng của hệ thống nhà mình.

(Ting! Chúc mừng kí chủ! Độ hảo cảm của phản diện đã tăng thêm 10%, hiện tại là 60% ].

Trường Lạc đặt chân xuống giường, mặt ngơ ngác không hiểu chuyện gì.

" Hệ thống, mi có đo nhầm không vậy? Từ tối qua tới giờ ta thấy mặt Võ Đoàn Khởi cứ khó chịu với ta. Còn không thèm nói chuyện với ta. Sao sau một đêm lại tăng lên hảo cảm rồi? ".

Hệ thống chính là rất tốt bụng gợi nhắc lại những chuyện tối qua ngoại trừ Võ Đoàn Khởi ra, nó ở trong không gian đều nắm được hết.

(Thì chính là tại thời điểm lúc cô còn đang ngủ say, Võ Đoàn Khởi đã lẻn vào phòng cô mà ngủ. Ta còn thấy cô ôm hắn rất chặt nữa đó! ).

Trường Lạc chính là một bộ dáng vô tội không biết cái gì hết. Còn cảm thấy hoảng hốt mà giận dỗi với hệ thống.

" Hả? Sao...sao lúc đó mi không gọi ta dậy?".

[ Tôi mà gọi cô dậy lúc đó, không chừng cô còn hoảng sợ hơn bây giờ nữa đó ]. Hệ thống thản nhiên trả lời lại cô.

Lời hệ thống rất hợp lí, Trường Lạc cô chẳng còn gì phản bác lại nữa. Thôi thì chẳng cần làm gì cũng có hảo cảm, tâm tình vui là được.

Hôm nay Dương Hoa Hoa đi học về, nét mặt vui vẻ, phấn khích như được mùa. Suốt cả bữa tối còn thỉnh thoảng cười tủm tỉm một mình. Trường Lạc còn phát hiện ra lúc cô bé này về nhà còn hiện trên mặt hai gò má ửng hồng lạ thường.

Cả Trường Lạc và Võ Đoàn Khởi đều nhìn ra điều này, chỉ là không một ai nói gì.

Cứ như vậy ăn hết bữa cơm, sau bữa tối có thời gian ngồi tâm sự. Lúc này Trường Lạc mới cùng Dương Hoa Hoa hai người con gái ngồi chung trên ghế sofa, cô cất giọng nhẹ nhàng thăm dò.

" Hôm nay có phải gặp chuyện vui gì không?".

Dương Hoa Hoa nghe Trường Lạc hỏi vậy liền bày ra một nét mặt thiếu nữ mới lớn mà e thẹn, đỏ mặt. Do dự một lúc mới ngập ngừng quyết định kể cho Trường Lạc nghe tâm tư của mình.

" Thực ra là ...mấy hôm trước trong lớp có một nam sinh mới chuyển trường tới lớp em. Cậu nam sinh đó lúc mới chuyển vào kì thực em không có thiện cảm với cậu ta. Chính là cái kiểu con nhà giàu thiếu gia luôn tỏ ra kiêu hãnh. Nhưng mà sau đó, em mới phát hiện, thực ra con người cậu ấy khá tốt. Hôm nay còn giúp em giải vây trước đám nữ sinh xấu tính...còn...còn tỏ tình với em nữa! ".

Cô bé Dương Hoa Hoa này càng nói, nét mặt càng lộ rõ ửng hồng. Chính là giọng điệu có phần hơi e dè, lại sợ bản thân sẽ bị coi là yêu sớm mà bị nghiêm cấm.

Trường Lạc nghe xong mới đầu còn tỏ vẻ ngạc nhiên. Rõ ràng trong cốt truyện có nói mối tình đầu của nữ chính là nam chính Triệu Tử Sâm. Nhưng phải cho đến khi bọn họ lên đại học mới quen biết nhau. Sao bây giờ lại....

Ngay khi trong đầu cô còn nghi ngờ chưa rõ, Dương Hoa Hoa lại mở miệng cẩn thận mà hỏi nhỏ cô.

"Chị! Chị có phải sẽ không cho em được có tâm tư yêu đương không? Chính là...sẽ giống như mấy phụ huynh khác, nghĩ rằng việc yêu đương lứa tuổi này là không đúng... ".

Thấy Dương Hoa Hoa tỏ ra e ngại, một bộ dáng cô nhóc sợ sệt lo nghĩ đủ thứ, Trường Lạc không nhịn được mà cười khẽ thành tiếng. Lại cầm lấy đôi bàn tay nhỏ bé của Dương Hoa Hoa mà cất giọng thanh thoát.



" Cô bé này! Ai nói với em là chị sẽ ngăn cấm chứ? Dù gì thì em cũng lớn rồi, có thể tự mình định đoạt mọi chuyện cá nhân em. Chị cũng không có quyền can thiệp sâu sắc. Còn về chuyện...yêu sớm, cũng không phải là chuyện xấu gì. Con người trên đời này đều có cảm xúc, đều sẽ cần đến tình yêu. Chỉ là, tình yêu thanh xuân vườn trường phải thật trong sáng, có biết chưa? ".

