Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Harry Potter Mộng Huyễn

Chương 70: Kết thúc?




Chương 70: Kết thúc?

Chương 70: Kết thúc?

Tom hứng thú nhìn lão Quirrell chầm chậm mà tháo chiếc khăn quấn đầu của lão ra. Không có chiếc khăn, cái đầu của Quirrell bây giờ nhỏ xíu. Lúc này lão mới từ từ quay đầu lại.

Thằng bé cuối cùng cũng được nhìn thấy bộ mặt của chúa tể hắc ám đời thứ hai. Một khuôn mặt trắng như bột, với đôi mắt đỏ rực và một chiếc mũi tét ra trông như một con rắn. Nó không tài nào liên tưởng được một Tom Riddle điển trai,hào hoa, phong nhã mà thằng bé từng thấy trong gương Erised với khuôn mặt này được.

Tom cũng nhớ đến một bí mật mà hầu như tất cả mọi người đều biết. Từ Quirinus trong Quirinus Quirrell chính là tên hiện thân của thần Janus trong thần thoại La Mã cổ. Ông là thần của sự khởi đầu, cánh cổng, quá trình chuyển đổi, thời gian, đối ngẫu, các ô cửa, đoạn văn và kết thúc.

Điều đặc biệt là ông có hai khuôn mặt giống như giáo sư Quirrell bây giờ vậy. Có lẽ tên riêng trong ma pháp giới thật sự là có ma lực ảnh hưởng đến vận mệnh của mỗi người. Cũng như bạch phù thuỷ vĩ đại nhất Albus Dumbledore có tên là Albus mang ý nghĩa là màu trắng, Severus có nghĩa là nghiêm khắc vậy.

Tom thầm nghĩ như thế, nó cảm thấy may mắn là tên của mình chỉ mang ý nghĩa chỉ một con mèo mà thôi chứ không có bất cứ ý nghĩa đặc biệt gì. Vậy mà có người lại chê cái tên này. Nó bất mãn mà nhìn xà mặt nam đang trổ tài miệng lưỡi dụ dỗ Harry.



Trong khoảng thời gian mà nó thất thần thì cuộc đàm phán đã kết thúc. Hiển nhiên là hoàn toàn tan vỡ rồi Harry làm sao mà khuất phục trước Voldemort được. Chúa tể hắc ám mỗi đêm mà ra lệnh cho Quirrell bắt lấy Harry.

Nhưng dưới tác dụng của phép thuật cổ đại do Lily Potter để lại. Mỗi khi mà làn da của lão Quirrell tiếp xúc trực tiếp với Harry thì như bị đốt cháy vậy đỏ lên và bóng lưỡng.



Voldemort thét:"Dùng lời nguyền g·iết chóc. Đồ ngu!"

Tom chuẩn bị sẵn sàng, chỉ cần lão ta dám giơ đũa phép lên thì ma pháp của nó ngay lập tức sẽ chiêu đãi lão. Nhưng Harry đã nhanh hơn nó do bản năng sinh tồn đã chồm lên chụp vào mặt lão ấy. Cho đến khi ngất xỉu thằng bạn của nó vẫn không chịu buông tay ra. Tom rất muốn chạy lên kiểm tra nhưng trận chiến vẫn chưa kết thúc.

Nhắm ngay vào đám khói đen đang hình thành phía trên thân xác của giáo sư Quirrell. Tom dùng ngay câu ma chú duy nhất tác dụng lên linh hồn mà nó biết:

"Obliviate."

Đúng vậy, thằng bé đang cố gắng xoá ký ức của chúa tể hắc ám. Nó muốn đem nỗi kinh hoàng của ma pháp giới nước Anh vào nồi nấu quặng mà nấu lại từ đầu. Bởi vì các Horcrux tồn tại cho nên Voldemort không thể c·hết được vào lúc này thì tại sao không xoá ký ức của hắn ta đây.

Nhưng rất nhanh nó biết tại sao mọi người lại không làm như vậy. Cho dù Voldemort chỉ còn có một mảnh linh hồn, cho dù hắn đã mất đi lý trí của mình thì việc này cũng không dễ dàng gì. Thằng bé gần như không thể xoá đi bất cứ thứ gì.

Bế quan bí thuật của lão ta quá mạnh so với nó cho dù thiên phú của nó về mặt này có cao đến chừng nào đi chăng nữa thì chênh lệch giữa hai người vẫn quá lớn. Nó cùng lắm là có thể kéo dài thời gian cho đến khi hiệu trưởng Dumbledore tới mà thôi. Hy vọng thầy ấy có biện pháp xử lý chủ hồn.

"Là mày, thằng nhãi này! Cút ngay cho ta!" Khuôn mặt của Voldemort trên đám khói đen rống lên đầy giận dữ. Lão ta cố gắng tránh thoát bùa xoá ký ức của thằng bé. Tuy đã mất đi lý trí nhưng Voldemort không phải là một thằng ngu. Hắn ta vẫn biết rõ tình hình hiện nay của mình cùng với lão ong mật có thể đến nay bất cứ lúc nào.

Trong cơn điên cuồng, chúa tể hắc ám làm ra một quyết định cũng điên cuồng không kém. Lão ta quyết định khống chế Tom giống như cái cách mà lão ta khống chế Quirrell vậy. Tuy làm như vậy sẽ dẫn đến linh hồn lão b·ị t·hương nặng nhưng còn hơn rơi vào tay của cụ Dumbledore.



