Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Harry Potter Mộng Huyễn

Chương 12: Tiệc trà với Hagrid




Chương 12: Tiệc trà với Hagrid

Chương 12: Tiệc trà với Hagrid

Lão Hagrid sắc mặt đen lại, tiến lên xách cổ con Fang lên mà mắng.

"Đồ nhát gan! Thật mất mặt mà, đúng là một thằng hèn nhát" Đang rên ư ử như là đang phản đối, làm là lấm lét nhìn Tom.

Như vậy thì thằng ngu cũng biết vấn đề ở đâu. Tom nhanh chóng vận chuyển bế quan bí thuật nhằm rửa sạch cảm xúc. Lúc này Fang mới bình tĩnh lại được.

"Là lỗi của cháu, bác Hagrid, bác không cần phải trách phạt Fang"

Thấy Tom vì Fang cầu tình, lão Hagrid cũng nguôi giận mời chúng nó vào bàn ngồi.

"Các cháu không cần khách khí với bác đâu"

Lúc này đây, tụi nó mới có thể quan sát căn nhà nhỏ của lão Hagrid. Cả căn nhà chỉ có một phòng. Trên trần nhà treo đầy chân giò, gà rừng thỏ rừng, trên chậu than dùng để sưởi ấm có một cái ấm đồng. Trong góc phòng là một cái giường lớn, trên giường là một cái chăn dùng vải vụn ghép lại.

Lão Hagrid thả Fang ra, nó yên tĩnh nằm dưới chân lão mà quan sát tụi nó.

"Đây là Ron, còn đây là Tom" Harry giới thiệu chúng nó với Hagrid.

Lão ấy đang vội vàng chuẩn bị trà nước, thấy trong mâm đồ ăn là nham da bánh, Tom không dám động tay.

"Lại một đứa nhà Weasley, ta đã dành nửa đời để đuổi cặp sinh đôi ra khỏi rừng cấm" . Hagrid nhìn đầu đầy tóc đỏ Ron mà cảm thán.

"Còn đây chắc là đứa mà bị mũ phân viện tính đưa đến Nurmengard đi"



Còn đang trong trạng thái bế quan bí thuật, Tom cũng không thèm phản ứng lại với lão Hagrid, chỉ vô thần mà nhìn chằm chằm lão.

"Cậu có ổn không Tom, nãy giờ cậu lạ lắm?" Ron ngồi bên cạnh lo lắng hỏi.

"Mình không sao đâu Ron, đây là hiệu quả của bế quan bí thuật. Nó giúp mình điều chế cảm xúc và ngăn cản người khác xâm nhập vào đầu óc của mình" Tom không tình cảm trả lời.

Harry cầm lên một khối nham da bánh đưa lên miệng cắn một cái làm răng nó xém gãy, nhanh chóng bỏ cái bánh xuống nhưng phải làm bộ thực thích, nó quay qua Tom mà hỏi

"Có phép thuật giúp mình xâm nhập đầu óc của người khác sao Tom, như vậy người khác có thể đọc suy nghĩ của mình sao?"

Liếc Harry một cái, Tom nói " Phép thuật đó gọi là nh·iếp thần lấy niệm. Nó có thể dùng để phát hiện nói dối thông qua ký ức, cảm xúc và suy nghĩ nếu mục tiêu không nắm giữ bế quan bí thuật, sẽ dễ dàng hơn nếu nhìn thẳng vào mắt mục tiêu.

Những bậc thầy nhiếm thần lấy niệm thậm chí có thể giao tiếp với người khác bằng cách gửi trực tiếp cảm xúc và suy nghĩ của mình cho người nhận mà không quan trọng khoảng cách. Đây là một phép thuật rất hữu dụng nhưng tiết là mình vẫn chưa nắm giữ được."

"Như vậy các giáo sư có nắm được thuật này không Tom, sáng nay lão Snape đã nhìn thẳng vào mắt mình" Nó nhớ tới tiết ma dược buổi sáng, ánh mắt lão Snape lúc ấy như nhìn xuyên qua quần áo của nó vậy.

"Cậu nghĩ sao Harry? Bế quan bí thuật của mình chính là do Snape dạy."

"Như vậy cậu có thể dạy cho chúng mình không Tom" Ron nói với Tom, nó cảm thấy cần phải đảm bảo suy nghĩ của mình không bị nhìn trộm.

"Lão Snape cho mình một quyển sách về bế quan bí thuật, lát về phòng mình sẽ đưa cho các cậu mương" Tom thoải mái đồng ý đề nghị của Ron.

