Hạnh Phúc Ở Phía Cuối Con Đường

Chương 26: Tiệc chia tay cuối năm.




"Chị dâu, chị thực sự không đăng kí giành học bổng đi du học sao? Thiên phú của chị tốt như vậy, bỏ lỡ sẽ tiếc biết bao."

Nhân lúc chỉ có hai người, Vũ mới mở lời hỏi Thiên.

Ý tứ chính xác là thăm dò còn có ý thuyết phục cô.

Với cậu mà nói, nếu như Thiên đồng ý ra nước ngoài thì cơ hội của cậu cũng cao hơn và cái bí mật kia sẽ mãi mãi được chôn giấu.

Anh ấy dù trong tình huống gì cũng không bao giờ thừa nhận thân phận của mình vậy nên nắm chắc cơ hội phần thắng của cậu sẽ càng cao hơn.

"Không rảnh!"

Thái độ cực kì qua loa.

"Em nghĩ một người am hiểu về luật như chị, lẽ nào lại không muốn có cơ hội ra nước ngoài học hỏi?"

"Là do cậu nghĩ vậy! Tôi chính là tùy tiện học! Cậu còn chưa biết so với Luật, tôi còn là sinh viên xuất sắc của khoa Nghệ Thuật đấy!"

Thiên lạnh nhạt biểu thị.

Với cô mà nói học gì cũng vậy thôi!

Cô chính là tùy tiện chọn một ngành học.

"Em không nghe nói khoa Nghệ Thuật trường chị có tên của chị!"

Vũ nghi hoặc nhìn cô.

Cái câu kia của cô cậu mới ngu ngốc tin đi.

"Đương nhiên là không có tên rồi! Tôi là sinh viên không chính quy, tôi chỉ học ở bên ngoài, không trực tiếp học mà! Nhưng mà cậu hỏi sinh viên khoa đó thì sẽ biết tới một người bí ẩn luôn được ca tụng trong khoa đấy thôi!"

Nhìn Vũ với ánh mắt mỉa mai, khinh thường.

Còn nhiều cái cậu không biết lắm.

"Sao em không biết?"

"Cái cậu không biết về tôi còn nhiều lắm! Cậu nghĩ cậu hiểu tôi được bao nhiêu chứ?"

Thiên tiếp tục khinh thường, đứng dậy trở về phòng bỏ lại Vũ một mình ngồi đấy.

Tâm tư của Vũ cô nhìn thấu rồi. Suy cho cùng không thể thì cắt đứt dứt khoát đi.

Chìm vào trong đống suy nghĩ, ánh mắt của cậu càng ngày càng âm trầm.

Không biết còn không thể tra sao?

Tối nay Thanh Trì có buổi tiệc xã giao nên chưa về, Tiểu Minh thì được anh trai cô đón về nhà chơi rồi. Bà Lâm cũng vẫn còn ở công ty, chỉ có cô là nhàn nhã suốt ngày ăn, học và trông con.

Ngồi không không có gì chơi, lại phải ghét xuống nhà đối mặt với hàng ngàn câu hỏi của Vũ, Thiên nhàm chán vào diễn đàn trường online.

Vừa đăng nhập, acc của cô đã nhảy loạn lên các thông báo..

Sau đó là một top các bình luận của hội viên.

Máy cô lag mất một lúc rồi mới trở về bình thường.

[Phiêu Tuyết Xuyên Vân: "Cần phổ cập tin tức, diễn đàn có gì hot vậy?"]

[Không Khoảng Cách: "Nữ thần, cuối cùng nữ thần cũng online. Hưng phấn!!!"]

[Vượt Nghìn Ánh Sáng: " Hưng phấn +1."]

....

[Phiêu Tuyết Lâu: "Nữ thần cuối cùng cũng đăng nhập vào diễn đàn!]

[Phiêu Tuyết Xuyên Vân: "..."]

[Phiêu Tuyết Lâu: '' Cậu đã online còn ngồi đó mà ba chấm! Ôi trái tim Vy Vy ta bị tổn thương!"]

[Phiêu Tuyết Xuyên Vân: '' Nói nhảm! Trả lời câu hỏi đi!"]

Thiên nhìn màn hình trợn mắt.

