Chương 36: Quidditch (2) - kế hoạch
Chương 36: Quidditch (2) - kế hoạch
Theo tiếng còi của Madam Hooch vang lên, mười bốn cầu thủ của cả hai đội bay vọt lên không trung như những dải lụa màu đỏ và xanh lục đan xen vào nhau . Cùng đồng hành với các cầu thủ cả hai đội là những trái banh được sử dụng trong môn Quidditch.
Madam Hooch ném trái Quaffle lên không trung và ngay lập tức bị Angelina của đội Gryffindor giành được. Hai trái Bludge thì như hai quả đạn pháo bắn về không trung.
Còn trái banh quan trọng nhất là Golden Snitch thì Tom không thấy bóng dáng đâu cả. Nó quá nhỏ để có thể được nhìn thấy từ vị trí này cũng có thể là Tom không có năng khiếu để làm tầm thủ.
Khán đài dần dần nóng lên theo các đường chuyền của các cầu thủ. Tuy nó vốn không có hứng thú với Quidditch cũng bị cuốn theo nhịp độ của trận đấu.
Bạo lực! Vô cùng b·ạo l·ực! Là tất cả những gì mà Tom cảm thấy lúc này về môn thể thao phổ biến nhất của phù thuỷ giới này.
Các cầu thủ v·a c·hạm mãnh liệt với nhau trên không trung, còn có hai trái Bludger cứ nhăm nhe mà hất mọi người bay khỏi cán chổi. Đủ loại tình huống xảy ra trong chớp mắt khiến cho các cầu thủ lúc nào cũng phải để ý đến tình huống xung quanh.
Tom quan sát mà nhiệt huyết sôi trào lúc nào không hay. Có lẽ nó đã có nhận xét sai lầm về môn này. Tuy trên nguyên tắc thì Quidditch có đủ loại bất hợp lý nhưng chỉ khi tận mắt quan sát thì mới có thể lĩnh hội được mị lực của nó.
Trong khi Tom đang chú ý quan sát Harry bay lên cao thì bác Hagrid đến. Lão cho rằng coi Quidditch ngoài chòi của lão làm sao mà vui bằng ngồi giữa đám đông được.
Hình như Harry đã nhìn thấy trái Golden Snitch và tầm thủ của học viện Slytherin - Terence Higgs cũng thế. Cả hai kè cổ nhau lao vào tranh trái Snitch. Tất cả Truy thủ hai đội dường như quen béng nhiệm vụ của mình, cứ ngẩn ra, lửng lơ bất động giữa không trung.
"ẦM!"
Rồi một tiếng gầm căm phẫn nổi lên từ phía cổ động viên của học viện Gryffindor: Marcus Flint đã cố ý ngáng chổi của Harry, khiến cây chổi bật khỏi đường bay, hất văng Harry, và nếu Harry không cố lỳ bám được cán chổi thì có thể đã toi mạng như chơi.
Sự nguy hiểm của Quidditch cứ như thế mà được thể hiện một cách trần trụi trên sân đấu. Cổ động viên la ó trong khi Madam Hooch tức giận phê bình Flint và cho Gryffindor được hưởng một trái phạt
đền.
Trong khi Harry né một trái Bludge đang nhắm vào nó thì dị biến đột nhiên diễn ra.
Cây chổi Nimbus 2000 đột nhiên rung lắc dữ dội.
Như một con ngựa hoang đứt cương, cây chổi đang cố gắng mà hất văng Harry khỏi cán chổi. Trên khán đài Tom thấy được điều này liền chuẩn bị hành động.
Thấy được Tom rời vị trí của mình, Ron ngay lập tức nắm tay nó lại để mà hỏi nó: "Cậu tính đi đâu vậy, không thấy Harry đang gặp vấn đề à ?"
Ngay lúc vừa rồi, Hermione đã giật lấy cái ống dòm của lão Hagrid, nhưng thay vì
hướng lên Harry, cô bé lại chĩa ống dòm vào đám đông tìm kiếm.
Hermione thở hổn hển: "Biết ngay mà… Giáo sư Snape… Coi kìa!"
"Không! Không phải là giáo sư Snape mà là giáo sư Quirrell. Cậu xem kỹ lại đi. Ron cậu mau buông mình ra!" Tom gấp gáp nói, nó phải nhanh lên không thì Harry rơi xuống mất.
Cô bé chuyển ống nhòm sang giáo sư Quirrell thì thấy thầy ấy cũng giống như giáo sư Snape. Mắt ông ấy cũng đang nhìn chăm chăm Harry và đôi môi liên tục khép mở.
Hermione lúc này cũng cuốn lên, nhỏ đưa ống nhòm cho Ron mà nói: " Mình cũng không không biết nữa, cả hai người đều đang niệm chú đối với Harry. Rõ ràng là một người đang phù phép cây chổi còn người khác thì đang giải chú."
Cô bé mím môi: "Quan trọng là chúng mình không biết ai đang làm cái gì, nếu chọn sai thì Harry sẽ gặp nguy hiểm. Chúng mình phải làm sao đây bây giờ?"