Tụi nó thay phiên nhau đem tình cảnh đi học mấy ngày nay kể cho lão Hagrid.

Giáo sư Pomona Sprout dạy môn thảo dược học, là viện trưởng của học viện Hufflepuff, bà là một nữ vu nhỏ thó nhưng phúc hậu, luôn mang một chiếc mũ đầy các mảnh vá, quần áo của giáo sư lúc nào cũng đầy bùn đất và móng tay của bà có thể làm người khác ngất xỉu.

Giáo sư luôn xuất hiện với một nụ cười trên môi nhưng Tom cảm thấy giáo sư có thể là một người phúc hắc. Bà dẫn tụi nó đến nhà ấm phía sau lâu đài để học cách chăm sóc các loài nấm và các loại thực vật kỳ dị cũng như công dụng của chúng nó.



Môn ma chú được dạy bởi giáo sư Filius Flitwick, viện trưởng của học viện Ravenclaw, ông là một người đàn ông thấp bé phải đứng lên cả một chồng sách mới có thể nhìn qua bục giảng. Tuy nhiên giáo sư là người rất vui tính và hay quan tâm đến học sinh của mình.

Trong tiết ma chú đầu tiên giáo sư đã vô cùng kích động khi điểm danh đến Harry. Ngoài ra, ông còn cho nhà Gryffindor năm điểm bởi vì Tom đã thành công sử dụng phép Lumos trước khi nhập học.

Các môn học ở trường Hogwarts đều rất thú vị nhưng có một môn học mà Tom cảm thấy nó cực kỳ nhàm chán chính là môn ma pháp sử. Giáo sư dạy môn này là giáo sư Cuthbert Binns, ông là giáo sư ma duy nhất tại Hogwarts.

Nghe đồn rằng ông để quên thân xác của mình khi đi dạy sau một lần ngủ quên tại phòng giáo viên. Giọng nói của ông đều đều, nhạt nhẽo mà không ngừng giảng nên có khả năng gây mê rất mạnh. Bọn học sinh cứ gật gù mà ghi lại tên người và ngày tháng. Tom cá là hơn phân nửa lớp không thể phân biệt giữa Uric the Oddball và Emeric the Evil.

Lão Hagrid cũng không thích giám thị Filch và con mèo của hắn- bà Norris. Khi tụi nó nhắc đến lão giám thị thì Hagrid gọi hắn là "cái lão thùng cơm".

Harry kể với lão Hagrid về những gì xảy ra trong lớp học của Snape. Giống như Ron, Hagrid cũng khuyên Harry không cần lo lắng vì Snape chưa từng thích bất kì một người học sinh nào. “Nhưng hắn giống như thật sự rất ghét con.”

“Nói bừa!” Hagrid nói, “Hắn vì cái gì muốn ghét con?”

"Tom nói hắn có thể hắn cha mẹ con nên hắn hận lan sang con" Harry phản bác.

"Không có khả năng, Snape không có khả năng hận Lily." Hagrid lớn tiếng trả lời.

"Như vậy hắn hận cha con" Harry bắt được trọng điểm trong câu trả lời của Hagrid. Nhưng lão dường như lảng tránh vấn đề này.

“Anh ngươi Charlie như thế nào?” Hagrid hỏi Ron. “Ta thực thích hắn —— hắn đối động vật rất có biện pháp.”

Trong khi Ron giảng giải cho hắn về việc nghiên cứu của Charlie về các con rồng tại Rumani. Tom chỉ cho Harry về mẫu báo được cắt gọn gàng được đặt dưới ấm trà. Hiệu trưởng của chúng ta thật là biết cách dẫn đường cho Harry Potter. Hắn biết rõ các sư tử nhỏ của học viện Gryffindor thích điều gì nên dễ dàng định hướng suy nghĩ của chúng.



Đó là một đoạn đưa tin được cắt từ « Nhật báo tiên tri» về vụ c·ướp Gringotts vào ngày 31/7. Mọi người cho rằng vụ c·ướp này do các hắc phù thuỷ gây ra. Các yêu tinh lại khẳng định rằng kho vàng đã được dọn trống cùng ngày nên mọi người đừng can thiệp vào.

Tom ở bên cạnh quan sát Harry và lão Hagrid hỗ động về vụ c·ướp n·gân h·àng Gringotts mới biết rằng chính hai người là người dọn trống kho vàng. Các tác phẩm đồng nhân trong trí nhớ của nó không đề cập đến vấn đề này.

