Chương 74: Tổng kết cuối năm (4)
Chương 74: Tổng kết cuối năm (4)
Sau khi rời khỏi phòng hiệu trưởng, Tom mang theo con rắn nhỏ đến trụ sở bí mật của nó: Phòng theo yêu cầu. Voldemort đã trốn ra khỏi Hogwarts cho nên căn phòng này đã trở nên an toàn với nó.
"Cậu cho rằng cụ Dumbledore nói có đúng sự thật không Pearl? Tất cả đều là trùng hợp ngẫu nhiên sao?" Tom vừa đi vừa hỏi con rắn nhỏ.
[Mình cũng không biết nữa, chỉ cảm thấy lão già ấy đang giấu diếm chuyện gì đó mà thôi. Nếu cậu muốn thì sẽ lẻn vào phòng hồi nãy nghe trộm cho cậu. Bảo đảm sẽ không bị phát hiện đâu.]
"Không được! Đừng có làm bừa! Đừng có coi thường thầy ấy. Mình không chắc nhưng hình như cụ Dumbledore cũng có thể hiểu được những gì mà cậu nói đó."
_____________
Tom không biết rằng khi nó vừa mới rời đi không bao lâu thì cụ Dumbledore đã rời khỏi chỗ ngồi của mình. Thầy hiệu trưởng đi tới bên cạnh chiếc kệ có chứa chậu tưởng ký của các đời hiệu trưởng Hogwarts.
Chất lỏng ánh bạc bên trong vẫn đang chiếu lại hình ảnh phòng khách nhà giáo sư Snape. Ở nơi đó, Tom đang lơ lửng trên không trung, miệng thì đang lẩm bẩm thứ gì.
"Hòn đá của cổ nhân
Canh giữ dưới địa ngục
Thuần khiết huyết bị đoạt
Cẩn thận kẻ hai mặt."
Thầy hiệu trưởng đọc theo những gì thằng bé đang nói. Sắc mặt của thầy ấy không còn ôn hoà như thường ngày nữa mà đã trở nên vô cùng nghiêm túc.
"Lời tiên đoán đã từng bước trở thành sự thật, như vậy những điều mà ta đang làm có chính xác hay không?" Cụ lẩm bầm trong miệng.
"Tin tưởng sự lựa chọn của mình đi, Albus." Một vị cựu hiệu trưởng của Hogwarts lên tiếng.
_____________
Thời gian nhanh chóng trôi qua, bọn học sinh trở nên càng ngày càng lo lắng. Chúng nó như trở về mấy ngày trước khi thi vậy, bởi vì ngày công bố kết quả thi cuối kỳ đang càng ngày càng gần.
Cặp anh em sinh đôi nhà Weasley đưa ra thị trường một loại bùa hộ mệnh nghe nói có khả năng nâng cao thành tích thi cử. Nghe nói bọn họ đã hốt bạc trong phi vụ kinh doanh này.
Cho dù bọn học sinh có muốn hay không đi chăng nữa và cho dù bọn nó có lo lắng và bất an đến chừng nào thì ngày công bố kết quả thi cử vẫn cứ đúng hẹn mà có mặt. Cả bọn thấp thỏm mà nhận phiếu điểm từ tay giáo sư McGonagall.
Không ngoài dự đoán, Tom đặt điểm tối đa trong tất cả môn thi ngoại trừ môn bay của Madam Hooch. Cũng may mà môn đó không được xếp vào tổng thành tích nếu không thì bảo toạ hạng nhất niên khoá của nó đã rơi vào tay Hermione rồi. Và nhỏ hình như rất không phục điều này.
Điều này cũng gây bất ngờ cho tất cả mọi người trừ mấy đứa bạn thân của nó. Bởi vì không ai nghĩ rằng thằng bé trong tất cả các lớp học ngoại trừ môn ma chú ra thì không có gì nổi bật này lại có thể áp nổi tiếng Gryffindor vạn sự thông tiểu thư một đầu.
Đứng thứ ba là Draco Malfoy của học viện Slytherin còn đứng thứ tư lại chính là Harry Potter. Tom nhìn phiếu điểm của thằng bạn thì có chút không thể tin vào mắt mình bởi vị môn ma dược của nó lại được một con O. Nó cho rằng dù làm tốt đến mấy giáo sư Snape cũng chỉ cũng chỉ cho Harry một con E là cao lắm rồi chứ.
Ngay cả Ron cũng nằm trong top 10 toàn khối. Thằng bé rất vui mừng trước kết quả này bởi vì nó cao hơn điểm của hai thằng anh sinh đôi của nó. Với thành tích học tập này thì ít nhất là Ron sẽ không bị mắng khi về nhà.
Và chuyện vui sướng thì thường đến cùng lúc, ngay sau đó cả bọn nghe được tin Harry đã tỉnh lại. Chúng nó ngay lập tức kéo nhau tới bệnh xá mà thăm thằng bạn.
Khi tụi nó đến nơi thì vừa lúc Harry vừa mới nói chuyện xong với cụ Dumbledore. Do Tom là khách quen ở đây cho nên Madam Pomfrey cũng không làm khó cho bọn nó khi vào thăm thằng bạn. Tuy nhiên bà chỉ cho cả bọn 5 phút thăm nom mà thôi.
