Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Hạt Giống Vũ Trụ

Chương 29: Tình huống ngoài ý muốn




Chương 29: Tình huống ngoài ý muốn

Tiên Anh Minh thở hắt, nằm ngả ra ghế, hai tay cố xoa thái dương, đôi mắt nhắm lại thư giãn, chiếc đồng đồ trước người, kim ngắn chỉ đến 9 giờ.



Không biết cô gái “Công Lý” như nào rồi? Còn sống hay đ·ã c·hết? Tí nữa mình vào kiểm tra xem.



Cô ấy mà thành công thành siêu phàm giả, thì hội nhóm của mình số lượng siêu phàm giả chạm đến hai người.



Ừm, số hai là số nhiều đúng không?... Tiên Anh Minh nhếch môi, gượng lên một nụ cười.



Nếu cô ấy thất bại, nên trách mình xui thôi.



Tiên Anh Minh thở phào một hơi, tiết hết mệt mỏi ra ngoài, đưa tay sờ lên viên đá quý sau lớp băng, thấp giọng mở miệng:



“Hầy... vào lại thôi.”



Ý thức dung nhập vào đám tinh vân, Tiên Anh Minh không vội đọc sách, đưa tầm nhìn ghé qua lâu đài phía Bắc, xác nhận sống c·hết cô gái “Công Lý”.



Bên trong lâu đài phía Bắc, hai mươi tám vật thần bí như cũ, lơ lửng tại một vị trí trên không trung.



Tiên Anh Minh đảo tầm nhìn tới chiếc vòng đại diện cho cô gái “Công Lý”. Hắn thấy chiếc vòng vẫn y nguyên, không có gì biến đổi, trầm tư vài giây.



Làm sao để biết cô ấy còn sống hay đ·ã c·hết đây?



Người ta không khẩn cầu mình, thì mình có trực tiếp xem hình ảnh người ta hiện tại không?



Tiên Anh Minh vốn thông qua chiếc vòng, xem tình hình cô gái “Công Lý” nhưng hắn mới nhớ, từ đầu đều phải qua lời khẩn cầu của ba người họ, hắn mới xem được.



Người ta dung hợp chiếc vòng vào làm nhất mà.



Mình cũng chưa thử dung nhập vào hai mươi tám đồ vật, xem bên kia bọn chúng đang ở đâu.



Nên thử một chút xem sao.



Tiên Anh Minh đưa ý thức vào chiếc vòng đầu tiên. Một hình ảnh hiện ra trong đầu hắn.



Một làn sương mờ ảo, lững thững bay trong không trung. Làn sương nghi ngút từ làn nước nóng, thả hơi khắp căn phòng.

Tạch! Tạch! Tạch!



Tiên Anh Minh bị làn sương che mờ, khó nhìn được khung cảnh, ngờ vực nơi đây, thầm nghĩ.



Nhìn qua, giống mấy nơi hẻo lánh, thường hay dùng để chôn cất.



Đừng nói là cô ấy thất bại nghi thức, đã được mai táng... Tiên Anh Minh nội tâm kinh nghi.



Không thể nào, làm gì nhanh như vậy, mình mới có rời được nửa tiếng gì đó, chứ đâu có lâu.



Hơi nước đã dần phai mờ, Tiên Anh Minh tầm nhìn trở nên rõ dàng, hắn thấy được một bể nước rộng, xung quanh được lát đá nền màu vàng cực sang trọng, có bốn cây cột dựng quanh bể, nạm nhiều đá quý bên trên.





Một hình bóng mờ mờ xuất hiện trong làn hơi nước. Một cô gái, thân thể không mảnh vải, hiện ra làn da trắng ngọc, đường cong gợi cảm với mái tóc vàng bồng bềnh hòa vào trong hơi nước. Đằng sau lưng cô gái, đôi cánh chim màu trắng xóa, bị ướt đẫm, đọng lại nhiều giọt nước.