Chúng nó mang theo một đống nham da bánh về lâu đài. Cảm thấy Harry đang rối rắm về cái bọc nhỏ trong kim khố đó, Tom an ủi nó.

"Yên tâm đi Harry, hồi nãy cậu nói là cậu và bác Hagrid lấy cái bọc nhỏ theo lệnh của hiệu trưởng Dumbledore. Như vậy nó chắc chắn sẽ an toàn trong tay cụ ấy". Đương nhiên là không tính nó sẽ trở thành kho báu để dụ dỗ chủ hồn của Voldemort và là công cụ để huấn luyện chúa cứu thế rồi.

_________

Buổi tối hôm đó vào lúc gần bảy giờ, Tom đã ở dưới hầm trước cửa văn phòng của giáo sư Snape. Đó là một cánh cửa bằng sắt, tay nắm cửa được trang trí bằng một cái đầu Medusa. Khi Tom đến gần nó bắt đầu lảm nhảm.

[Mới tuần đầu tiên mà đã có người bị phạt cấm túc, lại là tân sinh năm nhất, nhìn quần áo thì lại là đám sư tử ngu ngốc của học viện Gryffindor, dầu mỡ lão con dơi làm tốt lắm]

[Ta không có bị cấm túc, ta chỉ đến lấy thuốc, bà cô mau mở cửa cho ta vào]. Sau chuyện hồi sáng thì việc gặp giáo sư Snape đã đủ làm Tom khó chịu rồi mà bây giờ còn bị một vật trang trí nói xấu thì làm sao chịu được. Cho nên Tom đỗi lại.

[Ta không phải là bà cô, cả nhà ngươi mới là bà cô]. Tuổi tác luôn là một vấn đề mẫn cảm đối với phụ nữ, ngay cả vật trang trí hơn 1000 tuổi cũng không ngoại lệ. Đang tính mở miệng tiếp tục đỗi lại trở về, Medusa bỗng nhiên ngẩn người. [ Ngươi! Ngươi! Ngươi có thể giao tiếp với ta. Cái mũ phân viện c·hết tiệt, dám đem một người xà lão khang phân tới Gryffindor, nó đã bị hỏng rồi sao].

Tom cảm thấy hỏng chính là cái tay nắm cửa này. Không, cả hai đều hỏng nốt, chúng nó đều là đồ cổ cả ngàn năm tuổi nên đều hỏng cả rồi.[Ở Gryffindor còn có một người xà lão khang khác ngoài ta nửa kia. Ta thấy học viện Gryffindor sớm đã trở thành nơi xà lão khang tụ tập rồi]

[Không có khả năng! Không có khả năng! Ta muốn gặp mũ phân viện, ta muốn xé nó ra thành trăm mảnh]. Medusa la lớn lên, xà ngữ vang vọng cả hành lang làm Tom hoảng hồn, may mà hiện giờ không có ai ở gần đây.

Nhưng thật ra Tom mừng quá sớm, ở gần đó có một người. Hắn chính là ở trong văn phòng phía sau cánh cửa. Giáo sư Snape đương nhiên là nghe được tiếng la vừa rồi của Medusa. Hắn mở ra cửa từ phía sau, lạnh lùng nhìn Tom.

"Trò S·ullivan, bởi vì trò đến trễ Gryffindor bị trừ một điểm, gây ồn ào trong hành lang cũng làm Gryffindor mất thêm một điểm".

Tuy biết giáo sư Snape là đang nhắc nhở nó không cần lộ ra xà ngữ, nhưng khi nhìn đông hồ là 7:01 PM, nó lại chịu không được. Nó chỉ vào cái tay nắm cửa hình đầu Medusa mà nói."Giáo sư, em đã đến sớm nhưng nó không cho em vào".

Giáo sư Snape liếc nhìn cái tay nắm cửa một cái rồi quay sang nhìn nó "Bởi vị chống đối giáo sư, Gryffindor mất thêm một điểm. Sao không đi vào phòng, tính ở trước cửa so trí thông minh với một cái tay nắm cửa suốt đêm à"

Lúc này, Tom biết là nó đã sai, nó không nên chấp nhất với một cái tay nắm cửa nhưng nó vẫn xụ mặt đi vào văn phòng của giáo sư Snape. Đây là một phòng u ám và thiếu ánh sáng.

Trên bức tường u ám là các kệ được xếp đầy bằng các lọ thủy tinh lớn chứa đầy những thứ bẩn thỉu, quay cuồng, chẳng hạn như các mảnh động vật và thực vật, lơ lửng trong các lọ thuốc với nhiều màu sắc khác nhau