Chương 28: Thực hiện nghi thức Chiến Binh
Arianna mặc trên bộ trang phục màu vàng lộng lẫy, trên đầu không còn đội chiếc vương miện, nàng bước tới chiếc giường giữa căn phòng, vén tấm chăn dài xuống dưới nền.
Tấm chăn vén lên, hiện ra một hộp sắt màu bạch kim, được khóa lại cẩn thận. Nàng ôm lấy chiếc hộp mang ra khu trống trong căn phòng, lấy từ người một chiếc chìa khóa, cúi người đẩy hiện lên ổ khóa và mở ra.
Chiếc nắp hộp mở lên, thấy bên trong đó, cất chứa một bông hoa, với cánh hoa như một ngọn lửa, một trái cây hình dáng quả táo màu xanh lam, một lọ đựng dung dịch máu, và ít vàng, bạc, sắt.
Đây là số nguyên liệu cần có thực hiện nghi thức trở thành siêu phàm giả chức vị “chiến binh”. Nàng đã sai người mua sắm đủ tất cả, cất gọn vào một chiếc hộp, chuẩn bị cho ngày hôm nay.
Arianna nhìn số nguyên liệu, trong lòng kích động, bởi vì hiện tại nàng quyết định thực hiện nghi thức trở thành siêu phàm giả luôn. Nội tâm vừa lo lắng, vừa chờ mong.
Mình không còn thời gian nữa.
Arianna ánh mắt nghiêm nghị, kéo bỏ tấm thảm dưới chân ra chỗ khác, hiện lên một vòng tròn khắc bên dưới, cho tay cầm lấy từng nguyên liệu, đặt vào giữa vòng tròn.
Arianna bước lùi về sau hai bước, hai tay nắm lại, đưa lên trước ngực, nhắm đôi mắt, hít một hơi sâu, thả lỏng tâm trạng, ngữ khí nhẹ nhàng, đầy tôn kính mở miệng:
“Trong tinh không hắc ám,
Tồn tại và mãi mãi,
Chúa tể thần bí cai quản vận mệnh,
Người đứng sau tấm màn đỏ,
Ta khẩn cầu ngài,
Lấy danh hiệu xưng tên,
Vĩnh Hằng!”
“Ta khẩn cầu ngài ban phước cho ta, ta khẩn cầu ngài lắng nghe và chăm chú tới ta, ta khẩn cầu ngài!”
Nàng không đủ tự tin lần thực nghi thức, sợ xảy ra sai sót trong quá trình, dẫn đến thất bại.
Nàng nhớ lại lời giải thích từ quý ông “Tự Do” biết sự nguy hiểm khủng bố của việc thất bại, khiến cho tâm lý luôn luôn lo âu, hay nghĩ tới trường hợp mình bị thất bại, làm cho tinh thần rơi vào khủng hoảng.
Qua lời nói chuyện với Garrick, nàng từng có lần muốn từ bỏ trở thành siêu phàm giả, nhưng nhìn về dân chúng, nhìn lại những kẻ phản loạn, ý chí của nàng không cho phép yếu đuối, gào thét trong lòng rằng:
“Ta là Nữ Hoàng, một Nữ Hoàng của một vương quốc phồn vinh, nếu ta yếu đuối, dựa dẫm vào người khác, vậy vương quốc ta sẽ đi về đâu, ta làm Nữ Hoàng làm gì.”
Nàng dành thời gian suy nghĩ thật kỹ, ấn định ngày hôm nay sẽ thực hiện nghi thức. Tránh trường hợp ngoài ý muốn, nàng khẩn cầu nhờ ngài “Vĩnh Hằng” quan sát và ban phước cho mình.
Trong tâm trí nàng, ngài “Vĩnh Hằng” không khác gì một vị “thần” mà phương pháp qua lời kể của Garrick, bắt nguồn từ các “Thần Minh”. Nếu được một vị “thần” chăm chú trong lúc thực hiện, nàng tự tin mình sẽ không thất bại.
Lời tụng niệm kết thúc, Arianna chờ đợi vài giây ngắn ngủi, đợi lời khẩn cầu của mình truyền đến ngài “Vĩnh Hằng” rồi mới bắt đầu thực hiện nghi thức.
