Chương 541: Lỗ hổng (2)
Biểu cảm trên gương mặt Rudger trở nên đanh lại khi nhìn thấy Rene bị giam cầm trong bàn tay cát khổng lồ. Trong đầu hắn không ngừng vang vọng âm thanh 'Làm cách nào?' 'Sao có thể?'. Tuy nhiên, nếu bình tĩnh suy nghĩ kỹ càng, với tính cách quỷ quyệt của Nirva, con quỷ đó chuẩn bị sẵn một chiêu như thế này là việc rất bình thường.
"Sao nào? Có gì bất ngờ chứ? Ngươi nên hiểu rõ rằng bất kỳ người nào một khi tiến vào Dreamland, tất cả bí mật của bọn họ đều sẽ không thể che giấu được ta. Cũng như quan hệ của ngươi với đứa trẻ này vậy."
"... ... .Hèn hạ."
"Nói lời vô nghĩa đó làm gì? Trong một trận chiến, chẳng phải chúng ta nên tận dụng mọi ưu thế của bản thân sao? Tiêu chuẩn đạo đức của nhân loại các ngươi không áp dụng được với ta đâu."
Nirva không để tâm đến lời nói của Rudger. Ông ta vẫn một mực nhìn chăm chăm vào bức tường tinh thần của kẻ đối diện. Từ khi con tin xuất hiện, bức tường đó đang dần rung chuyển.
'Chưa đủ sao?'
Khóe miệng Nirva khẽ nhếch.
"Ngạc nhiên đấy. Hóa ra ngươi vẫn còn để tâm đến mạng sống của người khác à? Đứa trẻ này thực sự quan trọng đến thế sao?"
Rudger trừng mắt nhìn đối phương, bàn tay cầm kiếm càng ngày càng siết chặt.
Nirva thấy vậy, nụ cười chế nhạo trên môi càng lúc càng mở rộng hơn. Theo như ông ta thấy, tên nhân loại trước mặt vẫn chưa sử dụng hoàn toàn sức mạnh. Tên này vì một lý do nào đó không sử dụng sức mạnh của những vị thần bên trong cơ thể mà ngược lại, hắn ta lại có xu hướng đang cố gắng kìm chế loại sức mạnh kia.
Một đứa con riêng của hoàng tộc Bretus lại được những vị thần bị Lumensis đánh bại ủng hộ. Quả là một trường hợp kỳ quái.
Tại sao tên kia lại không sử dụng sức mạnh mà các vị thần ban cho?
Là không muốn hay không thể?
Tất nhiên Nirva biết sẽ có trường hợp phải trả một cái giá tương ứng khi sử dụng thứ sức mạnh vay mượn kia. Nhưng ông ta không cảm thấy một người có ý chí tinh thần vững chắc như Rudger lại e ngại điều đó. Chắc chắn phải có lý do nào đấy.
Mà thôi, sao cũng được. Nếu tên nhân loại kia đã không thể sử dụng thần lực thì càng tốt. Ông ta chỉ cần kích thích tinh thần của hắn ta mà không ảnh hưởng đến sợi dây liên kết là được.
Chuyện đó không khó lắm. Xâm nhập vào tâm trí người khác và lay động nó một cách tinh tế là điều Nirva làm tốt nhất. Rudger lúc này đã sớm bộc lộ ra điểm yếu chí mạng của bản thân. Và Nirva đang từ từ chọc thủng yếu điểm đó.
Giọng nói của Nirva vẫn đều đều vang lên bên tai Rudger như một lời nguyền rủa.
"Đứa trẻ này quan trọng đến vậy sao? Quan trọng đến mức ngươi thà rằng phong ấn toàn bộ ký ức của nó nhưng vẫn không nỡ phủi sạch mọi quan hệ mà còn âm thầm giúp đỡ?"
Nirva chú ý đến Rene đầu tiên là do cảm nhận được dấu vết của Linh Cấp xuất hiện xung quanh đó. Ông ta cho rằng Rene có quan hệ gì đó đến con quỷ kia. Tuy nhiên, sau khi bắt được đứa trẻ này, Nirva mới phát hiện ra một chuyện còn đáng kinh ngạc hơn.
Không ngờ đứa trẻ này còn bị phong ấn ký ức. Và kẻ làm điều đó không ai khác chính là Rudger Chelici. Nirva không gặp khó khăn gì trong việc dỡ bỏ phong ấn. Sau khi nhìn thấy toàn bộ đoạn ký ức kia, Nirva bật cười sảng khoái. Ông ta tự nhiên lại nắm được điểm yếu của con át chủ bài trong tay Surna. Còn gì tuyệt vời hơn?
"Chậc chậc. Một đứa trẻ đáng thương. Tin tưởng một kẻ nó coi như là ân nhân nhưng thực chất kẻ mà nó kính trọng lại chính là người đã gây ra toàn bộ bất hạnh hiện tại cho nó."
"... ... ."
