Chương 6: Mới đến Hogwarts (đã chỉnh sữa)
Chương 6: Mới đến Hogwarts (đã chỉnh sửa)
Đoàn tàu chạy chậm dần rồi dừng hẳn lại, chúng nó nối đuôi nhau xuống tàu tới một cái sân ga vừa tối vừa nhỏ. Từng cơn gió lạnh thổi qua những đứa trẻ còn đang lo lắng về bước ngoặt quan trọng nhất trong cuộc đời bọn chúng.
Một người đàn ông khổng lồ đang đứng trong bóng tối trước mặt bon nhỏ. Khuôn mặt của lão ta gần như bị che khuất hoàn toàn bởi râu tóc của lão. Cầm trên tay một cái đèn lồng, lão hô lớn.
“Năm nhất tân sinh! Năm nhất tân sinh đến bên này! Harry, đến bên này, cháu khoẻ không?”
Gã khổng lồ đó chính là Rubeus Hagrid, người giữ khoá của Hogwarts, cũng chính là người đã được cử đi đón Harry. Các manh chiếu mới lúc này đang đứng chen chúc bên cạnh lão Hagrid, nhờ vào thân thể khổng lồ của gã để ma che bớt gió lạnh cứ như đàn gà con tìm nơi trú ẩn dưới cánh của gà mẹ vậy.
“Lại đây, đi theo ta! Còn học sinh năm thứ nhất nữa không? Bước cẩn thận! Học sinh năm thứ nhất, theo ta!”
Chúng nó đi theo lão Hagrid trên một con đường nhỏ gập ghềnh, vừa dốc lại vừa hẹp. Ổ gà ổ voi ở khắp nơi như chưa bao giờ được tu sửa vậy. Hai bên đường là rừng cây dày đặc đến nỗi ánh trăng cũng không thể xuyên qua được. Do đó con đường mà tụi nó đang đi tối đen như mực, ánh sáng duy nhất đang chiếu sáng là chiếc đèn lồng leo lét của lão khổng lồ.
Với lại chúng nó còn phải chạy chậm mới đuổi kịp với bước chân khổng lồ của lão do đó các ổ gà trên đường thường xuyên là nơi ghé thăm của bọn nó. Sau lần thứ ba hụt chân đạp vào ổ gà do không thể nhìn rõ đường đi, thằng bé của chúng ta đã không chịu được nữa. Nó giơ đũa phép qua khỏi đầu rồi đọc chú ngữ:
"Lumos"
Ánh sáng nhàn nhạt từ phát ra từ đầu đũa phép của thằng bé. Mấy đứa trẻ bu lại xung quanh Tom cứ như thiêu thân lao vào đèn vậy. Harry và Ron do đứng bên cạnh nó nên cũng bị mọi người chèn ép khủng kh·iếp, làm hai đứa quên đi nguyên nhân của vụ này,
"Chút xíu nữa là các cháu sẽ nhìn thấy Hogwarts lần đầu tiên đây! Qua khúc quanh này là thấy ngay." Hagrid quay đầu lại hô lớn kích thích tình thần của lũ trẻ,
Cuối con đường nhỏ mà tụi nó vừa đi qua là một mảnh hồ màu đen tuyền rộng lớn . Tọa lạt bên kia bờ hồ là một tòa lâu đài thời trung cổ với từng tòa tháp cao san sát nhau. Từng phiến từng phiến cửa sổ lập loè ánh sáng như bầu trời sao đẹp không sao kể xiết. Tom vừa nhìn thấy là nó đã yêu nơi này.
Lão Hagrid chỉ vào đoàn thuyền nhỏ đang neo bên bờ hồ lớn tiếng nói: " Lên thuyền. Mỗi thuyền không chở quá bốn người!"
Tom, Harry và Ron lên một con thuyền. Hermione và Neville cũng muốn lên thuyền cùng người quen nhưng do đã vượt quá số người quy định hai đứa chúng nó đành phải chọn con thuyền khác. Cuối cùng ngay trước khi đoàn thuyền xuất phát, Draco bỏ qua hai gã tùy tùng của nó mà lên thuyền cùng Tom.