...
Tiên Anh Minh dung nhập ý thức vào đám tinh vân, hắn đang buồn phiền đọc từng quyển sách còn lại.
Số lượng sách hắn đọc đã chạm ngưỡng ba mươi quyển, mà hắn ngoài tìm được mấy phương thuốc oái oăm, hay phương thuốc thần kỳ, thì hắn vẫn chưa tìm thấy phương thuốc liên quan đến nguyền rủa.
Còn bốn quyển nữa thôi, không tìm thấy, chắc mình c·hết mất.
Hãy cho nó có đi, mấy con lợn nhựa này.
Nếu thần chúa, nghe được lời tôi, hãy ban phước cho tôi, hãy cho tôi may mắn tìm được phương thuốc mà mình cần.
Tiên Anh Minh, ý thức trong đám tinh vân cầu xin, nhưng vẫn giữ tỉnh táo không cho cảm xúc mình hỗn loạn hay rơi vào tuyệt vọng, không thể cho lời nguyền rủa tái phát.
Tiên Anh Minh đang đọc nốt quyển sách thứ ba mươi, đột nhiên ý thức bị rung động, làm hắn nghi hoặc.
Rung động truyền từ lâu đài phía Bắc?
Ai đó đang khẩn cầu mình, hay kẻ nào đó đã sở hữu một vật trong hai mươi năm vật còn lại?
Tiên Anh Minh mang theo nghi hoặc, đưa tầm nhìn, thẩm thấu vào lâu đài phía Bắc. Tầm nhìn xuyên vào bên trong, thấy được chiếc vòng, đại diện cho cô gái “Công Lý” đang phát sáng.
Cô gái “Công Lý” đang khẩn cầu mình sao? Không biết cô ấy cần gì? Mong là trong phạm vi giải quyết của mình... Tiên Anh Minh suy nghĩ một trận, dùng quyền năng đưa tầm nhìn của mình dung nhập vào chiếc vòng.
Hắn thấy được cô gái “Công Lý” đang đứng trước một vòng tròn, bên trong vòng tròn đặt nhiều thứ. Hắn nhìn ra đây là cô gái “Công Lý” đang thực hiện nghi thức trở thành siêu phàm giả.
Tiên Anh Minh nghe được lời khẩn cầu của cô gái “Công Lý” phiền muộn nói ra:
“Vừa nãy mình còn cầu xin ban phước, giờ đây một người cầu xin mình ban phước, đúng là nghiệt duyên mà.”
“Mình chỉ là “thần” giả thôi, chứ làm gì có quyền năng mà ban phước cho người khác.”
“Mà cô ấy, thức hiện trong không gian, may ra mình còn làm được, chứ bên ngoài thì chịu.”
“Thôi kệ cứ đáp lại cho cô ấy yên tâm, vừa hay quan sát xem nghi thức tấn thăng siêu phàm giả như nào.”
Tiên Anh Minh truyền lời đáp qua chiếc vòng, đến tâm trí cô gái “Công Lý”.
Đúng rồi, mình đáp lại, thì cô ấy hiểu rằng mình đã được ban phước, sẵn sàng thực hiện nghi thức.
Trường hợp thành công, cô ấy sẽ nghĩ rằng mình thành công do được ban phước, khiến cô ta sùng bái mình hơn.
Còn thất bại, thì... ờ, chẳng sao cả, n·gười c·hết không nói được gì a. Mình cũng không lộ ra sơ hở nào cả.
Tiên Anh Minh trong lòng cười âm hiểm, tuy cảm thấy mình hơi độc ác, nhưng biết làm sao giờ, cho dù mình không đáp lại, nhìn qua biểu hiện biết cô ta vẫn sẽ thực hiện, mà không cần ban phước.
Tiên Anh Minh con mắt tập trung, cẩn thận chăm chú nhìn cô gái “Công Lý” bắt đầu thực hiện nghi thức.
...
Arianna vẫn đứng im sau lời khẩn cầu trong gần hai mươi giây, không thấy lời đáp lại, trong lòng hơi thất vọng, tự nhủ bản thân rằng “Thần” đang bận, không có khả năng đáp lại lời gọi của mình.
