Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Giáo Sư Gián Điệp

Chương 542: Thiêu thân (1)




Chương 542: Thiêu thân (1)

Nirva không bận tâm đến mấy kẻ đã bị mình đánh bại. Đôi mắt của con quỷ nhìn đăm đăm lên bầu trời phía trên. Trong tầm nhìn của Nirva thấp thoáng bóng dáng của một đoàn người đang tiến về thư viện ở tầng giữa.

"Tốc độ nhanh đấy."

Không ngờ trận chiến với tên nhân loại kia lại kéo dài đến vậy. Đám người bên trên đã sắp đổ bộ xuống đây rồi. Đám người Theon có vẻ như đã nhập đoàn với mấy kẻ Du Hành. Năm hầu cận của ông ta chính là bị những kẻ đó tiêu diệt. Không thể coi thường sức mạnh của bọn chúng.

Ánh mắt Nirva chợt nhìn thấy một khuôn mặt khác đi bên cạnh Elisa Willow.

'Hửm? Mình đã nhìn thấy bà già đó ở đâu rồi nhỉ?'

Nirva nhìn chằm chằm vào Clara Cowen, vuốt cằm suy nghĩ. Năng lượng khổng lồ tỏa ra trên người kẻ đó chứng tỏ bà ta không phải pháp sư bình thường.

Bụi vàng chợt xuất hiện xoay quanh Nirva. Vô số thông tin bên trong Dreamland ngay lập tức truyền vào não bộ của con quỷ. Một lúc sau, Nirva mở mắt. Ông ta đã có đủ thông tin về cái tên Clara Cowen.

'Bà già đó trở lại nơi này làm gì?'

Nirva suy nghĩ mãi vẫn không nghĩ ra câu trả lời. Cuối cùng, ông ta lắc đầu. Dù sao thì một khi có ngoại nhân tiến vào tầng thế giới này, ông ta đều phải tiêu diệt toàn bộ. Bà già đó là một mục tiêu cần lưu ý.

Nirva mệt mỏi day trán. Ông ta đã tiêu hao quá nhiều sức mạnh trong trận chiến ban nãy. Nirva trước đó đã hao phí rất nhiều năng lượng của bản thân mới có thể khiến toàn bộ cư dân của Leathervelk bị kéo xuống Dreamland. Hơn thế, trong trận chiến vừa rồi, ông ta cũng b·ị t·hương khá nặng. Đừng nhìn bộ dạng trông có vẻ nhàn nhã của Nirva sau khi đánh bại Rudger, thực chất, năng lượng có thể điều động của con quỷ lúc này chẳng còn lại bao nhiêu.

Nirva tạm thời đang cai quản Dreamland, nhưng điều đó không có nghĩa ông ta là chủ nhân chân chính của thế giới này. Vẫn có những hạn chế trói buộc con quỷ. Nirva rất mạnh. Tuy nhiên, sức mạnh ông ta có thể điều động không phải vô tận. Chỉ cần có đủ lực lượng đánh xa luân chiến, chắc chắn đến một lúc nào đó, con quỷ sẽ rơi vào trạng thái kiệt sức.

'Với tình trạng hiện tại, e rằng không thể đối phó được với đám người kia cùng một lúc.'

Nirva chậm chạp ngồi xuống, yên lặng hấp thụ năng lượng xung quanh. Ông ta cần tranh thủ thời gian hồi phục.

Tên khốn Surna. Không ngờ quân cờ trong tay hắn ta lại lợi hại đến vậy. Chỉ một mình Rudger Chelici thôi cũng đã tiêu hao hơn phân nửa sức mạnh của ông ta.

Chẳng lẽ ông ta đã già rồi sao?

Nirva thở dài, khẽ nhắm mắt lại. Ông ta cần tranh thủ thời gian để chào đón những vị khách sắp đến.

* * *

"Có chuyện gì sao?"

Ba người Sedina, Hans và Sheridan lo lắng hỏi khi trông thấy biểu cảm u ám trên gương mặt Zandman.

"Chúng ta có một tin tốt và một tin xấu."

"Tin xấu là gì?"



Vị pháp sư già trầm giọng.

"Anh chàng kia bị hạ rồi."

"Cái gì?"

"Anh trai bị con quỷ kia g·iết rồi sao?"

Zandmand lắc đầu.

"Tin tốt là anh ta vẫn còn sống. Nirva vì một lý do nào đó đã không hạ thủ. Anh chàng kia hẳn là đã rơi vào mộng cảnh của đối thủ rồi. Tình trạng của con quỷ đó hiện tại cũng không khả quan. Ông ta đang cố gắng khôi phục sức mạnh."

Bốn người hiện tại đang ẩn náu tại một địa điểm cách xa chiến trường. Vị pháp sư già đã sử dụng phép thuật che giấu tung tích của bọn họ. Một phần nguyên nhân khiến Nirva không thể phát hiện ra có người đang theo dõi mình là do ông ta đã bị suy yếu đáng kể sau trận chiến với Rudger.

