Chương 540: Lỗ hổng (1)
Bên trên tầng trung của Dreamland.
Merylda run rẩy đi qua khu rừng tượng gỗ, hai tay cô ấy không ngừng cầu nguyện.
"Không thể tin được lại có một nơi khủng kh·iếp như vậy."
Merylda lắc đầu. Mở rộng kiến ​​thức là niềm vui đối với người thích tìm tòi, nhưng đối với cô ấy, nơi này quá nguy hiểm.
"Selina, cô ổn chứ?"
Merylda quay sang hỏi người bạn vẫn luôn đi cạnh mình. Selina hôm nay có phần yên lặng, không giống như thường ngày.
"Selina?"
Chỉ khi Merylda lên tiếng một lần nữa, Selina mới đột nhiên tỉnh táo lại.
"Sao thế?"
"... ... Cô vẫn ổn chứ?"
"X-xin lỗi Merylda. Tôi đang mải suy nghĩ vài chuyện."
Selina cười rạng rỡ như thường lệ. Không hiểu sao Merylda lại thấy nụ cười đó có phần yếu ớt, nhưng cô ấy cũng không truy hỏi. Tình huống hiện tại rất nguy cấp, bọn họ không được mất cảnh giác.
"Cẩn thận! Nơi này nguy hiểm lắm."
Merylda nhìn chằm chằm vào những bức tượng gỗ đang không ngừng cầu nguyện. Trong mắt cô ấy có sự thương cảm nhưng phần nhiều vẫn là sự sợ hãi. Sợ hãi bản thân sẽ rơi vào kết cục giống như vậy. Phần lớn những tượng gỗ ở đây là những Người Du Hành của thời đại trước. Ngay cả người có ý chí mạnh mẽ như bọn họ còn không chống lại được cám dỗ của vùng đất này nói chi là một người ngoài như cô ấy.
Selina vô thức gật đầu. Cô ấy hiểu được Merylda đang lo lắng cho mình. Suy nghĩ của Selina vẫn không ngừng nghĩ về tinh linh bóng tối. Esmeralda sau khi đánh bại kẻ địch liền biến mất, dù cho Selina có cố gắng liên lạc nhưng tinh linh đó vẫn không chủ động xuất hiện lại.
Selina vẫn luôn có một cảm giác đặc biệt mỗi khi nhìn thấy Esmeralda. Giáo sư Rudger từng nói Esmeralda là một tinh linh cực kỳ hiếm gặp. Nhưng lúc đó, Esmeralda vẫn chỉ trong hình dạng một cục bông nhỏ nên Selina không nghĩ nhiều. Cô ấy chỉ đơn thuần coi Esmeralda là một tinh linh nhỏ bé, dễ thương.
Cho đến khi hình dạng của Esmeralda thay đổi...
Chỉ có Selina biết, trong trận chiến với hầu cận của Nirva, tự bản thân Esmeralda đã chiến đấu mà không cần bất kỳ chỉ thị gì từ tinh linh sư ký kết khế ước là cô ấy. Điều đó thật bất thường. Sức mạnh mà Esmeralda sử dụng hoàn toàn khác xa so với những gì Selina sẽ ra lệnh.
Đặc biệt là ánh nhìn khi đó.
Cảnh tượng Esmeralda thay đổi diện mạo sau khi hấp thụ sức mạnh của đối thủ khiến cảm xúc của Selina trở nên cực kỳ phức tạp. Selina suy cho cùng vẫn là một tinh linh sư, cô ấy tất nhiên vẫn có hiểu biết về những trường hợp đặc thù phát sinh trong chuyên ngành của mình.
Trong lịch sử phát triển của ngành học tinh linh, từ xưa cho đến nay chưa từng có trường hợp nào giống như tinh linh của cô ấy. Bởi vì bản chất của tinh linh là sức mạnh của tự nhiên, chúng không thể hiển hóa dưới hình dạng giống con người chứ đừng nói là có thể bắt chước một cách sống động như vậy.
Quasimodo có thể coi như một trường hợp hiếm hoi. Tuy nhiên, hình dạng bên ngoài của nó suy cho cùng vẫn không thể đánh đồng giống nhân loại, nó gần giống với một hình thù quái vật có dáng dấp của họ linh trưởng hơn.
Trường hợp của Esmeralda rốt cuộc nên giải thích như thế nào đây?
