Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Hắc Phàm

Chương 23: Ánh Sáng Trong Quẫn Cảnh!




Chương 23: Ánh Sáng Trong Quẫn Cảnh!

“Hộc Hộc…” Sở Thơ Hàm một tay chống lấy thân cây bên đường thở dốc, nàng vì muốn nhanh chóng thoát ra khỏi nơi quỷ quái này nên đã tăng hết tốc lực để chạy đường. Nhưng nàng vốn là một tiểu thư nhà giàu, trước giờ chưa từng làm việc nặng gì, làm sao có thể duy trì được tốc độ như vậy trong thời gian dài được, có thể chạy được đến mấy trăm mét như hiện tại đã là nàng cố gắng lắm rồi, tui rằng giữa chừng có dừng lại lấy hơi mấy lần.

“Không! ta không thể lại tiếp tục chậm chạp như thế này, Tiêu Minh bọn họ còn đang gặp nguy hiểm” Sở Thơ Hàm tự nói nhỏ với chính mình, trong đôi mắt nàng ánh lên rõ sự quyết tâm.

“Hê hê hê!... Hóa ra là ở đây, xem ra tối nay được đánh chén no nê rồi.” Lúc này một tràng cười dài kèm theo giọng nói cợt nhả ồm ồm vang lên phía sau lưng khiến Sở Thơ Hàm bất giác lạnh cả sống lưng.

Cứng ngắc quay đầu lại, cảnh tượng đập vào mắt nàng là một con quỷ dạ xoa, nó chỉ có mỗi cái đầu lớn cùng với lông, tóc lởm chởm như là bờm sư tử.

Nhìn thấy nó lè ra cái miệng đỏ đầy máu tươi, Sở Thơ Hàm nhất thời kinh sợ hồn vía lên mây, nếu là trước kia thì chắc chắn là nàng sẽ trực tiếp bị dọa sợ ngất đi. Nhưng hiện tại nàng không thể như vậy được, bởi vì nàng đang được hai người khác kí thác kì vọng.

Ý thức được điều này nàng cưỡng ép bản thân trấn tĩnh lại, không nói hai lời liền quay đầu dùng hết tốc lực để bỏ chạy, giờ khắc này nàng chỉ có thể hi vọng vào đôi chân của mình mà thôi.

“Quỷ dạ xoa” ngạc nhiên nhìn Sở Thơ Hàm đang bỏ chạy, nó thật sự không ngờ rằng đứa con gái nhân loại ở trước mặt lại có thể dũng cảm đến như vậy, nó vốn cho rằng vừa đối mặt thì đứa con gái này không phải sợ quá mà b·ất t·ỉnh tại chỗ thì cũng sẽ hai chân mềm nhũn ngã ngồi trên mặt đất, đến cả nhấc chân lên cũng không làm được. Nhưng thật không ngờ cô ta vẫn có thể xoay người bỏ chạy.

Xem ra là hôm nay gặp phải kẻ khó chơi, dẫu vậy con mồi đã ở trước mắt làm sao có thể bỏ qua? ‘Vờn cô ta một lúc rồi ăn thịt sẽ càng có ý vị hơn nha’ “Quỷ dạ xoa” nghĩ vậy liền lập tức hóa thành một đạo bóng trắng đuổi theo Sở Thơ Hàm, tuy nhiên nó cố ý thả chậm tốc độ, chỉ là liên tục ở phía sau phát ra tiếng cười quái dị để hù dọa Sở Thơ Hàm. Nó muốn triệt để thưởng thức cảm giác làm thợ săn, cho dù sau cùng phải chia mồi cùng những kẻ khác cũng không sao.

------------------

Một khoảng thời gian sau!

Sở Thơ Hàm vừa thở hồng hộc vừa chạy, mồ hôi nàng vã ra như tắm, nhưng là nàng vẫn cắn chặt răng chạy về phía trước, nàng không cho phép bản thân mình dừng lại mà cũng không thể dừng lại. Bởi vì hiện tại sau một hồi chạy dài đã có vô số yêu ma quỷ quái các loại tham gia vào săn đuổi nàng, nàng chỉ cần dừng lại là sẽ bị ăn tươi nuốt sống ngay lập tức.

