Chương 547: Biến số (3)
"Ngươi chính là thằng nhãi năm đó?"
Nirva cười toe toét. Dù đó là một cuộc t·ấn c·ông bất ngờ nhưng con quỷ vẫn không hề tỏ vẻ gì là hoảng sợ. Một cánh tay của Nirva sớm đã giơ lên chặn lại đòn đánh lén của đối phương.
"Đáng tiếc. Lẽ ra ngươi nên đâm chính xác hơn."
Con dao găm trên tay người đàn ông lúc này đã trật mục tiêu. Thay vào đó, lưỡi dao cắm vào cẳng tay của Nirva. Dù vậy, vẻ mặt của Franz vẫn không hề thay đổi.
Những Người Du Hành xung quanh chẳng mấy chốc cũng đã nhận ra thân phận của người đàn ông.
"Franz?"
"Tại sao thằng nhóc đó lại ở đây?"
Julia cũng đã từng nghe nói đến cái tên này.
"Đó là người mà Sư phụ đã nhận nuôi. Mọi người đều nói nếu không có gì bất ngờ, anh ta sẽ là người kế nhiệm tiếp theo của Học viện Dream."
"Người đó mạnh thế sao?"
"Tôi cũng chỉ nghe kể lại thôi. Franz đã từng xảy ra mâu thuẫn gì đó với hiệu trưởng tiền nhiệm. Sau đó, anh ta đã rời đi. Không biết tại sao người này lại xuất hiện ở đây?"
Có rất nhiều câu hỏi vang lên trong đầu mọi người.
Tại sao một người đã rời bỏ Học viện Dream lại đột nhiên đi xuống vực sâu Dreamland?
Xét theo thực tế, Franz lúc này hẳn phải ngoài bốn mươi. Nhưng vẻ ngoài hiện tại của người đàn ông kia chỉ đâu đó ở độ tuổi thiếu niên vừa trưởng thành. Ngoại hình không đồng nhất khiến ai nấy nhất thời đều khó có thể tin tưởng người này là Franz mà họ từng biết.
Clara Cowen cũng nhìn chằm chằm vào Franz với vẻ mặt phức tạp. Bà ấy rất vui khi có thể nhìn thấy khuôn mặt của đứa trẻ kia lần cuối. Tuy nhiên, Clara Cowen không muốn Franz đến đây.
Clara Cowen thở dài.
"Rốt cuộc thì con vẫn đến."
"... ... ."
Franz không đáp lại. Anh ta đương nhiên nhận ra Clara Cowen. Cho dù dung mạo của Clara Cowen hiện có thay đổi rất lớn nhưng chung quy hai người vẫn là mẹ con. Diện mạo của Clara Cowen sớm đã khắc sâu trong tâm trí Franz. Dù bà ấy có thay đổi ra sao, anh ta vẫn sẽ luôn luôn nhận ra từ cái nhìn đầu tiên.
Tuy nhiên, việc chào hỏi nhau lúc này không quan trọng. Kẻ địch bọn họ phải đối mặt vẫn còn đó. Đòn t·ấn c·ông ban nãy đã thất bại. E rằng cơ hội để đánh lén con quỷ kia đã không còn nữa.
Nirva sau một lúc quan sát kẻ vừa t·ấn c·ông mình, ông ta chậm rãi lên tiếng.
"Không ngờ thằng nhãi năm đó đã lớn đến mức này. Ta vẫn còn nhớ rất rõ, ngươi chính là kẻ đã tự tiện q·uấy r·ối giấc ngủ của ta."
Thấy Franz không thèm phản ứng với những lời này, Nirva chợt bật cười.
"Ngươi đến đây chính là để trả thù cho cha nuôi của mình chứ gì? Nực cười. Không phải ngươi mới là kẻ đầu sỏ gây ra c·ái c·hết của ông ta sao?"
Franz không lên tiếng phản bác nhưng Nirva vẫn có thể cảm nhận được rõ ràng hận ý bốc lên trong đôi mắt đối phương.
"Cái gì?"
Vị pháp sư già Zandman không giấu được vẻ sửng sốt khi nghe được tin tức từ miệng Nirva.
"Chẳng lẽ nguyên nhân thực sự Nathanael phát điên hôm đó là có ẩn tình khác sao?"