Không sao! Nhất thì c·hết, cũng coi là mình được giải thoát khỏi cuộc sống gò bó này.
Arianna hai tay nắm chặt, đôi mắt nghiêm nghị, thở một hơi mạnh, đánh cược sinh mạng của mình vào lần nghi thức.
Arianna lấy một con dao từ người, định cắt lên một đường vào ngón trỏ, cho máu từ mình chảy xuống vòng tròn.
Bởi vì thực hiện nghi thức, nguyên liệu quan trọng chính là máu của mình. Máu của kẻ thực hiện nghi thức tấn thăng siêu phàm giả, sẽ là đường liên hệ kẻ đó với nghi thức.
Nàng vốn không nghe điều này qua quý ông “Tự Do” nhưng may mắn, trong lúc nói chuyện với Garrick, nàng có hỏi qua một chút về siêu phàm giả, biết được từ đó, cùng kèm theo lời nhắc nhở từ Garrick, bảo nàng đừng có ý định thành siêu phàm giả.
Lưỡi dao sắc bén tiến chậm lại gần với ngón tay, bỗng nhiên một lời nói vang lên trong đầu Arianna.
“Ta đã nghe thấy!”
Ngài “Vĩnh Hằng”! Ngài ấy đáp lại rồi... Arianna mở to mắt, đôi mắt rung động sung sướng, trong lòng kích động, cảm thấy lần nghi thức này mình sẽ thành công.
Arianna cả người nhẹ nhõm, ngửa mặt lên, ngữ khí nhẹ nhàng, đầy kính trọng nói ra:
“Tôi cảm ơn ngài.”
Arianna kiềm chế xúc động vào sâu trong lòng, tiếp tục đưa lưỡi dao cắt vết nhỏ lên đầu ngón trỏ. Giọt máu đỏ tươi từ từ tràn ra, rơi xuống vòng tròn, dính lên đống nguyên liệu bên trong.
...
Ồ, còn có chuyện này nữa sao?
Mình chưa nghe qua cần phải cắt máu mới thực hiện nghi thức từ quý ông “Tự Do”.
Hay ông ấy quên mất chuyện này?
Nhìn thấy hành động cắt máu từ cô gái “Công Lý” làm Tiên Anh Minh nghi hoặc, trầm tư, bắt đầu phân tích vài giây, đưa ra một suy luận:
“Nói mới nhớ là thực hiện nghi thức thì phải cần một cái gì làm dẫn chứng mới đúng, nếu không trong trường hợp có người khác gần đó, thì biết ai mới là kẻ muốn trở thành siêu phàm giả.”
“Chẳng lẽ nhảy một vũ đạo là được? Phải cần một thứ gì đó, chắc chắn, có mối liên hệ trực tiếp với kẻ đó, và máu là thứ đầy đủ điều kiện hai ý trên.”
Tiên Anh Minh càng nghĩ lại, càng hài lòng với suy luận của mình, tạm thời gác sang một bên, tiếp tục quan sát.
...
Arianna theo thói quen đưa ngón tay chảy máu vào miệng, cầm máu, nhưng ngay sau đó, phát giác được hành động thiếu tinh tế của mình, vội chỉnh đốn lại bản thân, nội tâm xấu hổ, tự hỏi ngài “Vĩnh Hằng” có để ý tới không?
Bốn giây trôi qua, Arianna đưa mũi lên, nhắm đôi mắt, hít một hơi sâu, ổn định lại tinh thần, chậm rãi mở mắt, hiện lên ánh mắt nghiêm túc, theo trí nhớ hôm qua nhảy thử vũ đạo.
Vũ đạo của nghi thức tấn thăng chức vị “chiến binh” đối với người học võ nghệ như nàng thì rất là đơn giản. Từ nhỏ đến giờ, nàng luôn luôn được dạy võ thuật tự vệ bản thân, nên đối với vũ đạo nghi thức, nàng chỉ cần nhảy vài lần là quen thuộc.
