Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Hắc Phàm

Chương 9: Tân Sinh Nhập Học




Chương 9: Tân Sinh Nhập Học

Đang lúc Tiêu Minh đang suy nghĩ mong lung, một cái tay vỗ lên hắn bả vai đồng thời một giọng điệu không thể thối hơn truyền vào tai hắn.

“Này! Tiêu Minh, gì mà suy nghĩ thất thần thế? đang lại tơ tưởng đến Vân Nhã sao? Ta nói ngươi a! Người ta bây giờ đã là vợ người ta rồi có cần phải luyến tiếc như vậy sao? Làm cẩu độc thân không tốt hơn sao?”

Không cần ngoảnh đầu lại Tiêu Minh cũng biết được là ai tơi. Hắn chẳng thèm quay đầu lại, khinh bỉ nói: “Chó đâu sủa thối thế nhỉ, ta có độc thân hay không liên quan đến bữa ăn sáng của ngươi sao. Nhanh nhanh cút đừng có quấy rầy nhã hứng của ta.”

Bị nói thế Long Bá không có bị chửi mắng giác ngộ, mặt mày vẫn hớn hở nói: “haha! Kiêu cái gì a, chẳng qua cũng chỉ là một tên bị bồ đá mà thôi. Có gì đáng chảnh chọe sao?”

Tiêu Minh lần này trực tiếp không để ý tới Long Bá, mặc cho hắn cứ lải nhải ở bên tai. Nhìn thấy mình châm chọc không có tác dụng, Long Bá vội chuyển chủ đề. Hắn chống một tay lên bàn của Tiêu Minh cười gian đối với Tiêu Minh noi: “Không đùa với ngươi nữa, ta đến đây là muốn báo với ngươi một tin tức quan trọng.”

“Hả?...” Tiêu Minh thốt lên quay đầu lại nhìn trực diện Long Bá.

Long Bá cười tà đối với Tiêu Minh nhỏ giọng nói: “Mới nãy ta đi qua phòng Hiệu Trưởng thấy cô chủ nhiệm dẫn theo một đại mỹ nữ đi vào đó. Ta cố ý ở lại nghe lén thì biết được là đại mỹ nữ kia chính là học sinh chuyển trường sẽ đến học chúng ta.”

Nói rồi Long Bá nhổm người đậy cười hớn hở vỗ vỗ bả vai Tiêu Minh, nói tiếp: “Ngươi bảo tin tức này kích thích hay k·hông k·ích thích, vui hay không vui a. Haha đại gia lần này chắc chắn phải thoát kiếp độc thân a!”

Tiêu Minh kinh ngạc nhìn Long Bá, có thể để cho Long Bá nói là đại mỹ nữ thì người đó chắc chắn người kia phải rất xinh đẹp. Hắn cũng thật muốn gặp một lần cho biết. Nhưng mà Tiêu Minh trợn trắn mắt nhìn Long Bá, thầm nghĩ ‘muốn thoát độc thân cũng phải để người ta vừa ý ngươi mới được a! Cái miệng thối của ngươi không biết đã đuổi chạy không biết bao nhiêu là em gái rồi. Lần này lại muốn câu đại mỹ nữ, đây đơn giản là game độ khó cấp địa ngục a!’

Tiêu Minh nhìn mặt mày hớn hở Long Bá chỉ là khinh thường lắc đầu. Nếu như để cho hắn biết trong nhà ta có một cô vợ đệ nhất mỹ nữ Yên Kinh ở nhà thì không biết là sẽ kinh ngạc trợn tròn mắt thành cái dạng gì a.

--------

Một lát sau đầu giờ vào học.



Đám học sinh yên lặng trật tự ngồi trong lớp học, thỉnh thoảng chỉ có một vài tiếng ồn nổi lên. Bởi vì tiết đầu là của cô giáo chủ nhiệm Triệu Ngưng bọn hắn, ai cũng là không muốn bị chủ nhiệm ghét nên mới ngoan ngoãn như thế.

Chợt cửa phòng học bị đẩy ra, Triệu Ngưng chủ nhiệm bước vào lớp học sau lưng còn đi theo một nữ sinh vô cùng sinh đẹp.