Tĩnh Vy này đặc biệt thích gợi đòn đi.

Không kích thích người khác thì không sống được à?

[Quần Chúng Ăn Dưa: "Nữ thần, trường sắp tổ chức buổi chia tay cho khóa sinh viên năm cuối chúng ta đấy! Hình như là

cùng ngày chụp kỷ yếu đó!]

[Phiêu Tuyết Xuyên Vân: "(Tym tym tym)] Ba chiếc icon hình trái tim được gửi đi.

Cuối cùng cũng có một người chịu giải đáp thắc mắc của cô.

Để xứng với danh nữ thần, cô liền không do dự tặng lại ba trái tim để cảm ơn.

Ừm làm người phải có nguyên tắc.

Nhận ơn phải trả ơn.

[Quần Chúng Ăn Dưa: '' Oa nữ thần, chảy máu mũi rồi! Nữ thần tặng tui @Phiêu Tuyết Xuyên Vân: ''(Tym tym tym)]

[Không Khoảng Cách:'' ...Nữ thần, tôi cũng muốn +1.'']

[Vượt Nghìn Ánh Sáng:'' Nữ thần tôi cũng muốn +2.'']

[Phiêu Tuyết Lâu: ''Offline rồi các fan ạ!]

Tĩnh Vy thấy avata của Thiên tắt ngúm liền comment nhắc nhở.

Cả diễn đàn được một phen thất vọng.

Nữ thần của bọn họ cũng chỉ mới online một lúc thôi mà.

[Vượt Nghìn Ánh Sáng: "Nữ thần sao offline rồi! Còn chưa được năm phút!"]

[Không Khoảng Cách: "Nhà nữ thần bao việc, ngươi tưởng nữ thần rảnh rỗi lắm sao?"]

[Phiêu Tuyết Lâu: "Nữ thần nhà các ngươi còn bận chăm lo cho gia đình!"]

Tĩnh Vy tự dưng nhảy ra bình luận một câu khiến hội sinh viên bất ngờ.

Diễn đàn lập tức bùng nổ chứng thực tin tức.

Đương sự gây chuyện đã lặng lẽ offline.

Ngu ngốc đâu mà còn ở lại.

Chỉ cần thêm vài câu nữ thì ngày mai chắc chắn acc của cô đã không cánh mà bay rồi.

Thoát khỏi diễn đàn, Thiên nằm úp xuống giường ngẫm nghĩ.

Tuần sau là chụp kỷ yếu, xem ra sắp phải chia tay bạn thân chí cốt rồi!

-----------------------------------------------------

"Đi bao lâu vậy?"

Thanh Trì dừng xe trước cổng trường cô, trước khi cô xuống mới buông lời hỏi thăm.

"Chắc khoảng ba ngày! Anh có thể theo dõi hoạt động này trên diễn đàn trường! Chắc sẽ live trực tiếp đấy!"

Ôm một loạt balo vào lòng, Thiên cười tươi gợi ý cho anh biết.

"Ừm, đi vui vẻ!"

Hai người tạm biệt nhau rồi mỗi người một ngả.

Bọn họ không còn cãi nhau nữa, ít nhất là có thể tôn trọng nhau, đôi khi có thể quan tâm nhau.

Nhìn một đống trang phục chụp kỉ yếu trong tay mà Thiên phát phiền.

Nhiều như này, chỉ thay thôi đã mệt muốn chết rồi.

"Nhìn xem đẹp quá đi! Trường đã phải chi bao nhiêu cho sinh viên năm cuối chúng ta vậy? Như này cũng quá hoành tráng đi!"

Tĩnh Vy hai tay ôm mặt ngâp tràn hạnh phúc xuýt xoa.

Cả một khoảng sân trường đều đã được che phủ bởi lều bạt, ở giữa là một sân khấu hình tròn trải thảm đỏ. Ngẩng mặt lên là có thể thấy từng chùm đèn nháy đã thắp sáng. Bàn ghế cũng đều được bố trí gọn gàng trải khăn trắng xung quanh sân khấu hình tròn kia.

Để tổ chức buổi lễ này, nhà trường còn thuê hẳn đội ngũ nhân viên phục vụ của khách sạn về phục vụ.

Quả thật là không thể tưởng tượng nổi chỗ này đã cần chi bao nhiêu tiền nữa.

