Chương 7: Hỗn loạn lễ phân viện và tiệc khai giảng (đã chỉnh sửa)
Chương 7: Hỗn loạn lễ phân viện và tiệc khai giảng (đã chỉnh sửa)
Cả đại sảnh đường trở nên vô cùng yên tĩnh, hô hấp của mọi người dường như đều dừng lại. Trên dãy bàn của mình, hầu như mọi giáo viên đều đứng bật dậy để tiện bề quan sát thân ảnh nhỏ bé đang ngồi lẻ loi trên chiếc ghế bốn chân kia.
Sau đó một tiếng hét chói tai vang lên từ dãy bàn của học viện Hufflepuff. Như là một kiếp nổ vậy, từng tiếng hét khác nối tiếp nhau vang vọng khắp đại sảnh đường.
Các học sinh năm bảy thì an tĩnh hơn bọn còn lại. bọn họ nhỏ giọng nói với nhau điều gì đó nhưng đều dùng ánh mắt cảnh giác thân ảnh nhỏ bé kia. Trong chớp mắt, thằng bé ấy như bị cả Hogwarts bài xích vậy, nó an tĩnh ngồi đó trên chiếc ghế bốn chân cũ kỹ đối mặt với mọi ánh mắt không hảo ý đến từ mọi người xung quanh.
Tuy nhiên cũng có vài ngoại lệ, một số tân sinh do xuất thân từ muggle do thiếu kiến thức về phù thuỷ giới nên không biết nguyên do. Bọn họ nhỏ giọng hỏi người chung quanh, khi đạt được đến đáp án thì đều giấu không được nét mặt kinh hoàng. Harry của chúng ta cũng như thế, nó hoang mang mà hỏi Ron:
"Nurmengard là nơi nào mà mọi người có vẻ sợ hãi vậy Ron?"
" Đó là nơi giam giữ Gellert Grindelwald, đời thứ nhất hắc ma vương.Hắn là một trong các hắc phù thuỷ hùng mạnh nhất và nguy hiểm nhất mọi thời đại. Năm mươi năm trước, chính tay hiệu trưởng Albus Dumbledore đã đánh bại và giam giữ hắn tại Nurmengard cho đến hiện nay" Ron run rẩy trả lời câu hỏi của thằng bạn.
"Chuyện này không có khả năng! Làm sao có thể như vậy được! Khẳng định là mũ phân viện đã sai lầm! Tom còn nhỏ như vậy. Ý mình là cậu ấy cũng giống như chúng mình là một học sinh năm nhất thôi đúng không? Ngay cả một tiết học cậu ấy đều chưa tham dự quá, làm sao có thể giống như người kia đến mức bị giam vào ngục được".
" Mình không biết nữa Harry, ngàn năm qua Hogwarts chưa từng xảy ra chuyện như vậy. Nhưng có một điều mà cậu đã bỏ qua Harry, cậu còn nhớ không? Lúc ở nhà ga đó, Tom đã biết ma pháp trước khi nhập học. Cậu ấy không như chúng ta không biết gì cả." Ron yếu ớt phản bác nhưng cũng đủ làm Harry trầm mặc.
Lúc này đây, thằng bé của chúng ta đang làm gì? Nó đã hoá đá ngồi ở đó, trên chiếc ghế bốn chân, trong đầu thì liên tục mà thăm hỏi tổ tiên mười tám đời của mũ phân viện (nếu có). Chả lẽ Tom khi vừa đến Hogwarts liền bị giam vào Nurmengard cho đến hết đời. Đời này hắn mới mười một tuổi có được không, hắn còn là con nít,hắn còn chưa tới tuổi vị thành niên nữa là.
Giáo sư McGonagall hình như cũng quên nghi thức phân viện đang diễn ra cùng với thằng bé đang ngồi bên cạnh bà. Bà cứ như bị trúng bùa hóa đá vậy. Bất ngờ một tiếng "cốp"rõ to vang lên khiến cho giáo sư hoàn hồn, Tom kêu lên một tiếng rồi vội vàng ôm đầu làm bà vội vàng mà nâng mũ phân viện lên.
Một vật thể dài dài màu bạc ánh lên dưới ánh nến của đại sảnh đường rơi ra từ chiếc mũ phân viện. Tom tức giận mà nhìn kỹ vật thể đã rơi vào đầu nó, vừa rồi dường như có muôn vàn ngôi sao đã xuất hiện trước mắt thằng bé. Đó là một thanh kiếm làm bằng bạc thuần được khảm nạm rất nhiều viên Ruby lấp lánh. Nếu như nó đoán không lầm thì đây chính là thanh kiếm của Gryffindor. Rốt cuộc thì Tom đã biết nó nên đi vào học viện nào.
Tom cầm thanh kiếm lên trả lại cho giáo sư Sau khi giáo sư McGonagall nhận kiếm, hắn xoay người đi về phía bàn bên dưới. Lúc này đây, mũ phân viện dường như không tình nguyện mà hô lớn:
"Gryffindor!"