Arianna đôi mắt tím lộng lẫy, trộn lẫn trong hơi nước, gợi lên vẻ bí ẩn, sang trọng và huyền ảo. Đôi mắt xinh đẹp nhấp nháy vài cái, làm rung động những giọt hơi nước còn đọng trên đôi hàng mi, tạo lên cảnh tượng đầy quyến rũ.



Nàng cầm trên tay một cục bông, chà chà lên đôi tay thon gầy, chậm rãi kéo xuống phần ngực, lại vòng qua cổ tới sau lưng.



Arianna, nàng đang rửa ráy bản thân, lau đi những giọt mồ hôi nhớt nhát tiết ra trong lúc thực hiện nghi thức.



Nàng tâm trạng vui vẻ, hài hòa vào dòng nước nóng, ngâm bên trong hưởng thụ. Có điều là nàng đã mất đi cảm giác nhiệt độ, do tác động bởi năng lực “chiến binh”.



Tiên Anh Minh tâm trí bất động trước hình ảnh trước mắt, năm giây trôi qua, hắn mới trở về trong mê man, khuôn mặt bỗng ửng đỏ, nét mặt bối rối không biết làm gì, không nghĩ nhiều cắt đứt liên hệ chiếc vòng.



Mình thấy gì vậy? Ai đó chọc mù mắt tôi đi.



Ôi mẹ ơi, cô ấy không có c·hết mà đang tắm.



Nói lại thì đúng là một khoảnh khắc đặc sắc nha.

Ừm, sao mình thấy bản thân biến thái vậy?



Thân hình cô ấy.... Không không, Minh Anh! Mày tỉnh táo lại đi.



Hãy nghĩ đến cảm nhận của cô ấy, khi biết mình bị ai đó nhìn mình trong bộ dáng hỏa thân xem.



Chính mày là con trai, còn không muốn người khác nhìn mình hỏa thân. Chứ đừng nói là một cô gái, lại còn rất cao quý nữa.



“...”



Tiên Anh Minh đầu óc hỗn loạn, nhiều suy nghĩ b·ạo l·oạn diễn ra. Đầu hắn đôi lúc hiện lên hình ảnh lúc nãy, không thể kiểm soát được suy nghĩ.



Hắn cảm thấy mình thật kinh tởm, thật có lỗi với cô gái “Công Lý” cho dù không có cố ý, vốn dĩ mang lòng hỏi thăm, ai ngờ lại gặp tình huống như vậy.



Thời gian trôi qua không biết bao lâu, Tiên Anh Minh đã im lặng lại, tự thiền trong ý thức, thả lỏng đầu óc, mới chậm rãi nói ra:



“Coi là mình nợ cô gái “Công Lý” một lời xin lỗi, tương lai sẽ trả sau.”



Tội lỗi quá lớn, Tiên Anh Minh không biết làm gì hiện tại đền bù cô gái “Công Lý” chỉ nhắc nhủ mình, trong tương lai, hãy giúp đỡ cô ấy.



Tiên Anh Minh lần nữa im lặng, hòa mình vào sự tĩnh lặng của không gian, nghe lấy âm thanh âm u, huyền dịu, những tiếng róc rách của làn nước trong khu rừng, tiếng cơn gió xé rách không khí ở khu vực tuyết, hay những âm thanh đặc thù khác nhau của sinh vật bên trong.



Tiên Anh Minh cảm thấy mình tựa như một vị “thần” đang chăm chú quan sát chúng sinh.



Quan sát thử mấy đồ vật còn lại xem.



Tiên Anh Minh phá vỡ tọa thiền của mình, đưa tầm nhìn hướng tới một chiếc vòng tay, được làm từ bảy viên ngọc, tương ứng với bảy màu sắc cơ bản.



Tiên Anh Minh dùng quyền năng, đưa ý thưc dung nhập vào bên trong chiếc vòng.





