Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Hắc Ám Lão Gia Gia

Chương 38: trở về




Chương 38: trở về

Lam Vân Tông, Tài vụ đường.

Dương Bách nhìn Lê Tùng Vân đưa ra t·hi t·hể của Vương Tuyết Uyên sắc mặt trầm mặc.

"Dương sư đệ, sự tình chính là như vậy, nếu vị trưởng lão kia có hỏi ngươi cứ báo cáo như vậy là được.

Còn đây là lệnh bài thân phận của đệ tử ma tông, ta cũng hoàn thành nhiệm vụ săn g·iết lần này".

Dương Bách lúng túng tay chân, hắn không dám tiếp lấy chỉ có thể mang t·hi t·hể của Vương Tuyết Uyên thu vào Túi trữ vật của chính mình.

Đám đệ tử Lam Vân Tông ở xung quanh lúc này miệng cũng há to, thần tình lộ ra vẻ kh·iếp sợ.

Lam Vân Tông đệ nhất mỹ nhân Vương Tuyết Uyên, Luyện khí kì cửu trọng tu sĩ cứ như vậy liền chiến tử rồi hả?

Tuy miệng nàng hơi khó nghe một điểm, nhưng nàng ở trong tông môn danh khí thật tốt, người lại xinh đẹp, cái xinh đẹp này liền có thể khiến mọi người bỏ qua nhược điểm ác miệng của nàng.

Có đôi lúc nhan trị là chính nghĩa, người khác sẽ tự động xem nhẹ một số sai lầm của ngươi, bởi vậy Vương Tuyết Uyên đối với mọi người mà nói cũng là một người nổi tiếng, được rất nhiều người yêu thích.

Nhưng khi nhìn thấy t·hi t·hể của nàng được đưa về tông môn, trong lòng mọi người không khỏi trầm trọng.

Luyện khí kì cửu trọng cũng không thể tránh được c·ái c·hết, c·hiến t·ranh quả nhiên không phải là trò đùa, bọn hắn chỉ có Luyện khí kì trung kì cùng vừa bước vào hậu kì không biết có thể giữ được cái mạng nhỏ này không?

Nói không chừng một ngày nào đó ra ngoài thi hành nhiệm vụ săn g·iết liền biến thành con mồi của đám đệ tử ma tông, c·hết oan c·hết uổng phơi thây hoang dã mà không ai biết.

Cảm giác được bầu không khí không thích hợp, Dương Bách rất nhanh liền nói:

"sư huynh, nhiệm vụ săn g·iết ta có thể quyết toán cho ngươi, ngươi đưa lệnh bài cho ta là được.

Còn nhiệm vụ của Vương Tuyết Uyên sư tỷ còn cần sư phụ của nàng xác nhận mới được.

Cái này cũng không mất bao lâu thời gian, nếu hắn giao phần thưởng xuống ta nhất định sẽ phái người chuyển giao cho sư huynh.

Sư huynh cứ trở về nghỉ ngơi trước đi".

Lê Tùng Vân nghe vậy gật đầu:

"được, làm phiền sư đệ".

Hắn nhận lấy lệnh bài của chính mình liền rời đi.

Lê Tùng Vân nhìn đám đệ tử Lam Vân Tông vội vàng qua lại trong tông môn, nhìn kiến trúc đình đài lầu các của tông môn cùng bầu không khí ở đây nhẹ nhàng thở phào ra một hơi.

Sau khi đem toàn bộ bốn tên đệ tử của Luyện thi tông chém g·iết Lê Tùng Vân quyết định thu tay lại, trở về Lam Vân Tông.



Dù sao hắn lang thang bên ngoài thời gian đã không ngắn, Đông Phương Diễm Nhi ở Lam Vân Tông cần hắn chỉ đạo tu luyện, hắn cũng cần phải tu luyện.

Mục đích chính của chuyến đi này chính là kiếm 500 điểm cống hiến trả nợ cho tông môn mà thôi, chỉ cần mang t·hi t·hể của Vương Tuyết Uyên trở về liền xong việc, thậm chí còn dư ra 500 điểm, bởi vậy hắn liền quyết định trở về.

Thời gian dài bôn ba vất vả, Lê Tùng Vân quyết định trở về nhà của mình tắm một cái sau đó đi ngủ, đem tinh thần căng cứng của mình buông lỏng.