Khi nhìn thấy nữ sinh cả lớp là một dạng gần như đồng thanh ồ lên, dường như là bị chấn kinh trước sắc đẹp của bạn học mới tới, trong đó xen lẫn không ít âm thanh trầm trồ vui sướng của đám nam sinh. Đặc biệt là Long Bá càng là sung sướng ha ha cười lớn lên, còn kém chút là chạy thẳng lên bục xin đối phương Wechat.

Triệu Ngưng chủ nhiệm gõ gõ cây thước lên bàn ý bảo đám học sinh yên lặng. Mà mọi người cũng là rất phối hợp trật tự để chờ giới thiệu bạn học mới.

Ho khan một tiếng Triệu Ngưng cô giáo tay chỉ nữ sinh mới đến, đối với học sinh trong lớp giới thiệu: “Giới thiệu với mọi người đây là bạn học mới của chúng ta, là học sinh chuyển trường từ kinh thành đến đây, từ giờ mong mọi người giúp đỡ bạn ấy trong học tập và hòa nhập với lớp...”

Ngay lúc này đám học sinh nam nhao nhao ngẩng cao đầu đối với học sinh mới đến vỗ ngực nói: - “Bạn học này yên tâm chúng ta sẽ lấy ra hết tất cả vốn liếng để giúp đỡ ngươi.”

- “Đúng vậy nam nhân lớp chung ta là ga lăng nhất toàn trường, chúng ta nhất định sẽ bảo hộ tốt cho ngươi”

- “Xin hỏi mỹ nữ có thể thêm Wechat ta được sao?”

- “Mỹ nữ đã có bạn trai chưa vậy, chúng ta có thể hảo hảo kết giao một đoạn tình ái sao?”

- “Mỹ nữ mời ngồi bên này chỗ ta còn bàn trống”

...

- “...”

Ngay cả Diệp Mân cũng tham gia vào trong đó, hắn đứng dậy vỗ bộ ngực tự tin nói: “Mỹ nữ trong lớp này ta là trùm, ngươi nếu kết giao với ta, ta nhất định sẽ bảo hộ tốt cho ngươi.”



“Cái gì! Diệp Mân ngươi đừng có mà ba hoa.” Long Bá lúc này cũng đứng đậy chỉ chỉ chính mình nói: “Trong cái lớp này ta mới là trùm!” Nói xong dường như để chứng thực mình, hắn đưa tay chỉ một vòng cả lớp lớn tiếng nói: “Xin lỗi ta muốn nói tất cả mọi nam sinh trong lớp này đều là yếu gà.”

Cuối cùng hắn cười ta đối với nữ sinh mới đến cười nói: “Mỹ nữ, ta mới là đối tượng kết giao tốt nhất a!”

Tiêu Minh nhìn Long Bá biểu hiện liền mặt đen lại. Không hổ là Long Bá a! Chỉ một câu nói đã đem cả lớp đắc tội c·hết. Không nhìn thấy đám nam sinh đang nhìn hắn với ánh mắt cừu hận hay sao. Đợi lát nữa giờ giải lao hắn không bị lột da mới là lạ.

Mà nữ sinh trong lớp thì sau khi thấy nam sinh lớp mình biểu hiện, lập tức bụm mặt lại đậu đen rau muống. Đám nam sinh này quả thật là cho nữ sinh lớp này mất mặt a!...

“bộp! bộp!...” Triệu Ngưng chủ nhiệm gõ thước ra hiệu lúc này lớp mới lại lần nữa trật tự.

Trên đài vị kia nữ sinh lúc này mới mỉm cười, lễ phép cúi đầu đối với mọi người nói tạ ơn, sau đó nói: “Tạ ơn mọi người đối với ta nhiệt tình chiếu cố. Ta tên là Lâm Yên Nhi, đến từ kinh thành. Hơn nữa ta chính là vợ của Tiêu Minh, chính vì phải lấy chồng nên ta mới chuyển đến đây học tập. Mong mợi người từ nay giúp đỡ hai chúng ta nhiều hơn...”