Khi Tom đi đến bàn dài của học viện Gryffindor, hầu hết mọi người giống như gặp quái vật mà tránh xa hắn. Tom cảm thấy hơi ủy khuất vì bị xa lánh. Nhưng cũng may mà không phải mọi người đều như vậy, cặp sinh đôi nhà Weasley lại xông tới, mỗi người một bên ôm vai Tom.
"Khốc"
" Làm sao em làm vậy được"
"Được phân đến Nurmengard"
"Em là người đầu tiên"
" Trong cả ngàn năm lại đây"
" Em sẽ là ...."
"Xuất thân từ Gryffindor đời thứ ba hắc ma vương" cả hai anh em đồng thành nói.
Đáp lại bọn họ là nụ cười còn xấu hơn là đang khóc của Tom.
Cả đại sảnh đường lần nữa ồn ào lên. Giáo sư McGonagall lấy ra đũa phép chỉ vào cổ họng của mình, dựa vào khí thế của nữ sư vương, bà hô lớn.
" Tất cả mọi người im lặng" Nàng giơ cao Gryffindor bảo kiếm nói " Đây là Gryffindor bảo kiếm, chỉ có một vị chân chính Gryffindor mới có thể
rút nó ra từ mũ phân viện. Trò S·ullivan đã rút ra được nó chứng tỏ trò ấy là một vị chân chính Gryffindor"
Hầu hết mọi người trong đại sảnh đường đều không có ý kiến gì với lời giải thích của giáo sư McGonagall, dù sao tuổi tác của Tom vẫn là một sự thật không thể chối cãi. Cho nên đều bình tĩnh lại, cảm thấy đây chỉ là một trò đùa dai của mũ phân viện.
" Nghi thức phân viện tiếp tục" giáo sư McGonagall hô lớn.
"Pansy Parkinson"
" Slytherin!"
"Harry Potter"
Cả đại sảnh đường lại lần nữa ồn ào lên. “Potter, giáo sư vừa mới kêu Potter sao?” ’ “Là cái kia Harry Potter?”. Chiếc ghế bốn chân là nơi đặt cái mũ c·hết tiệt kia lại lần nữa là mục tiêu của mọi người. Lần này nó cũng không phải tốn nhiều thời gian như với Tom, không lâu sau nó hô lên.
"Gryffindor!"
Tiếng reo hò vang dội bao phủ cả đại sảnh đường. Huynh trưởng Percy bước lên nắm tay Harry. kéo về phía dãy bàn Còn cặp sinh đôi thì la lớn “Chúng ta có Potter! Chúng ta có Potter!”.
Tom cũng xê dịch qua một chút lấy chỗ, vẫy tay kêu gọi Harry tới. Tiếp theo đó Ron cũng được phân đến Gryffindor. Harry và Tom vỗ tay mừng khi Ron ngồi xuống bên cạnh hai đứa.Cuối cùngnghi thức phân viện cũng kết thúc, chúng nó đã đói ngấu rồi. Giáo sư McGonagall cuốn lại tấm da dê, cầm lấy chiếc nón phân viện rời đi cất hai thứ đó.
Hiệu trưởng Albus Dumbledore đứng lên, cụ tươi cười duỗi hai tay ra hướng về bọn học sinh, tựa hồ không có gì làm hắn vui sướng hơn khi nhìn thấy bọn học sinh tụ tập dưới cùng một mái nhà vậy. “Chào mừng các trò bước vào niên học mới ở Hogwarts. Trước khi tiệc khai giảng bắt đầu ta muốn nói với mọi người vài chữ. Đó chính là: Ngu ngốc! Khóc nhè! Cặn! Vặn! ("Nitwit! Blubber! Oddment! Tweak!)"
“Cảm ơn mọi người!”
Cả đại sảnh đường vỗ tay hoan hô. Harry chần chờ hỏi Percy " Cụ có phải hay không —— có điểm điên điên khùng khùng?'
' “Điên điên khùng khùng?” Percy nhỏ giọng nói với nó.
“ Cụ là một vị thiên tài! Trên thế giới ưu tú nhất phù thuỷ! Bất quá em nói được cũng đúng, hiệu trưởng là có điểm điên điên khùng khùng. Muốn hay không tới điểm khoai tây, Harry?”
Ở bên cạnh, Tom ưu nhã mà dùng dao cắt nhỏ miếng bò beefsteak trên dĩa vừa nói " Có thể xem đây là một lời khuyên, Harry."
"Lời khuyên?"
"Ngu ngốc là nói với Ravenclaw, đối với bọn họ các học viện khác đều ngu ngốc.
Khóc nhè là nói với Gryffindor chúng ta, đối với dũng cảm Gryffindor thì các học viện khác đều là những kẻ mít ướt hay khóc nhè.
Cặn là đối với tôn sùng thuần huyết Slytherin, đối với bọn họ ngoại trừ thuần huyết ra đều là cặn bã.
Vặn là đối với Hufflepuff, bọn họ không có gì xông ra nổi bật nên đối với họ các học viện khác đều có chút vặn vẹo."