Buổi lễ cũng sắp bắt đầu rồi, cậu thân là một nữ thần sao còn không mau đi thay lễ phục đi!"

Tĩnh Vy nhìn thấy nhỏ bạn vẫn ôm khư khư lễ phục mà không thèm thay thì than phiền.

Ngay lập tức Tĩnh Vy liền kéo ngay Thiên vào phòng trang điểm thay lễ phục.

Sinh viên A: "Nữ thần đến đây mới chuẩn bị sao?"

Sinh viên B: "Mau để mình trang điểm cho nữ thần!"

Sinh viên C: "Nữ thần chẳng để ý hình tượng gì hết. Sao bây giờ mới thay lễ phục chứ!"

Mấy nữ sinh viên khoa Luật nhìn nữ thần của khoa mình mà phát hờn.

Nhìn nữ thần khoa người ta mà xem, ai mà chẳng trang điểm từ nhà, thay lễ phục từ nhà rồi mới lộng lẫy bước vào cổng trường chứ.

Chỉ riêng nữ thần khoa của họ là một thân đồng phục như thường tới nơi mới thay.

"Chỉ là thay một bộ đồ thôi mà, các cậu không cần khoa trương vậy chứ!"

Thiên bị mấy bạn lôi lôi kéo kéo đi trang điểm thì cười cười.

"Nữ thần khoa chúng ta phải lộng lẫy nhất chứ! Các cậu nhanh biến hóa cho cậu ấy đi!"

Tĩnh Vy cũng hùa vào cùng mọi người, dứt khoát đem Thiên lăn lộn một vòng.

Sau gần ba mươi phút tra tấn, cuối cùng cô cũng đã xong.

Thở phào một hơi lấy sức, lúc này Thiên mới có tâm tình ngắm nhìn lại bản thân.

Một bộ lễ phục trễ ngực màu tím nhạt, trước ngực được thiết kế một nụ hoa, vừa đáng yêu vừa gợi cảm. Thắt lưng được thiết kế nhiều lớp, được buộc chặt quanh eo của cô, làn váy trước ngắn sau dài càng tôn lên hai chân thon dài trắng nõn của cô.

Tóc được cô buông xuống, mái tóc vốn dĩ khá dài, chỉ là hơi xoăn, vừa chạm đến vai, phủ bờ vai tuyết trắng và lưng gầy trong tóc, như ẩn như hiện.

Bộ lễ phục kia là do Thanh Trì chọn cho cô nên đương nhiên không chê vào đâu được. Rất vừa và hợp với vóc dáng của Thiên.

Sinh viên A: "Oa nữ thần đẹp quá!"

Sinh viên B: "Chết sịt máu mĩu rồi!"

Tĩnh Vy: "Chúng ta tới làm vài kiểu ảnh khoe lên diễn đàn nào. Nhanh nhanh nhanh nếu không lát nữa cũng không còn cơ hội!"

Lời Tĩnh Vy vừa dứt, đám nữ sinh viên bắt đầu nhao nhao lấy điện thoại bổ nhào về phía Thiên bắt đầu tạo dáng các kiểu.

Đám người này là muốn quần cô tới chết đúng không???

Tuyệt đối là cố ý!

Nước mắt lưng tròng, Thiên chỉ có thể cùng mọi người chụp ảnh.

Mấy bức ảnh chụp xong liền lập tức up lên diễn đàn.

Diễn đàn lập tức bùng nổ, thi nhau khoe ảnh.

------------------------------------------------

Sau khi tất cả đều xong xuôi, đoàn người các cô mới ra khỏi phòng trang điêm tiến về hội trường.

"Nam thần, nữ thần của anh đến rồi kìa! Mau ra với người ta đi!"

Mấy nam sinh nhìn thấy mấy người các cô liền không ngừng xúi dục, đẩy Thành ra.

"Các cậu..."

Thành cũng cạn lời, chỉ có thể chỉnh lại trang phục đi tới chỗ của đám người các cô.

Đám nam sinh cũng muốn đến gần ngắm nữ thần hơn nên cũng kéo nhau theo sau Thành.

"Hóa ra khoa Luật chúng ta cũng có khá nhiều mỹ nữ đấy chứ!"