Sở Thơ Hàm cũng không hiểu làm sao bản thân có thể chạy một khoảng thời gian dài như vậy mà không cần dừng lại chút nào, nếu là trước đây nàng đã sớm ngất đi vì kiệt sức rồi, nhưng hiện tại nàng cảm giác bản thân dường như dồi dào sức lực vô cùng, dường như là không biết mệt vậy. Nàng cảm tưởng bản thân có thể tiếp tục chạy như vậy mấy tiếng đồng hồ nữa.



Đối với điều này Sở Thơ Hàm chỉ có thể cho rằng là bản thân vào thời khắc sinh tồn nên phát huy ra được năng lực vượt quá giới hạn bình thường, nàng trước kia cũng có đọc được mấy thông tin khoa học trên mạng về vấn đề này.

‘Mặc kệ thế nào ta nhất định phải rời khỏi đây càng sớm càng tốt’ Sở Thơ Hàm cắn răng thầm nghĩ.

Đột nhiên! Nàng cảm giác chân mình bước vào khoảng không, kinh hoàng nhìn xuống thì thấy bản thân vậy mà bước vào một cái hố đất. Hố đất này sâu cũng phải gần 3 mét là ít, ‘lần này tiêu rồi!’ đây là suy nghĩ lóe lên lúc này của Sở Thơ Hàm.

Cả người nàng nhanh chóng ngã sầm vào bên trong hố đất, dù ê ẩm khắp người nhưng may là không bị gãy tay, gãy chân. Sở Thơ Hàm nhanh chống lật người lại nhìn lên phía trên hố đất bởi vì nàng biết hiện tại bản thân đang trong tình huống rất nguy hiểm, tuyệt không được có sự chậm trễ nào.

Nhưng như vậy cũng không thay đổi được tình trạng éo le hiện tại của nàng, chỉ thấy phía trên khoảng trời hố đất đã tập trung lấy vô số yêu ma quỷ quái bay lơ lửng. Chúng diện mục dữ tợn, đủ các loại hình thù kỳ dị, chúng phát ra vô số âm thanh quỷ dị nhưng nàng vẫn có thể cảm nhận được bên trong âm thanh của bọn chúng là sự hả hê sung sướng. Có vẻ như chúng đang tận hưởng cảm giác săn đuổi con mồi và dồn con mồi vào đường cùng.

Biết rằng hiện tại đã không đường có thể thoát, nàng tuyệt vọng nhắm mắt lại: “Xin lỗi Tiêu Minh cùng Diệp Mân, ta quá vô dụng không thể hoàn thành kỳ vọng của các ngươi rồi.”

Ở phía bên trên đám yêu ma lượn lờ, chúng dùng cặp mắt háu đói nhìn chằm chằm vào Sở Thơ Hàm bên dưới, ngay cả mấy tên không có mặt mũi cũng một cái biểu lộ như vậy, cứ như là chúng có con mắt vậy. Đám này vừa quan sát Sở Thơ Hàm vừa liên tục trao đổi với nhau:

“Cuối cùng cũng không chạy nữa!”

“Kỳ lạ! kỳ lạ! Sao nàng có thể chạy lâu như vậy mà không mệt? Rõ ràng chỉ là một cái người bình thường.”

“Đúng vậy, đúng vậy! Hơn nữa chạy lâu như thế nàng vậy mà lại không có dấu hiệu suy nhược cũng như không hề bị âm khí của chúng ta ô nhiễm.”

“Thật sự là lần đầu tiên gặp phải trường hợp như vậy!”

“Làm sao đây!? Nàng xem ra còn khó chơi hơn đám người công nhân lần trước, những người kia nhiều người dương khí mạnh ảnh hưởng cả một vùng vậy mà vẫn bị âm khí chúng ta ô nhiễm từ từ, cuối cùng là chế tạo t·ai n·ạn g·iết chêt, giờ chúng ta đã mạnh hơn trước rất nhiều nhưng sao lại không thể ô nhiễm được nàng?”