Selina trong mơ hồ cảm nhận được nguồn gốc của Esmeralda không tầm thường. Không phải bởi vì nó là tinh linh hệ bóng tối mà là bởi một nguyên nhân khác, nguyên nhân nào đó mà đến Selina cũng không thể lý giải được.
Selina bần thần nhìn hai tay của mình. Nơi đó tất nhiên không hề có quả cầu bông nào cả, chỉ là ảo giác của Selina vẫn cảm nhận được hơi ấm quen thuộc kia.
Cuối cùng, Selina quyết định tạm thời gạt những lo lắng này sang một bên. Lúc này điều bọn họ cần quan tâm là giải quyết tình hình khó khăn trước mắt.
Đoàn người số lượng lên đến hơn trăm từ từ di chuyển đến thư viện bên dưới tầng giữa.
Đột nhiên, không có bất kỳ dấu hiệu nào, một cơn chấn động lớn làm rung chuyển Dreamland. Rung chấn dường như xảy ra sâu bên dưới lòng đất. Các pháp sư của Học viện Dream ngay lập tức vào tư thế phòng thủ.
"Chuyện gì vậy?"
"Tất cả ổn định vị trí!"
Ánh mắt của Clara Cowen đăm chiêu nhìn xuống bên dưới mặt đất, nguồn cơn đang phát ra từng đợt rung chấn dữ dội.
"Có chuyện gì đó đang xảy ra bên dưới."
"Ý ngài là động tĩnh này phát ra từ hướng thư viện?"
Clara Cowen lắc đầu, phủ định suy đoán của Elisa Willow.
"Trên thực tế, ta nghĩ vị trí còn sâu hơn thế nhiều."
Vẻ mặt của Elisa Willow đanh lại. Nếu vị hiệu trưởng của Học viện Dream đã nói như vậy thì câu trả lời chỉ có một thôi.
"Bên dưới đấy rốt cuộc đang xảy ra chuyện gì?"
Giọng của Clara Cowen chứa đầy sự lo lắng.
"Chúng ta cần tăng tốc."
* * *
Bức tượng Phật làm bằng ánh sáng xuất hiện sau lưng Rudger, một bàn tay vươn ra nhắm thẳng vào Nirva. Tàn ảnh của cánh tay màu hoàng kim đọng lại trên không trung tạo nên hình ảnh một hình cánh quạt phát sáng rực rỡ. Theo sự điều động của tượng phật, hàng vạn tia sét trên bầu trời đồng loạt đánh xuống.
Nirva có thể mơ hồ cảm nhận trong đòn đánh của Rudger có chứa đựng một chút thần lực. Những cồn cát khổng lồ lập tức chuyển động như những cơn s·óng t·hần lao lên chắn lại đòn t·ấn c·ông của tượng phật. Đòn t·ấn c·ông của Bất Động Minh Vương nhất thời không thể xuyên thủng bức tường cát khổng lồ này.
Rudger không do dự thi triển một phép thuật khác.
[Ars Goetia]
Bảy mươi hai con ác quỷ ngay lập tức xuất hiện đánh về phía Nirva. Tiếng hét của từng con ác linh đều tỏa ra thứ sức mạnh tà ác khiến tâm trí người khác run sợ. Ngay cả Nirva cũng không có tự tin dám đối diện trực tiếp với đám ác linh trước mặt.
Ông ta khẽ giậm chân, vô số cát vàng dưới mặt đất dâng lên tạo thành một đội quân. Những binh lính làm bằng cát sắp xếp trật tự theo hàng theo lối. Nếu nhìn kỹ, những thứ này trông không có chút nào giống cát mà giống đất nung hơn.
Đội quân làm từ cát chĩa v·ũ k·hí về phía bảy mươi hai linh hồn tà ác. Đám ác linh bắt chước bảy mươi hai con quỷ của Solomon rất mạnh mẽ nhưng chúng cuối cùng cũng không thể vượt qua được đám quân lính vô cùng vô tận do Nirva tạo nên.
Đột nhiên...
Đám binh lính đang không ngừng được tạo ra chợt bị những tia sáng phá hủy.
Một người.
Năm người.
Mười người.
Thân hình bằng cát của đám binh lính bị tia sáng xuyên thủng nhanh chóng bị đám ác linh nuốt chửng. Chùm ánh sáng khổng lồ từ trên bầu trời tỏa ra thành vô số tia sáng mảnh mai không ngừng công kích đám binh lính được tái sinh.