Một nam sinh viên đưa tay đỡ trán cảm thán.

"Lại còn phải nói! Khoa chúng ta mà lại!"

Nam sinh khác hùa theo phụ họa.

"Nhưng mà nhìn kiểu gì thì Thiên vẫn là nữ thần! Các cậu chỉ làm nền cho cậu ấy thôi!"

"Ý gì hả? Bọn tôi cũng đẹp chứ bộ!"

Đám nữ sinh viên không chịu thua, xách váy ưỡn ngực trừng mắt phân bua.

Khoa Luật bùng nổ đại chiến.

"Nhưng mà vẫn không bằng Thiên! Phải không nam thần?"

"Được rồi mà! Các cậu nhìn xung quanh xem ai cũng đang chỉ trỏ bàn tán đấy! Là người khoa Luật phải phong độ khí phái chứ! Mau lấy lại khí phách nào!"

Không thể chịu nổi nữa, Thiên cuối cùng phải lên tiếng nhắc nhở.

Khoa cô nhiều mỹ nam, mỹ nữ thế nhưng mà lại không có hình tượng gì đứng đây gây sự.

Thử hỏi xem mặt mũi vứt đi đâu hả?

Ừm...chó tha hết rồi!

"Đúng thế! Các cậu còn không mau khoác tay vào!"

Nam sinh thỏa hiệp kéo lấy một người để chọn cặp đôi.

Thiên nhìn thấy mọi người hòa hợp rồi mới tiến lên đem tay mình khoác lên tay Thành.

Bọn họ là một cặp lộng lẫy nhất trường.

Hai người đứng cạnh nhau khiến không ít người phải đưa mắt mà nhìn theo.

"Các khoa khác đang chuẩn bị đạo cụ chụp kỷ yếu, khoa mình chuẩn bị đầy đủ rồi chứ?"

"Đủ rồi, đủ rồi! Lát nữa phiền các mỹ nữ ở đây phát huy vẻ đẹp của mình mà thôi!"

------------------------------------------------------------

"Mau chuẩn bị đạo cụ, đến lượt khoa mình rồi kìa!"

Đám sinh viên khoa Luật lại bắt đầu gào lên.

Thật sự chẳng phù hợp với hình tượng mỹ nam gì cả.

Sau khi chuẩn bị hậu trường thật lộng lẫy, mọi người cùng kéo nhau lên sân khấu chụp bộ ảnh đầu tiên lấy bối cảnh là sân khấu bữa tiệc.

Ảnh một: Một hàng ghế tựa được bày ra, sinh viên nữ ngồi trước, phía sau là sinh viên nam.

Ảnh hai: Một dàn mỹ nữ đứng lên vén váy khoe chân dài.

Đám nam sinh sịt máu mũi, trầm trồ khen ngợi.

Chân trắng, quá đẹp!!!

Ảnh ba: Một dàn mỹ nam thay trang phục áo đen, quần đen, áo choàng cũng màu đen. Mỗi người vác trên tay một kiện súng anh tuấn soái khí.

Đám nữ sinh ngất lên ngất xuống.

Quá phong độ!!!

Ảnh bốn: Lấy nữ thần Trịnh Thiên là chính. Một mình cô soái khí, đem khí chất của mình bày ra chiếm giữ vị trí giữa sân khấu, nở nụ cười cực kì yêu mị nhưng chết chóc. Phía sau chính là đám nam sinh đóng vai sát thủ.

Lần này ai nấy đều có cảm giác gặp phải xã hội đen.

Quả thật rất giống.

Ảnh năm: Thiên cùng với Thành làm nền, hai người đang trong tư thế khiêu vũ.

Các cặp đôi trầm trồ.

Nam thần với nữ thần ở cạnh nhau thật sự chói sáng quá rồi!

Ảnh sáu....

Bộ ảnh ngày hôm nay vừa kết thúc, mọi người ai nấy đều mệt bở hơi tai.

Không còn bộ dạng như ban nãy, bây giờ ai cũng sụi lơ nằm bò ra bàn mà thở.

Chụp ảnh thôi mà!

Không cần mệt như vậy chứ!

Ngày đầu đã hành xác như vậy, thử hỏi hai ngày nữa còn thành ra cái gì đây???