Chương 7: lão gia gia Lv5
Lê Tùng Vân nghe vậy lập tức hớn hở, hắn còn chưa kịp mở miệng, người thiếu niên thứ hai kia liền hừ lạnh một tiếng nói ra:
"chỉ có một ngàn linh thạch cũng ở đây khoe khoang?
Ta Ngọc Mễ thành Trương Tam ra một ngàn một trăm linh thạch".
Người thiếu niên thứ ba nghe vậy cũng không cam chịu yếu thế:
"ha ha, không biết tự lượng sức chính là ngươi.
Ta Đại Trùng thành Lý Tứ ra một ngàn hai trăm linh thạch".
Lê Tùng Vân nhìn thấy cảnh này lập tức kích động lên, tốt cho lực, tiếp tiếp tiếp, đừng ngừng lại.
La Thiểm Tây sao có thể cam lòng chịu thua:
"một ngàn ba trăm".
"một ngàn bốn trăm".
"một ngàn năm trăm".
La Thiểm Tây nổi giận đùng đùng:
"hai ngàn linh thạch.
Các ngươi có giỏi thì ra giá cao hơn a, ta lập tức chắp tay nhường lại".
Trương Tam Lý Tứ nghe vậy liền nhíu mày.
Bọn hắn thân gia không ít, nhưng đột nhiên ném ra số tiền lớn như vậy chỉ vì một thiếu nữ mới quen quả thật không nỡ.
Cho dù nàng rất xinh đẹp, cho dù nàng mệnh cách vượng phu cũng không ổn lắm a.
Dù sao bọn hắn còn cần tiết kiệm tiền để tu luyện đây.
Tiêu hết linh thạch sau này nhập môn lấy cái gì ra để tu luyện bây giờ?
Trương Tam Lý Tứ nghe vậy lập tức hừ lạnh một tiếng:
"ngươi ngưu bức".
"hươu c·hết vào tay ai còn chưa biết đâu, đừng vội mừng, cứ chờ đấy".
Hai người rất nhanh liền bỏ đi, La Thiểm Tây cao ngạo ngẩng đầu lên, như một con gà trống chiến thắng chọi gà cười hì hì nhìn về phia Đông Phương Diễm Nhi nói ra:
"Đông phương cô nương, giờ đã không còn ai làm phiến chúng ta nói chuyện a".
Đông Phương Diễm Nhi nghe vậy cũng nhẹ nhõm thở phào một hơi, vừa rồi nàng thật sự bị làm cho luống cuống ứng phó không kịp a.
Lê Tùng Vân nhẹ nhàng đi tới đưa tay ra:
"tiểu hữu quả nhiên không hổ là công tử của Bạch Dương thành La gia, chỉ riêng quyết đoán này sau này tất thành đại khí".
La Thiểm Tây nghe vậy sắc mặt càng thêm đắc ý, không chút do dự nào lấy ra hai ngàn linh thạch, Lê Tùng Vân vui vẻ đem tất cả thu lại.
Hắn cũng không hề chú ý, ở một góc ít người chú ý tới, một người thanh niên đang nhìn về phía bên này, trong con ngươi lộ ra tham lam chi ý.
Nhưng đối phương ẩn dấu khí tức bản thân cực kì tốt, bởi vậy Lê Tùng Vân không có chút phát hiện nào.
"kiệt kiệt kiệt, quả nhiên là người nắm giữ một điểm 'vô định' hành động thật sự là kì lạ khác người a.
Cái gì chó má sinh thì dị tượng, mệnh cách vượng phu.
Uổng công lão phu một lần tính toán, nàng đúng thật là có chút đặc biệt, nhưng cũng chỉ đến thế mà thôi.
Đã vậy cuộc đời nàng còn bị tình kiếp dằn vặt đến c·hết đi sống lại, cuối cùng cũng trở thành tầm thường vô vi.
Mỗi lần tính toán ta đều phải trả giá tương ứng, không lớn thì nhỏ.
Lần sau ta tuyệt không thể dễ dàng tin cái miệng này của ngươi a, thật đúng là ba hoa khoác lác".
Thanh niên thần bí phát ra tiếng cười quái dị, sau đó rất nhanh liền không thèm chú ý đến bên này nữa.
Lê Tùng Vân vừa thu tiền, phía trên đột nhiên vang lên một tiếng chuông lớn, tất cả mọi người đều dồn dập nhìn về phía chính điện của Lam Vân Tông.
Một tu sĩ chân đạp phi kiếm mở miệng lên tiếng, hắn tuy không hề cao giọng nói nhưng giọng nói của hắn như là được loa phóng thanh phóng đại nhiều lần, cực kì to lớn:
"đã đến giờ tiến hành nghi thức nhập tông, ta là Lý Minh Nghĩa đại sư huynh của Lam Vân Tông.
Hôm nay ta sẽ chủ trì giai đoạn đầu của nghi lễ, tất cả mọi người đứng xếp thành mười hàng dọc cho ta".
Lê Tùng Vân nghe vậy lông mày nhướng lên, Lý Minh Nghĩa?
Đây chẳng phải là đối tượng của Đông Phương gia nhắm tới sao?
Tốt a, vừa tới liền có thể gặp mặt đối phương, ít nhất là biết cái mặt.
Có cơ hội liền thu thập một ít tình báo của hắn.
Lý Minh Nghĩa vừa nói xong, thanh niên thần bí ở phía xa ánh mắt đảo một vòng, hắn dùng bí pháp làm cho thanh âm của mình phiêu hốt vô định như là từ giữa đám người phát ra:
"ngốc nhiều tiền".
