Chương 8: Quyết định
Tiên Anh Minh nhìn ba người đang ngây ngô qua câu nói. Trả lời thắc mắc của họ, hắn điều khiển đưa ba đồ vật ra khỏi người bọn họ, lơ lửng lên trước mặt.
Selina đầu óc choáng váng, vẫn còn ngây người ra, nhận thấy một chiếc đèn chui từ người ra, làm cô kinh sợ, trái tim nhảy lên mãnh liệt, chiếc ngực phồng căng lên, hơi thở bị đình trệ vài giây, hét to một tiếng “A”.
Khi chiếc đèn chui hết ra ngoài, thân thể yếu ớt lui về sau, khuôn mặt vẫn hiện lên sợ hãi, nhìn chiếc đèn.
Cô gái “Nữ Hoàng” có vẻ trầm ổn hơn, thấy chiếc vòng chui ra từ người, lơ lửng trước mặt cô, cô trợn mặt kinh ngạc vài giây sau đó quay trở lại vẻ mặt bình tĩnh, nhìn chiếc vòng trầm tư suy nghĩ.
Còn Keelin do biết trước nên biểu cảm không chút rung động nào, vẫn bình thản, nhưng khi nhìn quả cầu từ người mình bay lên trước mặt, hiện ra nét mặt kinh ngạc, không nghĩ tới quả cầu lại nằm bên trong người mình.
Một câu nói lại vang lên:
“Ta không biết các ngươi từ đâu lấy được những thứ này. Nhưng hiện tại các ngươi đang sở hữu nó tương đương các ngươi với ta có một mối liên hệ!”
“Các ngươi có thể dùng nó, kết nối nói với ta!”
Cô gái “Nữ Hoàng” thấy người thần bí kéo mình vào đây không có ác ý, mà do mình với người đó có sự liên hệ mới bị đưa vào đây. Chiếc vòng này là do mẫu hậu để lại cho mình, không ngờ nó còn có bí mật kinh khủng như vậy.
“Thưa ngài, vậy ngài đưa chúng tôi vào đây làm gì?” Cô nói ngữ khí nhẹ nhàng, xưng hô kính trọng người thần bí là “Ngài”.
Selina hiện đã bình tĩnh lại, biết được mình không có nguy hiểm gì, thở phào một hơi, theo lời vị kia, cô chăm chú nhìn chiếc đèn, mới nhận ra nó giống chiếc đèn ngủ ở phòng mình.
Lai lịch chiếc đèn, là do cô mua lại ở chợ đồ cũ gần đây, thấy nó đẹp và chiếc đèn ở phòng đã cũ kỹ rồi, tiệt mua cái mới thay vào, ai ngờ chiếc đèn này không phải vật thường, nó lại là vật trung gian để liên kết đến một vị tồn tại cao thượng thần bí.
Đang suy nghĩ về chiếc đèn, cô nghe thấy tiếng nói của cô gái “Nữ Hoàng” quay đầu nhìn cô, đầy nghi hoặc.
Dừng như cô ấy nói ngôn ngữ Winifred thì phải?
Để ý nhìn dáng dấp cô ấy rất giống chủng tộc người ‘Thiên Vũ’ a.
Chẳng lẽ cô ấy cùng mình đến cùng nơi?
Nhưng mà nhìn cô ấy giống nữ hoàng, từ quần áo tới chiếc vương miện và khí chất, mà chủng tộc "Thiên Vũ" đâu có theo chế độ “Lập Vương”.
Hơn thế lúc đầu cô còn không nói ngôn ngữ Winifred, mà một ngôn ngữ nào đó, bây giờ tại sao cô lại nói ngôn ngữ Winifred?
Chẳng lẽ do vị tồn tại cao thượng kia tự phiên dịch sang ngôn ngữ để mình hiểu? Khả năng là vậy, bất tri bất giác kéo vào đây, thì việc phiên dịch ngôn ngữ với người cũng chẳng nhằm nhò gì... Selina gật đầu hài lòng với phân tích của mình.