Ba người Hans dù không tận mắt chứng kiến toàn bộ trận đấu, nhưng chỉ dư chấn truyền lại từ phía xa cũng đã đủ làm rung chuyển rào chắn ma thuật của Zandman khiến ông ấy phải nhiều lần gia cố lại. Điều đó chứng tỏ trận giao tranh lúc nãy rất khốc liệt.

"Chúng ta nên đi thôi."

"Khoan đã! Thế còn anh trai thì sao?"

"Phải đấy. Chúng ta phải cứu anh ấy."

Vị pháp sư già lắc đầu.

"Chỉ có chúng ta thôi thì không làm gì được đâu."

Zandman đã tận mắt chứng kiến trận chiến từ đầu đến cuối. Ông ấy hiểu rõ sức mạnh của con quỷ kia lớn đến mức nào.

Nếu chỉ có một mình, Zandman có thể thử liều một phen mang Rudger đi. Nhưng hiện tại ông ấy còn phải chiếu cố thêm ba người nữa. Nếu bọn họ mù quáng t·ấn c·ông Nirva rất có thể sẽ chỉ là hành động đi tìm c·hết vô nghĩa.

"Chẳng lẽ chúng ta cứ để mặc anh ấy rơi vào tay kẻ địch không rõ sống c·hết sao?"

"Hiện tại e rằng phải như vậy. Chúng ta cần chờ quân tiếp viện đến."

Zandman cố gắng giải thích tình hình ngặt nghèo hiện tại nhằm ngăn cản ba người bên cạnh hành động thiếu suy nghĩ. Đối thủ không phải là kẻ có thể đánh bại nếu chỉ dựa vào quân số. Chênh lệch sức mạnh đôi bên quá lớn.

Nhìn anh chàng Rudger Chelici kia mà xem, ngay cả khi anh ta bộc phát ra sức mạnh khủng kh·iếp đến vậy, anh ta vẫn không thể đánh bại được Nirva. Để bốn người bọn họ lên? Zandman thậm chí còn chẳng thấy được một chút khả năng thắng nhỏ nhoi nào.

Lúc này, bọn họ cần chờ quân tiếp viện. Hiệu trưởng chắc chắn đã cảm nhận được động tĩnh truyền đến từ nơi này. Bà ấy sẽ nhận ra mức độ nghiêm trọng của tình hình và sẽ đến đây nhanh nhất có thể. Ý tưởng của Zandman là sau khi hội hợp được với nhóm người Clara Cowen, bọn họ sẽ hợp sức đối phó với Nirva.



Rõ ràng, nếu nhìn nhận mọi chuyện một cách hợp lý thì lựa chọn như vậy hoàn toàn là phương án tốt nhất trong tình huống hiện tại. Nhưng điểm mấu chốt là phương án này sẽ phải hy sinh Rudger.

"Thực sự đau đầu."

Anh chàng kia chắc chắn đã rơi vào mộng cảnh của Nirva. Nếu thời gian càng kéo dài, xác suất anh ta có thể tỉnh lại là vô cùng nhỏ.

Zandman liếc nhìn thời gian trên chiếc đồng hồ. Với tốc độ theo như ông ta dự đoán, e rằng khi hiệu trưởng đến, anh chàng kia đ·ã c·hết rồi. Một c·ái c·hết yên bình trong giấc ngủ vĩnh hằng.

Zandman đang giả định điều tồi tệ nhất.

Nếu như ngay cả khi bọn họ hợp sức cùng hiệu trưởng cũng không phải đối thủ của Nirva thì sao?

Zandman không nghi ngờ sức mạnh của Clara Cowen. Nhưng sau khi chứng kiến trận chiến giữa Rudger và Nirva, ông ấy nhận thấy có vài điểm kỳ lạ. Thứ nhất là luồng sức mạnh kỳ quái nhưng lại vô cùng khủng bố của anh chàng trẻ tuổi kia. Thứ hai là thái độ của Nirva cũng kỳ lạ không kém. Con quỷ kia dường như có điều cố kỵ nào đó nên mới không ra tay g·iết c·hết Rudger Chelici.

Chẳng lẽ Rudger Chelici chính là điểm mấu chốt để đánh bại Nirva?

Có lẽ hiệu trưởng cũng đã sớm nhận ra điều này nên mới liên tục căn dặn ông ấy để ý đến anh chàng kia. Zandman không ngừng cân nhắc các trường hợp có thể xảy ra. Theo góc nhìn của ông ấy, việc hiệu trưởng hợp lực với Rudger Chelici sẽ có phần thắng cao hơn là bốn người bọn họ.

Vấn đề là làm sao cứu được Rudger Chelici ra khỏi tay con quỷ Nirva?