Đầu tiên là cả bọn chúc mừng Harry tỉnh dậy và đưa phiếu điểm cho nó. Ngay sau đó thằng tra hỏi bắt đầu. Dưới sự truy vấn của Ron và Hermione thì Harry cũng khai ra tất cả: về Quirell, về hòn đá, về tấm gương và cả về Voldemort nữa. Bọn nó là những người nghe lý tưởng chúng há hốc mồm ra mà nghe nín thở đúng lúc và khi Harry kể đến lúc giáo sư Quirrell mở tấm khăn quấn đầu để lộ ra khuôn mặt thì cô phù thủy nhỏ rú lên.
Cuối cùng Harry mới kể về cuộc đối thoại vừa rồi với cụ Dumbledore. Xem ra thầy ấy đã nói rất nhiều với thằng bạn của nó. Không biết cụ có nói với Harry những chuyện sau khi nó ngất xỉu hay không nhưng Tom hy vọng cuộc không làm điều này.
Cuối cùng Ron nói: "Vậy là hòn đá đã bị tiêu hủy rồi? cụ Flamel chỉ còn nước c·hết?"
"Mình cũng nói điều này nhưng giáo sư Dumbledore cho là… cái gì ấy nhỉ? Đối với những người có đầu óc mười phần tỉnh táo, c·ái c·hết chỉ là một tràng mạo hiểm vĩ đại khác mà thôi."
Những lời này Tom hoàn toàn đồng ý với cụ Dumbledore. Nó không phải là đang thực hiện một càng bảo hiểm vĩ đại khác sao?
Ron chợt hỏi: "Cậu có nghĩ là giáo sư Dumbledore cố ý để cậu làm chuyện này không? Thử nghĩ mà xem thầy ấy gửi cho cậu chiếc áo tàng hình của cha cậu và cả những chuyện khác nữa.
Vừa lúc đó Madam Pomfrey xông vô: "các trò đã cà kê hết 15 phút rồi. RA NGAY!"
_______________
Vài ngày sau bữa tiệc bế giảng cuối năm học diễn ra như dự định. Cả đại sảnh đường tràn ngập hai màu xanh lá và màu bạc đó là hai màu của học viện Slytherin. Một biểu ngữ to vẽ hình con rắn được treo trên bức tường đằng sau dãy bàn cao của các giáo sư.
Và hiển nhiên tình huống của bọn trẻ không được tốt lành gì cho lắm. Cả học viện Gryffindor vẫn còn đang tẩy chay bọn nó. Cho dù tình huống đã tốt hơn trước rất nhiều sau khi phiếu điểm được phát ra.
Dù gì bọn nó tất cả đều nằm trong top 10, thậm chí có ba người nằm trong top 5 toàn khối mà lại. Dù sao học sinh giỏi vẫn luôn dễ dàng đạt được hảo cảm của người khác, đạt đến tôn trọng và hữu nghị.
Tuy nhiên khi cụ Dumbledore công bố điểm số của từng học viện thì có rất nhiều ánh mắt ghét bỏ hướng về phía tụi nó.
Hiển nhiên học viện Gryffindor hạng bét và kém hơn học viện Slytherin 160 điểm. Một cơn bão reo hò vang lên từ phía dãy bàn Slytherin.
Tuy nhiên khi nghe thấy hiệu trưởng Dumbledore tuyên bố rằng có thêm điểm giờ chót thì cả đại sảnh đường bỗng nhiên im phăng phắc.
"Để coi … Đây rồi,trước tiên là điểm cho Ron Weasley vì đã chơi ván cờ hay nhất trường Hogwarts từ nhiều năm nay trở lại. 50 điểm cho học viện Gryffindor."
Mặt Ron đỏ bừng trong thằng bé như một củ cải bị phơi nắng. Tom nghe tiếng anh Percy đang khoe thằng em mình với những người bạn của ảnh.
Mọi người thật vất vả mới bình tĩnh lại được: " Thứ hai là điểm cho Hermione Granger, bởi vì sự bình tĩnh và cơ trí của mình, trò ấy đã kịp thời mà thông báo mọi chuyện cho các giáo sư. Cho nên 50 điểm cho học viện Gryffindor"
"Thứ ba - điểm cho Harry Potter.” Giáo sư Dumbledore nói tiếp khiến cho đại sảnh đường im lặng không ai dám thở. "… Vì khi phát trong sáng và lòng dũng cảm xuất chúng. Tôi thưởng cho học viện Gryffindor 50 điểm."
Cụ Dumbledore giơ tay lên. Sảnh đường dần dần im lặng. Cụ Dumbledore mỉm cười nói tiếp:
"Có đủ loại dũng cảm. Đứng lên chống lại kẻ thù đương nhiên cần rất nhiều lòng dũng cảm, nhưng đấu tranh với bạn bè cũng cần lòng dũng cảm không kém. Vì vậy tôi thưởng cho Neville Longbottom 10 điểm."
Mặt Neville trở trắng bệch vì xúc động, và biến mất trong vòng tay thân tình của bạn bè ôm lấy nó. Hồi nào giờ Neville chưa từng kiếm được cho nhà Gryffindor nhiều điểm như vậy
Cả đại sảnh đường reo hò điếc cả hơi tai bởi vì số điểm của nhà của học viện Gryffindor vừa đúng bằng số điểm của học viện Slytherin. Hai học viên đang cùng giành hạng nhất trong cuộc đua giành cúp.