"Kính trọng và biết ơn với chính kẻ thù đã ra tay g·iết c·hết người thân duy nhất của mình. Còn bi kịch nào tuyệt vọng hơn?"
Niêm phong ký ức để người ta quên đi nỗi đau?
Từ góc nhìn của Nirva, đây không khác gì hành vi tự an ủi nhằm giảm bớt tội lỗi của Rudger. Từ khoảnh khắc Rudger quyết định ra tay, mối quan hệ của hắn và Rene đã chú định là sẽ tan vỡ, không thể hàn gắn lại được.
Việc Rudger làm sau đó, cố tình bóp méo đoạn ký ức rách nát kia, âm thầm giúp đỡ Rene khi hai người gặp lại trong mắt Nirva cũng chỉ là những hành động vô nghĩa. Việc đó chẳng khác nào hành động cố gắng níu kéo lại một tấm vải đã sớm mục nát. Dù cho quan hệ hiện tại của cả hai có tốt đẹp đến đâu thì chung quy điểm mấu chốt vẫn còn ở đó.
Ký ức là một thứ khó đoán. Ngay cả Nirva cũng chẳng thể tự tin nói bản thân có thể vĩnh viễn khiến một đoạn trí nhớ biến mất khỏi tâm trí một người. Một ngày nào đó, khi đoạn ký ức bị phong ấn kia trở lại, mối quan hệ bấp bênh này chắc chắn sẽ sụp đổ.
"Ta ban đầu còn tưởng ngươi dành sự quan tâm đến đứa trẻ này bởi vì thứ sức mạnh trên người nó."
Tất nhiên, Nirva cũng thấy được sức mạnh ẩn chứa trong cơ thể Rene. Phán Quyết - thứ sức mạnh vốn nổi tiếng thuộc về Thánh quốc. Đã từng có lưu truyền rằng khi sức mạnh này phát triển đến cực hạn, chủ nhân của nó thậm chí có thể nhìn thấu quá khứ và tương lai.
Vị chủ nhân cuối cùng của Phán Quyết chính là Thánh nhân Arkenis của Giáo hội Lumensis, người đã ngã xuống trong trận chiến với Đại ác quỷ Surna. Từ sau trận đại chiến đó, Phán Quyết đã bị thất lạc, không còn xuất hiện bên trong Giáo hội Lumensis nữa. Dù cho hiện tại, Thánh quốc vẫn tuyên bố với bên ngoài rằng bọn họ đang sở hữu thứ năng lực này, tuy nhiên, những tông đồ như Nirva đều biết vị Thánh nhân đang phục vụ ở Thánh quốc kia là g·iả m·ạo.
Bản thân Rudger cũng biết điều này ngay từ lần đầu tiên nhìn thấy đôi mắt của Rene. Tất nhiên, người được coi là Thánh nhân hiện tại cũng sở hữu sức mạnh tương tự như Phán Quyết, chỉ là thứ sức mạnh đó thuần túy là được con người tạo ra, không phải Phán Quyết chân chính.
Xét cho cùng, những kẻ cuồng tín tin vào giáo lý của Lumensis không thể nào chấp nhận thực tế là thứ sức mạnh bản nguyên của họ đã bị thất lạc ra bên ngoài. Vì vậy, bọn họ đã bất chấp tất cả tìm mọi cách phục chế lại Phán Quyết.
Không chỉ các vị thánh, những nữ tư tế bản chất cũng là vật thí nghiệm trong quá trình tạo ra Thánh nhân. Bọn họ là những người không đủ thiên phú và khả năng trở thành một vị thánh nhưng so với những chức nghiệp khác thì vẫn đủ xuất sắc. Giáo hội sẽ không lãng phí vứt bỏ đi những quân cờ này. Đó là lý do cái danh hiệu linh mục ra đời.
Nirva cho rằng Rudger Chelici đang nhắm đến năng lực Phán Quyết của đứa trẻ kia. Nếu không, ông ta không thể nào lý giải được tại sao một kẻ như Rudger lại dây dưa không rõ ràng với Rene sau khi đã phong ấn ký ức của đứa trẻ đó như vậy. Nhưng sau khi chứng kiến biểu cảm của Rudger vừa rồi, dường như nguyên nhân thực sự chỉ xuất phát từ sự áy náy cá nhân.
Nirva châm chọc.
"Ngươi thực sự nghĩ làm như vậy, tội lỗi của ngươi sẽ được giảm bớt? Nực cười! Ngay cả trong giới hạn đạo đức của đám nhân loại các ngươi, thứ hành động rẻ tiền của ngươi cũng chẳng khác nào hành vi đáng khinh."
"........"
"Ngươi thực sự quan tâm đến đứa trẻ này bởi vì áy náy với nó hay chỉ vì muốn giảm bớt đi cảm giác tội lỗi của bản thân?"
Từng câu từng chữ phát ra từ miệng Nirva không khác gì những m·ũi d·ao găm đâm thẳng vào lồng ngực Rudger. Sắc mặt Rudger tái mét, bàn tay cầm kiếm của hắn không ngừng run rẩy.
