Chương 89: Esmeralda (1)
Sau khi xác nhận rằng bên kia chỉ xuất hiện dưới dạng ngọn lửa mà không lộ diện, Rudger chỉ có thể tặc lưỡi tiếc nuối. Hẳn đây là cách gặp nhau mà không để lộ thân phận của đối phương.
Thực ra đây không phải tình huống Rudger mong đợi. Nhưng khi nghĩ lại cách thức kẻ này ra hiệu hẹn gặp, hắn mơ hồ đoán rằng bọn họ thường xuyên gặp nhau theo cách này.
Dù sao đó cũng không phải điều quan trọng.
"Ngươi đến muộn."
Dù sao đi nữa, chủ nhân của ngọn lửa trước mặt là một kẻ Đệ Nhất. Ngay cả khi không biết thân phận của nhau, Rudger cũng không thể tỏ ra thất vọng.
Trong thời điểm này, nếu mất cảnh giác dù chỉ một chút, thân phận của hắn sẽ bại lộ.
Rudger ngay lập tức ném đi những suy nghĩ linh tinh trong đầu. Dù không gặp trực tiếp, vẫn có rất nhiều cách để tìm hiểu thông tin về đối phương.
[Ngươi đến sớm hơn dự tính của ta.]
Câu trả lời trở lại với một giọng hơi khàn. Mặc dù ngọn lửa chập chờn và giọng nói có phần bị vang vọng nhưng có thể dễ dàng nhận ra đối phương là phụ nữ.
Rudger không nghĩ đây là giọng giả.
Đối thủ khi đã biết thân phận giáo sư của hắn hiện tại sẽ không chọn một phương pháp rườm rà như vậy.
"Vậy mục đích ngươi hẹn gặp ta lần này là gì?"
Rudger nói, cố gắng tìm ra ý đồ của đối phương.
Thân phận của Rudger trong tổ chức là [John Doe] một kẻ máu lạnh và tàn nhẫn với cấp dưới của mình. Kẻ này theo hắn biết có tính khí thất thường, trong những trường hợp cực đoan, hắn ta thậm chí còn có thể g·iết người. Tuy nhiên, lý do hắn ta giữ được vị trí của mình là vì kẻ này rất có năng lực và trung thành với thủ lĩnh. Không biết tên John Doe này cư xử với những Đệ Nhất khác như thế nào?
[Hửm?]
Một giọng nói thắc mắc phát ra từ ngọn lửa.
'!!!'
[Ồ, tình báo gần đây đúng đấy nhỉ? Ngươi có vẻ ít nổi điên hơn so với lúc trước.]
"Bớt nói những lời thừa thãi lại."
[À. Cũng dễ hiểu. Ngươi bây giờ là giáo sư của Theon mà.]
"Hiện giờ ta đang rất bận. Nếu ngươi không có gì hữu dụng để nói thì ta đi đây."
Nói rồi, Rudger quay lưng định bỏ đi.
[Từ từ đã.]
Đúng như hắn dự đoán.
Rudger dừng bước nhưng không nhìn lại.
[Được rồi. Ta xin lỗi vì đã đến trễ. Ta không có ý muốn đùa giỡn ngươi.]
"Nói trọng tâm."
[Ờ. Ngươi lúc nào cũng lạnh lùng như vậy. Dù sao thì, ta gọi ngươi đến vì ta cần giúp đỡ.]
Rudger quay lại nhìn ngọn lửa.
"Giúp đỡ? Ngươi?"
[......]
[... Đương nhiên, trong tình huống bình thường thì ta cần trợ giúp của ngươi làm gì? Nhưng nơi đây có chút đặc thù, thân phận hiện tại của ta khá hạn chế.]
'Một kẻ khá nóng nảy.'
Nếu kẻ đó nói như vậy chứng tỏ trước đây hắn hành sự khá thuận lợi.
"Ngươi có vẻ thiếu kiên nhẫn."
[Gần đây, một tên Đệ Nhị dưới trướng của ta đã biến mất.]
"Có phải vụ 'Viên đá' không?"
[Nó đấy. Một lũ ngu ngốc tự ý làm mọi thứ nhưng chỉ biết làm hỏng việc!]
Chỉ cần nghĩ về những gì đã xảy ra vào thời điểm đó đã khiến ngọn l·ửa b·ùng l·ên mạnh mẽ hơn. Rudger cảm nhận được cơn giận dữ từ hơi nóng bốc ra, nhưng hắn cố tình giữ vẻ mặt thờ ơ.
