Chương 34: Chuẩn bị cho nghi thức.
“Ta bị gì vậy?” Người đàn ông trung niên con mắt kinh sợ, vịn chiếc ghế chậm rãi đứng lên.
“Bố bị sao vậy?” Con trai người trung niên đỡ người bố mình lên, lo lắng hỏi.
Người trung niên lắc đầu, trấn an con trai, ngồi lên ghế lại, bốn giây sau mới bình ổn lại trạng thái, đưa mắt nhìn ra ngoài, nhìn về đám đông, nhưng không phát hiện ra gì hết, thấp giọng nói ra:
“Là ai?”
...
Tiên Anh Minh trông thấy người trung niên bỗng quỳ gối, khá ngạc nhiên, nhưng không bận tâm lắm, trầm tư suy nghĩ.
Người siêu phàm nhiều hơn mình tưởng. Đi lảng vảng thôi cũng gặp một người.
Vậy trên toàn thế giới, số lượng người siêu phàm là bao nhiêu?
“Anh Minh, anh Minh!”
“Hả?” Tiên Anh Minh bị tiếng gọi em gái bừng tỉnh khỏi cơn suy nghĩ, hơi cúi đầu hỏi:
“Chuyện gì thế?”
Linh Anh vươn tay chỉ vào một quán trà sữa bên kia đường, nở nụ cười xinh đẹp, như một đứa con nít nói ra:
“Anh mua cho em một cốc trà sữa đi”
Tiên Anh Minh đưa ánh mắt theo hướng cô em gái chỉ, nhíu mày, rồi thư giãn ra, gật đầu “Ừ” một cái, dẫn em gái sang bên đường.
...
Ba ngày trôi qua, kỳ thi tốt nghiệp đã chấm dứt, Tiên Anh Minh dành thời gian nghỉ ngơi đi vào không gian thần bí.
Hắn ngồi trong cung điện lộng lẫy, ngồi chỗ bàn đá màu trắng, trên mặt bàn có chín tờ giấy, ghi những phương thuốc trở thành siêu phàm giả.
Hắn hiện đang có ý định trở thành một siêu phàm giả, nhưng nội tâm vẫn còn lấn cấn không dứt khoát được.
Từ buổi đầu đi thi, hắn gặp được một người trung niên siêu phàm giả, lúc đầu hắn không để ý lắm, ngày hôm sau, phát hiện rằng số người siêu phàm giả lọt vào mắt hắn càng nhiều.
Điều quan trọng là bọn chúng toàn lởn vởn chỗ khu hắn sống, tuy không có đối mặt trực diện, nhưng qua nhiều lần gặp gỡ, phát hiện ra rằng, những người siêu phàm giả đều bị quỳ gối nếu bị hắn nhìn trúng.
Lúc đó, hắn chìm vào trầm tư suy nghĩ rất nhiều, cuối cùng đưa ra một đáp án, tất cả đều do viên đá gây lên.
Chính sự gây lên đó, nhiều siêu phàm giả đã đánh dấu khu hắn sống, từ đó số lượng siêu phàm giả xuất hiện gần nhà, càng ngày càng lớn.
Tình cờ, khi Tiên Anh Minh nhìn một siêu phàm giả, thấy tên đó quay mặt hướng chỗ hắn, giật mình quay mặt vào trong nhà, thì phát hiện hình ảnh phản chiếu khuôn mặt mình trong tấm kính đen.
Hắn cả người kinh hoảng thấy được đôi mắt biến hóa của mình, hiểu ra, cứ gặp một siêu phàm giả, mắt hắn sẽ biến hóa, sự biến hóa đó tạo lên một lực lượng kinh khủng, khiến cho siêu phàm giả bị hắn nhìn, sẽ không có sức lực kháng cự lại, mà quỳ gối, sùng kính như một vị “Thần Minh”.
Đôi khi phát hiện đó lại mang đến cho hắn nguy cơ, cực kỳ nguy hiểm. Người siêu phàm đã phát giác được vấn đề, khả năng đã khoan vùng trong phạm vi khu hắn sống.
Trong trường hợp tất cả siêu phàm giả tụ họp với nhau đưa ra một sự kiện, có thể khiến hắn lộ ra ánh sáng, đưa đến nhiều con mắt tập trung lên người mình.
Tiên Anh Minh ngày hôm nay tâm trí sợ hãi, luôn luôn trong tâm lý căng thẳng, lo lắng về cảnh siêu phàm giả ập vào bắt hắn, hại gia đình mình.
Ngay bên chiều, nguyền rủa cây gậy đã tái phát, làm hắn bị đập người vào sườn giường, khi cố gắng chạy thoát những ảnh ảo của nguyền rủa tạo ra.