Arianna đưa chân phải lên trước, hai bàn tay nắm chặt thành nắm đấm, đưa lên ngực bắt chéo với nhau, tạo tư thế phòng thủ, bàn tay phải thả lỏng ra, rồi cụp lại thành một đầu kiếm, biến cánh tay mình như một thanh kiếm, chém về phía trước, chân trái bước tiếp trước chân phải, cánh tay trái làm thành một tấm khiên, giơ cao tránh trước mặt.
Cứ như thế, Arianna nhảy theo vũ đạo quanh vòng tròn nghi thức.
...
Chà chà, thú vị đấy.
Điệu nhảy đúng như chức vị của nó, y hệt một đấu sĩ với trong tay một thanh gươm và một chiếc khiên.
Mình đã có thể cảm nhận được khí chất chiến binh từ cô ấy rồi.
Tiên Anh Minh thích thú quan sát cô gái “Công Lý” nhảy vũ đạo, bỗng nhận ra thứ gì, nhìn vào vòng tròn, thấy số nguyên liệu bên trong đang biến hóa.
...
Arianna nhảy hết một vòng nghi thức, dừng lại, đứng im vị trí vũ, nhắm đôi mắt lại bắt đầu cảm nhận sự thay đổi trong người.
Trong vòng tròn khi thức, số nguyên liệu bắt đầu hóa thành khí, những màu sắc khác nhau, rồi trung hòa với nhau tạo thành một màu sắc màu xám trắng, chậm rãi biến đổi lần tiếp theo, từ chất khí chuyển sang thành chất lỏng đầy lấp lánh.
Tất cả nguyên liệu giờ đây, gộp hết bên trong thành một chất lỏng nhất định, chúng uốn éo như dòng nước, quanh vờn bay lên, hướng tới Arianna, dung nhập vào người nàng qua da thịt.
Arianna cảm nhận thanh mát khắp cả người, tựa như nàng đang hài hòa vào dòng nước, chảy đi mọi nơi.
Sự mát mẻ chưa được bao lâu, một làn nóng bức bao phủ cả người nàng, cơn nóng đến quá bất ngờ, Arianna tuy đã chuẩn bị tâm lý, nhưng vẫn bị cơn nóng làm cho đau đớn, khiến sắc mặt trở nên khó coi, đôi mắt nhíu chặt lại, hơi thở hấp hối, hít từng chút không khí một, làn da trắng ngọc đã hóa đỏ.
Nàng không dám cựa quậy, chỉ biết đứng im chịu đựng, một tia sai sót thôi là c·ái c·hết là không tránh khỏi. Chính nàng không nghĩ tới đoạn biến đổi lại khủng bố như vậy, bảo sao trong đoạn này thất bại là c·hết, chứ không bị điên hay tàn tận giống thất bại lúc thực hiện vũ đạo.
Cơn nóng dần tan đi, Arianna chưa dám cử động, nàng không biết nghi thức đã xong chưa. Đúng như nàng nghĩ, cơn nóng biến mất, thay vào đó một làn gió lạnh cuốn quanh người.
Cả người nàng lạnh buốt đôi chân run lẩy bẩy, hàm răng lập bập, hơi thở trở nên gấp, thở ra làn khói trắng, làn da tái xanh cùng nước mũi từ từ chảy xuống.
Nàng vừa cố gắng chịu đựng, vừa xấu hổ về bề ngoài của mình. Nếu ở một mình thì không sao, nhưng hiện tại nàng đang trong chú ý của ngài “Vĩnh Hằng”. Nàng giờ chỉ muốn úp mặt vào chăn, che đi cảm xúc của mình.
Trong đầu Arianna hiện lên một ý nghĩ, rằng mình sẽ đột quỵ thay vì c·hết khi thất bại nghi thức. Cả người đang bình thường, tự dưng thay đổi đột ngột từ nóng sang lạnh, sẽ làm cơ thể nàng không chuyển biến kịp dẫn đến đột tử.
Vừa hay sự lo lắng của nàng đã đến, Arianna bỗng cảm thấy chóng mặt, đau đầu quay cuồng lên... Đôi chân đang run rẩy, giờ không còn đứng vững được với tình trạng hiện, nàng sắp không chịu đựng được nữa, chỉ vài giây mà sụp đổ.