[Vô hạn cực quang]
Ma pháp hệ Quang cấp sáu tựa như một cơn mưa rào quét sạch đội quân bằng cát của Nirva. Đám bộ binh nhất thời không thể tiến thêm một bước nào trước sự bắn phá mãnh liệt của đối phương.
Nirva ngay lập tức thay đổi sách lược. Mặt đất bên dưới đội quân cát vàng chợt dậy sóng không ngừng. Đám binh lính thuận thế phi lên trên không nhắm vào Rudger đang thi triển phép thuật.
Ánh sáng ma pháp lấp lóe trên tay Rudger sau đó dội thẳng về phía đám binh lính.
Bùm!
Ở trung tâm cơn s·óng t·hần, một cái hố hình bàn tay khổng lồ in hằn trên đấy. Sức mạnh của chưởng ấn không chỉ xuyên thủng cơn s·óng t·hần mà thậm chí còn nhắm tới cả Nirva ở bên dưới.
Lợi dụng khoảnh khắc tầm nhìn của đối phương tạm thời bị chặn lại, thân hình của Rudger biến mất vào trong cái bóng. Bóng đen thu nhỏ thành một chấm đen rồi dịch chuyển ra sau lưng Nirva.
Khoảnh khắc thanh kiếm từ trong hư không chui ra nhắm vào cần cổ của Nirva, con quỷ khẽ nhấc hai ngón tay kẹp lấy lưỡi kiếm, đầu không thèm ngoảnh lại.
"Hai lần là đủ rồi."
"Vậy còn trái tim thì sao?"
Vù vù!
Nắm đấm thấm đẫm năng lượng của Dreamland xoáy tròn thành mũi khoan xuyên qua trái tim của con ác quỷ. Tuy nhiên, vẻ mặt của Rudger chẳng có chút nào là nhẹ nhõm, ngược lại còn trở nên lạnh lùng hơn.
Cơ thể Nirva hóa thành cát bụi bao trùm lấy nắm đấm của Rudger.
Ảo giác?
Vậy thì chân thân...
Ánh mắt của Rudger ngay lập tức chuyển sang đám binh lính đang đứng trên đỉnh s·óng t·hần. Một tên lính bằng cát chợt quay đầu nhìn Rudger cười toe toét. Đột nhiên, dung mạo của tên này thay đổi, tròng mắt vô thần của hắn ta lóe lên một tia sáng hoàng kim. Cùng lúc, bản sao của Nirva đang tóm lấy cánh tay của Rudger p·hát n·ổ. Những hạt cát mịn bao phủ toàn bộ cơ thể của hắn.
Độc?
Rudger đã thay chiếc mặt nạ trên mặt thành mặt nạ phòng độc che kín toàn bộ khuôn mặt. Tuy nhiên, chiếc mặt nạ mới cũng không thể ngăn chặn toàn bộ cát vàng xung quanh. Những hạt cát nhanh chóng xâm nhập qua đường hô hấp t·ấn c·ông thẳng vào trí não của Rudger.
"... ... !!!"
Nirva mỉm cười.
"Sao nào? Tư vị không tệ chứ?"
Những hạt cát này thực chất không phải một loại độc. Tác dụng của chúng thực tế là ngược lại, khiến cho mục tiêu bị bám phải trực tiếp rơi vào trạng thái vô thức, các cơ quan trên cơ thể buộc phải nghỉ ngơi mà không cần tuân theo chỉ định của não bộ. Thứ này có phần tương tự thuốc an thần. Đó là lý do tại sao thể chất đặc thù của Rudger không có tác dụng. Đơn giản là vì thứ t·ấn c·ông hắn không phải c·hất đ·ộc.
Cơ thể của Rudger khựng lại giống như một con rối bị cắt dây. Dù cơ thể của hắn không rơi xuống đất nhưng cảnh tượng một người bất động lơ lửng trong không trung thoạt nhìn có vẻ kỳ quái.
Cát mộng mị mà Nirva sử dụng sẽ xâm nhập vào tâm trí đối thủ và khiến người đó rơi vào tầng tầng giấc mơ vô hạn.
Nirva từ từ tiếp cận Rudger. Ông ta đang cân nhắc sẽ đẩy tên nhân loại này vào những mộng cảnh nào.
