Cả truyện mang một không khí ma mị, thần bí, vì nữ chính chính là một yêu tinh, là Gương yêu. Gương yêu tồn tại nhờ hút lấy dục vọng, năng lượng trong con người. Và lần này, nó đã tìm được một con mồi mới…. Hắc Sơn yêu tinh, xin hãy giấu đi nhung nhớ, xin hãy che hận ý lại… Từ nay về sau cô sẽ quên tên của anh, quên hình dáng của mình, lấy dục vọng lòng người, tái sinh…… Cô đã quên mình là ai, cũng không quan trọng nữa, dù sao thế giới của cô chỉ là một mặt gương. Những yêu quái khác gọi cô là Gương yêu, cô không có cảm giác về thời gian lẫn khuôn mặt, hay ai đang đứng trước mặt cô, Cô sẽ biến thành người đối phương muốn gặp được nhất kia, hút khô oán giận và tinh hoa của con người. Con mồi gần đây của cô, là người đàn ông thoạt nhìn rất nặng tình. Hóa thân thành người yêu đã chết của anh, đóng giả mỹ nhân gặp nạn dưới mưa kia. dù anh không động tâm. Nhưng…… Thời đại bây giờ sao lại trở nên thú vị như vậy, nghe nói bây giờ là thế kỷ 21. Muốn tắm nước nóng thì chỉ cần mở vòi sen, nấu cơm thì đã có bếp gas thay thế củi lửa. Còn có Coca uống thật ngon, làm cho cô vui mừng không nhớ về “Gương” nữa, cũng càng ngày càng quyến luyến anh nhiều hơn. Anh nói cô chỉ có diện mạo giống cô ta, cá tính và hành vi lại thua xa lắc. Anh giúp cô lấy cái tên khác, lần đầu tiên cô có thể không cần giả làm ai. Bị cảm động, cô quyết định ép anh làm bạn trai. Bụng đói? Vậy tìm đồ ăn thay thế── Chống lại cấp dưới của anh, hứng thú với tình địch của anh, nếu không thì đến công ty anh một vòng cũng có thể ăn no. Nhưng cô đã quên ăn vụng thì phải chùi mép, bí mật bị phát hiện……