Đúng như phân tích của thiếu nữ “Tinh Linh” Selina, Tiên Anh Minh không chỉ phiên dịch ngôn ngữ của hắn cho họ hiểu, mà phiên dịch luôn ngôn ngữ của họ, vì hắn phát hiện thiếu nữ “Tinh Linh” khác với hai người nọ, bởi hắn nghĩ rằng hai người kia giống hắn đều là người chỉ là thuộc dạng khổng lồ.
Nghĩ đến đến họ dùng ngôn ngữ khác nhau, nên để tiện giao tiếp hắn đành phải phiên dịch cho cả ba đều hiểu nhau nói gì, chính như vậy thể lực của hắn bị hút đi rất nhiều, cũng may vẫn đủ để cho hắn đứng vững, không có gục ngã.
Keelin giống như Selina, hắn cũng phân tích khi nghe thấy cô gái kia nói ngôn ngữ chỗ hắn, thay vì ngôn ngữ cổ, cũng ngồi chờ đợi câu trả lời của vị bí ẩn này.
Câu hỏi cô gái vừa dứt chưa được bao lâu, âm thanh Tiên Anh Minh vang lên trong cung điện:
“Ta hiện tại chưa cần các người làm gì giúp ta. Do ta ngủ say quá lâu, khi tỉnh lại vội thử nghiệm triệu hồi những thuộc hạ cũ của ta. Nên các người kéo các ngươi vào đây chính là cuộc thử nghiệm và xác nhận một số thứ!”
Tiên Anh Minh lường trước câu hỏi của cô gái “Nữ Hoàng” suy nghĩ câu trả lời, chém gió một tí vào đấy, nâng cao địa vị của mình lên.
Nhưng hắn không nghĩ tới câu chém gió này làm rung động mãnh liệt đến cô gái “Nữ Hoàng” và Keelin.
Theo vị kia nói, chủ nhân trước chiếc vòng này là thuộc hạ cũ của ngài, người đó khả năng là mẫu hậu hoặc ai đó, vì hiện tại mình không biết được nguồn gốc của chiếc vòng, đến từ mẫu hậu, hay được người nào truyền cho người... Cô gái “Nữ Hoàng” trong lòng kh·iếp sợ, nghĩ tới trường hợp nếu thuộc hạ cũ là mẫu hậu, vậy cô chẳng phải là hậu nhân thuộc hạ của vị này sao? Vậy cô cũng phải xưng một tiếng chủ nhân.
Nếu trường hợp hai thì chẳng khác, cho dù mình không có liên hệ huyết mạch tới thuộc hạ cũ của vị này, nhưng mình lại sở hữu vật của kẻ đó, còn bị ngay lúc vị này tỉnh dậy kéo vào đây, có nghĩ mình hiện tại thay thế người kia sao.
Cô gái “Nữ Hoàng” nghĩ đến trường hợp này, bàng hoàng, tâm trạng lo lắng, nếu trở thành thuộc hạ người này, đồng nghĩa sinh tử mình đều nằm trong tay vị thần bị này sao?
Cô muốn cựa quậy thoát khỏi sự giằng buộc này, nhưng lại không thể, cô trước mắt vị thần bí chẳng khác một con kiến cả. Trong lòng có chút tuyệt vọng.
Bên Keelin, hắn nghĩ khác. Hắn nhớ tới thời điểm mình sở hữu quả cầu này, đó là lúc hắn với một đoàn nhà thám hiểm đi tới một di tích, như thường lệ đoàn hắn khám phá di tích, phát hiện di tích thuộc dạng cổ xưa, không biết trải qua bao nhiêu năm tháng.
Chuyến thăm dò này, mang lại cho đoàn hắn một tài phú kinh người, bên trong di tích chứa rất nhiều châu báu. Cho tới khi đoàn phát hiện bí mật kinh khủng bên trong di tích. Di tích này cất chứa một đồ liên quan mật thiết với một vị “thần” nào đó.