Arianna trong lòng sợ hãi, không cam lòng, chỉ một chút nữa thôi, nàng sẽ trở thành siêu phàm giả, nàng có thể bảo vệ cha, bảo vệ người con dân của mình.
Tại sao? Tại sao?
Ngài “Vĩnh Hằng” hãy cứu tôi.
Arianna trong đầu gào thét cầu xin, nhưng lại không nhận được câu trả lời, thay vào đó những suy nghĩ tiêu cực từ từ xuất hiện.
Tại sao ngài “Vĩnh Hằng” không cứu mình? Do mình quá yếu kém, khiến ngài không muốn ra tay sao?
Đúng a, mình quá kém cỏi! Hoàn thiện nghi thức cũng không xong, thì giúp mình làm gì cơ chứ.
Tại sao mình lại yếu kém như vậy chứ? Tại sao?
Arianna trong tâm trạng tuyệt vọng, nàng vẫn không trách sự vô cảm từ ngài “Vĩnh Hằng” mà đổi hết tội lên đầu mình.
Arianna đã không còn chịu nổi nữa, dôi chân bắt đầu cụp xuống, chuẩn bị sụp đổ, đột nhiên một lực lượng thần bí từ người nàng bạo phát ra, đánh tan cơn lạnh, ổn định trạng thái.
Cơn lạnh biến mất rồi? Người mình không còn lạnh nữa, đầu óc đã ổn định, thân thể trở nên thoải mái.
Chuyện gì xảy ra vậy? Do ngài “Vĩnh Hằng” sao?
Đúng rồi, ngài không có trơ mắt nhìn mình c·hết đi, đã ra tay giúp mình.
Arianna trong lòng kích động, trong tâm trí nàng, hình bóng ngài “Vĩnh Hằng” giờ đây không còn gì sánh bằng, luôn đứng ở trên cao nhất.
...
Sao mình cảm thấy đau đầu thế.
Tiên Anh Minh cảm thấy ý thức trở nên yếu ớt, sắp mất liên hệ với đám tinh vân. Đây là lần đầu tiên hắn bị dính tới trường hợp này, lúc trước cùng lắm, rút hết sức lực.
Hay do mình đang ở trạng thái ý thức, thay vì thân xác như trước?... Tiên Anh Minh nghĩ tới đáp án này.
Vài giây trước, hắn thấy cô gái “Công Lý” gần như sắp sụp độ, biết được cô ấy sắp c·hết rồi. Hắn rất muốn giúp nhưng lại không có cách. Bỗng nghĩ tới cô ấy dung hợp với chiếc vòng trong người, vậy hắn có thể từ chiếc vòng giúp cô ấy.
Không chậm chạp, Tiên Anh Minh dùng quyền năng thẩm thấu vào chiếc vòng, giúp cô gái “Công Lý” đánh bay cơn lạnh, cân bằng lại cơ thể.
Thật sự như hắn nghĩ, hắn đã thành công giúp đỡ cô gái “Công Lý”. Thay vào đó, hắn cảm thấy mình yếu đi.
Mình thật sự muốn quan sát nốt, nhưng không thể nữa rồi.
Đành chỉ giúp cô ấy đến đây thôi, về sau cô ấy tự phải vượt qua, sống hay c·hết không còn liên quan đến mình nữa.
Tiên Anh Minh vẫn cảm thấy tiếc nuối, cuối cùng vẫn phải cắt đứt liên hệ với đám tinh vân, rời khỏi không gian.
...
Arianna vui mừng chưa được bao lâu, thì một lực lượng thần bí đè lên người mình, khiến nàng giật mình, không nghĩ tới nghi thức vẫn còn.
Lực lượng quá nặng, cố gắng đè nén thân thể nàng, nàng cắn môi chịu đựng, đôi môi bị cắn quá sâu, xuất hiện vết rách, chảy ra máu.
Arianna không quan tâm đến chuyện đôi môi bị chảy máu, hai tay nắm siết chặt, cố gắng chống đỡ.
Mình vừa được ngài “Vĩnh Hằng” giúp đỡ, nếu giờ mình thất bại tiếp, không biết còn mặt mũi nào gặp ngài không.