Vừa nói, Trường Lạc vừa dịu dàng nói khẽ, lại đưa tay xoa đầu Dương Hoa Hoa một cái khiến cho Dương Hoa Hoa cũng không ngờ tới Trường Lạc vậy mà có thể suy nghĩ thoáng như vậy. Nhất thời cả hai mắt mở to, nét mặt vui mừng mà cười tủm để lộ ra hai má núm đồng tiền duyên dáng.

" Chị nói thật sao? Chị..chị không ngăn cấm em có tình cảm với nam sinh trong lớp? ".

"Ừm ". Trường Lạc khẽ gật đầu cười mỉm. Lại có vấn đề cần làm rõ với Dương Hoa Hoa.

" Chỉ là...em có thể nói cho chị biết, là nam sinh như thế nào lại có thể lọt vào mắt xanh của cô nhóc em? Hửm? ".

Trường Lạc cất giọng hỏi như đang chọc ghẹo Dương Hoa Hoa.

Dương Hoa Hoa thấp giọng, nghĩ tới cậu nam sinh khiến cho mỗi lần gặp là nhịp tim lại đập loạn lên.

" Cậu ấy tên Triệu Tử Sâm, là một người rất đẹp trai, cao ráo, còn...rất tốt bụng nữa. Tuy nhà giàu có nhưng lại không kiêu căng, hóng hách ".

Trường Lạc không quá bất ngờ khi từ trong miệng Dương Hoa Hoa biết được nam sinh mới chuyển trường đến kia lại chính là nam chính Triệu Tử Sâm.

Xem ra khẳng định là hiệu ứng cánh bướm, vì có sự can thiệp của cô vào thế giới này đã làm thay đổi một vài tình tiết câu chuyện, vì thế mà nam chính đã xuất hiện sớm hơn. Nhưng điều đó không ảnh hưởng gì đến việc cô hoàn thành nhiệm vụ của mình cả.

Hai cô gái ngồi tâm sự với nhau ở trong phòng khách đúng lúc Võ Đoàn Khởi từ trên tầng bước xuống. Vừa rồi những gì hai người nói cậu ta đều đã nghe thấy hết.

Chẳng qua cũng không có gì cảm thấy khó chịu. Chính là vì bản thân ở trong trường cũng đã nghe thấy tin đồn về tên nam sinh mới chuyển tới ở lớp dưới kia. Lại biết được Dương Hoa Hoa và Triệu Tử Sâm đang hẹn hò với nhau. Nhưng những chuyện này hắn hiện tại đều không mấy để tâm.

Nếu là trước kia, lúc Võ Đoàn Khởi có một chút gì đó yêu thích Dương Hoa Hoa, chắc chắn nghe thấy những chuyện này sẽ nhảy ra ngăn cản, thậm chí còn coi tên

Triệu Tử Sâm kia thành tình địch.

Chỉ là, mọi thứ thay đổi quá nhiều. Giờ người mà hắn thích, là sự yêu thích tuyệt đối, cũng chỉ có người phụ nữ kia mà thôi. Úc Thanh của hắn!

Võ Đoàn Khởi nghênh ngang đi qua chỗ hai người Trường Lạc và Dương Hoa Hoa đang ngồi, đi thẳng vào tủ lạnh lấy đồ uống.

Trường Lạc thấy cậu ta xuất hiện không có nói năng gì. Nghĩ đến trong cốt truyện Võ Đoàn Khởi cũng có tình cảm đặc biệt với Dương Hoa Hoa, khẳng định vừa rồi đã nghe thấy liền rất khó chịu.

Nghĩ nghĩ, vẫn là nên đi động viên, an ủi đối phương một chút. Không chừng còn có thể gia tăng độ hảo cảm.

Vốn hệ thống ở trong không gian biết rõ bây giờ người Võ Đoàn Khởi thích là cô, vậy mà nó lại không can ngăn cô đi chọc giận người ta. Nó chính là nghĩ, lần này muốn xem trò vui của kí chủ. Cũng không tính là ác đi! Ai kêu ngày thường kí chủ nhà nó hay nổi nóng với nó như vậy!

Trường Lạc đi tới chỗ Võ Đoàn Khởi đang đứng ở trong bếp uống nước, cô khẽ khàng đi tới, đặt tay nhẹ lên vai cậu ta mà vỗ vỗ, giọng nói thông cảm mà an ủi người ta.

"Ay! Đoàn Khởi à, chuyện tình cảm không nên miễn cưỡng. Tôi biết là cậu trong lòng cũng thích Hoa Hoa...nhưng mà, con bé đã có đối tượng khác. Người ta còn đẹp trai như vậy. Thiết nghĩ, vẫn là cậu nên sớm buông tay để không phải chuốc về đau khổ ".