Biết được, cả đoàn điên cuồng tìm kiếm, là một nhà thám hiểm việc khám phá, tìm tòi những thứ đi vào quên lãng chính là chuyện luôn hướng tới, mà bây giờ tìm thấy đồ vật liên quan đến “thần” thì tâm trạng ai cũng điên cuồng, hưng phấn.
Cuối cùng sâu bên trong di tích, bọn hắn nhìn thấy một quả cầu xanh dương pha trộn màu trắng tựa như làn sóng biển cuộn trào lơ lửng không biết bao lâu trên một tấm cột làm bằng đá quý, bên dưới khắc ba chữ đơn giản bằng chữ cổ, nhưng lại khó lý giải “Thần theo dõi”.
Sau khi cả đoàn lấy được quả cầu, hắn là người được tin tưởng giao cất giữ, ngoài ý muốn, bên trong đoàn một người tên là Jarwon Aurdy Orrin không kiềm chế lòng tham, lợi dụng sức mạnh áp đảo mọi người, mở ra một cuộc t·hảm s·át kinh hoàng, đưa tất cả đều c·hết đi, trừ mỗi hắn còn sống, do giữ quả cầu, biết được đối phương ngắm đến nó, những người còn lại đã mở đường cho hắn chạy, ngăn tên kia lại. Trên đường chạy trốn hắn cũng bị đối phương gây lượng lớn sát thương, đưa hắn đến gần bờ vực t·ử v·ong.
Cho đến thời điểm gần c·hết, hắn bị vị bí ẩn kia thông qua quả cầu kéo vào đây, được chữa trị toàn bộ v·ết t·hương, quan sát cung điện và câu nói vị kia, hắn xác định nghĩa ba từ “Thần theo dõi” là gì.
Như vị bí ẩn kia nói, quả cầu này lúc đầu thuộc về một cấp dưới của ngài, hiện tại cấp dưới của ngài đã không còn nữa, quả cầu bị hắn chiếm giữ, tương đương hắn hiện là thuộc hạ tiếp theo thay cho người kia. Đã là thuộc hạ thì luôn bị chủ nhân theo dõi, quản lý là chuyện đương nhiên.
Hơn hết, ba chữ bên trong có ghi một chữ “thần” mà di tích đó cũng chứa đồ vật liên quan mật thiết với “thần”.
Từ nhiều manh mối, suy ra vị bí ẩn này chính là một vì “thần” mà đồ vật liên quan theo người nói là quả cầu trước mặt hắn.
Keelin nội tâm cuộn sóng mãnh liệt, hắn không tưởng được mình may mắn lại được tiếp xúc tới tồn tại cao thượng, mà lại còn khả năng trở thành thuộc hạ của người. Đây là thứ nhiều kẻ chỉ biết mơ ước và khát khao.
Tuy trong lòng cảm xúc mãnh liệt như vậy, bên ngoài khuôn mặt biểu cảm vẫn tĩnh như nước, một phần là hắn đã trải qua nhiều chuyện, tích được nhiều kinh nghiệm, khiến tính cách hắn chững chạc và trầm ổn, còn lại hắn muốn cho "thần" nhìn thấy bộ mặt này, để cho "thần" có thể tin tưởng được thuộc hạ mới của mình.
Selina đứng dậy, giờ đây cô rất bình tĩnh, sự sợ hãi vơi đi rất nhiều, không còn ảnh hưởng đến tinh thần, hít một hơi sâu, chỉnh đốn giọng nói, kết hợp câu từ, ngẩng đầu nhìn trần cung điện, giọng điệu nhẹ nhàng êm ái nói ra:
“Thưa ngài! Nếu đây là một thử nghiệm...” Nói đến đây, cô có hơi cúi đầu lo lắng, giọng thấp lại nói tiếp: “Vậy sau khi thử nghiệm thì chúng tôi có thể trở về không?”
Cô gái “Nữ Hoàng” và Keelin cùng nghĩ tương tự, thay vì mở miệng, hai người im lặng chờ đợi câu trả lời.
Một âm thanh vang lên, khác với lúc trước, không có tia cảm xúc nào trong lời nói, mà chỉ có uy áp, giờ đây âm thanh mất đi uy áp:
“Tất nhiên được!”