May cho nàng, từ nhỏ đã được huấn luyện thể chất, khiến cho thân thể nàng mạnh mẽ hơn người bình thường một chút, vẫn đủ sức chịu đựng lực lượng thần bí.
Năm giây trôi qua, lực lượng chính thức biến mất, nàng mới thở phào một hơi, bỗng cảm thấy trong cơ thể mình bắt đầu thay đổi.
Những sợi cơ bắp đứt hết, co cắp lại, thay vào đó là những sợi cơ cứng rắn hơn ban đầu. Quá trình thay đổi rất nhanh, không gây ra cảm giác gì. Làn da trắng ngọc của nàng càng bóng loáng hơn, khiến nàng đã xinh đẹp càng xinh đẹp. Trái tim sinh sôi, sản xuất ra lượng máu nhiều hơn ban đầu.
Arianna đôi mắt thả lỏng, chậm rãi cảm nhận làn gió thanh mát uốn quanh người mình, cả người nàng trở nên thoải mái hơn bao giờ hết.
Cả người nàng, từng chỗ tiết ra một giọt máu, bay về phía trước nàng gộp thành một vũng máu hình tròn, điên cuồng cựa quậy.
Vài giây sau, vũng máu vặn vẹo biến hóa, tạo thành một hình dáng cây kiếm, từ mơ hồ trở nên rõ ràng. Thanh kiếm màu đỏ, được làm từ máu, đang dần đổi màu, từ tâm kiếm, hiện ra một vùng màu xám lan tỏa ra khắp thân kiếm.
Thân kiếm hóa sắc thành công, giờ đây cả thân kiếm với chuôi kiếm, đều được bao bọc màu xám sáng bóng.
Arianna cảm nhận biến hóa đã dừng lại, kết luận nghi thức đã thành công, nội tâm vui sướng, từ từ mở mắt ra, xem xét sự thay đổi của cơ thể.
Đôi mắt màu tím long lanh, chậm rãi mở ra, nhìn thấy trước mặt mình, lơ lửng một thanh kiếm xám.
Nàng lúc đầu hơi khó hiểu, ngay sau đó, đổi thành phấn khích, sung sướng. Nàng nhớ lại, quý ông “Tự Do” có nói, khi trở thành siêu phàm giả sẽ tôi luyện ra một vật theo chức vị của mình, được gọi là “vật siêu phàm”.
Đây là “vật siêu phàm” của mình sao?
Một thanh kiếm, hơi đáng tiếc, thôi cũng được.
Vương quốc nàng, lấy thương làm v·ũ k·hí chính, nên nàng mong chờ vật tôi luyện của mình là một cây thương, nhưng ai ngờ lại là một thanh kiếm, tuy có chút thất vọng, nhưng nàng không bận tâm lắm, chỉ cần nó đủ mạnh để nàng đàn áp những kẻ phản loạn là được.
Arianna chưa cầm thanh kiếm vội, giơ hai tay ra, chăm chú xem, thân thể mình thay đổi những gì. Ngoài làn da sáng bóng, thì nàng chưa thấy thay đổi gì hết.
Nàng cầm tờ giấy chép nghi thức chức vị “chiến binh” từ người ra, thấy năng lực ban cho, “thể lực dồi dào, thân thể cứng hơn thép, chịu được lửa và không khí lạnh”.
Đọc hết phần năng lực, nàng cầm con dao lúc nãy cắt ngón tay, đưa về phần cánh tay, thử nghiệm xem năng lực có đúng như ghi chép không.
Lưỡi dao sắc bén, cứa một phát qua phần da Arianna, nhưng không gây tổn thương gì hết, tựa như nó vừa cắt qua một tấm thép vậy, rất trơn và cứng rắn.
Arianna thấy vậy, đôi mắt sáng lên, nở nụ cười sung sướng, không kiềm chế được cảm xúc, mở miệng:
“Mình trở thành siêu phàm giả rồi.”
Tất cả đều nhờ ngài “Vĩnh Hằng”.
