Chương 90: Esmeralda (2)
Rudger thầm nghĩ.
Kẻ này chỉ vô thức hỏi như vậy hay có dụng ý khác?
Nếu hắn không nhầm, nhiệt độ xung quanh đang dần tăng lên. Kẻ này đang nghi ngờ hắn.
[Ngươi đang có âm mưu gì đúng không?]
Câu hỏi thật đơn giản, nhưng ẩn ý trong đó thì không.
Cái nóng như thiêu đốt dâng lên và rồi ngọn lửa bắt đầu thành hình. Lúc đầu, kích thước chỉ to bằng nắm tay, nhưng dần dần nó đã lấn chiếm không gian xung quanh Rudger bằng những xúc tu lửa.
Một người bình thường sẽ bối rối hoặc sẽ phản ứng theo phản xạ khi cảm thấy tính mạng đang gặp nguy hiểm. Rudger kìm nén cơ thể đang cố gắng phản ứng lại ngọn lửa trước mặt. Hắn nhìn chằm chằm vào ngọn lửa mà không thay đổi nhịp thở.
"Ta không thích những kẻ thích tự tiện suy đoán."
[Cái gì?]
"Một kẻ vô dụng đến mức phải yêu cầu giúp đỡ. Và giờ ngươi dám nghi ngờ ta?"
Esmeralda vô thức lùi lại trước lời nói của Rudger.
[Đừng cố tỏ vẻ nữa. Tất cả những hành động của ngươi gần đây vô cùng bất thường. Ngươi hành động...]
"Ngu xuẩn. Ta đang đóng vai một giáo sư mới nhận chức. Một giáo sư mới sẽ như thế nào nếu không có trợ lý?"
[...]
[... Vậy nên ngươi mới cố ý chọn trợ lý là người của tổ chức?]
"Cảm phiền dùng trí thông minh ít ỏi của ngươi suy nghĩ kỹ trước khi đưa ra câu hỏi."
Rudger tỏ ra khó chịu một cách trắng trợn và cắt ngang rằng hắn không muốn giải thích. Nếu cố gắng giải thích, hắn sẽ khiến kẻ trước mặt càng thêm nghi ngờ.
Tất cả các Đệ Nhất mà hắn biết là những kẻ tài năng nhưng đồng thời chúng cũng là những kẻ điên.
John Doe, Victor Dreadful, thậm chí cả Esmeralda trước mặt.
Bình tĩnh nói chuyện với những kẻ này thậm chí có thể phản tác dụng. Tốt hơn là tỏ ra khó chịu để xóa tan nghi ngờ của đối phương. Cách đánh tan nghi ngờ tốt nhất không phải là giải thích.
Vậy nên Rudger đã thể hiện sự tức giận.
Và hành động này là chính xác.
Những xúc tu bằng lửa biến mất ngay lập tức, như thể chúng tan vào không khí.
[Ha ha. Đùa thôi. Đùa thôi. Chỉ là đùa chút thôi, ngươi nghiêm túc quá đấy.]
"Esmeralda, ngươi dám nghi ngờ lòng trung thành của ta?"
[Được rồi. Ta xin lỗi vì hành động của mình. Đừng tức giận. Nói cho ngươi một tin tốt đây.]
"Chuyện gì?"
[Thủ lĩnh sắp đến.]
Khi cái tên 'Thủ lĩnh' xuất hiện, biểu cảm của 'John Doe' đã bình tĩnh lại.
"Ta hy vọng đây là lần cuối. Lần này ta sẽ bỏ qua. Nếu còn có lần sau...."
Rudger mở to mắt và nhìn chằm chằm vào ngọn lửa. Không. Là nhìn vào 'Esmeralda' phía bên kia.
"Ngươi sẽ phải trả giá!"
[Rồi. Ta biết rồi.]
Esmeralda đáp qua loa như thể không nghe thấy, nhưng nếu cô ta nói như vậy thì rõ ràng lời đe dọa đã có tác dụng.
[Không có việc gì nữa nên ta đi đây.]
"... ... ."
Rudger không đáp lại.
Esmeralda nhìn chằm chằm vào lưng Rudger một lúc nhưng cô ta nhanh chóng mất hứng thú và ngọn lửa biến mất.
Bóng tối lại bao trùm lối vào Rừng Mơ Mộng.
