Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Hắc Ám Lão Gia Gia

Chương 37: kinh hỉ phát hiện




Chương 37: kinh hỉ phát hiện

Ở trong góc tối, gương mặt của thiếu niên thần bí trở nên trầm mặc.

Hắn thật sự không ngờ tới Lê Tùng Vân lại có thể phát triển nhanh đến mức này.

Lúc ở Thanh Khê thôn, hắn còn đang loay hoay bốn phía tìm xem có người nào để dẫn tới chơi c·hết Lê Tùng Vân hay không thì Lê Tùng Vân đã tỉnh lại, sức khôi phục vượt xa dự đoán của hắn.

Sau đó hắn chỉ có thể tiếp tục ẩn nhẫn đi theo phía sau Lê Tùng Vân, chờ đợi cơ hội tiếp theo.

Quả nhiên không mất bao lâu, cơ hội tiếp theo liền tới.

Lê Tùng Vân sở dĩ bị phát hiện cũng là hắn ở trong bóng tối bí mật thôi động, bởi vậy Vương Tuyết Uyên mới có thể đột nhiên phát giác ra không đúng, sau đó nói ra lời kia.

Vốn tưởng lần này đã mười phần chắc chín, không ngờ cuối cùng tên đệ tử Luyện thi tông vẫn gãy trong tay Lê Tùng Vân.

Hắn không giống Lê Tùng Vân, không phải là không biết được thực lực của đám đệ tử các môn phái khác ra sao.

Hắn dám khẳng định tên Luyện khí kì cửu trọng này ở Luyện thi tông đã là đệ tử có chiến lực đứng hàng đầu, ít nhất nằm trong top 3 người mạnh nhất.

Biểu hiện của đối phương cũng làm cho hắn cực kì hài lòng.

Đặc thù cương thi, vận dụng chiến thuật cùng đội hình, cách thức chiến đấu đều rất đúng chỗ.

Lực phòng ngự của mỗi con thi khôi này đều vượt xa những con thi khôi cùng cấp, hai con sát thủ thi khôi kia chính là tinh anh trong giới thi khôi, mà con cường tráng thi thôi kia chính là vương giả trong đám thi khôi.

Nhưng một người xuất sắc như vậy cuối cùng vẫn gãy trong tay Lê Tùng Vân, lực công kích này cao tới mức thái quá, quả thật tức c·hết hắn.

"đao ý, đao ý, hắn tại sao lại có thể lĩnh ngộ được đao ý chứ?

Chẳng lẽ một tia 'vô định' lại đáng sợ đến như vậy, khiến hắn có thể phá vỡ hạn chế, nắm giữ ý cảnh mà cả ngàn năm nay chưa từng xuất hiện sao?

Cứ như vậy tiếp hắn làm sao làm?

Cơ hội không dễ có, hắn một lần nối tiếp một lần thất bại, hắn còn phải chờ đến bao giờ?

Thanh niên thần bí sắc mặt hết sức khó coi, hắn hận không thể trực tiếp xông ra bóp c·hết Lê Tùng Vân.

Hắn có thực lực làm được như vậy, đây là một chuyện cực kì dễ dàng, nhưng như vậy hắn triệt để vô duyên với một tia 'vô định' kia.



Bí pháp không thể hoàn thành, hắn không thể nghịch thiên cải mệnh, không thể nắm giữ số mệnh của chính mình trong lòng bàn tay.

Thiên Diễn Tông vạn năm chờ đợi cũng hóa thành vô ích.

Cuối cùng thanh niên thần bí chỉ có thể hít sâu một hơi, im lặng ẩn nấp lại thân hình, chờ đợi cơ hội tiếp theo.

...

Lê Tùng Vân cuối cùng mới nghỉ ngơi lấy lại sức, hắn đem Hồi linh đan cùng linh thạch ra nhanh chóng khôi phục linh lực, làm xong tất cả mới đi đem phi đao của mình thu hồi.

Chưa đạt tới Trúc cơ kì khiến cho hắn không thể ngự vật, nếu không đòn công kích phi đao của hắn sẽ trở nên biến ảo khó lường, cũng không cần lo lắng ném ra phi đao không thể thu hồi trở về.

Cuối cùng chính là thu hoạch chiến lợi phẩm.

Lê Tùng Vân đem Túi trữ vật của Chương Thiên Tài lấy tới, vừa kiểm tra sắc mặt hắn liền lộ ra vui mừng.

