Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Group Chat Chỉ Có Một Mình Ta

Chương 12: Vận Mệnh xoay chuyển.




Chương 12: Vận Mệnh xoay chuyển.

Cho dù một thế giới có ra sao đi nữa, cho dù có sự tồn tại của những Người Thức Tỉnh thế nào đi chăng nữa. Thì ta cũng không thể xóa sổ được sự tồn tại của bóng tối bên trong mỗi xã hội.

Bây giờ cũng thế, ở một thành phố Hải Nội và xa hoa, có sự bảo hộ của Thiên Nam Công Hội. Thế nhưng ở đây, mỗi khi đêm đến, sự thối nát về nhân tính của mỗi con người dần dần lộ rõ. Mặt trái của một xã hội xa hoa, phát triển chính là những kẻ nhỏ nhoi ẩn mình trong bóng tối.

Trong căn nhà kho tồi tàn, mục nát. Không có một tia ánh sáng nào có thể lọt vào chốn này. Bọn họ - những kẻ bị xã hội chối bỏ đang làm một cuộc giao dịch với ác quỷ.

“Đủ rồi.”

Giờ đây, gã người đàn ông với vóc dáng cao lớn, tay cầm lấy một vali. Hắn đưa tay bấm lấy nó, chiếc cặp xách mở ra, chỉ thấy bên trong chỉ toàn là tiền mặt, từng tờ tiền mặt mang màu lơ tím sẫm lộ ra.

Người đàn ông cường tráng không kìm được mà nhếch mép. Sau đó hắn khẽ hất cằm, thằng đệ đi theo hắn cũng hiểu ý, tức khắc đẩy một chiếc xe được trùm vải lên đến và xốc nó lên.

Lớp vải bay ra, để lộ những túi ni lông trong suốt chứa đầy ắp những chất bột màu trắng tựa như bột mì.

Hai nhóm người nhìn nhau, sau đó bọn họ cũng chẳng tiến hành kiểm tra gì thêm. Đơn giản, đây không phải là lần đầu bọn họ hợp tác, tất cả mọi người ngầm hiểu đây là lúc nên rút lui trong yên lặng.

Sau đó…

Một tia sáng lóe lên!

Ở giữa nhóm người, xuất hiện một sinh vật hình người kỳ lạ! Hắn xuất hiện cùng với ánh sáng, đột ngột mà đến nơi tăm tối, ẩm ướt này. Chỉ sự hiện diện của đối phương thôi cũng khiến không ít người phải suy ngẫm, phải chăng cho dù ở nơi đâu cũng sẽ xuất hiện ánh sáng?

Toàn thân là kim loại xám trắng, với tông màu xám trắng là chủ chốt. Có những mạch năng lượng chảy xuôi trên khắp kết cấu của nó và tỏa ra ánh sáng nhu hòa. Thứ bọn họ đang đối diện vừa có vẻ phi khoa học, lại đẹp đẽ đến phi thường.

Chà, thật ra thì đám người này nghĩ cũng không hề nghĩ, lập tức rút súng ra chỉ về phía hắn ta. Bọn họ nhìn về phía người đàn ông cao to, quả nhiên, vẻ mặt của hắn ta vẫn có vẻ bình tĩnh như thế.

Không hổ danh là người lãnh đạo bọn họ nhiều năm! Sát phạt, lại quyết đoán, cứ như mọi chuyện mọi sự luôn nằm trong tay của hắn.

Nhưng thực ra… giờ tên đại ca này chỉ có một suy nghĩ hồ nghi trong đầu. Phải chăng hắn gặp ma?

Lúc bọn họ giao dịch xong xuôi, chuẩn bị ai đi đường nấy. Đột nhiên tên này không đầu không xuôi xuất hiện trước mặt hắn.

Thằng cha nào đây?

Gã đại ca ngơ ngác nghĩ thầm, tình huống xảy ra đột ngột đến mức hắn không kịp lộ ra bất kỳ cảm xúc gì nữa. Nhưng thân là lão đại hắc bang nhiều năm trời, tên đại ca nhanh chóng suy nghĩ tình huống hiện tại.



Giao dịch đã kết thúc, không có lý do gì để đối phương phải trở mặt. Vậy nên cái thằng xuất hiện trước mắt gã… Chẳng lẽ chính là tay chân của đội trị an thành phố Hải Nội?

Thế nhưng giờ khắc này, tình huống trước mắt khiến gã đại ca nhíu mày ngẩn ngơ.