Tiên Anh Minh nhắm đôi mắt, ngả về sau, thư giãn thân thể, giúp tinh thần trở nên thanh thản, mới suy nghĩ được cách giải quyết
Gần năm phút tọa thiền, Tiên Anh Minh thẳng người dậy, thở dài một hơi, tiết bỏ lo âu ra ngoài, cầm lên một tờ giấy ghi phương pháp trở thành siêu phàm giả.
DIỄN VIÊN.
Năng lực: thân thể linh hoạt giúp đóng vai, thay thế người khác.
Nguyền rủa: dễ khiến mất hết sức lực.
Nguyên liệu: lông của chim Kang Khu bảy màu, máu của khỉ Bạch Vươn, củ cây Giác Quan, lá của cây Lốt Thiết.
Vũ đạo:...
Phương pháp hắn chọn là chức vị “Diễn Viên”. Để chọn chức vị này, tất nhiên là liên quan đến ưu điểm của nó mang lại. Nguyền rủa không quá nguy hiểm và năng lực cũng rất thú vị. Nhược điểm là vũ đạo rất là khó, làm bản thân hắn nghĩ rằng mình có thực hiện được không, chỉ là mặt trái nó nguy hiểm quá thấp, nên đành liều một phen.
Hắn còn có một suy đoán rằng, nếu trở thành siêu phàm giả, thì lời nguyền rủa l·ây n·hiễm sẽ bị tiêu trừ.
Tuy không có manh mối lắm, nhưng cứ đoán bừa như vậy. Cho dù không tiêu trừ, thì hắn vẫn trở thành siêu phàm giả thôi, vì không còn đường lui nữa. Đành phải suy đoán bừa một chút, củng cố tinh thần mình.
Tiên Anh Minh cầm phương pháp chức vị “diễn viên” cùng với đó là mô phỏng một tấm thảm, bước lên trên, ngồi điều khiển nó bay ra ngoài khu vườn nguy liệu.
Ngoài mấy con thú ra, thì nguyên liệu thì đã quen thuộc, biết đến, nên không cần mất bao lâu là thu thập đầy đủ.
...
Tiên Anh Minh ngồi trên tấm thảm lơ lửng trên khu rừng. Giờ đây hắn mất nhiều thời gian cho tìm kiếm nguy liệu động vật.
Hắn không biết một chút nào về hai nguyên liệu đó ngoài hình minh họa, vì thế việc tìm kiểm rất khó khăn
Tiên Anh Minh bay trên màn bảo vệ, bị nhiều loài động vật bầu trời thuộc loài ăn thịt trông thấy, điên cuồng lao đến, nhưng lại bị màn bảo vệ ngăn cách.
Tiên Anh Minh bay đến một khu vực trồng rất nhiều cây đa dạng màu sắc, thấy nơi đây sinh sống rất nhiều loài thú bay, sự chú ý của hắn rơi vào một cây cổ thụ to, sinh nở ra những chùm lá màu hường.
Thấy một tổ chim dựng trên bụi cây, một cặp chim đang ủ ấp ở trong, là một cái một đực. Tiên Anh Minh con mắt mừng rỡ, khi tìm được nguyên liệu đầu tiên động vật.
Con chim Kang Khu bảy màu, la lá một con công vũ, nhưng bộ lông lại lông bảy màu rất rực rỡ, tỏa ra khí chất cao quý, đôi mắt phượng hoàng cao thượng với nhãn quang màu hường lục.
Nếu con chim này thân hình nhỏ nhắn như các giống chim ở trái đất, chắc mình bắt ra ngoài nuôi làm cảnh mất... Tiên Anh Minh trong lòng kích thích.
Cặp đôi chim Kang Khu rất to lớn, nhìn đôi cánh của nó, sải cánh ít nhất phải ngoài 100 mét, còn dài gần gấp đôi trung bình của một chiếc máy bay thương nhân.
Tiên Anh Minh mê mẩn nhìn cặp chim xinh đẹp Kang Khu, trong đầu ý niệm dùng quyền năng, nhẹ nhàng tút một lông chim ra, bay xuyên qua màn bảo vệ lên tới chỗ tấm thảm.
Con chim bị nhổ lông bất ngờ, giật mình phản ứng đưa cổ lên gào thét, xòe đuôi lông vũ bảy màu lung linh ra và dùng đôi cánh rộng tựa như cả bầu trời che chắn cho tình nhân của nó và hai quả trứng bên dưới.
Ồ, hóa ra đang ấp trứng, bảo sao phản ứng mãnh liệt như vậy... Tiên Anh Minh ngạc nhiên, cười cười nhìn hành động của con chim đực.