* * *
'Suýt nữa thì toang!'
Rudger vội vã lau giọt mồ hôi lạnh đang chảy dài trên trán. Cơ thể hắn vẫn còn căng thẳng vì vừa mới thoát khỏi tình huống lúc nãy.
'May mà cô ta chịu lùi bước khi mình tức giận.'
Những người từ các tổ chức bí mật trong t·hế g·iới n·gầm đều như vậy. Tỏ ra yếu đuối hoặc cố gắng giải thích trông thật lố bịch. Đặc biệt là với những người đứng đầu. Trong tình huống như vậy, sẽ hiệu quả hơn nếu thể hiện sự tức giận của bản thân.
'Nếu mình có bất kỳ phản ứng kỳ lạ nào lúc đó, cô ta sẽ g·iết mình ngay lập tức.'
Nếu phải chiến đấu ở đó sẽ khá nguy hiểm.
Hiệu trưởng vẫn đang tìm kiếm những kẻ khả nghi và lúc này ở lối vào rừng Mơ Mộng lại có một trận chiến lúc nửa đêm.
Đối thủ không phải là người có thể b·ị đ·ánh bại dễ dàng. Ngọn lửa mà cô ta điều khiển đủ để đốt cháy khu rừng trong nháy mắt.
May mắn là đã không có gì xảy ra.
Hắn đã có manh mối về Đệ Nhất tên là Esmeralda.
Là phụ nữ. Khó xác định độ tuổi, nhưng chắc chắn còn trẻ.
Điều quan trọng nhất, tất nhiên là khả năng của người này.
Ngọn lửa cô ta sử dụng có sức nóng lan rộng tức thời.
Một Pháp sư Nguyên tố rất mạnh, có thể điều khiển ít nhất một Hoả tinh linh cấp cao. Có thể truyền giọng nói thông qua ngọn lửa chứng tỏ khả năng kiểm soát của cô ta vô cùng điêu luyện.
Nếu vậy, đối tượng tình nghi giảm đi đáng kể.
Trong số tất cả những người ở Theon, những người có đủ các yếu tố như vậy chắc chắn là những giáo sư nguyên tố. Tất nhiên cũng không thể loại trừ học sinh.
Ngược lại, ẩn mình giữa các học sinh có nhiều khả năng không bị chú ý hơn.
Nếu tìm kiếm những người có thể điều khiển tinh linh lửa, phạm vi sẽ trở nên hẹp đến mức có thể đếm trên đầu ngón tay.
'Cô ta đã liên lạc với mình trong giờ thi. Vậy thì ít nhất cô ta có thể hành động tự do vào thời điểm đó, hoặc cô ta phải có mặt tại nơi đó.'
Phạm vi đã được thu hẹp hơn.
Nếu là giáo sư, Rudger có thể điều tra những người không giá·m s·át bài thi hoặc xin nghỉ vào thời điểm đó. Nhưng hắn không thể đích thân đến gặp từng người một và hỏi xem họ đã ở đâu và làm gì. Làm vậy giống như tự nói với mọi người rằng hắn là một kẻ đáng ngờ.
Nhưng không phải là không có cách.
Bài kiểm tra đầu tiên đã kết thúc. Tuy một học kỳ có tới bốn bài thi, nhưng ý nghĩa của bài thi đầu tiên tất nhiên là rất quan trọng.
Ở Theon sẽ có trao thưởng cho những cá nhân xuất sắc trong bài thi đầu tiên. Học sinh sẽ được nghỉ ba ngày. Giáo sư cũng vậy. Và bữa tiệc chào mừng giáo sư mới, lẽ ra phải được tổ chức trong lễ nhập học, sẽ được tổ chức sau bài thi đầu tiên.
Bữa tiệc chào mừng được tổ chức vào đầu mỗi năm đều có sự tham gia của tất cả các giáo sư ở Theon và những nhà tài trợ bên ngoài cũng sẽ đến.
Bữa tiệc dự tính sẽ được tổ chức tại một thành phố lớn gần Theon. Tất nhiên quanh đây chỉ có một thành phố như vậy.
Leathervelk sao?
Đó sẽ là cơ hội của Rudger.
Về tin tức cuối cùng Esmeralda đã nói.
Linh Cấp sẽ đến đây.