"... ... ."
"Đúng là một câu chuyện bi kịch. Vậy nên, sao chúng ta không giúp đứa trẻ này bớt đau khổ hơn?"
Rudger trừng mắt. Khoảnh khắc hắn định lao về phía trước, ngón tay của Nirva chợt vẫy nhẹ.
"Ngươi có thể thử xem tốc độ kiếm của ngươi nhanh hơn hay tốc độ tay của ta nhanh hơn."
Như để chứng minh rằng đó không chỉ là lời đe dọa suông, những hạt cát đang không ngừng quấn quanh cổ Rene. Chỉ cần một ý niệm của Nirva, sinh mạng của con tin trong tay ông ta sẽ ngay lập tức biến mất.
Rudger không còn cách nào khác ngoài việc bất lực đứng yên tại chỗ. Hắn cắn răng.
"Nếu ngươi g·iết con bé, ta chắc chắn sẽ tiễn ngươi theo cùng."
"À, ta biết. Một khi đứa trẻ này c·hết, rào cản kiềm chế ngươi sẽ biến mất. Rất tiếc, thứ ta muốn là một chuyện khác thú vị hơn nhiều."
Nhìn thấy nụ cười đắc ý của Nirva, Rudger chợt cảm thấy không ổn. Trực giác của hắn réo lên từng hồi mách bảo hắn phải dừng hành động của đối phương lại.
Nhưng tất cả đã quá muộn...
"Thế nào, cô gái nhỏ?"
"... ...?!!"
Ánh mắt run rẩy của Rudger nhìn về phía đứa trẻ bên cạnh. Đứa trẻ vốn dĩ phải đang ngủ say không biết từ lúc nào đã tỉnh lại. Đôi mắt của nó đang nhìn Rudger với vẻ mặt sốc nặng, không thể tin được chuyện đang xảy ra trước mắt.
Nirva quan sát biểu cảm của Rudger với vẻ hài lòng.
"Kể từ khi chúng ta bắt đầu, đứa trẻ này vẫn luôn trong trạng thái tỉnh táo. Ta đảm bảo nó đã nghe được toàn bộ câu chuyện."
Rudger không thể nghe rõ bất kỳ lời nào của Nirva. Trong mắt hắn lúc này, mọi âm thanh, màu sắc trên thế giới này đều trở nên mờ nhạt. Chỉ có duy nhất đôi mắt khó tin của đứa trẻ kia vẫn sống động như vậy.
Rene run run mở miệng.
"Điều đó là thật sao?"
"... ... ."
"Rene, ta... ... ."
Rắc.
Bức tường tinh thần kiên cố của Rudger đã bắt đầu xuất hiện vết nứt.
Nụ cười trên môi Nirva càng sâu hơn. Cuối cùng, cơ hội đã đến.
"Ta khá tò mò cái kết của câu chuyện bi thảm này. Nhưng rất tiếc, ta hiện tại không có thời gian. Kết thúc ở đây thôi."
Khoảnh khắc Nirva búng ngón tay, hai mắt Rene ngay lập tức khép lại, tiếp tục rơi vào giấc ngủ say. Rudger ở phía đối diện cũng không khá hơn chút nào. Những hạt cát không ngừng bay lượn xung quanh cơ thể hắn, chúng không ngừng chui vào khoảng trống trên bức tường tinh thần của mục tiêu.
Tầm nhìn của Rudger mờ dần, cuối cùng hoàn toàn trở nên đen kịt. Tâm trí hắn bị kéo vào tầng tầng lớp lớp mộng cảnh do Nirva thiết kế.
* * *
"Vẫn luôn dễ dàng như vậy."
Nirva hài lòng nhìn thấy Rudger đã hoàn toàn rơi vào trạng thái ngủ say. Lần này, ông ta có thể chắc chắn đối phương đã trúng chiêu. Việc còn lại chính là khiến cho đối phương không bao giờ tỉnh lại được.
Nirva không để ý ném thân thể Rudger sang một bên. Một kẻ khó nhằn đã xử lý xong. Việc tiếp theo chính là đảm bảo sức mạnh bên trong người hắn ta không thoát ra bên ngoài. Đám thần kia mà phản ứng lại thì sẽ phiền phức cho ông ta.
Ánh mắt của Nirva chuyển sang Rene bên trong bàn tay cát khổng lồ.
Chủ nhân mới của Phán Quyết trong thời đại này sao? Đã vậy còn sở hữu ma pháp phi thuộc tính. Không biết nên gọi đứa trẻ này là may mắn hay bất hạnh nữa.
Xét đến cục diện sẽ xảy ra trong tương lai, nếu Giáo hội Lumensis biết đến sự tồn tại của đứa trẻ này thì mọi chuyện sẽ tồi tệ hơn nhiều.
Tốt nhất là nó cũng không nên tỉnh lại.