Trong lúc hắn ngủ, tin tức Vương Tuyết Uyên c·hết như là một cơn sóng nhỏ bắt đầu lan tràn trong tông môn.

Không ít người vì đó thở dài cảm thán, mà sư phụ của nàng cũng vô cùng bi thống.

Đối phương đến nhận lấy t·hi t·hể của nàng trở về chuẩn bị hạ táng, cũng tiện tay xác nhận Lê Tùng Vân đã hoàn thành nhiệm vụ tông môn.

Đông Phương Diễm Nhi khi biết Lê Tùng Vân trở lại liền kinh hỉ chạy tới tìm hắn, đáng tiếc lại thấy nhà hắn đóng cửa, trận pháp phòng ngự mở ra liền chỉ có thể buồn bã trở lại nhà của mình.

Lê Tùng Vân ngủ nguyên một ngày mới tỉnh lại, hắn làm vệ sinh cơ thể xong liền đi ra ngoài.

Lúc này vừa vặn buổi sáng, vừa ra khỏi cửa Lê Tùng Vân liền thấy một đạo truyền tin phù.

Là Dương Bách gửi tin tức, nói hắn nhiệm vụ đã được xác nhận, Lê Tùng Vân cần phải đến Tài vụ đường nhận điểm cống hiến thưởng.

Lê Tùng Vân trong lòng vui vẻ, không nói hai lời liền đạp lên phi chu lao tới Tài Vụ đường.

Không thể không nói, từ ngày có phi chu hắn đi lại tốn rất ít thời gian.

Vừa nhìn thấy Lê Tùng Vân đi tới Dương Bách liền lộ ra vẻ mặt vui mừng nói:

"sư huynh ngươi cuối cùng cũng tới, ta còn tưởng ngươi đang bận cái gì đây".

Lê Tùng Vân đưa lệnh bài cho hắn:

"không có gì, ta vừa ở bên ngoài trở về mệt mỏi nên nghỉ ngơi một chút".

"ha ha, đây là hiển nhiên".

Dương Bách đem điểm cống hiến cộng thêm cho hắn, sau đó nói:

"sư phụ của Vương Tuyết Uyên chính là Lê Hải Đăng, mọi người gọi hắn là Hải Đăng chân nhân, hắn có nhờ ta chuyển lời với sư huynh ngươi.

Nếu như trong tu hành có gì không hiểu có thể tìm hắn, hắn có thể chỉ điểm sư huynh tu hành một hai, xem như cảm ơn sư huynh mang Vương sư tỷ trở lại".

Lê Tùng Vân ồ lên một tiếng, đây là phẩn thượng phụ thêm sao?



Đối với Hải Đăng chân nhân mà nói cái này cũng không có gì khó khăn, dù sao chỉ cần mở miệng một hồi mà thôi.

Nhưng đối với những người vừa tiếp xúc với hệ thống tu luyện của Lam Vân Tông như Lê Tùng Vân mà nói đây là một cái cơ duyên to lớn.

Hắn cần phải đem cơ hội này sử dụng tốt.

Lê Tùng Vân chợt hỏi:

"Dương Bách sư đệ, ngươi có biết có cách gì có thể tăng lên tinh thần lực ở Luyện khí kì không?".

Dương Bách nghe vậy kinh ngạc hỏi:

"nếu ta không nhầm sư huynh ngươi có cường độ tinh thần lực mạnh gấp đôi người khác, ngươi không cần tăng lên tinh thần lực của mình nữa mới đúng chứ?

A, là Đông Phương Diễm Nhi sư muội sao?".

Lê Tùng Vân gật đầu:

"không sai, ta đang muốn giúp Diễm Nhi nhà ta tăng lên tinh thần lực".

Dương Bách nghe vậy cảm thán trong lòng.

Cmn, Đông Phương Diễm Nhi quả nhiên là sung sướng.

Vừa gia nhập tông môn liền có đại lượng tài nguyên cho nàng tu luyện, lại có hộ đạo giả vì nàng lo lắng trải đường, bây giờ người ta còn đang vội vàng tìm kiếm cách tăng lên tinh thần lực để đắp nặn căn cơ của nàng càng vững chắc đây.

Hắn cũng ước mình có một cái hộ đạo giả hết lòng vì mình suy nghĩ như vậy.