Bên trong có đến tận hơn 500 viên linh thạch, mấy quyển thư tịch cùng đan dược, một ít đồ dùng cá nhân, các loại vật liệu luyện chế thi khôi, còn lại đều là tạp vật.

hắn đem toàn bộ t·hi t·hể thu hồi, quét dọn chiến trường.

Đây là thói quen của Lê Tùng Vân, t·hi t·hể của ai liền thu vào Túi trữ vật đấy, vừa vặn sau này về kiểm kê tài sản cầm lấy Túi trữ vật liền biết đây là túi của người nào, khỏi cần mất công ghi nhớ.

Sau đó hắn lấy ra phi chu, nhanh chóng bay trở về phía Vương Tuyết Uyên tử thủ trong trận pháp.

Nhưng vừa trở lại hắn liền không nhìn thấy bất kì trận pháp nào nữa, đám đệ tử của Luyện thi tông cũng đã không còn ở đây.

Lê Tùng Vân liền hiểu chuyện gì xảy ra.

Hiển nhiên Vương Tuyết Uyên tưởng đám người kia đã rời đi, kế hoạch gắp lửa bỏ tay người của nàng thành công, bởi vậy thu dọn trận pháp định bỏ trốn.

Nhưng vừa chạy không được bao lâu đám người Luyện thi tông liền g·iết hồi mã thương trở lại, sau đó tiếp tục đuổi g·iết nàng.

Hắn dựa theo dấu vết trên mặt đất xác định phương hướng, sau đó phi chu nhanh chóng tăng lên độ cao, hướng về phương hướng kia bay tới.

Quả nhiên từ xa xa hắn liền đã có thể thấy được Vương Tuyết Uyên đang bị tám con thi khôi vây công, chống đỡ cực kì chật vật, khóe miệng tràn ra máu tươi, trên y phục cũng đã có không ít chỗ rách, xuân quang chợt tiết.

Đám đệ tử Luyện thi tông ánh mắt không chút kiêng nể liếc nhìn những thứ này, thần sắc lộ ra ham muốn, tham lam.



Lại thêm mấy giây, Vương Tuyết Uyên quả nhiên chống đỡ hết nổi, một cái thi khôi một quyền đánh vào phần ngực của nàng, Vương Tuyết Uyên phun ra một ngụm máu tươi, hai mắt trợn trắng bay ngược về phía sau, hơi thở mong manh.

Trải qua mấy tháng đuổi g·iết, ăn không no mặc không ấm, lúc nào cũng nơm nớp lo sợ, linh lực còn phải cung ứng cho trận pháp giảm tải tiêu hao cho linh thạch của bản thân.

Lúc này trang thái của Vương Tuyết Uyên đã xuống tới thấp nhất, một quyền này vừa vặn đánh tan một chút sinh cơ cuối cùng của nàng.

Không mất mấy giây, Vương Tuyết Uyên trực tiếp đoạn khí, biến thành một cỗ t·hi t·hể.

"ha ha ha, gần ba tháng, cuối cùng cũng có thể đem nàng giải quyết xong.

Chỉ cần có thể đem nàng luyện thành thi khôi sau đó đi bẫy đám người Lam Vân Tông, như vậy tất cả đều đáng giá".

"đáng tiếc nàng liều c·hết chống cự tới cùng, nếu không liền có thể thoái mái một hồi".

"đừng nằm mơ, thoải mái cũng là Chương sư huynh thoải mái, còn lâu mới tới lượt chúng ta".

"nàng đ·ã c·hết, Chương sư huynh hẳn là không cần, ngươi có muốn nhân lúc còn nóng thử một chút?".

Một tên đệ tử Luyện thi tông với khuôn mặt bỉ ổi nói ra, sau đó liền có người xoa xoa tay đi tới.

Phốc~

Một cái phi đao đột nhiên lóe lên, tên đệ tử Luyện thi tông kia hai mắt trợn trừng, trong ánh mắt tràn đầy không thể tin tưởng ngã xuống trên mặt đất.

Mấy cái phi đao cũng từ trong hư không bắn tới, nhưng lúc này đám người đã có cảnh giác bởi vậy vội vàng lách mình tránh né.

Đám người thần sắc kinh nghi bất định, vội vàng điều khiển đám thi khôi trở lại bên cạnh chính mình để bảo vệ chính mình.