" Các cậu biết không, việc tân sinh năm nhất cùng nhau băng qua hồ đen để đến Hogwarts là noi theo bốn vị sáng lập, nghe nói ngày xưa bọn họ đã làm như vậy khi phát hiện ra nơi này" Draco kiêu ng·ạo g·iải thích hiểu biết của mình làm Harry nghe mê mẩn.
Nó thao thao bất tuyệt suốt cuộc hành trình băng qua hồ đen làm lỗ tai của Tom nghe phát kém.Cuối cùng thuyền nhỏ chở bọn họ xuyên qua màn dây thường xuân bao trùm phía trước vách núi, đi vào bí ẩn trống trải nhập khẩu. Mọi người đều trầm mặc, nhìn chăm chú vào tòa lâu đài trước mặt, nó hiện ra như một ngọn tháp khổng lồ, càng ngày càng hùng vĩ.
Cả bọn dọc theo một cái đen nhánh đường hầm tựa hồ nằm bên dưới tòa lâu đài, cuối cùng dừng chân trên một bến cảng nằm trong lòng đất.Tụi nó còn phải rời thuyền để leo lên một mảnh đá vụn cùng tiểu đá cuội mặt đất.Trong khi lão Hagrid đang kiểm tra thuyền trống thì lão ta tìm được con cóc của Neville.
Mọi người leo lên một đoạn thềm đá, dừng chân trước một cái cửa gỗ khổng. Hagrid quay đầu lại hỏi bọn nó hỏi " Mọi người đều có mặt sao" rồi đưa tay lên gõ cửa lớn ba cái.
Cánh cửa lập tức được mở rộng. Giáo sư McGonagall với mái tóc búi cao, sắc mặt nghiêm nghị nhìn tất cả mọi người.
“Năm nhất tân sinh, giáo sư McGonagall” Hagrid nói.
“Cảm ơn ngươi, Hagrid. Đến nơi đây liền giao cho ta tới đón đi.”
Bà dẫn tân sinh đi dọc theo hành lang đến một phòng rất nhỏ bên cạnh đại sảnh đường. Trong đó còn tri kỉ gắn mấy cái gương để mọi người chỉnh trang quần áo.
“Hoan nghênh các trò đi vào Hogwarts,” giáo sư McGonagall nói, “Tiệc khai giảng sắp bắt đầu rồi, tuy nhiên trước khí các trò ngồi vào vị trí của mình trong đại sảnh đường, các trò phải được xác định xem mình sẽ được phân vào học viện nào. Nghi thức phân viện là một nghi thức vô cùng quan trọng, bởi vì trong thời gian ở trường của các trò học viện tựa như là nhà của các trò tại Hogwarts vậy. Các trò muốn cùng nhau đi học, cùng nhau ở học viện ký túc xá dừng chân, cùng nhau ở học viện công cộng phòng nghỉ vượt qua sau thời gian đi học."
“Bốn tòa học viện tên phân biệt là: Gryffindor, Hufflepuff, Ravenclaw cùng Slytherin. Mỗi tòa học viện đều có được chính mình quang vinh lịch sử, đều từng đào tạo ra rất nhiều t nam nữ phù thuỷ xuất sắc. Trong thời gian các trò học tại Hogwarts các trò biểu hiện xuất sắc sẽ làm học viện của các trò hắng được thêm điểm, mà bất luận hành gì vi phạm nội quy nào đều sẽ làm học viện của các trò bị trừ điểm. Vào cuối năm học, học viện nào được điểm nhiều nhất nhưng đạt được Cúp Học Viện, đây là vinh dự rất lớn. Ta hy vọng các trò bất luận phân đến nào tòa học viện đều có thể vì học viện làm vẻ vang.
“Quá vài phút, phân viện nghi thức liền phải cử hành trước mặt thầy trò toàn trường. Do đó ta kiến nghị các trò trong thời gian chờ đợi, hãy đem chính mình sửa sang lại cho có tinh thần một ít.”