Trường Lạc một bộ dáng thao thao bất tuyệt đứng phía sau lưng Võ Đoàn Khởi mà tự coi lời nói của bản thân quá mức cảm động. Lại không nghĩ điều này vậy mà ngay lập tức chọc giận Võ Đoàn Khởi.



Võ Đoàn Khởi còn đang uống nước suýt thì bị lời của cô làm cho sặc nước. Vừa bỏ ly nước ra đặt sang một bên, cậu mới quay đầu lại, đôi lông mày nhíu chặt mà cau có nhìn thẳng vào mắt Trường Lạc.

Trường Lạc thấy thái độ khó chịu của Võ Đoàn Khởi thì trong đầu chỉ cảm thấy khó hiểu. Chẳng lẽ cô nói không đúng sao?

Võ Đoàn Khởi thấy vẻ mặt dửng dưng, vô tội của cô thì lửa giận trong lòng càng lớn. Bản thân không kiềm chế được mà đè cô ra, ép sát cô vào tường, hai tay ghìm chặt hai tay của cô lại. Cậu mở miệng lạnh lẽo cất tiếng.

"Ai nói với chị là tôi thích Hoa Hoa?".

Trường Lạc chính là muốn nói, còn không phải sao. Rõ ràng là như vậy mà!

" Tôi... tôi... ".

Trường Lạc bị đối phương ép sát, bản thân lại còn thấp hơn đối phương nên tạo ra cảm giác yếu thế. Càng khiến cho cô có chút không thoải mái mà ngập ngừng hồi lâu. Ánh mắt nhìn xuống phía dưới vì phân tâm, lại vô tình khiến cho Võ Đoàn Khởi nghĩ là cô đang tránh né mình.

Võ Đoàn Khởi dùng một tay từ từ nâng nhẹ cằm cô lên, để cô nhìn thẳng vào mắt mình. Lúc này cậu ta hơi nhăn mày, giọng nói trầm thấp vang lên.

"Nhớ cho kĩ, người tôi thích không phải là Hoa Hoa. Người tôi thích là chị, Úc Thanh. Còn có, làm sao chị biết được tên Triệu Tử Sâm kia đẹp trai chứ? Có đẹp trai bằng tôi không? ".

Võ Đoàn Khởi chính thức mở miệng thổ lộ với Trường Lạc. Còn là kiểu bá đạo tổng tài nữa chứ. Nhất thời khiến cho đầu óc của cô trở nên mơ hổ, choáng váng. Cả khuôn mặt xinh đẹp giờ phút này liền trở nên ngây ngốc tại chố.

Võ Đoàn Khởi thấy cô như vậy nhìn mình, không nói lời nào liền muốn cúi xuống, đặt lên trán cô một nụ hôn. Vốn dĩ muốn hôn xuống vị trí kia, nhưng bản thân lại sợ sẽ làm cho cô kinh hãi. Vì thế Võ Đoàn Khởi hắn vẫn là nhịn xuống vậy. Sau này còn nhiều cơ hội.

"Sau này không được để ý đến người con trai nào khác. Chỉ để tôi ở trong mắt thôi có được không? ". Võ Đoàn Khởi dùng ánh mắt chân thành, giọng nói trầm ấm dịu dàng trước nay chưa từng có.

Dáng vẻ yêu nghiệt đầy dụ hoặc này lại bất giác khiến cho Trường Lạc vô duyên vô cớ gật đầu đồng ý với cậu ta.

" Um".

Võ Đoàn Khởi thấy cô một bộ dáng ngoan ngoãn như vậy, còn đồng ý với hắn. Trong lòng hắn lúc này vui mừng khôn siết, hạnh phúc biết nhường nào. Hắn không nghĩ đến cô vậy mà cũng thích hắn.

Vốn còn cho rắng, bản thân một khi nói ra, nếu như cô không đồng ý ở bên hẳn, vậy thì hẳn sẽ làm cho cô bị trói chặt bên cạnh hẳn. Chỉ có thể cả đời này là của hẳn mà thôi.

Nhưng... cuối cùng cô vậy mà lại nguyện ý chấp nhận tình cảm của hắn. Hắn thật sự rất vui. Đem Trường Lạc ôm vào trong lòng, khóe miệng khẽ nhếch lên.

Cùng lúc này, hệ thống ở trong không gian cũng vang lên âm thanh quen thuộc.

( Ting. Chúc mừng kí chủ! Độ hảo cảm tăng 20%. Hiện tại đang ở mức 80% ].

Trường Lạc lúc này chẳng còn để ý đến lời nó nói. Cô vẫn còn đang ngơ ngác, ở trong lòng Võ Đoàn Khởi chưa kịp định hình được mọi chuyện vừa xảy ra.

Có phải tiến triển như thế này cũng quá nhanh rồi không?