Chương 6: chó nhà giàu, không làm thịt ngươi làm thịt ai
La Thiểm Tây nghe vậy khóe mắt co giật.
Tại sao hắn có cảm giác lão gia hỏa này không đứng đắn, hắn đang rao bán cháu gái mình đây?
Có điều nếu như bỏ một ít linh thạch liền có thể làm quen mĩ nhân, như vậy cũng không phải là không được.
Dù sao La gia nhà hắn gia đại nghiệp đại, bản thân hắn so với tu sĩ khác giàu hơn rất nhiều.
Hắn cẩn thận hỏi:
"bao nhiêu tiền?".
"ha ha ha, chỉ mười khối linh thạch mà thôi.
Mười khối linh thạch tiểu hữu liền có thể cùng Diễm Nhi nhà ta trò chuyện tạo mối quan hệ a.
Phải biết nàng là Lăng Ba Thành đệ nhất mĩ nhân, sinh ra liền có dị tượng, mệnh cách vượng phu, chỉ cần lấy được nàng liền có thể đảm bảo nhà trai trăm năm cường thịnh a".
Đông Phương Diễm Nhi nghe vậy sắc mặc lần nữa đỏ lên, Lê Tùng Vân ở trước mặt nhiều người nói ngoa nàng như vậy chỉ sợ ngày mai cả Lam Vân Tông đều sẽ tin là thật, đem chuyện này đồn ầm lên a.
Cái này...không phải là quá rêu rao rồi sao?
Nàng lập tức kéo tay áo Lê Tùng Vân nhỏ giọng hỏi:
"Vân gia gia, rêu rao như vậy không tốt lắm chứ?"
Lê Tùng Vân hừ lạnh một tiếng:
"ngươi thì hiểu cái gì, ở trong tông môn ngươi càng có giá trị thì mới càng nhận được nhiều sự bồi dưỡng.
Chỉ cần ngươi không lộ ra bài tẩy của mình, an toàn của ngươi vẫn sẽ có đảm bảo.
Bản thân ngươi có giá trị luôn cao hơn người khác nhiều lần, đáng giá bọn hắn đầu tư, như vậy rất nhiều tài nguyên vốn chưa đến lượt ngươi đều sẽ rơi vào tay ngươi.
Còn nữa, ngươi nghĩ linh thạch ở Lam Vân Tông dễ kiếm sao?
Tu sĩ tu luyện không cách nào rời bỏ linh thạch, luyện đan luyện khí chế phù, mua trang bị pháp bảo tất cả đều cần linh thạch.
Ngươi biết mỗi tháng tu sĩ ở Lam Vân Tông nhận được bao nhiêu linh thạch để tu luyện sao?
Chỉ có năm viên mà thôi.
Ngươi nhìn, chỉ riêng tên tiểu tử này đến từ Bạch Dương thành thân gia cùng gia tộc của hắn đã vượt xa Đông Phương gia của ngươi mấy lần.
Nếu như không có số lượng lớn tài nguyên tu luyện, ngươi làm thế nào có thể tăng tốc tu luyện vượt trội những thiên tài cùng thế hệ này?
Không có tài nguyên tu luyện, ngươi làm sao đối phó được Tiêu Đỉnh Thiên?".
Đông Phương Diễm Nhi nghe vậy lập tức trầm mặc lại, nàng cũng không phải là ngu ngốc, lập tức cảm giác được Vân gia gia là vì tốt cho nàng mà phí hết tâm sức, trong lòng lại càng cảm động.
Lê Tùng Vân cười nói:
"người gặp có phần, lát nữa gia gia sẽ chia cho ngươi một nửa, ha ha ha".
Hắn quay lại nhìn La Thiểm Tây, lúc này thấy La Thiểm Tây gương mặt trở nên xoắn xuýt, Lê Tùng Vân lập tức nhíu mày nói:
"không phải chứ, đường đường La gia công tử của Bạch Dương thành đi ra tán gái mà mười khố linh thạch hạ phẩm cũng không dám bỏ ra sao?
Định tay không bắt sói?
Ngươi đây là đang xem thường Diễm Nhi nhà chúng ta a".
La Thiểm Tây nghe vậy lập tức lấy lại tinh thần, hắn sở dĩ xoắn xuýt là vì cảm thấy một trận làm quen này quả thật có chút quỷ dị, họa phong cực kì không đúng.