Zandman là Người Du Hành lớn tuổi nhất trong Học viện Dream. Ông ấy tất nhiên cũng biết chuyện vị hiệu trưởng tiền nhiệm phát điên và c·hết sau khi đi xuống vực sâu Dreamland. Chỉ là Zandman không ngờ, sự thật năm đó lại không đơn giản như Clara Cowen công bố với bên ngoài.
"Ái chà. Có vẻ như ngươi đã che giấu sự thật với những người xung quanh. Sao ngươi không thành thật thú nhận sai lầm của mình đi?"
Ngay từ khoảnh khắc Franz xuất hiện, Nirva đã bắt đầu thu thập tất cả thông tin về người này. Ông ta cũng đã biết được quan hệ của Franz với hai vị hiệu trưởng của Học viện Dream.
Khóe miệng Nirva không ngừng tuôn ra những lời trào phúng.
"Thú nhận đi. Rằng cha nuôi của ngươi, Nathanael, đã vì ngươi mà c·hết."
Hahahaha.
Những Người Du Hành xung quanh nhất thời không biết nên phản ứng như thế nào trước sự thật phát ra từ miệng Nirva.
Pháp sư Nathaneel là hiệu trưởng tiền nhiệm của Học viện Dream, ông ấy là một trong những Người Du Hành xuất sắc nhất của học viện từ xưa đến nay. Ngay cả hiện tại, với những pháp sư theo học trong Học viện Dream tuy chưa từng nhìn thấy chân dung của vị hiệu trưởng trong lời đồn kia nhưng bọn họ vẫn biết đến danh tiếng của ông ấy.
Sự việc Nathanael đi xuống vực sâu của Dreamland khi còn trẻ, sau đó phát điên và q·ua đ·ời khiến nhiều người phải tiếc nuối. Bọn họ chỉ được nghe kể lại rằng ông ấy muốn đi xuống dưới đó vì thích phiêu lưu và tò mò. Không ai nghĩ đến hóa ra c·ái c·hết của vị hiệu trưởng kia lại có ẩn tình đằng sau.
"Thằng nhóc ngu xuẩn. Ngươi đã phớt lờ lời cảnh báo của chính cha mẹ ngươi, cuối cùng lao xuống đây chỉ vì muốn chứng minh tài năng của mình. Chính thái độ ngạo mạn trẻ con đó của ngươi đã khiến cha của ngươi phải c·hết."
Đối với những Người Du Hành, việc đi sâu vào Dreamland nguy hiểm đến mức gần như là điều cấm kỵ.
Có bao nhiêu Người Du Hành đ·ã c·hết để xuống đến tầng giữa của Dreamland?
Sở dĩ hiện tại bọn họ có thể tiến sâu như vậy chính là nhờ sự hy sinh của biết bao Người Du Hành đã tiên phong trả giá bằng cả mạng sống của mình để đổi lại thông tin nghiên cứu cho những người đi sau.
Nhưng dù là như vậy, sau bao nhiêu năm, vực sâu Dreamland vẫn là một nơi quá nguy hiểm. Mức độ so sánh nguy hiểm đến mức không thể lấy tầng trung ra làm hệ quy chiếu.
Không người nào dám bước chân xuống đó. Ngay cả Nathanael, Người Du Hành mạnh nhất thời điểm lúc bấy giờ, cũng đã không ít lần đưa ra cảnh báo nghiêm túc với các pháp sư bên trong học viện.
Nhưng Franz, đứa con được Nathanael và Clara Cowen nhận nuôi, lại không đoái hoài đến cảnh báo của cha mình. Franz được mọi người công nhận là pháp sư có tài năng xuất sắc, là người chắc chắn sẽ kế nhiệm chức vị hiệu trưởng của Học viện Dream. Một cậu bé ở độ tuổi phản nghịch sao có thể ý thức được hậu quả cho những gì bản thân sẽ làm?
"Đúng là một sự thật đáng buồn. Đáng ra ngươi nên nghe lời khuyên của cha mẹ ngươi. Nếu ngươi cứ hài lòng với hiện thực lúc đó thì cuộc sống hiện tại của ngươi đã khác rồi. Ngươi chắc chắn sẽ trở thành một pháp sư xuất sắc ghi dấu tên tuổi vào sử sách. Và cha của ngươi sẽ không phải c·hết."
Từng lời của Nirva không khác gì những m·ũi d·ao găm thẳng vào trái tim Franz.