Chỉ một câu nói vu vơ không hề có chỉ đích danh ai nhưng lúc này đám người vừa nghe thấy câu này đột nhiên nhìn về phía La Thiểm Tây lộ ra ánh mắt cười trên nỗi đau của người khác.
Không phải sao, vừa đưa hai ngàn linh thạch để cùng mĩ nhân trò chuyện liền bị nghi thức nhập tông cắt đứt, hai ngàn linh thạch này chẳng phải lãng phí vô ích rồi?
La Thiểm Tây có tiền là thật, nhưng hắn không phải là loại coi tiền như rác.
Đột nhiên mất hai ngàn linh thạch mà không được việc gì, lại còn bị đám người dùng ánh mắt như vậy nhìn hắn, trong lòng tự nhiên sẽ rất tức giận.
Lê Tùng Vân nghe vây ánh mắt như điện liếc sang, nhưng đáng tiếc cho dù hắn nhìn thế nào cũng không nhìn ra quy tôn tử nào vừa nói lên một câu nói kia.
Hắn âm thầm mắng một tiếng, đừng để hắn biết là ai vừa nói câu kia, nếu không hắn nhất định chơi c·hết đối phương.
Đây không phải là đang kích bác li gián, khiến cho La Thiểm Tây bị xấu hổ trước đám đông, sau đó vì xấu hổ mà hận chính hắn hay sao?
Người này thật sự là tâm đáng c·hết.
Nhưng Lê Tùng Vân cỡ nào tinh minh, hắn lập tức cười nói:
"La tiểu hữu đừng vội nghe tiểu nhân xàm ngôn.
Chờ chúng ta gia nhập tông môn, động phủ xác định xong chúng ta liền sẽ cho ngươi địa chỉ Truyền tin phù a.
Ngươi chính là người đầu tiên có được địa chỉ Truyền tin phù của Diễm Nhi nhà ta ở Lam Vân Tông đây.
Ngươi nói đáng giá hay không?".
La Thiểm Tây nghe vậy tâm tình lập tức tốt lên nhiều, hắn vui vẻ nói ra:
"ha ha ha, tiền bối hiểu nhầm, ta sao có thể bị tiểu nhân lừa dối dễ dàng như vậy.
Đông Phương cô nương, chúng ta cùng nhau xếp hàng chứ?".
Đông Phương Diễm Nhi đi trước, La Thiểm Tây vội vàng theo sau, cuối cùng chính là Lê Tùng Vân.
Hắn lúc này trong lòng mỹ tư tư.
Vì thiên mệnh chi nữ kiếm thêm tài nguyên tu luyện, lão gia gia bản thân tu dưỡng +1, lão gia gia Lv5.
Nhìn thấy cảnh này thanh niên thần bí 'a' khẽ một tiếng, quả nhiên không hổ là 'vô định' có chút đồ vật a.
Hắn vừa rồi chính là muốn làm cho Lê Tùng Vân cùng La Thiểm Tây trở mặt thành thù, muốn cho Lê Tùng Vân không dễ đạt được mục đích.
Đắc đạo giả nhiều người trợ giúp, thất đạo giả khắp nơi là địch.
Thất đạo giả nếu như cảnh giới cùng thu đoạn mạnh mẽ còn có thể sống lâu một chút, nhưng nếu chỉ có chút tu vi như Lê Tùng Vân hiện tại thì Lê Tùng Vân cách c·ái c·hết đã không xa.
Như vậy đến lúc đó hắn chỉ cần nhẹ nhõm đi ra thu hoạch 'vô định' tiết kiệm không biết bao nhiêu thời gian công sức a.
Người thanh niên thần bí này vừa rồi chính là nghĩ như vậy nên mới ra tay, đáng tiếc hắn không thể thành công.
"kiệt kiệt kiệt, lần này xem như ngươi may mắn.
Có điều ngày tháng còn dài, chúng ta còn nhiều cơ hội để chơi đùa.
Ta cũng không tin không chơi c·hết được ngươi, kiệt kiệt kiệt".
...
Nghi thức nhập tông của Lam Vân Tông rất đơn giản, chỉ cần đi lên kiểm tra có linh căn hay không, thiên phú tu luyện như thế nào, có từng tu luyện qua tà công ma công gì hay không liền có thể nhập tông.
Còn cái gì 'Đăng thiên thê' kiểm tra ý chí nghị lực, hoàn toàn không có.
Linh căn của Thiên Nguyên đại lục không hề chia thuộc tính như những chỗ khác, bọn nó chỉ đại biểu cho người kia có thể tu luyện hay không mà thôi.
Linh căn nằm ở trong đan điền, hư vô mờ ảo nhưng lại là tồn tại chân thật.
Thiên phú tu luyện thì lại chia làm tứ phẩm, bao gồm thượng trung hạ ba phẩm cùng Cực phẩm là cực hạn.
Thượng trung hạ ba phẩm bên trong lại phân ra thượng trung hạ giai, tổng cộng là chín cấp độ, thêm cực phẩm nữa là mười cấp.
Cực phẩm thiên phú tu luyện tốc độ tu luyện nhanh gấp 3 lần người có thiên phú tu luyện Hạ phẩm hạ giai.
Tu sĩ càng trẻ tu luyện càng nhanh, càng già càng mạnh, cái sau không áp dụng cho Luyện khí kì.
Tán tu cùng đệ tử của những gia tộc bình thường đều chỉ có thể kiểm trắc có linh căn hay không, chỉ có những tông môn lớn mới có thể kiểm tra cụ thể thiên phú tu luyện đến đâu.
Lam Vân Tông không nhận đệ tử có thiên phú tu luyện Hạ phẩm hạ giai, mà Lê Tùng Vân biết thiên phú tu luyện của mình rất kém cỏi, bởi vậy trong lòng cũng hơi bồn chồn lo lắng.