Ngọn lửa cuối cùng trở lại kích thước ban đầu.
"Dù sao những kẻ vô dụng đấy cũng đều c·hết hết rồi."
[Hừ! Ai biết rằng tên hiệu trưởng kia sẽ g·iết tất cả bọn chúng. Thậm chí viên đá đó còn là... ... .]
"Một cái bẫy."
[Hử? Ngươi biết hết à?]
Sao Rudger có thể không biết được chứ? Chính hắn là người đã tiễn những kẻ tham dự sang bên kia thế giới.
"Không có chuyện gì ở đây thoát được khỏi tình báo của ta."
[Quả nhiên là John Doe. Kỹ năng của ngươi đúng là một thứ khiến kẻ khác thèm muốn.]
"Vớ vẩn đủ rồi. Rốt cuộc ngươi muốn gì?"
Khi Rudger cắt ngang những lời lảm nhảm của đối phương, ngọn lửa tinh nghịch nghe vậy liền phản ứng hơi có chút khô héo.
[Dù sao thì việc mất đi thuộc hạ trong tình huống hiện tại ảnh hưởng đến kế hoạch của ta.]
"Coi một kẻ vô dụng như vậy là thuộc hạ, có vẻ như ngươi hết người để dùng rồi."
Rudger nói như thể đang chế nhạo đối phương.
Ngọn lửa im lặng, không thể phản bác bất cứ lời nào.
[... ... Dù sao thì vị trí và vai trò của ta khác với ngươi. Ngươi không giống các Đệ Nhất khác. Với kỹ năng của ngươi, ngươi có thể dễ dàng che giấu thân phận và giúp đỡ ta.]
"... ... ."
[Im lặng là có ý gì? Đó là lý do tại sao ngươi không được hoan nghênh ngay cả trong nội bộ đồng cấp. Ngươi không thân thiện với bất cứ ai cả.]
"Ta cảm thấy không cần thiết."
[Buồn cười. Vâng, ngài John Doe đây chắc muốn nói với tôi là ngài chỉ muốn trung thành với Linh Cấp, tận tâm tận lực vì thủ lĩnh chứ gì?]
"Thật ồn ào. Vậy ngươi muốn ta giúp gì?"
[Ngươi sẽ giúp chứ?]
"Ta phải nghe kế hoạch của ngươi trước đã."
Trước lời nói của Rudger, đối phương có vẻ không hài lòng, ngọn lửa rung chuyển không ngừng.
Tuy nhiên, Rudger tin chắc rằng hắn đang kiểm soát cuộc đối thoại. Tên Đệ Nhị đ·ã c·hết trong tay Rudger là cấp dưới của đối phương và sự biến mất của kẻ đó đã gây ra một trở ngại lớn cho kế hoạch của kẻ trước mặt.
Từ những thông tin của Sedina, Bình Minh Đen bao gồm bảy Đệ Nhất. Tất nhiên, trong tổ chức, giữa các Đệ Nhất đồng cấp cũng sẽ chia phe phái.
Với c·ái c·hết của thuộc hạ trực thuộc dưới quyền, những kế hoạch mà đối phương vạch ra trước đây sẽ hoàn toàn có nguy cơ bị phá huỷ. Nhưng nếu sử dụng một Đệ Nhị khác thì sẽ có nguy cơ khiến các phe phái khác có cớ nắm được điểm yếu của bản thân.
Đó là lý do tại sao kẻ này lại nhờ hắn giúp đỡ.
John Doe.
Không giống như các Đệ Nhất khác, kẻ này trong tổ chức không có cấp dưới và luôn hành động một mình. Tất nhiên kết quả là 'bè phái' không tồn tại đối với người này.
Những người không có phe phái theo nghĩa đen là trung lập. Trung lập, không thuộc về bất cứ đâu, nhưng cũng có khả năng thuộc về bất cứ chỗ nào.
[Ta đang lên kế hoạch tạo ra hỗn loạn ở Theon. Ngươi cũng biết rồi đấy, ta là chuyên gia phá huỷ mà. Tuy nhiên, lũ pháp sư kia đang cản trở ta khá nhiều. Thật khó để tạo ra trận hoả hoạn lớn ở một nơi như thế này.]
"Cũng đúng."
Ở Theon, cả giáo sư và học sinh đều có thể sử dụng phép thuật. Vì nơi này đầy những người ưu tú nên bất kỳ đ·ám c·háy nào cũng có thể dễ dàng dập tắt. Không có chuyện không có sự chuẩn bị cho một vụ h·ỏa h·oạn ở Theon, nơi mọi thứ xảy ra khi sử dụng ma pháp hàng ngày.