Hai người Nathanael và Clara Cowen thực sự đối xử với anh ta rất tốt. Franz cũng rất cố gắng để đáp lại mong đợi và sự yêu thương của bọn họ. Ba người đã từng là một gia đình hạnh phúc.
Cho đến khi Franz bỏ ngoài tai lời khuyên của cha mẹ, một mình tiến xuống vực sâu Dreamland. Franz tuổi trẻ quá tự tin vào khả năng của bản thân mà không ý thức được bên dưới vực sâu Dreamland tồn tại một mối nguy hiểm c·hết người.
Nirva khi đó đang ngủ say chợt b·ị đ·ánh thức bởi sự xâm nhập của một sinh vật lạ. Con quỷ cực kỳ không hài lòng khi thấy một nhân loại thấp kém dám tiến vào lãnh thổ của mình.
Kể cả đó có là một đứa trẻ thì trong mắt Nirva cũng chẳng khác nào một con côn trùng không có giá trị. Trong tâm trí của con quỷ không hề có sự thương xót hay đồng tình. Một khi đã xâm nhập lãnh thổ của ông ta, kẻ tiến vào sẽ phải trả giá.
Khoảnh khắc Franz sắp không chịu nổi các đòn t·ra t·ấn của Nirva thì Nathanael đã xuất hiện. Franz cho đến hiện tại vẫn không thể quên đi vòng tay ấm áp của cha mình lúc đó. Ông ấy đã lấy bản thân che chắn, chặn lại những đòn t·ấn c·ông tinh thần của Nirva.
Mỗi khi Franz nhắm mắt lại, ký ức ngày hôm đó vẫn hiện về một cách sống động trong tâm trí anh ta.
Nếu không vì sự ngu ngốc của anh ta...
"Nathanael thật đáng thương. Ông ta đã hy sinh mạng sống để cứu đứa con nuôi ngu ngốc của mình. Chậc chậc. Ra đi ở độ tuổi trẻ như vậy..."
"........"
"Ta không thể không khen ngợi ham muốn báo thù của ngươi. Tuy nhiên, thời điểm đánh lén duy nhất của ngươi đã thất bại. Ngươi định sẽ làm gì tiếp đây?"
Vẻ mặt của Franz không bị kích động trước những lời châm chọc của Nirva. Tay phải của anh ta chợt kích hoạt phép thuật.
"?"
Thấy vậy, Nirva đột nhiên có một cảm giác lo lắng kỳ lạ.
!!!
Một cơn đau nhói truyền đến từ vết đâm trên tay khiến Nirva nhíu mày. Cảm giác này không giống với nỗi đau thông thường. Cơn đau dần dần lan rộng từ cẳng tay ra toàn bộ một bên cánh tay.
"... ... !!!"
Nirva vội vàng giải phóng năng lượng của mình. Thân hình Franz bị cuốn ra xa, sau đó nhẹ nhàng đáp xuống mặt đất.
Nirva cẩn thận kiểm tra cẳng tay. Con dao găm được rút ra nhưng v·ết t·hương vẫn chưa lành. Ngược lại, khu vực v·ết t·hương bắt đầu nứt ra như những mảnh kính vỡ.
Thằng nhóc kia đã làm gì?
Cát vàng rò rỉ qua các vết nứt. Nirva nghiến răng cố gắng tái tạo v·ết t·hương nhưng vô dụng. Vết nứt như mạng nhện đang không ngừng lan rộng lên đến vai.
Nirva mím môi, không chút do dự chặt đứt tay phải của mình. Tình thế cấp bách đến mức con quỷ không có thời gian để ý đến lực đạo ở tay. Cảm giác đau đớn khi toàn bộ cánh tay bị xé toạc khiến Nirva nhíu chặt lông mày. Tuy nhiên, ông ta không hề hối hận. Nếu không mau chóng xử lý cánh tay bị nguyền rủa, v·ết t·hương sẽ sớm lan đến trái tim và hệ thần kinh.
Nirva ném cánh tay bị đứt xuống. Ngay khi tiếp xúc với mặt đất, cánh tay ngay lập tức vỡ vụn, hóa thành bột mịn tiêu tán trong gió.
Máu không ngừng chảy ra từ vết cắt thô ráp trên vai. Nirva tùy ý dùng cát che lại v·ết t·hương. Ánh mắt của ông ta vẫn không rời khỏi Franz.