Đấy không phải là một lời nói dối chỉ để thoát thân khỏi tình huống lúc đó.
Nếu Linh Cấp thực sự đến, liệu hắn có thể qua mặt kẻ này không?
* * *
Haiz.
Bên trong một căn phòng tối, một bóng đen khẽ thở dài.
Người này chính là Esmeralda vừa gặp mặt John Doe.
"Ngươi đã làm rất tốt."
Một cục than hồng nhỏ nổi lên bên cạnh khi cô ta nói vậy. Nó nhỏ nhắn và trông có vẻ dễ thương, nhưng với sức mạnh mà nó ẩn chứa thì những người biết sẽ không ai thấy nó dễ thương cả.
Vụt.
Ngọn lửa chập chờn một chút rồi vụt tắt.
Esmeralda đứng dậy và nhìn ra ngoài cửa sổ. Nơi cô ta đang đứng là một tòa nhà nghiên cứu nhỏ ít người qua lại.
Từ cửa sổ, cô ta có thể nhìn thấy Khu rừng Mơ Mộng. Đó là một khu rừng rộng lớn đến mức khó có thể nhìn bao quát nếu chỉ nhìn thoáng qua và không rõ bên trong có gì ngay cả khi ở bên trong Theon.
Khi nhìn chằm chằm lối vào khu rừng, Esmeralda thấy ai đó đang từ từ bước ra.
Esmeralda nheo mắt lại. Ngay cả với tầm nhìn được tăng cường bởi phép thuật, cô ta chỉ có thể nhận ra hình dạng một cách mơ hồ.
John Doe.
Người đàn ông bước đi thong thả rồi biến mất trong bóng tối. Có vẻ như hắn ta chỉ đang đi bộ bình thường, nhưng hắn ta đã hòa nhập với cảnh quan xung quanh và thậm chí không thể nhìn thấy hắn một cách rõ ràng.
Kẻ này xứng đáng với vị trí Đệ Nhất.
'Từ khi hắn ta đến đây, hắn ta chỉ tâm huyết với công việc giảng dạy nên mình đã nghĩ có vấn đề gì đó.'
Esmeralda lo lắng John Doe có thể đã phản bội tổ chức, nhưng ngay sau đó cô ta lắc đầu và gạt bỏ ý nghĩ đó. Mặc dù vậy, sở dĩ cô ta cố tình thử John Doe là vì hành động gần đây của hắn ta đã thu hút quá nhiều sự chú ý.
'Mình đã nghĩ hắn sẽ âm thầm đảm nhiệm chức vụ và cố gắng không gây chú ý, ai mà ngờ được hắn lại làm ngược lại.'
Esmeralda không biết chính xác John Doe định làm gì. Cô ta chỉ biết hắn ta là chuyên gia cải trang và xâm nhập, mọi thứ khác về người này đều được giữ bí mật. Tuy nhiên, xét đến việc hắn ta chưa bao giờ thất bại trong nhiệm vụ được giao phó, khả năng của kẻ này hẳn đã được kiểm chứng.
Vì vậy, Esmeralda đã thử kiểm tra để tìm ra kỹ năng của John Doe, bởi vì sự tồn tại của John Doe khác với các Đệ Nhất khác.
'Hắn ta không hề run sợ trước ngọn lửa của mình. Có lẽ hắn còn mạnh hơn mình tưởng.'
John Doe nói rằng cần giảm sự cảnh giác của hiệu trưởng, nhưng Esmeralda không biết điều đó có đúng không hay hắn ta đơn giản chỉ muốn diễn xuất của bản thân thật hoàn hảo.
Cô ta nghiêng về vế sau hơn.
Esmeralda dường như biết tại sao Thủ lĩnh lại trọng dụng kẻ này đến vậy. Không thành lập phe phái, rất trung thành và có kỹ năng xuất sắc. Việc John Doe đảm nhận vai trò xâm nhập chính cũng là điều dễ hiểu.
'Chậc. Nghĩ lại thì, nghe nói lần này có một bữa tiệc.'
Ý nghĩ phải tham dự khiến cô ta cảm thấy khó chịu. Esmeralda không thích những dịp trang trọng như vậy.
'Dù sao cũng vẫn phải đi.'
Rốt cuộc, vai chính sẽ do một người khác chứ không phải cô ta đảm nhận.