Đã quyết định thì không chần chừ mới là bản chất của một người lãnh đạo. Và Voldemort hiển nhiên mang trong mình tố chất của một người lãnh đạo cho dù hiện tại hắn ta có đánh mất lý trí đến cỡ nào đi chăng nữa. Đám khói đen ấy như một trận cuồng phong bay về phía thằng bé.

Một cảm giác nguy cơ khủng kh·iếp bao trùm lấy Tom. Nó cũng nhận ra chúa tể hắc ám đang tính làm gì. Việc này vô cùng nguy hiểm đối với nó. Thằng bé không giống như Harry có sự bảo hộ từ mẹ của mình cho nên nó không thể nào chống lại linh hồn của Voldemort được. Tom ra sức mà xài bùa xoá trí nhớ để mà ngăn cản bước tiến của lão ấy.

"Obliviate."

"Obliviate."

"OBLIVIATE."

Nhưng tất cả đều là phí công, linh hồn của Voldemort nhanh chóng chui vào cơ thể của thằng bé. Nó thét lên đau đớn trong quá trình này xảy ra.

"Không ngờ mày cũng là hậu duệ của Slytherin vĩ đại. Thế mà bị phân vào Gryffindor. Thật là phế vật. Nhưng không sao, từ nay tao sẽ tiếp nhận thân thể của mày và sẽ đưa nó đến trên đỉnh vinh quang."

"Cút ngay cho tao." Tom ráng cố gắng mà đuổi Voldemort ra khỏi đầu của mình nhưng cho dù nó cố đến đâu đi chăng nữa thì vẫn không thành công.

"Đừng có mà chống cự vô ích thân thể của mày sẽ là của tao." Chúa tể hắc ám cười ngạo nghễ. Làm sao mà hắn có thể thua được. Có thể nói là Tom đã thua từ khi nó nó vừa mới xuất hiện.



Tuy vậy thằng bé vẫn không chịu bỏ cuộc. Nó dùng mọi cách để mà giành quyền khống chế thân thể này. Nhưng mỗi lần làm như vậy thì đều kết thúc bằng tiếng hét đau đớn của thằng bé. Chúa tể hắc ám cũng không nương tay với những ai dám cãi lại mình. Và rồi nó thấy được ngọn lửa màu đen tuyền vẫn còn đang bập bùng phía sau lưng.

Tuy nhiên hành động của thằng bé làm sao qua mắt được Voldemort. Lão lên tiếng dụ dỗ nó:

"Mày có dám lao vào ngọn lửa đó không? Mày lao vào đó chỉ có c·hết mà thôi. Trong còn tao vẫn có thể sống sót. Thấy viên Philosopher's Stone đằng kia không. Chỉ cần có nó thì ta sẽ đủ sức để mà sáng tạo một thân thể.'

"Khi đó cả hai chúng ta đều sẽ tiến l·ên đ·ỉnh vinh quang, sẽ đứng ở đỉnh cao quyền lực. Ta sẽ không chỉ tha thứ cho ngươi mà sẽ ban cho ngươi tất cả mọi thứ. Tiền tài, quyền lực, nữ nhân, danh vọng ta đều có thể cho ngươi."

"Thậm chí ta còn có thể lập ngươi làm người thừa kế hoặc là giao cả nước Anh này cho ngươi quản lý. Khi đó ngươi chỉ đứng dưới một người mà trên vạn người. Như thế nào? Thấy ta tốt với ngươi không? Dù sao chúng ta là người nhà, đều là hậu duệ của Slytherin vĩ đại mà."

Tom không hề mảy may dao động trước những lời đường mật của chúa tể hắc ám. Tấm gương của Quirrell đã quá rõ ràng rồi. Những thứ mà hắn ta đưa ra vốn không đáng một xu đối với Tom ngoài trừ điều cuối cùng. Nó vẫn luôn khao khát người nhà nhưng hiển nhiên Voldemort không phải là một sự lựa chọn hợp lý. Huống chi nó đã có đám bạn cùng với giáo sư Snape.

"Tao thà c·hết cũng không phản bội những người đã tin tưởng mình cũng như làm nô lệ của ngươi. Cùng nhau xuống địa ngục đi Voldemort.

Thằng bé dùng chút ít sức lực cuối cùng đoạt lấy quyền khống chế thân thể trong nháy mắt rồi lao ngay vào ngọn lửa màu đen. Cảm giác nóng rát nhanh chóng bao trùm lấy Tom.

"Không-ggggggggg" Chúa tể hắc ám thét lên một tiếng thê lương.

Tom mỉm cười lần cuối nhìn Harry đang nằm dưới sàn. Nó từ từ nhắm mắt lại.

"Xin lỗi Harry, mình đi trước đây, không thể giúp cậu chiến thắng Voldemort được rồi. Xin lỗi Ron mình vẫn chưa làm cho cậu cây đũa phép khác. Xin lỗi Hermione, mình không thể cùng học với cậu được nữa. Xin lỗi cha nuôi, con không chăm sóc cho cha được ngày nào. Xin lỗi tất cả mọi người."