Có điều làm quen phí chỉ có mười khối linh thạch mà nói đối với hắn không khác gì mưa bụi.
Trước lúc gia nhập Lam Vân Tông cha hắn liền đưa cho hắn mấy ngàn viên linh thạch phòng thân đây, nếu thiếu còn có thể gửi truyền tin phù về cho gia tộc xin cha hắn chi viện thêm.
Bởi vậy hắn nhanh chóng cười nói:
"ha ha ha, chỉ mười khối linh thạch mà thôi, ta đương nhiên là có".
Nói đùa, hôm nay nếu hắn không giao ra nổi mười khối linh thạch hạ phẩm chỉ sợ đám người kia sẽ đem tin tức truyền về Bạch Dương thành, nói hắn đường đường La gia công tử đến La Vân Tông tán gái lại không bỏ nổi mười khối linh thạch.
Hắn là người đại diện cho khuôn mặt của La gia ở Lam Vân Tông đây.
Cái này thật sự là mất mặt lớn, cha hắn cho dù không mắng hắn máu chó xối đầu bản thân hắn cũng muốn tìm một cái lỗ chui xuống c·hết cho đỡ nhục.
Có điều bỏ ra mười linh thạch liền có thể cùng mĩ nhân trò chuyện một hồi, có gì không được?
Đông Phương Diễm Nhi thấy hai bên hoàn thành giao dịch đều vui vẻ tươi cười nàng liền sốt sắng hỏi:
"Vân gia gia, ta nên nói cái gì đây?".
Lê Tùng Vân kinh ngạc:
"đương nhiên là nói xã giao, nói mấy lời sáo rỗng không có nghĩa lí gì cho qua chuyện a.
Cái này còn cần ta phải dạy ngươi?
Chẳng lẽ ngươi định cùng hắn thổ lộ tâm tình chân thật hay sao?".
Đông Phương Diễm Nhi nghe vậy khóe mắt co giật, không phải liền nói mấy lời sáo rỗng sao, cái này nàng đương nhiên làm được.
La Thiểm Tây vừa đi qua, một cái thanh niên tay cầm quạt tự cho là phong độ hơn người đột nhiên cũng lách mình đi đến, ánh mắt nhìn về phía Đông Phương Diễm Nhi lộ ra một tia tham lam.
Hắn còn chưa kịp mở miệng, Lê Tùng Vân liền nói:
"Diễm Nhi nhà chúng ta..."
"ta biết ta biết, Lăng Ba Thành đệ nhất mĩ nhân, sinh ra liền có dị tượng, mệnh cách vượng phu..."
Lần này đến lượt Lê Tùng Vân sửng sốt.
Tú nhi a, còn học được đoạt đáp, quả nhiên không hổ là thiên tài các nơi tụ tập.
Hắn lập tức mỉm cười giơ tay ra, thiếu niên kia cũng nhanh chóng giao ra mười khối linh thạch, sau vọt tới trước mặt của Đông Phương Uyển Nhi.
Đông Phương Diễm Nhi nhìn thấy cảnh này cả người cứng đờ một cái, 'răng rắc răng rắc' quay đầu nhìn về phía Lê Tùng Vân.
La Thiểm Tây lập tức bất mãn:
"tiền bối, ngươi không phải nói để cho ta làm quen tạo quan hệ với Đông Phương cô nương sao?
Hắn tại sao lại ở đây? Đây là ý gì a?".
Lê Tùng Vân nhún vai nói:
"thịnh tình không thể chối từ, hắn cũng muốn làm quen kết bạn với Diễm Nhi nhà ta, ta không thể cản một tấm chân tình của hắn a.
Dù sao ngươi là bằng hữu tốt của chúng ta, hắn cũng là, ta tại sao lại phải cản hắn?
Ta cũng đâu có nói chỉ có một mình ngươi có quyền cùng Diễm Nhi nhà ta nói chuyện đâu?
Hay là thế này, ngươi bây giờ mua đứt quyền làm quen tạo quan hệ với Diễm Nhi nhà chúng ta, ta đảm bảo ngươi có thể cùng nàng trò chuyện thoải mái không bị người khác quấy rầy.
Chỉ cần một ngàn linh thạch, thế nào?".