“Chẳng lẽ nàng là trời sinh vạn pháp bất xâm?”

“Không thể dập tắt dương hỏa của cô ta chúng ta liều mạng t·ấn c·ông tất sẽ bị dương hỏa phản phệ, sẽ phải trả giá đắt a!”

“Làm sao bậy giờ?”

“…”

Cả đám yêu ma liên tục trao đổi không ngừng, quả thật là càng lúc càng lớn tiếng, đến cuối cùng chẳng khác gì là đang họp chợ. Mấy lầ nhiều con tron số đó không nhịn được thèm muốn mà định lao xuống t·ấn c·ông nhưng giữa chừng lại thôi, bởi lẽ bị dương hỏa phản phệ hậu quả sẽ vô cùng to lớn, chúng nó không dám liều mạng làm chim đầu đàn.

Sở Thơ Hàm lúc đầu nghĩ mình sẽ c·hết chắc nên tuyệt vọng nhắm mắt lại, nhưng thời gian qua lâu mà vẫn chưa cảm thấy lũ yêu ma t·ấn c·ông, lại còn nghe thấy tiếng bọn chúng đang trao đổi với nhau, nàng mới từ từ mở mắt ra. Lúc này chỉ thấy cả đám yêu ma đang quanh quẩn ở phía trên không trung miệng hố liên tục trao đổi cùng tranh cãi, bộ dáng bọn chúng muốn tiến lại thôi, giống như là đang sợ hãi thứ gì trên người nàng vậy.

Mặc dù không hiểu chuyện gì nhưng nàng biết bản thân tạm thời an toàn, nàng cũng cố gắng lắng nghe xem đám yêu ma đang nói về cái gì, hi vọng từ đó mở ra bước đột phá.

‘Dương hỏa là cái gì? Còn có vạn pháp bất xâm, chẳng lẽ ta thật sự như bọn chúng nói, vạn pháp bất xâm sao? Vậy ta có phải là có cơ hội chạy thoát rồi không?’ Sở Thơ Hàm thầm nghĩ, sau đó nàng nhãn tinh sáng lên quan sát địa thế xung quanh để tìm đường lên, nhưng rồi lại thất vọng thở dài.

Vạn pháp bất xâm thì sao chứ? Nàng cũng vẫn như cũ là không thoát khỏi đây được. Hố đất này cao cũng phải gần 3 mét chứ ít gì, nàng tự nhận là mình không thể nhảy được cao như thế, xung quanh lại không có chỗ để bám, cũng không có dụng cụ đào đất, đất thì mềm nên ý tưởng đào hốc đất để bám cũng không thể thực hiện được. Nói chung dù không bị ăn thịt thì nàng cũng chỉ có thể ngoan ngoãn ở lại dưới này mà thôi.

Lúc này đám yêu ma phía trên bắt đầu có dị động. Tên quỷ dạ xoa thấy cả đám càng tranh cãi càng loạn chẳng đi đến đâu, mà đợi mãi dương hỏa của Sở Thơ Hàm vẫn không bị ô nhiễm, vẫn cứ c·háy r·ừng rực, nên đối với đồng bọn nói:

“Đừng tranh cãi nữa mất thời gian, ta có ý này! Tất cả chúng ta số lượng đông, âm khí sung túc, tất cả cứ trực tiếp lao lên cùng một lúc, dùng âm khí của tất cả chúng ta cưỡng chế dập tắt dương hỏa của cô ta là được. Cô ta chỉ có một mình chứ không giống như đám công nhân đông đảo kia, dù là dương hỏa cô ta chưa tắt thì chia ra phản phệ lên tất cả chúng ta cũng sẽ không được bao nhiêu cả.”

Nghe vậy đám yêu ma nhất thời ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, cảm thấy ý tưởng này thật không tồi. Đúng vậy a, bọn nó có số lượng đông, còn phải sợ một cái tiểu cô nương sao? Thế là cả lũ đạt thành nhận thức cùng nhau t·ấn c·ông.