Hình ảnh bên kia chiếc vòng, chậm rãi hiện ra. Tiên Anh Minh trong lòng phấn khích, hiếu kỳ, tự hỏi có điều gì mới lạ.



Tiên Anh Minh tập trung quan sát từng chi tiết hiện lên, thấy được khung cảnh màn đêm âm u tịch mịch, một ngọn lửa màu cam đang cháy rực, lơ lửng trên không trung.



Ngọn lửa? Chiếc vòng tay đâu? Bên trong ngọn lửa sao?



Nhìn kỹ ngọn lửa, thấy hình dáng rất kỳ lạ...Tiên Anh Minh trầm tư, chăm chú lên ngọn lửa.



Hình ảnh thông qua chiếc vòng ngọc, là một màn đêm, cùng với một ngọn lửa cháy rực. Ngọn lửa giống như một tháp nước chảy từ trên cao xuống.



Thử xuyên thấu màn đêm, nhìn kỹ xem nào.



Tiên Anh Minh dùng quyền năng tác động vào chiếc vòng ngọc, xua tan bóng đêm, biến không gian đêm tối thành ban ngày.



Tiên Anh Minh chính thức nhìn rõ ràng hình ảnh, nhìn về phía ngọn lửa, trông thấy toàn cảnh ngọn lửa, nhưng có điều, sự thật về ngọn lửa vượt ngoài suy nghĩ của hắn.



Tiên Anh Minh sững sờ ba giây, nhìn về phía ngọn lửa, trong đầu tự nhủ rằng mình có bị ảo giác không?



Đây là sinh vật gì? Người siêu phàm sao?... Tiên Anh Minh nội tâm kinh hãi, khó bình tĩnh lại được.



Ngọn lửa lơ lửng trên không trung là mái tóc từ một người phụ nữ, phủ trên đầu người đó xuống dưới lưng. Người phụ nữ sở hữu làn da hồng đỏ, đôi mắt đỏ như máu, mặc trên người bộ đồ hình dáng giống ngọn lửa và trên cổ tay trái, đeo lên chính chiếc vòng ngọc bảy sắc.



Người phụ nữ kỳ lạ đang ngồi trên một chiếc ghế làm từ đá xanh rêu, ở trong một căn phòng khá chật hẹp, ngột ngạt.



Với thân hình quá đặc biệt của người phụ nữ, khiến cho Tiên Anh Minh nghĩ người phụ nữ chính xác là người siêu phàm.



Người này là siêu phàm chức vị gì?... Tiên Anh Minh thích phú, phấn khích suy đoán.



Có người nữa... Tiên Anh Minh thấy hình bóng khác đi vào.



Theo tầm nhìn từ chiếc vòng ngọc, nhìn thấy một người đàn ông, mái tóc giống người phụ nữ, khác là mái tóc của người đàn ông là ngọn lửa màu xanh dương, mặc trên người bộ giáp, đeo một thanh kiếm ở eo, đôi mắt chững chạc, tỏa ra khí thế dũng mãnh.



Lại là một người siêu phàm nữa sao?



Hay họ không phải là một người siêu phàm, mà một chủng tộc đặc biệt, cùng đến với thế giới ba người kia?



Tiên Anh Minh nhớ lại thân hình ba người. Quý ông “Tự Do” có đôi mắt kỳ lạ, thiếu nữ “Thiên Nhiên” là một “Tinh Linh” còn cô gái “Công Lý”...



Đôi má Tiên Anh Minh bỗng ứng đỏ, khi nhắc tới cô gái “Công Lý” làm hắn nhớ tới chuyện lúc nãy.



Minh Anh, ngươi hãy bình tâm lại... Tiên Anh Minh nhẩm trong ý thức.



Hắn tầm nhìn tập trung tới hai người lọ, thấy hai người nói chuyện rất lớn tiếng, như bị mâu thuẫn thứ gì đó, cho tới khi người đàn ông rút kiếm ra, chĩa thẳng tới cổ người phụ nữ, đầu kiếm lạnh lẽo, cách bề da cổ chỉ vài phân.