Hắn không cảm nhận được ai khác cả, chỉ có một tên đi vào giữa đám người? Hắn cũng chẳng cảm nhận được đối phương mạnh bao nhiêu.

Tình huống quái quỷ gì đây?

Khung cảnh căng thẳng đến tột cùng! Vậy mà lúc này, vị khách mời xuất hiện đột ngột ấy lại không có cử động gì cả. Chỉ yên tĩnh đứng đó, quan sát bọn hắn như một kho tượng.

Nhưng thực ra, vào khoảnh khắc này Phong Nhiên đã sắp phát khóc mất rồi.

Vãi chưởng, rồi pha này làm sao thoát đây?

Hắn hận Khoa Kỹ Đại Sư đến mức chỉ muốn vả hai cái vào mặt đối phương. Ai ngờ cái tên này còn không hiểu tình huống, chỉ xuýt xoa mà nói:

“Ôi vãi chưởng, dịch chuyển ngẫu nhiên cũng đụng vào buôn m·a t·úy. Ông xui vãi đấy Phong Nhiên à!”

Thất Giới Tiên Quân cũng tặc lưỡi phụ họa:

“Vận khí thế này… chỉ sợ mạng của Phong Nhiên tiểu hữu sắp không xong rồi.”

Con mẹ nó! Hai ổng thân thế to lớn lắm mà? Lúc này làm gì đi chứ? Chẳng lẽ đám đại lão này lấy chí hướng làm khán giả cho buổi trực tiếp hôm nay hả?

Kìm nén cảm giác muốn chửi thề của mình, Phong Nhiên ngẩng đầu và phân tích tình huống, mặt mếu xệch hẳn đi.

Thần mẹ nó, đám người này có những hai mươi tên được vũ trang súng ngắn. Đừng nói người bình thường, có khi Người Thức Tỉnh cấp 2 cũng chuẩn bị tinh thần xuống mồ tại đây thôi!

Đột ngột, một gã đàn ông cao to dị thường, có vẻ là đại ca của đám này lên tiếng:

“Mày là ai?”

“Ối ối ối, tên này hình như là boss rồi, xử hắn đi Phong Nhiên.” Khoa Kỹ Đại Sư hào hứng cất tiếng, thậm chí Phong Nhiên còn nghe được tiếng đối phương gõ bàn phím ở phía bên kia.

Vãi chưởng, xử kiểu gì bây giờ?



Phong Nhiên nghiến răng, hắn còn định mở miệng, nhưng chợt Khoa Kỹ Đại Sư đột ngột nói:

“À quên, để gia tăng khả năng phòng thủ thì tôi đề nghị ông vào giao diện MODELIST lựa chọn hình thái thứ hai. Chỉ để đề phòng bị dính đạn ấy…”

Ừ nhỉ? Đây là sản phẩm khoa kỹ vượt thời đại so với thế giới này. Sức mạnh của nó đâu chỉ có thế cơ chứ? Phong Nhiên được nhắc nhở, hắn lập tức bừng tỉnh, chỉ thấy nhìn vào phía dưới bên phải màn hình, một cột MODELIST hiện ra, bên trong cũng có duy nhất một lựa chọn.

Thế là Phong Nhiên vừa bấm vào lựa chọn ấy, vừa trả lời tên đại ca:

“Tôi…”

[Thay đổi hình thái thành công! Tiến vào chế độ mô phỏng người tu luyện, mở khóa Phi Kiếm (mô phỏng) Linh Thuẫn (mô phỏng). Cường hóa nhẹ sức mạnh và tốc độ bộc phát.]

Không đợi Phong Nhiên kịp thể hiện ra thái độ hòa bình, bề ngoài của MK021 đột ngột thay đổi. Bộ phận kim loại của nó tức khắc phân tách và biến đổi liên tục.

Một lần nữa gây dựng lại, ngưng tụ ra một hình thái mới. Từ trung tâm của bộ ngực, chiến giáp nhanh chóng biến đổi trở thành một bộ áo dài trắng tựa như thư sinh. Thế nhưng độ bao phủ lấy toàn thân vẫn không hề thay đổi. Trước mặt của Phong Nhiên, một lớp khiên trong suốt nhanh chóng hình thành.

Xoẹt! Từ phía sau lưng, vô số sợi kim loại nhanh chóng ngưng kết với nhau, tạo ra một thanh cổ kiếm nhưng với dáng vẻ cực kỳ khoa huyễn. Nó lơ lửng phía sau lưng hắn, tỏa ra một ánh sáng màu xám nhẹ.

