Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Hắc Ám Trở Lại

Chương 78: Trần Linh Quân




Chương 78: Trần Linh Quân

Lạc Trần gia tộc có lịch sử lâu đời, là một trong gia tộc chí cao của Minh quốc, sở dĩ gia tộc này lớn mạnh bởi vì có công dựng nước và giữ nước, tộc trưởng của Lạc Trần gia tộc là một vị tướng lĩnh tài ba, cùng với Minh Đế trải qua vô số sinh tử, chém g·iết xa trường.

Minh quốc hiện nay đã thái bình, lão tộc trưởng năm đó trong trận chiến vệ quốc b·ị t·hương nặng, không còn khả năng tăng tiến tu vi nhưng do có công lớn với đất nước nên được phong tước vị Quan Công Hầu, huyết mạch được hưởng vinh hoa phú quý đến ngàn đời sau.

Vào năm 254 lịch Đại Lục, Lạc Trần gia tộc hạ sinh đích trưởng tử, đứa bé ra đời thiên địa cộng sinh, lôi đình ầm ầm nổ vang suốt mấy ngày.

Từ ngày đó Lạc Trần gia tộc lại một hồi dậy sóng khắp Minh Quốc, đứa bé sinh ra đã sở hữu đạo mạch, trở thành Luyện Khí Sĩ, người đời gọi nó là thiên mệnh chi tử, đạo mạch trời sinh.

Thời gian chớp mắt đã qua mười năm, ngày 2 tháng Giêng năm 264 lịch Đại Lục, đứa trẻ năm đó lại một lần nữa làm cho Minh Quốc phải chao đảo, mười tuổi đột phá Trúc Cơ, mà lại là thiên đạo Trúc Cơ, trực tiếp được triều đình triệu tập về kinh, dốc toàn bộ tài nguyên vào nó.

Bảy năm trôi qua, Minh Quốc đứng trên bờ vực c·hiến t·ranh, Tần Quốc đã nhăm nhe phía Bắc đã lâu, lợi dụng nước láng giềng Nga Quốc đang khởi binh với U Quốc, Tần quốc ngay trong ngày liền dẫn binh tới Minh Quốc, c·hiến t·ranh đã nổ ra.

Nhưng mà trong cuộc chiến này, xuất hiện một thiếu niên thiên tài đã làm thay đổi cục diện của toàn bộ cuộc chiến, thiếu niên thiên tài mới chỉ mười bảy tuổi lập được đại công, Minh quốc đánh đuổi Tần quốc, lại chiếm được một quần đảo ven biển, thắng lợi không thể to lớn hơn.

Lại mười năm nữa trôi qua, vào năm 281 lịch Đại Lục, Minh Quốc phải đón nhận đại tang, Minh Đế tuổi già sức yếu, vậy mà không thể đột phá cảnh giới cứ như vậy mà băng hà, dân chúng lầm than, thái tử Minh Đạo lên ngôi cũng không thể trị an lòng dân.

Tin tức trong chớp mắt đã truyền tới Tần Quốc, Tần Quốc ngay lập tức khởi binh, sau mười năm chính thức ân oán giữa hai quốc gia lại được lặp lại.

Nhưng mà Minh Quốc sao có thể còn là Minh Quốc của mười năm trước nữa, lòng dân đã không an, binh sĩ cũng không còn tinh thần để mà chiến đấu nữa.

Trong lúc nguy cơ tứ phía, thiếu niên thiên tài năm đó nay đã là trung niên đột phá Nguyên Anh, lấy thân một mình chống lại đại quân, nhưng mà thế làm sao mà đủ, để chuẩn bị cho cuộc chiến này Tần Quốc đã không tiếc bất cứ đại giá nào.

Thiên Tử Tần Quốc Tần Doanh Chính trực tiếp khoác chiến giáp bước ra xa trường, Minh Quốc đã thảm bại và không thể chống đỡ thêm được nữa.

Thiếu niên kia chạy trốn nhưng mà có thể trốn được đi đâu ? Tần Quốc t·ruy s·át gắt gao, đứng trên bờ vực thẳm, thiếu niên không thể không vu·ng t·hương nên mà chiến, thế nhưng mà giữa thế công của vạn đại quân, hắn không thể nào phản kháng được.



Thiếu niên điên cuồng chém g·iết nhưng hắn biết mình sắp c·hết rồi, thì ra cuộc đời lại ngắn ngủi đến thế, thiên tài cái gì, đạo mạch trời sinh cái gì không phải rồi cũng c·hết đi hay sao, đứng giữa làn ranh sinh tử, tướng quân của Tần Quốc cười lớn nói:

“Trần Linh Quân ơi là Trần Linh Quân, đến lúc c·hết ngươi cũng không nhận ra tại sao mình c·hết, thật tội nghiệp.”

“Bổn tướng cho ngươi biết, Minh Đế c·hết thực ra không phải do ông ta vô năng không thể đột phá, Minh Đế c·hết chính là kế hoạch của Minh thái hậu và cháu trai Minh Đạo của bà ta, mà Tần Quốc chúng ta cùng Minh Đạo đều cùng chung mục đích, đó là biến con dân Minh Quốc trở thành Tần Quốc, ngươi đã hiểu vì sao chưa?”

Thiếu niên kia lúc này cũng đã hiểu ra mọi chuyện, quan trường trường quan đấu đá hắn đều không quan tâm, nhưng mà thái tử Minh Đạo làm tới bước này, hắn không thể không thở dài, cuối cùng hắn bị biển quân lao tới, không thể phản kháng cũng không thể dãy dụa, trước khi c·hết hắn không ngừng cười dài nói:

“Tu tiên thì ra chính là như thế, được, được, ta đã hiểu rồi!”