Franz nhẹ nhàng nhấc nửa con dao găm vùi trong cát lên. Đầu lưỡi dao hơi cong như hình trăng lưỡi liềm, cán dao màu xanh nhạt tỏa ra một luồng khí kỳ lạ.
Nirva kíp mắt nhìn con dao. Mãi một lúc sau, con quỷ mới nhận ra thứ đó là gì. Nirva cười tự giễu.
"Hóa ra là như vậy."
Ông ta vốn tưởng Rudger Chelici là con át chủ bài của Surna. Không ngờ con quỷ kia còn cẩn thận chuẩn bị một con át chủ bài thứ hai đối phó với ông ta.
Nghĩ lại cẩn thận từ đầu đến giờ, dường như ông ta đã sớm rơi vào bẫy của đối phương. Nirva đã mất đi năm thủ hạ đắc lực, sau đó phải trả một cái giá lớn để hạ gục Rudger Chelici. Đám nhân loại kia không cho Nirva thời gian khôi phục đã ồ ạt kéo đến buộc ông ta phải sử dụng đến năng lượng phục vụ cho việc phá giải phong ấn của Nữ thần. Cuối cùng, kẻ mang v·ũ k·hí khắc chế ác quỷ thành công đánh lén khiến ông ta trọng thương, phải cắt bỏ một cánh tay.
Mọi chuyện xảy ra liên tiếp không ngừng, mỗi sự việc đều xảo diệu đan xen lẫn nhau. Tất nhiên Nirva biết mọi thứ không phải trùng hợp. Ông ta nhận ra bản thân đã rơi vào bố cục của Surna.
Nhưng từ lúc nào?
Chẳng lẽ là từ lúc đối phương xuất hiện nói lời tuyên chiến?
Không! Có lẽ là sớm hơn.
Có thể ngay từ lúc ông ta lựa chọn Theon làm chiến trường đã nằm trong dự tính của đối phương. Nếu vậy, đứa trẻ mang sức mạnh [Phán Quyết] kia khả năng cao cũng là mồi nhử.
Surna tiết lộ thông tin vì biết rằng ông ta sẽ không bỏ qua lời nói của bản thân. Tên khốn kia còn cố tình để lại dấu vết để ông ta tìm được đứa trẻ đó nữa. Tên đó muốn ông ta bắt đứa trẻ kia.
Nhưng để làm gì?
Đầu óc Nirva xoay chuyển không ngừng. Hiện tại ông ta không còn dám hành động bất cẩn nữa. Rất có thể đường đi nước bước tiếp theo của ông ta cũng đã nằm trong suy tính của đối phương.
Những kẻ trước mặt bản chất cũng chỉ là những quân cờ trong tay Surna. Bọn chúng thậm chí còn không ý thức được bản thân đang bị người khác thao túng. Bằng chứng là Nirva chẳng thu được bất kỳ thông tin nào về Surna từ đám người này cả.
Trực giác mách bảo Nirva rằng có gì đó không ổn. Ông ta cần tiêu diệt đám người này càng nhanh càng tốt. Nhưng trạng thái hiện tại của Nirva không cho ông ta làm điều đó.
Kể cả khi Nirva có tiêu diệt được hết mấy kẻ phiền phức ở đây, ông ta cũng không biết liệu Surna có chuẩn bị thêm một con bài tẩy nào khác cho mình không?
Ông ta cần rời khỏi đây. Càng nhanh càng tốt.
Ánh mắt Nirva quét nhanh qua đám người đang vây khốn mình. Đầu óc của con quỷ chợt lóe lên.
Không đúng! Còn thiếu một nhóm người nữa...
Nirva chưa kịp phản ứng thì một đòn t·ấn c·ông dữ dội đã ập đến từ phía sau.
Bang!
Một cây lao từ xa bay tới nhắm thẳng vào lưng con quỷ. Đó là một chiếc lao săn cá voi khổng lồ. Kích thước và sức mạnh phóng ra mạnh đến mức cơ thể của Nirva bị ghim thẳng xuống đất.
Nirva cố gắng rút chiếc lao bằng cánh tay trái nhưng không thành công. Trước khi ông ta kịp nhận ra, cánh tay trái còn lại của ông ta đã đứt lìa và rơi xuống.
"... ... .!!!"
Trong tầm nhìn của Nirva là năm bóng người đeo mặt nạ cưỡi gió trên trời đang từ từ hạ xuống.