Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Hắc Ám Trở Lại

Chương 79: Đại cục của Ma Quân




Chương 79: Đại cục của Ma Quân

Trần Linh Quân không thể vui sướng hơn, nhưng hắn chợt nhớ ra lời căn dặn của lão nhân áo đen ngày đó, không được q·uấy n·hiễu nhân quả đến đạo tử, thế là hắn liền trở về, bắt đầu lập kế hoạch để dẫn dắt đạo tử nhớ lại ký ức.

Cũng trong ngày này, trong đầu hắn không ngừng vang lên những tạp âm khó nghe, quỷ dị, tạp âm đó nói:

“Quang tại Âm mà sinh trưởng, Âm cớ gì vì Quang mà lụi tàn, tìm nó, tìm nó, tìm nó, hãy đi tìm về trái tim của chủ nhân, bóng tối sẽ một lần nữa được thắp sáng !”

Trần Linh Quân cả kinh, trái tim của chủ nhân ? thắp sáng bóng tối ? đây còn không phải ân tình thứ hai phải trả hay sao ? Người kia vậy mà vẫn đang dõi theo hắn, nếu như Trần Linh Quân thất hứa, vậy chờ hắn sẽ là thứ gì ?

Thời gian đối với tu sĩ vốn chỉ như nước chảy mây trôi, Trần Linh Quân chớp mắt đã dành mười năm cho kế hoạch của mình, lúc này từ trong hoang mạc toàn máu tươi hắn đột nhiên mở mắt, hơi thở hắn nặng nề như đang chờ đợi thứ gì đó, hắn đứng dậy ngóng tầm mắt về phía Tây tự nói:

“Đã đến lúc.”

Trần Linh Quân phất tay, lập tức có một phân thân của hắn xuất hiện bay về phía Bắc địa, phân thân này hắn đặt tên nó là “An Đại Hải”!

Phân thân An Đại Hải đầu tiên là bay về phía Khôi Âm Tông, dùng tư chất của mình vượt qua khảo hạch, tiến nhập vào nội môn, học được công pháp chế tạo khôi lỗi.

Sau đó An Đại Hải nhiều lần thăm dò làng Việt Hải, trong một đêm đang thăm dò trên bầu trời hắn thấy một tên thường dân đang run rẩy ẩn náu ở trong một tổ chim, hắn cười mỉm bắt đầu thực hiện kế hoạch của mình.

Đầu tiên hắn xuất hiện và đưa cho người này một túi vàng, chờ một thời gian khi người này đã thực sự sử dụng số vàng này coi như đã kết thành nhân quả với hắn, mà sợi dây nhân quả này dần dần được hắn luyện chế, dần dần khiến người này trở thành khôi lỗi.

Sau đó, hắn dùng khôi lỗi này đi b·ắt c·óc tất cả thanh thiếu niên làng Việt Hải, một đám khôi lỗi đi tới trước một căn nhà được rợp bởi nhiều lớp lá cọ liền không chần chừ đạp văng cửa ra, sau đó liền đánh ngất đem thiếu niên này đi, thiếu niên này chính là Trường Nam.



An Đại Hải phía sau màn âm thầm khiến cho Trường Nam gặp phải hết nguy hiểm này tới nguy hiểm khác để kích thích ý chí của hắn làm hắn nhớ lại thân phận đạo tử của mình, nhưng tất cả đều không thành công.

Sau đó hắn liền khai mở linh mạch cho Trường Nam, âm thầm để thiếu niên này lấy lại sức mạnh, thế nhưng mãi mà thiếu niên cũng không nhớ lại.

Trong quá trình đó, An Đại Hải như có cảm ứng liền điều động đội quân của mình đi về phía thành trì số một, hắn hiến tế đám thanh thiến niên mà bọn chúng đã b·ắt c·óc trước đó để kêu gọi mảnh trái tim thứ nhất của chủ nhân.

Lúc này Trần Linh Quân đã không thể ngồi yên liền trực tiếp hành động, trước đó hắn cũng có gặp qua người được gọi là đạo tử một lần trong cuộc chiến công thành, hắn âm thầm điều động đạo lực nhằm ảnh hưởng đến thần trí người kia nhưng đã thất bại, cái giá phải trả là hắn bị nhân quả cắn trả không thể không lui binh.

Đó là lý do trong trận chiến vệ thành trước đó của Nam Hoàng Vân, ác ma lại đình trệ không t·ấn c·ông suốt mấy ngày.

Sau đó ác ma chiếm được thành trì số một, Trần Linh Quân nhờ có An Đại Hải dọn đường mà lấy được mảnh trái tim thứ nhất.

Thời gian sau đó hắn không ngừng âm thầm lập kế hoạch giúp đạo tử nhớ lại, nhưng hết lần này tới lần khác đều thất bại, lúc đó trong đầu hắn lại rì rầm những loại tạp âm nghe mà rợn người:

“Đưa đạo tử đến mộ địa, đưa đạo tử đến mộ địa.”

Một tấm bản đồ được cụ thể hoá trong thức hải Trần Linh Quân, hắn đã phác hoạ lại tấm bản đồ, âm thầm dụ dỗ Trường Nam thông qua Dương Thiên Long.

Tại đây hắn sử dụng phân thân khác lấy thân phận là Hứa Dương, cùng nhập đội với Trường Nam, sau đó âm thầm điều khiển bọ trùng tấm công dây dưa với đám Trường Nam.