Ngài “Vĩnh Hằng”?... Arianna phát giác mình quên mất điều gì, bởi vì hiện tại nàng không ở một mình, mà còn cùng ngài “Vĩnh Hằng” do quá kích động khi thực hiện nghi thức thành công, nàng quên mất chuyện này, sợ ngài giận giữ, chỉnh đốn lại tâm trạng, tay trái kéo chiếc mép váy sang một bên, tay phải úp trước ngực, hạ mình hành lễ, ngữ khí êm ái mở miệng:
“Tôi xin trân thành cảm ơn ngài. Tôi thật sự xin lỗi đã làm phiền thời gian quý báu của ngài.”
Hành lễ kết thúc, nàng vẫn đứng thẳng chờ nhận câu trả lời từ ngài “Vĩnh Hằng”. Hơn mười giây trôi qua, không nhận được câu trả lời, nàng đưa một suy đoán, ngài “Vĩnh Hằng” đã rời đi khi nghi thức hoàn thành.
Arianna đưa tay vỗ nhẹ lên ngực, thở dài một hơi, thầm nghĩ.
May là ngài ấy đã rời đi, chứ nếu ngài nhìn thấy hành động thiếu lễ phép của mình, sợ hình ảnh mình trong mắt ngài không tốt lắm.
Arianna vứt bỏ lo âu, đưa mắt nhìn thanh kiếm đang lơ lửng trước mặt, vứt con dao ra chỗ tấm thảm bị cuộn gần đó, đôi tay kích động cầm lấy chuôi kiếm.
Nhẹ quá!
Arianna mở to mắt kinh ngạc, phát hiện cây kiếm nhẹ như lông chim vậy, nàng cứ nghĩ nó ít nhất nặng hơn một cây thương, hay thanh kiếm bình thường.
Thanh kiếm này, to hơn những thanh kiếm nàng đã thấy qua, hơn nữa nó còn là “vật siêu phàm” nữa.
Thanh kiếm nhẹ vậy, chắc để cho chủ nhân sử dụng dễ dàng.
Nghĩ xem, nếu chủ nhân nó chỉ là một đưa bé, ừm, một người tí hon sẽ chuẩn hơn.
Họ sẽ rất khó điều khiển thanh kiếm, nếu “vật siêu phàm” của họ nặng hơn bản thân.
Arianna gật đầu hài lòng với suy đoán này, không còn nghi hoặc tới độ nhẹ thanh kiếm nữa, nàng giơ thẳng lên, hướng chiếc hộp bạch kim bên phải, thử nghiệm độ sắc bén của nó.
Arianna giơ thanh kiếm lên, chém mạnh một phát lên chiếc hộp bạch kim. Đường kiếm sắc bén, không phát ra âm thanh nào, chém thẳng vào chiếc hộp. Chiếc hộp bạch kim trong mắt thanh kiếm như một tờ giấy, bị thanh kiếm dễ dàng cắt qua, không chút trở ngại nào.
Arianna lần nữa kinh ngạc, nàng bây giờ mới biết sự lợi hại của “vật siêu phàm” bảo sao phụ vương lại có thể trấn áp quần hùng với trong tay một “vật siêu phàm”.
Arianna trong lòng vui sướng, nội tâm chờ mong ngày dẹp bọn phản loạn, ổn định lại vương quốc.
Arianna dùng ý niệm cho thanh kiếm biến mất. Thanh kiếm xám bóng trên tay hóa thành vũng máu bay trở lại, dung nhập vào người nàng.
“Vật nguyền rủa” đều tạo thành từ máu kẻ siêu phàm. Kẻ siêu phàm có khả năng triệu hồi, hay cho nó trở lại bản thân thông qua một ý niệm. Chính vì vậy “vật siêu phàm” không thể b·ị đ·ánh cắp, hay phá vỡ. Nó có thể tái tạo lại qua máu của chủ nhân.
Arianna thấy thanh kiếm biến mất, xoay người, bước tới tấm kính hướng bên ngoài căn phòng. Từ khe hở chiếc rèm, nàng thấy cảnh toàn bộ khung cảnh vương quốc mình, ngữ khí nhẹ nhàng nói ra:
“Các người muốn nổi loạn sao? Vậy làm hãy những gì các người muốn”.
Arianna ánh mắt trở nên băng lãnh, đứng lặng im quan sát vương quốc của mình.