Đem các loại ý niệm này gác lại, Dương Bách nói:

"sư huynh, không giấu ngươi, bất kể là thứ gì liên quan tới tinh thần lực đều cực kì trân quý.

Đầu tiên là công pháp đi, hôm nhập môn ngươi hẳn cũng nghe chưởng môn nói qua, cả Càn châu chúng ta cũng không có mấy quyển công pháp tăng lên tinh thần lực.

Như vậy chỉ có thể trông chờ vào đan dược cùng thiên tài địa bảo.

Ở trong tông môn chúng ta cho dù có đan dược tăng lên tinh thần lực, như vậy cũng là hàng hiếm có độ quý trọng cực cao, được nằm trong bảo khố tông môn, ta không cách nào biết được.

Thiên tài địa bảo thì ta thật sự biết tên mấy loại, đáng tiếc những thứ này chỉ có thể gặp không thể cầu.

Chỉ cần bọn chúng vừa ló mặt trên thị trường liền bị các tông môn, đại gia tộc, thương hội lớn thu mua, làm sao đến lượt chúng ta.

Cuối cùng chỉ có thể kể tới cơ duyên, cái này thật sự quá hư vô mờ mịt, ta cũng lười nói".

Lê Tùng Vân nghe vậy cau mày lại, thật chẳng lẽ không có?



Nếu như nói thiên tài địa bảo như vậy hắn cũng biết mấy loại.

Dù sao Lê Tùng Vân đã đem Tàng thư các tầng một xem sạch, Dương Bách có thể kể tên hắn đều có thể kể, Dương Bách không thể kể tên hắn lại có thể biết.

Cho nên hắn cũng không hứng thú hỏi tên mấy loại thiên tài địa bảo kia.

Nếu như không thể tăng lên tinh thần lực của Đông Phương Diễm Nhi như vậy rất khó để nàng ở Luyện khí kì liền lĩnh ngộ được ý cảnh.

Hắn là lão gia gia, thứ hắn muốn đắp nặn chính là một cái hoàn mỹ Đông Phương Diễm Nhi, chiến lực phá trần Đông Phương Diễm Nhi.

Chợt Lê Tùng Vân ý thức được cái gì, hắn hỏi:

"Chưởng môn có nói công pháp tu luyện tinh thần lực cả Càn châu cũng không có bao nhiêu quyển, nhưng không hề nói Lam Vân Tông chúng ta không có chứ?

Lam Vân Tông chúng ta là Càn châu đệ nhất tông, chẳng lẽ không có công pháp tu luyện tinh thần lực sao?

Dương Bách nghe vậy há to miệng, sau đó lắc đầu nói:

"vấn đề này quá cơ mật, ta làm sao có thể biết được.

Hay là sư huynh đi hỏi các vị trưởng lão thử xem?".

Lê Tùng Vân nghe vậy gật đầu, hắn dù sao cũng chuẩn bị đi trả nợ, cho nên liền rời đi.

Hắn vội vàng tìm tới Tàng thư các, lúc này truyền công trưởng lão vẫn giống như mọi khi, an nhàn ngồi tu luyện ở trước cổng Tàng thư các.

Nhìn thấy Lê Tùng Vân đi tới hắn lộ ra vẻ cảm thán:

"ngươi còn thật làm được a, thật sự là khiến ta kinh ngạc.

Mấy tháng không thấy ngươi trở về ta còn tưởng ngươi đã phơi thây hoang dã rồi đây.

Tuy không phải là g·iết địch lấy đủ điểm cống hiến, nhưng thông qua phương thức khác kiếm đủ điểm cống hiến sư môn cũng không phải là không được".

Lê Tùng Vân nghe vậy liền hành lễ, đưa ra lệnh bài cho đối phương, rất nhanh hắn liền ít đi 500 điểm cống hiến.

Lê Tùng Vân tranh thủ cơ hội:

"trưởng lão, ta có thể hỏi một vấn đề hơi tế nhị không?

Lam Vân Tông chúng ta có công pháp tu luyện tinh thần lực sao? Nếu có như vậy làm sao để có thể đổi được?".

Truyền công trưởng lão nghe vậy thần sắc lộ ra giật mình, hắn châm chước một chút cuối cùng vẫn gật đầu nói:

"có thì đúng là có, nhưng ngươi sẽ không thể đổi được đâu".