Giờ không biết kiếm khu sinh sống của con khỉ đây?
Tiên Anh Minh đưa chiếc lông chim khổng lồ bay về cung điện, chứ không mang theo, do nó quá lớn, dễ khiến bị động vật khác chú ý, sẽ khiến tìm kiếm trở nên khó khăn hơn.
Tiên Anh Minh bay đến chiếc hồ duy nhất khu rừng, quan sát được nhiều sinh vật khác nhau đang uống nước ven hồ.
Hắn dừng lại một thời gian, nhìn xem có dấu hiệu của giống loài khỉ không?
Gần năm phút, Tiên Anh Minh không tìm thấy loài mình cần, nhưng lại có một thứ đưa đến sự chú ý, tò mò.
Chiếc hồ rất to, cùng với đó là một dòng nước tinh khiết, trong suốt, giúp tầm nhìn Tiên Anh Minh có thể nhìn sâu dưới xuống dưới hồ, cộng thêm vị trí đắc lợi trên cao, càng bổ sung thêm rõ ràng hình ảnh bên dưới.
Một hòn đá, nhìn hình dáng khá giống với một quả trứng khổng lồ được xiềng xích ở trung tâm hồ. Nó không được đặt ở dưới đáy mà đặt ở sâu cách mặt nước chỉ tầm hai mươi mét, đủ để Tiên Anh Minh nhìn thấy.
Thứ khiến hắn hiếu kỳ là những sinh vật sinh sống dưới hồ dừng như rất sợ viên đá, chúng chỉ bơi quanh, với khoảng cách ít nhất mười mét.
Tiên Anh Minh cơn tò mò tăng cao, dùng quyền năng đưa viên đá lên khỏi mặt nước.
Viên đá sâu dưới hồ rung động mãnh liệt, tạo ra những sóng nước mạnh mẽ, chấn động tất cả sinh vật xung quanh. Nhiều loài vật đang uống nước cũng giật mình quay người chạy khỏi hồ.
Viên đá rung chuyển chậm dần ngoi lên, xiềng xích cũng ngoi lên theo. Viên đá cách mặt nước chỉ còn bảy mét thì dừng lại, do bị xiềng xích kéo giữ.
“Hử?” Tiên Anh Minh hơi ngạc nhiên, rơi vào trầm tư, quan sát viên đá, lại tới bốn sợi xích chói giữ.
Viên đá chắc không phải tầm thường, bị bốn sợi xích chói quanh nó, tựa như bị trấn áp ở nơi đó.
Nhắc mới nhớ, hồ ao này vị trí gần với lâu đài phía Tây.
Tiên Anh Minh đưa ánh mắt nhìn về phía lâu đài phía Tây, cả người lạnh buốt, hít một hơi khí lạnh, phát giác được mình đang sinh ra sợ hãi, vội rơi vào trạng thái tọa thiền.
Hai phút sau, Tiên Anh Minh thở phào một hơi “Phù!” mới bình tâm lại, gác chuyện viên đá sang một bên.
Năng lực hiện tại có hạn, quan trọng thân xác còn ở trong không gian. Nghịch ngu một chút thôi là đưa mạng mình chẳng khác đứng trên sợi dây mỏng, không biết đứt lúc nào.
Tiên Anh Minh điều khiển tấm thảm lướt quanh một vòng khu rừng, cho tới khi gặp được loài khỉ Bạch Vươn.
Khỉ Bạch Vươn, sở hữu bộ lông màu trắng như tuyết dài hơn những loài khỉ khác, làn da màu tím than, đôi mắt đen viền không khác con người lắm.
Tiên Anh Minh tìm thấy nguy liệu cuối cùng, nội tâm vui sướng, nhưng lại rất ngạc nhiên, bất ngờ trước giống loài khỉ này.
Loài khỉ Bạch Vương sống theo bầy đàn, điểm khác lạ với chủng loài linh trí thấp, thì chúng có tập quán la lá, phải nói là rất giống con người thời tiền sử.
Trong mắt Tiên Anh Minh, thấy bầy khỉ sống quanh nhiều túp lều được xây dựng từ những cành cây khô với lá, cỏ khô, rất đơn sơ, mang đến cho người nhìn nghĩ đây là một túp lều do con người tạo lên, chứ không phải một giống loài chưa khai linh trí.
Kinh thật, loài khỉ này trí thông minh sắp chạm tới điều kiện khai thông rồi đấy.
Nếu để chúng sống tiếp trong môi trường tự nhiên, vài trăm năm hay nghìn năm là ít nhất có thể tiến hóa giống con người đó.
Tiên Anh Minh ngồi trên tấm thảm hứng thú quan sát bầy khỉ, chợt thấy chuyện thú vị.