Kẻ này có vẻ không muốn từ bỏ kế hoạch.
[Khả năng của ta tập trung vào sự hủy diệt. Tuy nhiên, hàng phòng thủ ở đây khá kiên cố. Vì vậy ta cần ngươi làm tay trong phối hợp với ta.]
[Nếu ngươi chịu giúp, ta sẽ rất biết ơn. Tất nhiên, ta không bảo ngươi làm không công. Nếu ngươi giúp ta, ta sẽ nợ ngươi một điều kiện. Đây là thỏa thuận.]
"Thỏa thuận với ai?"
[Tất nhiên là giữa John Doe và Esmeralda.]
Esmeralda.
Không phải tên thật. Đây chắc chắn cũng là biệt danh trong tổ chức.
[Ngươi thấy sao? Ngươi có chấp nhận lời đề nghị này không?]
"Tốt hơn là nên thỏa thuận rõ ràng."
Rudger nói một cách bình tĩnh.
[Ý ngươi là gì?]
"Ta từ chối."
[Cái gì?]
"Ta không thể làm gì trong hoàn cảnh hiện tại."
[Chờ một chút. Ngươi thực sự đã suy nghĩ kỹ đó hả?]
Ngọn lửa bùng cháy mạnh hơn như muốn thể hiện sự tức giận. Rudger nhìn chằm chằm vào ngọn lửa với khuôn mặt vô cảm.
"Ngươi không biết vị trí hiện tại của ta? Ta là giáo sư của Theon. Ngay cả khi chỉ là trên danh nghĩa thì vị trí đó cũng không phải là một vị trí có thể dễ dàng hành động.
[Đừng nói ngươi viện cớ vì lười đấy nhé?]
"Thông thường thì đúng, nhưng không phải hiện tại."
[Tại sao?]
"Bởi vì hiệu trưởng vẫn còn nghi ngờ ta."
Khi nhắc đến hiệu trưởng, Esmeralda không tranh luận thêm nữa và im lặng. Sự hiện diện của Elisa Wiollow là một rào cản quá lớn.
[Thực sự không thể sao?]
"Đừng bắt ta phải nói lại."
[Được rồi. Vậy thì ta không còn lựa chọn nào khác ngoài việc dùng người của phe khác.]
Khi Rudger nói rõ ràng, Esmeralda ngay lập tức vạch rõ ranh giới như thể việc bám chặt lấy Rudger sẽ làm tổn thương lòng kiêu hãnh của cô ta.
[Nhớ đấy. Nếu kế hoạch thành công, nó sẽ giúp ích rất nhiều cho tổ chức. Ngươi đã đánh mất cơ hội.]
"Mọi người đều có công việc của riêng mình. Ta không giúp ngươi không có nghĩa là ta không trung thành với tổ chức."
[Nói chuyện với ngươi thật khó chịu. Dù sao ta cũng vẫn phải tự lo liệu mọi việc.]
Esmeralda vẫn tiếp tục lầm bầm, có lẽ vì cô ta cảm thấy bực bội khi bị từ chối.
[Hừ, đúng là ta bị điên mới đi nhờ ngươi giúp đỡ.]
"Vậy ngươi định làm gì tiếp theo?"
[Ha. Bây giờ ngươi mới tò mò ư?]
[Ta có thể làm gì? Như mọi khi.]
"Vậy sao?"
Không có cách nào thu thập thông tin hiệu quả bằng việc đặt câu hỏi. Trên hết, Rudger đã đã có đủ thông tin từ cuộc gặp mặt này, vì vậy hắn không cần tiếp tục ở đây nữa.
Thời điểm Rudger chuẩn bị kết thúc cuộc đối thoại và rời đi.
[Nghĩ lại thì, gần đây ta đã nghe được một tin khá thú vị.]
"Ý ngươi là gì?"
Rudger cảm thấy khó chịu trước những lời nói đột ngột này.
Tại sao cô ta lại đột nhiên nói về những tin tức thú vị với hắn vào lúc này?
[Đúng vậy. Ta nghe nói ngươi có một cấp dưới.]
Nghe những lời đó, hình ảnh của Sedina lướt qua suy nghĩ của Rudger.
[Chà, lạ quá nhỉ? Quý ngài John Doe đây lại có một trợ lý? Sau quãng thời gian quen hành động một mình? Ngươi có thấy gì đó sai sai không?]