"Nhất định là lão Snape, lão ấy ghét Harry xưa giờ. " Ron vừa dùng ống nhòm quan sát cả hai người vừa nêu lên ý kiến của mình.
Hermione nhìn xung quanh thì không thấy Tom đâu. Thì ra vừa rồi khi Ron bỏ tay nó ra để mà nhận lấy ống nhòm từ cô bé thì Tom đã rời vị trí của mình để di chuyển đến khán đài dành cho giáo viên.
"Để mình đuổi theo cậu ấy, chúng mình không thể mạo hiểm với sinh mệnh của Harry như vậy được." Nhỏ cũng nhanh chóng biến mất đuổi theo Tom trước khi Ron kịp lên tiếng.
Hermione nhanh chóng đuổi kịp Tom trước khi nó hành động. " Cậu tính làm gì vậy Tom, chúng mình không thể hành động tùy tiện được. Cần phải xác định được ai là người đang phù phép cây chổi của Harry."
"Chúng mình không có thời gian, Hermione. Nếu đã không xác định là ai thì chúng mình làm cho cả hai người dừng lại." Tom lắc đầu nói, nó đưa tay vào túi móc ra hai quả cầu màu vàng nâu.
Nó biết rõ là giáo sư Snape đang cố gắng cứu Harry nhưng hình tượng của lão quá xấu đi. Không ai chịu tin nó nên Tom đành đưa giáo sư vào tầm ngắm của mình. Hi vọng nếu giáo sư Snape biết được chuyện này thì sẽ tha thứ cho nó nhưng nếu thầy ấy không biết gì cả thì càng tốt.
Cô bé nhìn hai quả cầu trong tay Tom lắp bắp nó: " Cái này… cái này là bom phân, cậu kiếm đâu ra thứ này. Mình nhớ không lầm thì giám thị Filch đã cấm thứ này rồi mà."
"Đương nhiên là từ hai anh em sinh đôi nhà Weasley rồi, ngoài bọn họ ra thì còn ai dám đem mấy thứ này vào trường nữa. Bọn họ nhờ mình thử nghiệm hiệu quả của chúng nó"
Tom cũng không dám nói là nhỏ là nó đã dùng cú mèo của trường để đặt hàng bom phân từ cửa tiệm giỡn của Gambol và Japes. Hai viên bom nho nhỏ này tốn của nó hết 3 Sickle và 13 Knut đâu. Đây toàn là tiền mồ hôi xương máu của nó.
"Vậy cậu tính làm gì với những trái bom phân này đây Tom, chẳng lẽ cậu tính… Không được! Cậu không được làm thế Tom. Nếu như bị phát hiện thì cậu nắm chắc là sẽ bị đuổi học." Thông minh như Hermione thì rất nhanh nhỏ biết được Tom tính làm gì.
Tom an ủi nhỏ: "An tâm đi, Hermione. Bọn mình sẽ không bị phát hiện đâu. Mọi người đều đang chú ý xem trận Quidditch chứ đâu có chú ý đến tụi mình. Với lại, mình cũng có bảo hiểm mà. Cậu xem."
Tom vừa nói xong thì rút ra đũa phép xoay chung quanh thân thể nó giống như là đang quấn một sợi dây vậy. Một chất lỏng dường như được phun ra từ đầu đũa phép bao phủ lấy nó khiến cho nó trở nên giống môi trường xung quanh như một con tắc kè hoa vậy.
"Cậu vừa sử dụng chính là là bùa ẩn thân (Disillusionment Charm) à. Mình đã đọc qua về nó, đây chính là một loại ma chú vô cùng cao cấp. Mình biết rằng cậu rất giỏi môn ma chú nhưng mình cũng không ngờ là mới năm nhất mà cậu đã có thể sử dụng được bùa này." Hermione cảm thán về thiên phú của Tom.
"Thường thôi, thường thôi." Tom xấu hổ mà gãi đầu. Đây là thành quả lớn nhất của nó từ khi đạt được quyển «Book of Spells» của nó. Bùa ẩn thân đã không được in bởi Miranda Goshawk mà đã được thằng bé tìm được trong phần ghi chú của những chủ nhân cũ của quyển sách.
Hermione hơi do dự một chút rồi đưa ra quyết định: "Mình đồng ý với kế hoạch của cậu nhưng với điều kiện là mình phải tham gia vào nó."
"Cậu không cần làm vậy đâu, Hermione. Một mình mình làm cũng được rồi." Tom không đồng ý với điều kiện của nhỏ.
Nhưng đột nhiên một tiếng hét đầy lo lắng vang lên, trên không trung, Harry đang treo người trên không trung, nó chỉ nắm cán chổi bằng một tay.
"Không còn thời gian nữa, với lại hai người cùng làm thì hiệu quả sẽ tốt hơn." Nhỏ nhìn Harry đang chật vật treo trên không trung lo lắng nói với Tom.
Nó trầm mặc một chút rồi gật đầu: "Được rồi, cậu một quả, mình một quả."