Trung tâm bầy khỉ, diễn ra một trận đấu giữa hai con khỉ đực, được cổ vũ, theo dõi xung quanh nhiều con khỉ khác, tạo thành một vòng tròn giác đấu.
Á Á Á Á... Tiếng gào thét của bầy khỉ, tạo sôi nổi cho trận đấu.
Trong vòng tròn, một con khỉ Bạch Vươn khuôn mặt dữ tợn, cầm trên đôi tay một hòn đá, đôi chân bước chậm chạp thành vòng tròn với con khỉ trước mặt, chiếc miệng luôn ở trong tư thế gầm gừ, tạo uy phong cho bản thân nó:
“Khừ Khự khừ khự...”
Chú khỉ Bạch Vươn kia cũng không kém, trên tay cầm một cành cây khô, bước theo vòng con khỉ, đối mặt gầm gừ với nhau còn khỉ, không để bản thân thua kém:
“Khừ khự khừ khự...”
Hai con khỉ cứ như thế đi vòng cách xa đối thủ trong gần hai phút, thì con khỉ cầm viên đá mở đầu cuộc chiến, cầm theo viên đá, lao đến bằng cả bốn chi đến con khỉ đối thủ.
Nó thấy khoảng cách đã đẹp, cong đôi chân lấy đà, bật cao lên về hướng đối thủ, hai tay cầm viên đá giơ cao, đập mạnh về con khỉ Bạch Vươn kia.
Con khỉ cầm cây gậy cũng rất tinh quái, thấy đối thủ bật cao lao về phía mình, vội lách sang một bên tránh né cú đập.
Con khỉ cầm viên đá đập trượt xuống đất, bị khựng vài giây, mới ngoảnh mặt về hướng đối thủ, định lao sang đập lại lần nữa, thì đã quá muộn.
Con khỉ cầm cây gậy thấy đối phương bất động vài giây, nhận biết cơ hội, nhanh tay vụt cành cây thật mạnh vào đầu đối thủ.
Con khỉ cầm tảng đá bị đập đến choáng váng, kêu đau nằm ra đất, không có cơ hội chống cự.
Con khỉ cầm cây gậy không khoan nhượng bước nhanh tới đối thủ, hai tay cầm cành cây giơ cao đập nhiều cú vào người đối thủ của mình.
Hai con khỉ đang chiến đấu kịch nhiệt, thì khán giả cũng không kém kêu gào càng cuồng nhiệt hơn.
Con khỉ cầm tảng đả đã không chịu đựng được nữa, kêu lên một tiếng, ném tảng đá mạnh vào cằm đối thủ.
Con khỉ cầm cành cây chủ quan không đề phòng, bị tảng đá đập “Phập” một cái vào cằm, mất cân bằng ngã ngửa về sau xuống đất.
Con khỉ kia nhận được cơ hôi, bật người dậy, đưa tay c·ướp lấy v·ũ k·hí cành cây, ánh mắt điên cuồng cắm mạnh xuống bụng đối thủ.
Đầu cành cây không quá nhọn, vừa đủ, cộng theo một lực mạnh, đã đâm thủng bụng con khỉ nằm dưới đất, bắn tung tóe máu ra ngoài.
Con khỉ b·ị đ·âm thủng bụng, đau đớn giãy giụa, kêu gào thảm thiết một hồi, khi sức lực không còn nữa mới nằm im, thân thể co giật, hơi thở yếu ớt, cho đến khi số máu chảy ra quá nhiều, mới c·hết đi vì mất máu.
Con khỉ chiến thắng với bộ lông dính máu đứng trước xác đối thủ như một chiến công, ưỡn ngực, kêu gào dữ dội, tỏa ra khí thế hùng mạnh của mình.
Tất cả khán giả khỉ xung quanh vui sướng, phấn khích cũng kêu gào với nhau, chúc mừng nhà chiến thắng.
Tiên Anh Minh ngồi trên tấm thảm, quan sát trận đấu, nội tâm kinh hãi trước sự man rợ của trận chiến, vô thức nói một câu:
“Thật là dã man.”
Vừa hay trận đấu này, Tiên Anh Minh có thể thu thập được lượng lớn máu từ xác con khỉ thua cuộc, hoàn thiện số nguyên liệu cho nghi thức chức vị “diễn viên”.
Tiên Anh Minh dùng quyền năng hút số máu từ xác con khỉ bay lên trước sự ngỡ ngàng của bầy khỉ.
Sau đó, hắn mang máu khỉ Bạch Vươn, củ Giác Quan và lá cây Lốt Thiết về cung điện, chuẩn bị cho nghi thức.