“Chờ bên kia chuẩn bị xong, ta liền tới tiếp các trò.” McGonagall giáo thụ nói, “Trong khi chờ, thỉnh bảo trì an tĩnh.”
Nàng rời phòng, mọi người mới thở ra được một hơi. Quả nhiên không hổ danh là Giáo sư McGonagall, nữ sư vương của học viện Gryffindor.
“Làm như thế nào mà các giáo sư có thể phân chia chính xác chúng mình đến học viện nào đây?” Harry hỏi Ron. “ Mình nghĩ là thông qua một loại trắc nghiệm . Fred nói nó sẽ gây ra thương tổn rất lớn cho chúng mình nhưng mình nghĩ là hắn chỉ nói giỡn tôi.”
" Yên tâm đi Harry, cậu đã có thể nhận được giấy nhập học và tới Hẻm Xéo mua đồ thì đã chứng minh cậu là một vị hợp cách phù thuỷ rồi. Sẽ không có chuyện bị trả về nhà đâu. Mặc khác mình nghĩ phân viện nghi thức sẽ không có khả năng thương tổn học sinh, nếu không Hogwarts đã đóng cửa từ lâu rồi"
Tom lắc đầu nói. Hắn đương nhiên biết rõ nghi thức chính là gì, trừ khi cái mũ ấy bị điên nếu không làm sao thương tổn tân sinh được. Nó đoán chắc như vậy. Nhưng Tom vẫn thích thú nhìn vẻ mặt lo lắng của mọi người, đây chính là truyền thống của Hogwarts không phải sao?
"Làm sao cậu biết mình đang lo lắng là bị gởi trở về gia đình Dursley?" Harry ngơ ngác hỏi nhưng nó đã bị cắt ngang bởi các tiếng hét chói tai xung quanh.
"Ối! Cái… cái gì…?"
Từ bức tường sau lưng bọn nó đột nhiên nhảy ra hơn hai mươi con ma. Các con ma này nửa trong suốt, nửa xám trắng lướt qua toàn bộ phòng, một bên châu đầu ghé tai, rất ít lưu ý năm nhất tân sinh. Bọn chúng giống như đang tranh luận cái gì đó.
Tom hiếu kỳ muốn tiến lại gần quan sát các con ma, nó chưa từng thấy bao giờ mà. Đang tính đưa tay vào người một con ma thì nó bị một tiếng ho khan đánh gãy. Giáo sư McGonagall đã trở về cho nên các con ma nối đuôi nhau rời khỏi phòng.
“Hiện tại, xếp thành một hàng dọc” McGonagall giáo thụ đối năm nhất tân sinh nói, “Đi theo ta .”
Chúng nó bước ra khỏi phòng, xuyên qua hành lang tiến vào xa hoa đại sảnh đường. Đó là một nơi được trang trí thần kỳ mỹ lệ, tráng lệ huy hoàng. Đen nhánh trần nhà chứa đầy các ngôi sao đang lập loè tỏa sáng.
Hàng trăm, hàng nghìn ngọn nến bay lơ lửng trên không chiếu sáng toàn đại sảnh đường rộng lớn. Bốn dãy bàn dài ngồi đầy các đàn anh, đàn chị lớp trên đang nhìn chăm chú bọn trẻ. Ở phía trên nữa là một bàn dài khác, đây là chỗ ngồi của các giáo sư.
Giáo sư McGonagall dẫn bọn họ đến trước bàn dài của các giáo sư. Ở đó đã được để sẵn một cái ghế bốn chân, phía trên là một cái mũ không chỉ rách nát đầy mụn vá mà còn bẩn thỉu như ngàn năm chưa từng được rửa sạch vậy.