Người phụ nữ, đôi mắt căm phẫn, mái tóc lửa bùng cháy thẳng lên, như một con dã thú trừng trừng lên người đàn ông.



Người đàn ông ánh mắt lạnh lùng, không bệnh tâm đến hành động của người phụ nữ, mở miệng nói vài câu, rồi thu kiếm lại, xoay người bước chậm ra ngoài.





Đi đến nửa chừng, hơi quay nghiêng đầu lại, nói gì đó, mới bước tiếp, mất v·út trong tầm mắt người phụ nữ.



Người phụ nữ thấy người đàn ông đã đi mất, ngửa lên cao, gào thét, mái tóc lửa càng cháy rực hơn...



Cãi nhau sao?



Đáng tiếc là mình không nghe hiểu được họ nói gì.



Người phụ nữ chưa dung hợp làm nhất với chiếc vòng, khiến Tiên Anh Minh không thể tác động quyền năng phiên dịch sang ngôn ngữ tiếng việt.



Hắn thấy không có gì đặc sắc nữa, cắt đứt liên hệ với chiếc vòng ngọc bảy sắc, trở lại lâu đài Bắc.



Ý thức quay lại không gian, Tiên Anh Minh bắt đầu rơi vào trầm ngâm.



Sao mình lại không thấy chiếc vòng ngọc sáng lên, khi có ai đó sở hữu nó, giống như ba người kia.



Cần một điều kiện nào sao? Một điều kiện tạo mối liên hệ tới nơi đây?



Ừ, chắc vậy rồi.



Tiên Anh Minh đặt vấn đề này sang một bên, chuyển tầm nhìn đến một vật khác.



Một tấm khiên lọt vào tầm nhìn của hắn. Tấm khiên màu bạc, bề mặt được điêu khắc những đường nét đặc thù, giữa tâm bề mặt, được nạm một viên đá quý màu xanh dương nổi bật.



Tiên Anh Minh nội tâm hưng phấn, đưa tầm nhìn dung hợp vào chiếc khiên.



Ngoài ý muốn, hắn dung nhập ý thức vào trong lại chỉ thấy toàn bóng đêm, dùng quyền năng, nhưng vẫn như cũ, bóng đêm không bị xua tan, vẫn che đậy tầm nhìn của hắn.



Nhiều lần thử nghiệm không thành công, Tiên Anh Minh cắt đứt liên hệ tấm khiên.



Quái lạ...



Chẳng lẽ muốn xem được. Đồ vật thần bí cần phải bị ai đó sở hữu sao?



Tiên Anh Minh muốn xác nhận điều này, hắn chọn bừa ba vật khác thử nghiệm.



Một sợi xích màu đỏ như máu, hai đầu gắn một chiếc móc với một quả cầu cùng màu.



Một thanh dấu X, chất liệu màu bạch kim, tâm được được gắn một thanh hình vuông dài, màu bạch kim. Mỗi đầu trên chữ X, được nạm một viên đá quý, với bốn màu khác nhau: hồng, tím, lục và vàng. Ở tâm, bề mặt chữ X được gắn sâu một viên đá quý không màu.



Đồ vật còn lại là một đôi bông tai hình giọt nước, với hai màu đối chất nhau, lam và lục.



Tiên Anh Minh dung nhập vào thanh dấu X đầu tiên, như cũ, giống với tấm khiên, lần nữa là bông tai và sợi xích, cuối cùng kết quả đều giống nhau.



Thật sự đúng như mình suy đoán sao.



Hầy, đúng là nhàm chán mà.



Tiên Anh Minh không còn hứng thú với mấy đồ vật còn lại, chuyển tầm nhìn tới lâu đài Đông, đọc nốt số quyển sách còn lại.