Ưu thế duy nhất của bọn họ hiện tại là Nirva đang b·ị t·hương, không ở trong trạng thái hoàn hảo. Bọn họ có thể thu hút sự chú ý của con quỷ đó rồi nhân lúc ông ta mất cảnh giác cứu lấy anh chàng kia.

Một vấn đề nữa là cần phải đánh thức Rudger Chelici.

Cả ba người Hans đứng bên cạnh dường như mơ hồ đoán được Zandman đang nghĩ gì. Bọn họ đều tập trung sự chú ý lắng nghe đối phương.

"Chúng ta phải nghĩ đến giả định tồi tệ nhất. Trong trường hợp đó, cách tốt nhất là phải cứu được anh chàng kia ra."

"Chúng tôi cần làm gì? Làm sao có thể đánh thức anh trai dậy? Tôi không nghĩ việc lay tỉnh sẽ có tác dụng."

"Tất nhiên làm gì có chuyện đơn giản như thế. Bên trong thế giới này, muốn thoát khỏi mộng cảnh chồng chéo cần sử dụng đúng biện pháp."

Zandman vừa nói vừa lấy ra một chiếc bình từ trong túi.

"Cái này là gì?"

"Mấy người có bao giờ từng đặt câu hỏi những sinh vật bên trong Dreamland sẽ c·hết đi như thế nào không?"

Không ai trả lời. Cái c·hết bên trong giấc mơ là khái niệm cực kỳ xa lạ với cả ba người bọn họ.

Zandman quyết định giải thích.

"Nếu một người chìm vào giấc ngủ bên trong Dreamland mà không tỉnh lại được thì điều đó đồng nghĩa với c·ái c·hết. Bọn họ sẽ dần dần đánh mất linh hồn của bản thân, trở thành một phần của thế giới này."



"Chẳng lẽ ở trong mơ cũng nằm mộng được sao?"

"Đó là hiện tượng xảy ra khi năng lượng tinh thần bị tiêu hao quá độ. Bọn họ khi đó sẽ rơi vào giấc ngủ vĩnh hằng. Giấc ngủ này không hề giống với cảnh tượng mà mọi người đã thấy ở khu rừng tượng gỗ mà đó là tầng tầng lớp lớp những giấc mơ đan xen vào nhau khiến người đó dần đánh mất đi bản ngã của chính mình, từ đó không bao giờ tỉnh lại được nữa."

Zandman lắc chiếc bình trong tay. Chất lỏng màu xanh lam bên trong chuyển động theo từng nhịp lắc lư.

"Đây là loại thuốc có thể đánh thức con người khỏi giấc ngủ vĩnh hằng."

"Thực sự tồn tại một thứ như vậy sao?"

"Phải. Thứ này giống như thuốc cứu mạng của những Người Du Hành chúng ta khi tiến vào Dreamland."

Loại thuốc trên tay vị pháp sư già là một loại thuốc cực kỳ hiếm, chỉ được sử dụng trong những tình huống thực sự cấp bách. Nguyên liệu chế tạo cùng thời gian điều chế thứ thuốc này cực kỳ công phu. Do đó, chỉ có một số rất ít Người Du Hành có năng lực mạnh mẽ mới có thể sở hữu thứ thuốc thần kỳ này.

"Nhưng nếu ngài sử dụng nó cho thủ lĩnh, chẳng phải ngài... ... ."

Zandman cười khúc khích khi nghe được giọng nói lo lắng của Sedina.

"Thuốc có thể phát huy được công dụng tốt nhất nếu chúng ta biết cách sử dụng. Nó hiện tại ở trong tay ta cũng chẳng để làm gì, chẳng thà cho anh chàng kia còn hơn. Anh ta lúc này đang cần nó."

Zandman dừng lại một nhịp rồi tiếp tục.

"Ta cũng không thể đảm bảo khi dùng thuốc này xong anh chàng kia sẽ tỉnh lại. Ta không biết được tình trạng của anh ta đã nghiêm trọng đến mức độ nào. Nhưng dù sao nếu sử dụng thuốc, chúng ta có thể kéo dài mạng sống cho anh ta."

"Vấn đề tiếp theo là làm sao tiếp cận được anh chàng kia? Một khi chúng ta đến gần, con quỷ đó sẽ phát giác ra ngay."

"........"

"........"

Đám người lại chìm trong im lặng. Không ai đưa ra được bất kỳ phương án nào khả thi.

"Chậc, hết cách rồi."

Vị pháp sư già sau một lúc lâu cuối cùng lên tiếng phá vỡ bầu không khí yên lặng. Ông ấy cởi bỏ thiết bị Siesta trên tay trái và đưa cho Sedina.

Sedina ngơ ngác nhận lấy, ngước nhìn Zandman với ánh mắt khó hiểu.

"Cô bé sẽ cần thứ này nếu muốn mang anh chàng kia chạy trốn."

"Sao đột nhiên ngài lại nói như vậy?"

Dường như đọc được điều gì đó trong giọng nói của Zandman, ánh mắt Sedina run lên.