Trong khi đang tận hưởng cảm giác chiến thắng, đột nhiên thân hình Nirva xoay sang một bên. Ngay sau đó, lưỡi kiếm của Rudger sượt qua vai con quỷ.
Xoạt.
Quần áo ngoài của Nirva b·ị c·hém rách. Lần đầu tiên trên làn da của con quỷ xuất hiện những vết xước. Dòng máu hoàng kim chảy xuống không ngừng từ những miệng v·ết t·hương chưa kịp khép lại.
Trong đôi mắt kinh ngạc của Nirva hiện lên hình ảnh Rudger đang ôm đầu tỉnh táo lại. Ánh mắt của Rudger có phần khó chịu vì đòn đánh lén của mình đã thất bại. Hắn hối hận vì không thể xuyên thủng trái tim Nirva. Những tưởng có thể khiến đối thủ mất cảnh giác và ra đòn kết liễu, Rudger không ngờ đối phương vẫn có thể phản ứng trong khoảng thời gian ngắn ngủi đó.
Nirva cúi đầu nhìn v·ết t·hương trên người mình.
"Làm sao ngươi có thể thoát khỏi được mộng cảnh của ta?"
Con quỷ kíp mắt đánh giá đối phương, sau đó khẽ nói.
"Ra là vậy. Ngươi căn bản không trúng chiêu."
Cát mộng mị của Nirva sẽ xuyên qua những lỗ hổng trong tâm trí của mục tiêu và khiến cho họ rơi vào giấc ngủ vĩnh hằng. Đòn t·ấn c·ông vừa rồi rõ ràng không có hiệu quả với Rudger. Điều đó chứng tỏ tinh thần của kẻ trước mặt vô cùng vững chắc.
Trường hợp này thật bất thường. Ngay cả khi là một pháo đài bằng sắt, vẫn sẽ có những khoảng trống nhỏ tồn tại giữa các bức tường. Dù có là một người mạnh mẽ cỡ nào cũng sẽ phải có những yếu điểm trong tâm trí.
Lúc này, Nirva không thể không tự hỏi phải chăng tên nhân loại đối diện có thể kháng cự lại đòn t·ấn c·ông của ông ta bởi vì hắn ta có các vị thần giúp đỡ?
Lông mày Nirva giật giật. Phản ứng của Rudger rõ ràng là đang chế giễu ông ta. Nhưng những gì đang phát sinh cũng đã chứng tỏ nếu chỉ có những đòn t·ấn c·ông nửa vời như ban nãy sẽ không có hiệu quả với đối phương.
"Thật phiền phức!"
Ông ta khó có thể ra tay g·iết c·hết đối phương. Lý do không chỉ là đối phương khó g·iết mà Nirva còn khá e ngại sức mạnh của những vị thần trên người tên nhân loại kia. Nếu không cẩn thận, rất có thể những vị thần kia sẽ tràn xuống Dreamland.
Xét về ưu thế, Nirva đang dẫn trước. Nhưng ngay cả khi như vậy, ông ta cũng vẫn chưa thể đánh bại được đối thủ trước mặt. Nhốt không được, g·iết cũng không xong. Cách duy nhất là khiến đối phương rơi vào ảo mộng mà ông ta thiết lập sẵn. Trong trường hợp đó, ông ta phải khiến cho tinh thần của đối phương xuất hiện rạn nứt mới có thể ra tay được.
Chiến tranh tâm lý nhằm khai thác yếu điểm của đối thủ. Nirva là chuyên gia trong lĩnh vực này.
Rudger nắm chặt thanh kiếm trong tay, không ngừng cảnh giác nhìn đối phương.
"Tấn công tinh thần vô dụng với ta. Ta khuyên ngươi không nên làm trò đó nữa. Vô ích thôi."
"Thật sao?"
Nirva mỉm cười, khẽ búng ngón tay. Một bàn tay khổng lồ bằng cát ngay lập tức trồi lên từ bên dưới mặt đất. Khi bàn tay mở ra, đôi mắt Rudger chợt lóe lên sự hoảng hốt.
Bên trong bàn tay bằng cát là hàng chục học sinh mặc đồng phục Theon. Rudger nhận ra một khuôn mặt quen thuộc bên trong. Đó là một nữ sinh có mái tóc màu xám tro đang ngủ say.
"Rene..."