“Hả...ả...ả....!” Cả lớp kinh ngạc thốt lên đồng loạt trợn tròn mắt kinh ngạc quay đầu nhìn về phía bàn cuối Tiêu Minh. Ngay cả cô giáo chủ nhiệm Triệu Ngưng cũng không ngoại lệ kinh ngạc há hốc mồm nhìn về phía Tiêu Minh.

Đám nam sinh giờ đây là bị kinh cho cằm rơi đầy đất, mà chấn kinh thì chính là Long Bá. Hắn một tay ôm lấy trái tim bị tổn thượng, mắt trợn tròn, tay khác chỉ vào Tiêu Minh thở không ra hơi nói: “Ngươi!~~... ngươi!...”

Nhưng đâu chỉ là đám người trong lớp kinh ngạc, ngay cả chính Tiêu Minh cũng là kinh ngạc đến ngây người. ‘Nàng vậy mà thật dám nói ra!’ Tiêu Minh thầm nghĩ. Đúng vậy người nữ sinh mới này chính là Lâm Yên Nhi cô nàng đại tiểu thư đến từ kinh thành đến xin làm vợ hắn. Lúc đầu khi nhìn thấy Lâm Yên nhi bước vào lớp hắn đã là kinh ngạc trợn tròn mắt. Người khác nhìn vào còn tưởng rằng hắn bị chấn kinh trước sắc đẹp của lâm Yên Nhi. Nhưng nào có biết hắn kinh ngạc là vì nguyên nhân khác.

Hắn thật không ngờ Lâm Yên Nhi vậy mà dám tới tận trường, học chung một lớp với hắn. Đây là đang dự định p·há h·oại hoàn toàn cuộc sống thường nhật của hắn a! Nhưng kinh ngạc hơn là nàng vậy mà dám công khai mối quan hệ của hai ngươi. Đây thật sự là muốn biến hắn thành thiên hạ cộng địch mà. Phải biết hắn và nàng mối quan hệ chỉ là giả nha. Đúng là hồng nhan họa thủy a!

Tiêu Minh trợn tròn mắt đứng lên, kinh ngạc nhìn không chớp mắt Lâm Yên Nhi, hắn mở miệng định lên tiếng giải thích tránh để mọi người hiểu lầm hắn. Nhưng vào lúc này giống như là biết trước được ý định của Tiêu Minh, Lâm Yên Nhi giơ một ngón tay lên đồng thời mỉm cười bình thản nói: “Mười Vạn...”



Lập tức lại như là một cơn gió Tiêu Minh biến mất khỏi bàn học của mình, xuất hiện trở lại đã ở ngay bên cạnh Lâm Yên Nhi đồng thời một tay ôm eo, một tay dịu dàng nâng lên tay của nàng. Ân cần thăm hỏi: “Vợ yêu ngươi tại sao lại bất ngờ đến đây vậy, cũng không có nói trước với ta một tiếng để ta chuẩn bị trước. Ngươi thật là khiến cho được niềm vui bất ngờ nha.”

“Đi! Ta dẫn ngươi về chỗ ngồi.”

Nói xong Tiêu Minh không có quan tâm vẻ mặt cười đắc thắng của Lâm Yên Nhi mà lập tức ân cần lôi kéo nàng xuống dưới phòng học, vừa đi vừa cười nịnh nọt lấy lòng. Trong chẳng khác gì một tên đầy tớ đang lấy lòng chủ nhân vậy. Nào có lúc trước cái gì gọi là bất ngờ hay là khó hiểu âm mưu của Lâm Yên Nhi. Tất cả những thứ này đều đã bị Tiêu Minh ném đi đâu mất tiêu rồi.

Nhưng với Tiêu Minh có lẽ chỉ đơn giản suy nghĩ là tự nhiên có tiền đập vào mặt. Nhưng với đám bạn học cùng lớp, nhất là lũ nam sinh thì chính là trí mạng đả kích. Lúc đầu nếu như mọi người còn có chút ngờ vực thì sau khi thấy được lời nói và cử chỉ của Tiêu Minh thì chuyện Tiêu Minh hắn có một cô vợ vô cùng xinh đẹp đã là chuyện chắc như đinh đóng cột rồi. Đây chẳng phải là bọn hắn đã hoàn toàn mất đi cơ hội, chỉ có thể nhìn vợ chồng người ta tú ân ái hay sao?