Phong Nhiên ngẩn người, hắn nắm chặt tay lại.

“Cái gì?”

Không chỉ là hắn, ngay cả Thất Giới Tiên Quân cũng không kìm được mà kêu lên:

“Hay! Hay lắm! Thì ra đây là lý do mà Khoa Kỹ đạo hữu hỏi thăm về công pháp tu tiên của ta!”

Đúng vậy, hình thái của chiến giáp MK021 chính là mô phỏng lại một vài tính năng của người tu tiên.

Đoàng!

Trước sự thay đổi đột ngột của Chiến Giáp, băng đảng bao vây hắn bắt đầu nổ súng. Từng viên đạn bắn ra v·a c·hạm với Linh Thuẫn, tạo ra những tia lửa sáng chói. Tên đại ca cũng nhíu mày, sau đó mới nói:

“Muốn ra tay với bọn tao? Vậy thì c·hết đi!”

Thật vậy, đột ngột mở khóa ra một lớp giáp và triệu hồi thanh kiếm, ai chả nghĩ là đối phương sẽ t·ấn c·ông mình cơ chứ?



[Năng lượng duy trì Linh Thuẫn: 99%]

[Năng lượng duy trì Linh Thuẫn: 85%]

[Năng lượng duy trì Linh Thuẫn: 81%]

Giữa biển đạn, trị số của Linh Thuẫn không ngừng hạ thấp. Dĩ nhiên, thứ đồ này cũng không phải là bất khả chiến bại. Phong Nhiên thở dài, hắn chợt cảm thấy dở khóc dở cười.

Tên Khoa Kỹ Đại Sư này… Đúng thật là phòng thủ, nhưng giờ thì con mẹ nó, hắn trở thành kẻ địch với bọn người này mất rồi.

Thế nhưng…

“Lên đi, người anh em.” Giọng nói của Khoa Kỹ Đại Sư vang lên, đối phương dường như còn đang cười nhẹ. Cứ như thể biết được suy nghĩ của Phong Nhiên lúc này vậy.

Mà cũng phải thôi, hắn cũng là Phong Nhiên cơ mà?

“Chuyện năm xưa chúng ta từng tiếc nuối, từng lo lắng vì không đủ sức mạnh, từng mong muốn có được những khả năng siêu phàm…”

“Giờ đã có rồi, còn lo sợ gì nữa, Phong Nhiên?”

Lời nói của Khoa Kỹ Đại Sư khiến Phong Nhiên im lặng. Cuối cùng hắn đưa tay ra cầm lấy phi kiếm, ánh mắt nhìn lấy giữa khắp cả căn phòng, hắn thấy được những kẻ cầm súng chỉ về phía bản thân.

Mà lần này, hắn có sức mạnh, mặc dù thứ này thuộc về bản thân ở thế giới khác.

Phong Nhiên nắm chặt phi kiếm, rồi hắn nhìn lấy giao diện trước mắt, ánh mắt lộ rõ vẻ bình tĩnh lạ thường.

[Năng lượng cho Phi Kiếm đã nạp đầy. Đòn t·ấn c·ông tiếp theo sẽ giải phóng toàn bộ năng lượng.]

Phong Nhiên nắm chặt kiếm trên tay, sau đó hắn chém mạnh về phía trước. Một luồng năng lượng bùng nổ bao phủ khắp cả căn nhà kho.

Cuối cùng, tựa như bão tố ập đến, hằng hà những kẻ đang cầm súng chực chờ g·iết hắn, giờ đây bị thổi bay, thân thể đập mạnh vào bốn bức tường và ngã xuống đất một cách vô lực.

Tên đại ca thấy cảnh này nhưng vẫn bình tĩnh. Hắn vô sự bước qua đ·ống đ·ổ n·át, sau đó nhìn lấy Phong Nhiên bằng ánh mắt đầy sát ý:

“Là Người Thức Tỉnh? Không tệ.”

Phong Nhiên ngẩng đầu nhìn lấy hắn, tay cầm kiếm, sau đó vung lên.

Bởi vì sự xuất hiện của nhóm chat, sự can thiệp của Thiên Hồ, sự hỗ trợ từ Khoa Kỹ Đại Sư. Cuối cùng, bánh xe vận mệnh của Phong Nhiên bắt đầu chuyển động, hắn cũng nghênh đón số mệnh của mình.

Một con đường huy hoàng!