Chương 37: Quidditch (3) - bom phân
Chương 37: Quidditch (3) - bom phân
"Cậu lấy một quả, còn mình cầm một quả." Tom đưa cho Hermione một quả bom phân, thuận tiện nó lấy ra đũa phép điểm nhẹ lên trán nhỏ. Một dòng chất lỏng chảy ra từ đầu đũa phép của nó bao bọc lấy cô bé. Đúng vậy, vừa rồi Tom cũng đã thi triển bùa ẩn thân lên Hermione.
Hai đứa chậm rãi tiến lại gần chỗ ngồi của các giáo sư. Chúng nó cũng không dám lại quá gần vì sợ bị một vị giáo sư nào đó phát hiện. Từ vị trí an toàn và khuất gió, Tom và Hermione đã chuẩn bị sẵn sàng 'tập kích' các giáo sư của Hogwarts.
"Cậu ném về phía giáo sư Quirrell, còn mình thì ném về giáo sư Snape được không?" Tom hỏi ý kiến của cô bé nhưng nó cho rằng mình sẽ không bị từ chối. Bởi vì trong mắt mọi người giáo sư Snape đáng sợ hơn giáo sư Quirrell hay cà lăm cả trăm lần.
Không ngoài dự liệu của Tom, Hermione đồng ý với sự phân công của nó. Trông vậy mà nhỏ hoàn toàn không có gì là lo lắng mà còn hơi hưng phấn nữa kia. Tom liền đem cô bé xếp vào những đối tượng mà nó không thể chọc.
"Mình đếm tới ba chúng mình cùng ném nha." Tom gọi nhịp với cô phù thủy nhỏ.
"Một… Hai… và Ba"
Hai quả bom phân bay vun v·út trong không trung hướng về khán đài mà các giáo sư đang ngồi. Không có một ai chú ý đến hành động của chúng nó cả. Ném xong bom phân Tom và Hermione nhanh chóng phí tăng chứng cứ, rời xa vị trí phạm tội.
Khi chúng nó vừa mới quay người chạy được một chút thì một tiếng "Xì" thật lớn vang lên. Hai quả bom phân đều chuẩn xác mà trúng vào giáo sư Quirrell.
Đương nhiên là Tom không có nhắm vào giáo sư Snape như nó vừa nói với Hermione mà ngay từ đầu mục tiêu của nó vẫn luôn là giáo sư Quirrell. Từ một vị trí đủ xa, cả hai đứa mới có thể dừng lại để mà thở gấp.
"Tom, cậu đã ném hụt giáo sư Snape rồi." Hermione vừa thở hổn hển vừa nói.
"Nhưng hiệu quả mà chúng mình cần cũng đã đạt được không phải sao?" Tom cũng ậm ừ mà trả lời cô phù thủy nhỏ, nó chỉ mong hành động vừa rồi của chúng nó không tạo thành biến cố gì lớn.
Tuy nhiên sự thật lần nữa chứng minh rằng mộng tưởng và thực tế cách nhau xa thật là xa. Hai quả bom phân mà tụi nó vừa ném đã tạo ra một sự khủng hoảng rất lớn.
Hiện giờ đang có một đám mây màu xanh lục bao phủ cả khán đài của các giáo sư. Một mùi thum thủm phiêu tán trong không khí mà từ vị trí của chúng nó vẫn còn ngửi thấy. Như vậy ở trong trung tâm v·ụ n·ổ thì sẽ ra sao. Cả hai đứa đều rùng mình mà ngẫm lại.
Giáo sư McGonagall là người phản ứng nhanh nhất hay nói cách khác bà là người duy nhất kịp phản ứng. Ngay khi bom phân vừa mới nổ, bà đã nhảy ngay khỏi khán đài. Giáo sư McGonagall có thể biến thành một con mèo mướp nên bà đã tiếp đất an toàn
Nhưng những vị giáo sư khác thì khổ rồi, bọn họ không có khả năng giống như giáo sư McGonagall có thể trực tiếp nhảy lầu. Mọi người phải chạy xuống thang bộ để mà thoát thân nên chịu tội là không thể tránh khỏi.
Cũng may là trận đấu ngày hôm nay chỉ là trận đấu đầu tiên chứ không phải là trận chung kết, nên không phải toàn bộ giáo sư đều có mặt. Nhưng tối thiểu cũng có hai vị viện trưởng, giáo sư môn phòng chống nghệ thuật hắc ám cùng với vài vị giáo sư khác.
Trong đó, giáo sư Quirrell bởi vì là mục tiêu chính mà hai đứa nó nhắm vào nên ông nằm ngay trung tâm v·ụ n·ổ dẫn đến không kịp phản ứng. Giáo sư đã bị mùi hôi xung thiên kết hợp với mùi tỏi nồng nặc của mình làm cho ngất xỉu.
Mà khi giáo sư Quirrell đã ngất xỉu thì không còn ai yểm bùa cây chổi của Harry nữa. Do đó giáo sư Snape cũng không cần phải ở lại chịu trận mà cùng thoát đi với các giáo sư khác.