Nói liền làm, tất cả yêu ma ở đây liền chen chúc lại, tất cả đều hướng mục tiêu về phía Sở Thơ Hàm, chỉ cần một cái hiệu lệnh cả đám sẽ cùng lao lên t·ấn c·ông lập tức.

Thấy tất cả đã sẵn sàng, tên quỷ dạ xoa liền phát hiệu lệnh: “Tất cả!… Lên!”

Nhất hô tất ứng, cả đám liền chen chúc nhau mà lên, mặc dù biết là kẻ đầu tiên tiếp xúc sẽ bị dương hỏa phản phệ nhiều nhất nhưng đồng thời cũng sẽ là kẻ có thể hút được nhiều huyết khí nhất, cho nên cả lũ đều chen nhau lên muốn làm kẻ khai tiệc đầu tiên.

Sở Thơ Hàm lúc đầu còn tưởng là có thể thoát nạn nhưng khi thấy đám yêu ma chen chúc lại với nhau cùng khóa mục tiêu vào người nàng thì nàng biết mình tới số rồi. Bởi vậy khi cả đám yêu ma đồng loạt lao lên t·ấn c·ông, nàng chỉ có thể sợ hãi đồng thời mở lớn mắt cố gắng quan sát khoảnh khắc cuối đời của mình.

Nhưng dị biến lại đột nhiên phát sinh vào phút cuối, từ trong ngực của Sở Thơ Hàm bỗng dưng bộc phát ra kim quang chói lòa đem Sở Thơ Hàm bao phủ toàn thân. Đám yêu ma đang lao tới đụng phải kim quang liền giống như là đụng trúng vách tường vậy, cả đám đều bị chặn lại ở bên ngoài. Đồng thời kim quang nhanh chóng mở rộng đẩy toàn bộ lũ yêu ma ra khỏi hố đất trở lại vị trí tụ tập trước đó của chúng.

Không chỉ đám yêu ma mà đến cả Sở Thơ Hàm cũng bất ngờ vì dị biến này. Nhưng sau đó nàng nhanh chóng biết được nguyên nhân. Chỉ thấy lúc này một bức tượng ngọc phật từ trong ngực của Sở Thơ Hàm nhanh chóng trôi nổi ra ngoài, phía trên nó vẫn được kết nối với sợi dây chuyền đeo trên cổ của nàng.

Đây không phải dây chuyền ngọc phật “Quan Âm Hữu Lệ” mà Tiêu Minh lúc trước đưa cho nàng hay sao? Nàng vậy mà lại quên mất kiện pháp khí lợi hại này.

Mà không đợi Sở Thơ Hàm có thời gian tự vấn xong, lúc này đồng thời với việc ngọc phật xuất hiện, hư ảnh của quan âm bồ tát ngồi thiền định trên đài sen cũng được hiện ra.

Nhìn thấy những dị biến này đám yêu ma liền lại nháo nhào lên:

“Đây là cái gì vậy?”

“Không biết, nhưng hình như là một kiện pháp khí phật môn”

“Không xong! Tại sao ta lại đột nhiên cảm thấy bất an a!?”

“…”

Đang ồn ào, bỗng dưng cả đám yêu ma nhất thời im lặng, tĩnh như ve mùa đông, bởi vì lúc này một cảm giác bất an ập đến. Chỉ thấy lúc này một bọng nước nhanh chóng được hình thành phía trước hư ảnh quan âm, bọng nước đó đang càng lúc càng to dần đồng thời tỏa ra bạch quang thánh khiết tựa như là thu thủy từ cửu thiên vậy.

Đám yêu ma vừa nhìn liền biết bọng nước này được tạo ra từ linh khí. Chúng nó lập tức hoảng sợ, năng lượng ẩn chứa bên trong từng giọt nước cùng với sự thánh khiết của nó khiến chúng hoảng sợ, cảm giác như là tận thế sắp ập đến vậy. Thứ này chúng nó hoàn toàn không thể chống lại được.