Lúc này Lê Tùng Vân từ trên phi chu nhảy xuống, tay hắn bắt một cái thuận thế đem phi chu thu hồi vào trong Túi trữ vật.

Lê Tùng Vân đứng chặn giữa đám người cùng với Vương Tuyết Uyên, hắn đưa ánh mắt nhìn t·hi t·hể đối phương, trong lòng âm thầm thở phào một hơi.

Một ngàn điểm cống hiến, thật sự là vất vả.

Đám đệ tử Luyện thi tông nhìn thấy Lê Tùng Vân xuất hiện liền lộ ra thần sắc kinh hãi, bởi vì lúc này Lê Tùng Vân không sử dụng Luyện khí quyết, khí tức Luyện khí kì bát trọng trên người hắn không có chút che giấu nào lộ ra.

"hắn là Luyện khí kì bát trọng, lại có thể miểu sát A Lục, chúng ta không phải là đối thủ của hắn, chia ra trốn".



Đám người lúc trước cũng chưa thấy rõ diện mạo của Lê Tùng Vân thế nào, bởi vậy bọn hắn không nhận ra Lê Tùng Vân chính là người mà sư huynh bọn hắn t·ruy s·át.

Nếu biết đây chính là người Chương sư huynh của bọn hắn t·ruy s·át, mà đối phương bây giờ lại xuất hiện ở đây, như vậy bọn hắn liền sẽ có thể biết sư huynh của bọn hắn đã xong đời.

Bọn hắn càng không có thể là đối thủ của người này.

Tuy vậy lựa chọn của bọn hắn cũng không sai.

Ba người vội vàng lách mình xông ra, nhưng Lê Tùng Vân đã quyết định xuất hiện ở chỗ này sao có thể để cho bọn hắn cơ hội.

Từ lúc đi xuống hắn đã sớm dự đoán được phản ứng của đám người này, Phân Ảnh bộ phát động, một phân hai chặn hai hướng trái phải của ba người, không cho ba người cơ hội thoát thân.

"liều mạng với hắn".

Một người quát lên, sáu cỗ thi khôi cấp tốc hướng về phía Lê Tùng Vân vọt tới.

Lê Tùng Vân cùng phân ảnh của hắn hai tay vung lên, hàng loạt phi đao bắn ra.

Phốc phốc phốc~

Phi đao rất dễ dàng liền xuyên thủng phòng ngự của thi khôi, đem các vị trí trên cơ thể của bọn nó bắn thủng.

Chỉ có phần đầu là cứng rắn nhất tạm thời một hai chiêu chưa thể xử lí xong, nhìn phi đao hướng về mình bay tới Lê Tùng Vân đột nhiên phúc chí tâm linh.

Ngón trỏ cùng ngón giữa của hắn duỗi ra, ba ngón còn lại co lại, hai ngón tay hắn chỉ thẳng vào phi đao, hắn động dụng ý niệm, phi đao đến trước mặt hắn đột nhiên dừng lại sau đó bắn ngược trở về.

Nhìn thấy cảnh này sắc mặt hắn lộ ra kinh hỉ.

Truyền công trưởng lão quả nhiên không lừa hắn, môn thân pháp này quả thực vô cùng phù hợp với hắn.

Hắn tuy là Luyện khí kì chưa thể ngự vật, nhưng nếu là phi đao ở khoảng cách gần hắn lại có thể khống chế.

Dù sao tất cả đám phi đao này đã bị hắn luyện hóa ấn lên tinh thần ấn kí của hắn, điều khiển ở khoảng cách gần cũng không khó khăn gì.

Cứ như vậy, Lê Tùng Vân cùng phân ảnh liên tục vung tay lên, một trái một phải đem phi đao xem như con thoi đan dệt qua lại, ở trên thân thi khôi cùng ba tên đệ tử Luyện thi tông đục mấy chục cái lỗ lúc này mới hài lòng thu tay.

Lê Tùng Vân nhìn đám người ngã xuống, hắn lúc này mới hít sâu một hơi, cảm giác cực kì kích động.

Nếu như có thể đem Phân Ảnh bộ luyện đến viên mãn, lúc đó hắn có thể phân ra bốn cái phân ảnh, lại thêm cả hắn là năm người.

Năm người chiếm giữ năm góc, sau đó điên cuồng đem phi đao ném qua ném lại đan dệt, kẻ địch ở bên trong còn có thể tránh né, có cơ hội sống sao?