Đừng hỏi vì sao mà nãy giờ không ai nói gì, trong tình huống lúc đó mở miệng ra để mùi thúi xộc vào à. Do đó, khi mọi người (đương nhiên là trừ giáo sư Quirrell đang ngất xỉu) thoát đi khỏi tầm ảnh hưởng của bom phân thì đều nổi nóng.
"Đây nhất định là một cuộc tập kích của hắc phù thuỷ."
"Không có hắc phù thuỷ nào sử dụng bom phân để mà tập kích cả. Chắc chắn việc này là do học sinh gây ra."
"Anh em sinh đôi nhà Weasley! Đúng vậy chính là anh em sinh đôi nhà Weasley gây ra việc này. Mau gọi hai đứa chúng nó lại đây để làm cho ra lẽ."
"Đuổi học! Chúng ta phải đuổi học bọn chúng. Lần này thì quá lắm rồi, dám dùng bơm phân tập kích giáo sư."
"Sẽ không có ai bênh vực tụi nó lần này đâu."
"Nhưng cả hai người bọn chúng đều đang tham gia trận đấu thì làm sao có thể n·ém b·om phân vào chúng ta được."
" IM LẶNG!" Một giọng nữ nghiêm túc vang lên khiến cho mọi người bình tĩnh lại.
Giáo sư McGonagall nói tiếp: "Các thầy cô xem lại bộ dáng vừa nãy của mình giống như cái gì, một phiên chợ à. Nên nhớ chúng ta là giáo sư của Hogwarts. Chúng ta phải làm gương cho học sinh."
"Tuy nhiên, trường học sẽ không vô cớ khai trừ bất kỳ học sinh nào. Trước khi chứng cứ thu thập đầy đủ thì tất cả bọn nhỏ đều là vô tội, các giáo sư phải nhớ điều này."
"Về nguyên nhân của sự việc hôm nay, trường học sẽ điều tra rõ ràng, cấp cho mọi người một công đạo." Giáo sư McGonagall trấn an các giáo sư.
Đúng lúc này tiếng còi của Madam Hooch vang lên. Harry vừa mới bắt được Golden Snitch kết thúc trận đấu. Đội tuyển Quidditch của học viện Gryffindor đã chiến thắng học viện Slytherin.
Sắc mặt của giáo sư Snape khi nghe tin này lập tức đen lại trong khi đó giáo sư McGonagall lại tốt hơn rất nhiều. Bà bắt đầu phân phó mọi người xử lý việc này.
"Trước hết chúng ta phải phong tỏa sân thi đấu, sau đó thì kiểm tra túi của bọn học sinh. Ta cho rằng sẽ có chứng cớ còn sót lại."
Giám thị Filch nghệ được phân công thì lập tức hành động. Có trời mới biết lão ta có bao nhiêu ghét bom phân. Cứ nghĩ đến việc mỗi năm lão đều yêu cầu hiệu trưởng Dumbledore liệt bom phân vào danh sách cấm là biết.
"Như vậy còn khám đài thì sao? Giáo sư Quirrell còn ở trên đó." Một vị giáo sư tốt bụng nhắc nhở mọi người.
Giáo sư Snape nghe vậy liền hừ lạnh một tiếng. Các giáo sư khác xung quanh đều tránh xa vị giáo sư môn ma dược đang nổi nóng này.
"Chờ lát nữa gió xua đi một ít mùi vị chúng ta sẽ lên đó điều tra." Giáo sư McGonagall thể hiện rằng bà hiện tại vẫn là phó hiệu trưởng của Hogwarts.
__________
Lúc này đây, hai vị thủ phạm vừa gây ra sự việc gà bay chó sủa ngày hôm nay dưới sự yểm trợ của lão Hagrid và Harry đã thoát khỏi sân đấu Quidditch.
"Vừa rồi cậu và Hermione đã làm điều gì vậy Tom, từ xa mình thấy giáo sư McGonagall giận quá chừng." Ron tò mò vừa rồi chúng nó biến mất làm chuyện gì mà bỏ nó lại với lão Hagrid.
"Chúng mình không có! Chúng mình không làm gì cả! Cậu đừng có nói bừa!" Tom vừa chối đây đẩy vừa lấy tay khều nhẹ Hermione hi vọng nhỏ hiểu ý của nó.
Tụi nó vừa rồi cũng đứng từ xa quan sát tất cả hiển nhiên biết là chuyện mình vừa làm lớn đến như thế nào. Nếu chuyện này mà truyền ra thì hai đứa chúng nó cầm chắc vé tàu trở về giới Muggle.
Hermione đương nhiên cũng hiểu vấn đề nặng nhẹ. Nhỏ qua loa mà giải thích cho Ron là vụ lộn xộn đó không phải tụi nó gây ra. Tụi nó chưa kịp làm gì thì đã thấy được giáo sư McGonagall nhảy xuống
Tuy là trong thân tâm hai đứa bọn nó vô cùng xin lỗi Harry và Ron nhưng cũng đành vậy. Bản chất của sự việc xảy ra vừa nãy là càng ít người biết càng tốt.
Trong sự ngờ vực của Harry và Ron, tụi nó đã đến được căn chòi nằm cạnh rừng cấm của lão Hagrid.