“Nếu giờ các ngươi muốn, ta có thể thực hiện!”
Selina và cô gái “Nữ Hoàng” trong lòng vui sướng, ngược lại Keelin thì có chút mất mát, qua câu nói của “thần” có vẻ qua cơn ngủ say, người đã không cần thuộc hạ nữa, mà chỉ thử nghiệm một chút xem còn kẻ nào còn cầm đồ vật của người không.
Nhưng hắn không thể bỏ qua cơ hội này được, tuy không trở thành thuộc hạ của người, hắn vẫn muốn lợi dụng cơ hội, nắm bắt kiếm một chút lợi ích qua sự kiện này.
Hắn chống tay xuống dưới đất, nhấc nhẹ người dậy, hành động của hắn gây lên chú ý đến hai người kia, vị trung niên này luôn luôn ở trạng thái im lặng và không làm gì, làm hai người tí quên mất còn người khác ngoài họ.
Keelin ngẩng đầu, ngữ khí bình tĩnh không nhanh không chậm nói ra:
“Thưa ngài! Qua lời nói ban đầu từ ngài, tôi thấy rằng ngài vừa tỉnh ngủ khỏi giấc ngủ dài và thời đại bây giờ hiện đã thay đổi đi rất nhiều, sẽ có nhiều thứ mới lạ mà ngài chưa biết đến...” Hắn suy nghĩ câu từ, cẩn thận nói tiếp, đỡ chọc giận “thần”: “Hơn thế ngài không cảm thấy thử nghiệm này thú vị sao? Ba chúng tôi đều đến từng nơi khác nhau, chúng tôi có thể giúp ngài thu thập thông tin ngài cần đến, trong tương lai ít thời điểm, vài phương tiện nhỏ bé, ngài ngại ra tay, chúng tôi sẽ giải quyết hộ ngài.”
“Đúng không?” Hắn cúi đầu, quay nhìn hai người giống hắn bị kéo vào đây, nói.
Selina và cô gái “Nữ Hoàng” còn đang mơ màng trong lời của Keelin, bỗng nhận được câu hỏi từ hắn, cả người ngây ra vài giây, rồi rơi vào trầm tư.
Người này đưa mình vào đây, vốn dĩ không có ác ý gì hết, còn cho thấy sự kỳ diệu về nơi đây... Đúng rồi ha, mình cũng lợi dụng nơi đây tìm hiểu một chút bên ngoài... Selina suy nghĩ thật kỹ, gật đầu một cái, ngẩng đầu, nhẹ nhàng mở miệng:
“Đúng vậy thưa ngài!”
Không lâu sau đó, cô gái “Nữ Hoàng” cũng mở miệng theo:
“Đúng vậy thưa ngài!”
Lúc đầu cô còn hơi do dự, sau đó nghĩ đến tình cảnh của mình, từ câu nói của vị này, người sẽ không biết cô thành thuộc hạ, khiến cô gan dạ cầu lợi ích trong nguy hiểm, tán đồng với ý kiến vị trung niên kia.
Bên ngoài cung điện.
“Thật đúng vừa ý mình mà” Tiên Anh Minh đứng bên ngoài, nhận được lời đề nghị, gật đầu hài lòng, mỉm cười truyền giọng nói mình vào trong.
Bên trong cung điện.
Bên trong, ba người im lặng, thấp thỏm chờ đợi câu trả lời vị thần bí này. Không ngoài hai mươi giây, một âm thanh vang lên:
“Ta là một người thích trao đổi đồng giá!”
“Sẽ không cho khiến các ngươi vô điều kiện hỗ trợ!”
“Ta sẽ in sâu thời gian trong tụ họp tiếp theo vào người các ngươi qua ba đồ vật kia. Khi đến thời hạn nó sẽ truyền qua suy nghĩ cho các ngươi trước một khoảng nào đó cho các ngươi chuẩn bị!”
“Theo ý chỉ của ngài!” ba người cùng nói.