Toàn bộ đại sảnh đều nhìn chăm chú cái mũ. Nó bắt đầu vặn vẹo, phần rìa vỡ ra như một cái miệng. Cái mũ chẹp chẹp miệng mấy cái rồi bắt đầu hát lên,
"Các ngươi có lẽ cảm thấy ta không tính xinh đẹp, .......(không câu chữ)"
Kết thúc bài hát của chiếc nón, cả sảnh đường nổ tung trong tiếng vỗ tay. Cái nón nghiêng mình chào bốn phương tám hướng rồi đứng yên.
Lúc này McGonagall giáo thụ đi tới phía trước vài bước, trong tay bà cầm một tấm da dê.
“Ta hiện tại gọi vào tên ai, trò \ đó liền mang lên mũ, ngồi vào trên ghế, chờ phân viện.” Nàng nói,
“Hannah Abbott!”
“Hufflepuff!”
“Susan Bones!”
“Hufflepuff!”
......
“Hermione Granger!”
“Gryffindor!” Mũ hô. Ron hừ một tiếng.
Tom đột nhiên cảm thấy vài đạo tầm mắt từ bàn giáo viên nhìn chằm chằm mình làm hắn sợ đến mức cúi đầu xuống không dám nhìn lên. Bàn giáo viên của Hogwarts năm nay đúng là tàng long ngọa hổ, cả hai vị hắc bạch ma vương đều an vị trên đó hắn làm sao dám nhìn lại chứ. Trong khi Tom thất thần thì phân viện nghi thức vẫn tiếp tục.
.....
Neville Longbottom
“Gryffindor!”
.......
"Draco Malfoy"
“Slytherin!”
........
" Tom S·ullivan"
Tom tiến lên ngồi vào chiếc ghế bốn chân kia, chờ giáo sư McGonagall đeo cái mũ vừa xấu vừa bẩn kia vào đầu nó. Khi vành mũ che phủ tầm mắt thì bên tai thằng bé vang lên âm thanh rất nhỏ mà chỉ mình nó nghe được.
" Để xem, để xem, huyết mạch thì thượng thừa, dũng cảm cũng không thiếu, lại có tài năng thiên bẩm nữa chứ. Khó, phí thường khó"
" Chào Mr.Hat"
" Đừng giả vờ lễ phép với ta, ta biết trò vừa mới cho rằng ta vừa bẩn vừa xấu"
" Ngài hiểu nhầm rồi, làm sao em dám" Tom cảm thấy thật xấu hổ khi nói xấu người khác mà lại bị người đó phát hiện..\
" Ái chà chà, không ngờ trò cũng có bí mật không nhỏ nha"
" Ngài đừng nói cho lão ong mật được không? Em van xin ngài đó." Tom không có khả năng che dấu mũ phân viên bởi vì cái mũ này không chỉ là đọc ký ức mà thôi, cùng với bế quan bí thuật Tom cũng chưa nắm được. Do những ngày hè vừa qua ở nhà của giáo sư Snape thì làm sao mà Tom tiếp xúc với ma pháp đó được.
" Ta chỉ phục vụ cho Hogwarts chứ không phải phục vụ cho bất kỳ vị hiệu trưởng nào nên ta nói cho Dumbledore làm gì, với lại ngàn năm đến nay tân sinh có bí mật nhỏ cũng hoàn toàn không hiếm như trò nghĩ."
Một người một nón nói chuyện vui vẻ gần mười phút, cả đại sảnh đường càng lúc càng ồn ào, các lão sinh châu đầu với nhau bàn luận về tân sinh mới này.
" Như vậy ngài thấy em nên đi học viện nào ? e nói trước là em không muốn đi Slytherin"
" Tại sao? Rõ ràng đi Slytherin thì trò sẽ đạt được vinh quang một cách dễ dàng. Trò cũng biết xuất thân của mình mà."
" Nhưng em nghĩ một tân sinh tên Tom xuất thân cô nhi viện thì không nên đi Slytherin, ngài rõ ràng vị trước giống như vậy có kết quả như thế nào đi"
Mũ phá viện trầm mặc một chút rồi trả lời
" Nếu trò không muốn đi Slytherin thì trò nên đi ......"
"NURMENGARD!"
"Nơi đó thích hợp nhất với trò."