Hermione dường như cũng chú ý đến lời giải thích của Tom, nhỏ đưa ra ý kiến của mình " Như vậy, thầy hiệu trưởng là đứng ở mỗi học viên nói xấu các học viện khác, cuối cùng không học viện nào thoát cả. Hắn nhắc nhở chúng ta rằng không có học viện nào tốt hơn học viện nào, tất cả đều thuộc về Hogwarts"
"Chính xác" Tom tươi cười đối với Hermione. Cô phù thủy nhỏ mặt đột nhiên đỏ bừng cúi gằm xuống làm cho Tom không hiểu vì sao.
Một hồn ma đột nhiên chui lên từ giữa bàn ăn làm các sư tử nhỏ giật mình la lớn.
“TA! Cháu biết ông là ai rồi!” Ron đột nhiên nói, “Cháu đã nghe cặp sinh đôi kể về ông —— ông chính là Nick suýt mất đầu ’!”
Tom không có hứng thú với công cuộc doạ tân sinh của hồn ma học viện Gryffindor mà chuyên tâm mà t·ấn c·ông đồ ăn trên bàn. Hắn mau c·hết đói rồi nhưng vẫn giữ được phong thái ưu nhã khi ăn. Thức ăn của nước Anh đúng là một lời đều không nói hết nhưng các món điểm tâm ngọt rất hợp khẩu vị của nó.
Lão xà vương c·hết tiệt kia chỉ trong mấy tháng ở chung mà đã làm lễ nghi trên bàn ăn khắc vào máu của nó rồi. Lão ấy làm như hắn là con em gia đình quý tộc vậy. Điều này làm Tom trở nên vô cùng nổi bật trên bàn ăn học viện Gryffindor, cứ như một con rắn nhỏ ưu nhã ngồi chung giữa một bầy thô lỗ sư tử vậy. Vài đạo ánh mắt từ từ khu vực học viện Slytherin cứ nhìn chằm chằm thằng bé từ đầu bữa tiệc đến giờ.
Các tân sinh đang rôm rả nói về xuất thân của mình thì đột nhiên Harry kêu đau một tiếng rồi lấy tay mà bưng trán. Dọc theo hướng nhìn của Harry, Tom nhìn về phía bàn giáo viên.
Thì ra là Quirrell đang xoay đầu nói chuyện với giáo sư Snape. “Người đang nói chuyện với giáo sư Quirrell là ai vậy?” Harry hỏi Percy
" Giáo sư Quirrell thì em đã đã nhận thức, giáo sư như vậy khẩn trương cũng không kỳ quái. Người kia là giáo sư Snape dạy môn ma dược học, nhưng lão ấy không muốn dạy môn học này —— mọi người đều biết rằng giáo sư Snape thèm giáo sư Quirrell công tác. Nghe nói lão ấy rất thông thạo phép thuật hắc ám"
" Giáo sư Snape chính là giáo sư đã dẫn đường của mình, mình ở nhà thầy suốt mùa hè. Chắc bây giờ thầy ấy hẳn là ghét mình lắm.Bởi vì không được phân vào Slytherin mà vào Gryffindor." Tom than thở.
" Chúc em may mắn,Tom. Giáo sư Snape ghét nhất là học viện Gryffindor" Percy cười trên sự đau khổ của nó.
" Ôi không!"
Khi món pudding cuối cùng biến mất trên bàn ăn, giáo sư Dumbledore đứng lên " Chỉ vòi lời thôi, bây giờ chúng ta đã ăn uống no nê, học kỳ mới lại bắt đầu, ta phải đưa ra vài lưu ý cho mọi người như sau"
"Năm nhất tân sinh lưu ý, cấm lâm là cấm học sinh tiến vào. Một số lão sinh cũng phải nhớ kỹ điều này" cụ dừng một chút nhìn cặp sinh đôi nhà Weasley.
" Quản lý viên Filch cũng muốn ta nhắc nhở mọi người rằng hành lang là cấm thi pháp."
“ Công tác xét duyệt cầu thủ Quidditch sẽ được tiến hành vào tuần thứ hai.Bất cứ ai muốn chơi cho đội học viện mình thì liên hệ với Madam Hooch.
“Cuối cùng, ta cần thiết nói cho mọi người, phàm ai không muốn tao ngộ ngoài ý muốn, thống khổ c·hết thảm, thỉnh không cần tiến vào hành lang bên phải lầu bốn.
“Hiện tại, trước khi mọi người đi ngủ, làm chúng ta cùng nhau tới xướng giáo ca!”
“Mỗi người lựa chọn chính mình thích làn điệu.” Dumbledore nói, “ Chuẩn bị xướng!”
{.... Lược bỏ giáo ca ...}
Sau khi anh em sinh đôi nhà Weasley xuống xong giáo ca bằng giai điệu từ hoãn của《 l·ễ t·ang khúc quân hành 》 giáo sư Dumbledore cũng tuyên bố bữa tiệc khai giảng đến đây là kết thúc.