Cuối cùng hắn bị đại quân Tần Quốc cắt da, xẻ thịt, rút xương, c·hết không thể thảm hơn.

….

Trong một u minh tăm tối, có một sĩ tốt đang lê lết, sĩ tốt này hẳn là vừa trải qua một cuộc chém g·iết, hắn nhận thức được bản thân sẽ c·hết, nhưng hắn còn không cam lòng, hắn còn có người thân đang chờ mình ở nhà, hắn phải tìm con đường sống cho mình, dù đôi chân đã không đi được nữa nhưng hắn vẫn có thể bò, lúc này giọng nói không biết từ đâu truyền ra:

“Ngươi có muốn sống không?”

Sĩ tốt nói:

“Người tới là ai?”

Người kia không trả lời câu hỏi mà chỉ nói:

“Ta có thể giúp ngươi sống.”



Ý thức của sĩ tốt lúc này đã mơ hồ, hắn không thể chống cự được lâu nữa, lúc này ý chí muốn sống của hắn đã chiếm mất phần lý trí trong người, hắn gấp gáp nói:

“Muốn, muốn, dù bất cứ giá nào cũng muốn!”

“Giọng nói trong u minh cười lên ha hả nói:

“Thành giao!”

Sau đó sĩ tốt liền đứng dậy phủi bụi trên quần áo, nhưng mà sĩ tốt lúc này gương mặt đã trở nên khác lạ, có một loại khí tức âm u truyền ra, hắn nở một nụ cười quỷ dị nói:

“Trần Linh Quân ta đã trở lại!”

Năm đó khoảnh khắc trước khi c·hết, Trần Linh Quân đã nhìn thấy vạn vật như bị đình trệ lại, một người áo đen đang cầm một cái u hoả đèn lồng đi đến, người kia nhìn Trần Linh Quân nói:

“Ngươi có muốn sống không?”

“Ngươi là ai?”

“Ta có thể giúp ngươi sống.”

Trần Linh Quân như bắt lấy một cọng rơm cứu mạng chỉ nói:

“Muốn, muốn, dù bất cứ giá nào cũng muốn!”

Người kia cười lên nói:



“Thành giao!’

Sau đó lão liền rút hồn của Trần Linh Quân khỏi cơ thể để hắn đi lại trong nhân gian, sau đó lão vô thanh vô tức biến mất, Trần Linh Quân được đưa đến một thế giới xa lạ, giọng nói của lão già vẫn còn vang vẳng bên tai:

“Một trăm năm nữa sẽ có một cơ thể phù hợp với ngươi, lúc ngươi có cơ thể mới ngươi sẽ phải trả lại ân tình cho ta.”

Trần Linh Quân nói:

“Việc gì ?”

“Lúc đó ngươi sẽ rõ!”



Sau khi có được cơ thể mới, hắn cũng đã hiểu rõ ân tình phải trả lại cho người kia là gì, có hai việc hắn cần làm, thứ nhất hắn phải thắp sáng màn đêm nơi này, thứ hai hắn phải tìm được hắc ám đạo tử, hắn được người kia đưa cho la bàn chỉ dẫn cùng với lời nhắc nhở:

“Tìm được đạo tử, không được q·uấy n·hiễu nhân quả, chỉ được âm thầm thúc đẩy để hắn sống lại ký ức.”

Trần Linh Quân theo la bàn chỉ dẫn, đến một ngày hắn bước chân tới Lang Quốc, ý nghĩ ban đầu của hắn chính là diệt quốc gia này để tìm ra người kia, sau đó hắn chiến đấu với bốn thiên kiêu của Lang Quốc, một người điều khiển khôi lỗi, một người dùng huyết làm thần khí, một người dùng kiếm và một người thổi sáo, cuộc chiến này huyết tinh mưa máu, Trần Linh Quân với kinh nghiện chiến đấu của mình đã không ngừng lấn áp đối thủ, hắn cơ hồ sẽ sắp chiến thắng thì đột nhiên bầu trời kịch biến, đạo lôi âm ầm ầm chấn động:

“Ma tộc to gan, lại dám đứng dưới lãnh thổ của Quang Minh thần điện làm càn?”

Trần Linh Quân b·ị đ·ánh hộc máu, hắn nhờ có la bàn định giới mới tránh đi được một kiếp, sau đó trọng thương nặng, không thể không chấm dứt cuộc chiến.

Nhưng trong suốt mấy trăm năm này, hắn đã lật tung cả Lang Quốc lên cũng không tìm thấy hi vọng, mà la bàn đinh giới vẫn khăng khăng chỉ về Lang Quốc khiến hắn không thể không nghi ngờ, hắn âm thầm xây dựng thế lực, không ngừng tu luyện để thế lực của mình ảnh hưởng vào Lang Quốc, sau đó cho tới tròn một ngàn năm sau la bàn định giới bỗng nhiên sinh ra kịch biến, kim chỉ nam của nó rung lắc dữ dội.

Trần Linh Quân đi theo chỉ dẫn tới một làng chài ven biển, hắn lúc này cuối cùng sau hơn ngàn năm cũng đã nở nụ cười nói:

“Tìm thấy rồi!”

Mà làng chài nơi hắn đặt chân đến kia, ở trên cột đá hình trụ ở ngay đầu làng có ghi ba chữ: “Làng Việt Hải” !