La Thiểm Tây nghe vậy sắc mặt biến đổi:
"một ngàn linh thạch? Ngươi cũng thật dám mở miệng?
Sao ngươi không đi c·ướp?".
Lê Tùng Vân sắc mặt lộ ra khinh bỉ thần sắc:
"lão phu năm nay hơn bảy mươi tuổi từng gặp qua vô số, ta có thể nói cho ngươi biết tán gái là một chuyện cực kì phí tinh lực cùng tiền bạc.
Ngươi không muốn bỏ tiền liền muốn ôm mĩ nhân về nhà?
Nằm mơ đi thôi.
Ta thấy ngươi vẫn là nên tranh thủ nói nhiều vài câu a, đừng ở trước mặt Diễm Nhi nhà ta mất phong độ.
Ta nhìn người thiếu niên bên cạnh ngươi khí chất cũng không kém, đừng để thua trên tay hắn rồi".
La Thiểm Tây nghe vậy sắc mặt biến đổi, vội vàng quay lại lộ ra nụ cười làm lành, cùng Đông Phương Diễm Nhi đáp lời.
Đông Phương Diễm Nhi lúc này trong lòng có một vạn con đấu khí hóa mã ào ào lao nhanh mà qua, nàng lần đầu tiên cảm nhận được thế giới tu tiên bên ngoài 'đặc sắc'.
Lê Tùng Vân thấy sự việc ổn lập tức quay đầu, khuôn mặt tươi cười tiếp tục nói ra:
"vị tiểu hữu này, Diễm Nhi nhà ta..."
Hắn còn chưa kịp nói xong, đối phương liền đem mười viên linh thạch nhét vào trong tay hắn, nhanh chóng đi tới góp phần náo nhiệt.
Đám người nhìn thấy Lê Tùng Vân một loạt thao tác cũng mê man.
Cmn, tên này là đến bán cháu gái của hắn sao?
Không ít thiếu nữ nhìn thấy Đông Phương Diễm Nhi được nhiều thiếu niên vây quanh xun xoe nịnh nọt như vậy trong lòng chua chua, lập tức khinh bỉ mắng nhỏ một tiếng, Lăng Ba Thành đệ nhất mĩ nhân không gì hơn cái này.
Mười viên linh thạch liền để ngươi phải vui cười tiếp khách, hừ.
Các nàng cố gắng dùng góc độ xảo trá ác độc nhất nghĩ ra những lời này, chỉ có như vậy mới có thể an ủi tâm linh nhỏ bé của các nàng, an ủi lòng đố kị như n·úi l·ửa p·hun t·rào trong mắt các nàng.
Đông Phương Diễm Nhi giờ này lập tức khổ, nàng bị ba người vây quanh, vừa trả lời người này được một câu liền vội vàng trả lời người khác một câu, nói toàn lời nói không dinh dưỡng, quả thật nhức đầu muốn c·hết.
La Thiểm Tây thì càng cảm thấy không ổn, đối thủ cạnh tranh quá nhiều, bất lợi cho hắn thao tác.
Nếu không thể thành công đặt quan hệ với Đông Phương Diễm Nhi, như vậy sau đó chỉ sợ người theo đuổi nàng sẽ càng nhiều, cường độ cạnh tranh càng lớn.
Đông Phương Diễm Nhi thật sự xinh đẹp, mệnh cách vượng phu, chỉ cần cưới được nàng La gia của hắn ít nhất sẽ có trăm năm cường thịnh không suy a.
La Thiểm Tây cắn răng, trong lòng lập tức hạ quyết tâm.
Một ngàn linh thạch đuổi đi tất cả người cạnh tranh, đặt vững quan hệ với Đông Phương Diễm Nhi, để nàng ấn tượng khắc sâu hắn nhất.
Đáng giá.
Nhìn thấy Lê Tùng Vân lại muốn tiếp một người, La Thiểm Tây lập tức hô lên:
"đừng tiếp, ta ra một ngàn linh thạch mua đứt cơ hội trò chuyện với Đông Phương cô nương a".
Lê Tùng Vân nghe vậy kinh ngạc quay người nhìn lại, vậy mà có người thật sự bỏ ra một ngàn linh thạch để cùng Đông Phương Diễm Nhi nói chuyện một hồi?
Thật sự là chó nhà giàu a.