Nhưng mà lần này cũng đều thất bại, đạo tử vẫn không khôi phục được ký ức, nhưng mà lần thất bại này lại khác, tạp âm trong đầu hắn lại vang lên:

“Tốt lắm, tốt lắm, lần tới hãy đưa đạo tử tới Linh Đấu Bí Cảnh.”

Linh Đấu Bí Cảnh mở ra quy tắc thế giới khiến Trần Linh Quân khó lòng vào bên trong, hắn liền điều động An Đại Hải đi vào ở bên trong Linh Đấu Bí Cảnh chém g·iết sinh tử một hồi khiến đạo tử hao mòn ý chí, làm cho đạo tử bị bức đến bước đường cuối cùng, lần này ở bên ngoài Bí Cảnh Trần Linh Quân đã phá lên cười, hắn cười thật lớn bởi vì bên trong Linh Đấu Bí Cảnh, hắc ám đã trở về!

Hắn đã thành công, nhưng chỉ thành công một nửa, bởi vì đạo tử đã tìm về căn nguyên sức mạnh nhưng kí ức vẫn chưa thể nhớ lại, sau đó hắn lại dây dưa âm thầm thông qua Dương Thiên Long dẫn dắt đạo tử đến tàn tích cổ.

Tại miếu cổ một lần nữa đạo tử rơi vào sinh tử thực sự làm cho sức mạnh bùng nổ, một bước thành thần.

Thế nhưng mà điều hắn không thể ngờ vậy mà đạo tử lần này lại trước mắt hắn biến mất bạch vô âm tín, la bàn định giới điên cuồng quay sau đó cũng vỡ nát.

Không còn cách nào khác Trần Linh Quân liền điều động đại quân ác ma t·ấn c·ông Hà Sơn thành trì để c·ướp thần chủng về tay, sau đó thôi diễn nhân quả để tìm về đạo tử.



Lúc này trên bầu trời, Trần Linh Quân cười lên ha hả, hắn không chần chừ lấy mảnh trái tim thứ nhất ra sau đó tất cả đều đưa vào mi tâm của mình, một cỗ khí tức ầm ầm truyền tới, Hà Sơn thành trì rung lắc dữ dội, đám ác ma đều tất cả thất khiếu đổ máu, ma khí đồng loạt bị hút về phía Ma Quân.

Thiên địa cảm ứng, bóng đêm như đang có tiếng rít gào ở đâu đó vọng lại, cái gì tiên, cái gì thần, cái gì phật, tất cả chỉ sau một khắc Ma Quân dung hợp trái tim mà không thể không cả kinh.

Quang Minh thần điện ầm ầm chấn động, vô số cường giả đều phủ xuống, một giọng nói uy nghiêm truyền ra:

“Làm càn!”



Nhưng tất cả tu sĩ Quang Minh thần điện vừa mới phủ xuống này đều bị một đạo khí tức u ám t·ấn c·ông đẩy đi xa.

Mà lúc này trên bầu trời, một đạo Nhật Nguyệt bất ngờ được thắp sáng, nó chiếu rọi cả thương khung, Nhật Nguyệt sinh ra như là nguồn sáng trong bóng tối, làm cho tu vi của tu sĩ Quang Minh Thần Điện không ngừng bị áp chế.

Ma Quân vẫn còn đang gào thét, hắn đã chờ, chờ rất lâu rồi, hôm nay hắn cuối cùng cũng coi như trả lại được phần ân tình cho nam nhân thần bí kia, hắn đã không còn vướng bận gì nữa, tu vi đang ầm ầm chấn động:

“Đạo đã thành, không đột phá thì còn đợi lúc nào?”

Trần Linh Quân hét lên, nguyên anh của hắn từ từ bước ra uy nghiêm ngồi trên đỉnh đầu, sau đó là đại đạo của hắn, đại đạo xoay tròn trên đỉnh đầu cùng với nguyên anh, cuối cùng cả hai đều dung hợp lại, nổ tung một tiếng, Trần Linh Quân đột phá Hoá Thần trở thành Anh Biến.

Quang Minh thần điện giọng nói lại tiếp tục truyền ra:

“Ma tộc bẩn thỉu, ngươi không thể sống!”

Sau đó ầm ầm trên bầu trời chấn động, một thân ảnh uy nghiêm bước xuống, người này như thần, như phật, lại bộ dáng vô cùng thong dong, người này một bộ thanh sam trắng như tuyết, dung mạo được cho là khó có ai sánh bằng, người này bước đi, mỗi một bước đều dẫm lên đại đạo, sau lưng người này là hơn ba ngàn thanh phi kiếm còn đang treo lơ lửng, người này chính là Quang Minh điện chủ, Trần Sinh Cương lúc này đang ngồi trên tường thành lẩm bẩm:

“Vấn Đỉnh ! Thú vị rồi đây.”

Nhưng mà lúc này kịch biến bỗng phát sinh, thần chủng bên trong Hà Sơn thành trì lúc này vậy mà phát sáng, có tu sĩ kinh hô:

“Là nó, là thần chủng!”

Thế là Hà Sơn thành trì lại rơi vào một tràng đại loạn, từ trên bầu trời lúc này có tiếng Phượng ngâm, yên tộc vậy mà lại chọn lúc này xuất hiện, đám đại yêu này thuộc chủng tộc Phượng Hoàng, người dẫn đầu là một nữ tử kinh diễm tuyệt luân, sau lưng là hai cánh Phượng rực lửa, nữ tử này chính là lão tổ của Phượng Hoàng tộc, Tuyết Kinh Nhu.