Nhất thời vô số ánh mắt thù hận chĩa về phía Tiêu Minh, hắn đã thành công hấp dẫn cừu hận của đám nam sinh trong lớp. Nhưng đối với chuyện này hắn chỉ xem như là gió thoảng qua, hoàn toàn lựa chọn không nhìn. Đối với Tiêu Minh lúc này chỉ có tiền, tiền và tiền mà thôi...

Dẫn theo Lâm Yên Nhi vẻ mặt vẫn đang đắc ý đến cuối lớp, chỗ bàn học của mình. Tiêu Minh mắt nhìn chòng chọc vào Long Bá, sau đó nâng lên ngón trỏ đối với Long Bá ngoắc ngoắc, bình thản nói một câu: “Còn không mau cút để vợ ta ngồi vào đây?”

Long Bá hôm nay là bị đả kích sâu nhất và nhiều vậy mà đến cuối cùng thằng bạn chí cốt của hắn vẫn không có buông tha cho hắn. Vậy mà lại muốn hắn cút đi để nhường chỗ cho vợ mình ngồi. Đây thật sự là bạn thân sao? Ngươi chắc đây không phải là kẻ thù truyền kiếp chứ?... Ông trời a! Còn có thiên lý nữa không đây a!

Không tin vào mắt mình Long Bá đứng lên, ngón tay chỉ vào Tiêu Minh : “Ngươi!... ngươi, ngươi có còn muốn nói lý lẽ nữa không a! Ta dù sao cũng là bạn của ngươi mà?...”

Nhưng nói đến vẫn thấy ánh mắt không thay đổi Tiêu Minh, Long Bá chỉ đành im lặng thở dài một tiếng thu xếp cặp sách lui ra đi tìm chỗ ngồi mới. ‘Ai bảo người ta có vợ xinh đẹp như vậy đây, mà ta vẫn là cẩu độc thân nên là địa vị không giống nhau a’. Long Bá vừa nghĩ vừa ngao ngán thở dài...

Nhìn thấy cảnh này Diệp Mân khoái chí bất giác phá lên cười: “hahaha! Long Bá ngươi thật là đáng thương quá mà, bất quá ta thích.” Khỏi phải nói cười trên nỗi đau của người khác chính là một cái sở thích của cái tên Diệp Mân này.

Nghe vậy Long Bá mặc dù rất căm tức nhưng mà biết mình đang ở vào tình thế hiểm nghèo, nói thêm nữa cũng chỉ để đám cẩu bằng hữu của hắn càng thêm khoái chí mà thôi. Cho nên hắn đành trút bực tức vào người khác bằng cánh bắt tên bạn học mọt sách, đeo kính ngồi cạnh bàn bên phải của Tiêu Minh cút đi nhường chỗ cho hắn ngồi.

Nhưng Long Bá thì bỏ qua, Tiêu Minh thì không. Hắn trừng mắt nhìn Diệp Mân đang cười khoái chí: “Ngươi nếu như còn cười thì vẫn là ngươi nhường chỗ cho vợ ta đi.”

“Ây! Xem như ta chưa nói cái gì.” Diệp Mân lúng túng gãi đầu ngoan ngoãn yên vị.

“khục!...” Long Bá nín cười khoái chí nhìn Diệp Mân, Diệp Mân thấy vậy liền quay lại đối với Long Bá giơ một cái ngón giữa.

Thấy lũ bạn học đã yên vị xong xuôi, Tiêu Minh liền ôm eo Lâm Yên Nhi ôn tồn nói: “Vợ yêu! Mời ngươi ngồi vào chỗ này, đây là chồng ngươi cất công vì ngươi chuẩn bị a!”

Lâm Yên Nhi sao lại không biết Tiêu Minh là loại đức hạnh gì, nhưng nàng vẫn là mỉm cười nhẹ nhàng gật đầu, làm ra một bộ thục nữ bộ dáng.