Chương 533: Rip Van Winkle (2)
Linh Cấp ngồi lặng lẽ trên ghế sofa. Căn phòng hoàn toàn yên tĩnh không có người nào khác. Trước mặt Linh Cấp là một bàn cờ. Bàn cờ này có chút đặc biệt, không giống những bàn cờ vua thông thường. Các quân cờ trên bàn cờ không chỉ có màu đen trắng, vị trí trung tâm của bàn cờ là một chiếc đĩa tựa như một vòng xoáy. Tuy nhiên, bất cứ ai biết chuyện gì đang xảy ra lúc này đều có thể đoán được rằng chiếc đĩa đó tượng trưng cho thứ gì.
Dreamland hiện tại được mô phỏng thành tầng tầng lớp lớp. Phần lớn nhất của vòng xoáy là những tầng trên và giữa, còn lại tầng sâu nhất chính là một điểm nhỏ ở giữa bàn cờ.
'Gần như toàn bộ tầng trên đã sụp đổ.'
Linh Cấp sử dụng cây gậy trong tay đẩy những con tốt tụ tập ở tầng trên về phía tầng giữa.
'Do tên kia đã nhúng tay nên tốc độ sụp đổ gia tăng nhanh hơn so với dự kiến.'
Thủ đoạn đón tiếp của Nirva đúng là không thể suy nghĩ theo lẽ thường. Tên đó dường như đã có phần mất kiên nhẫn. Hắn cố tình kích động những sinh vật nguy hiểm bên trong Dreamland t·ấn c·ông đám người bên ngoài hòng dồn bọn họ buộc phải tiến vào tầng sâu hơn. Một phương pháp điên rồ nhưng đồng thời cũng là phương pháp hiệu quả.
Linh Cấp đặt năm quân cờ vào tầng giữa. Những quân cờ này tượng trưng cho năm hầu cận của Nirva.
Mặc dù năm kẻ này chỉ có thể xuất hiện ở bên trong Dreamland nhưng bọn chúng đều là những sinh vật mạnh mẽ với khả năng đặc thù tương thích với năng lượng nơi đây. Ở bên trong Dreamland, năm hầu cận của Nirva có thể phát huy ra sức mạnh lớn nhất của chúng.
Chính vì lý do này nên năm tên hầu cận kia là những đối tượng đầu tiên cần phải tiêu diệt. Trong tình huống bình thường, Nirva sẽ để bọn chúng tiếp đón các vị khách từ bên ngoài khi họ xuống đến vực sâu Dreamland. Đó không phải điều Linh Cấp mong muốn. Vì vậy, hắn ta đã cố tình cử một ảo ảnh của bản thân đến khiêu khích Nirva.
Theo tính cách thận trọng của Nirva, con quỷ đó ắt sẽ nghi ngờ ý đồ thực sự của Linh Cấp mà phái ra năm kẻ hầu cận của mình đi thăm dò. Lúc này sẽ là thời cơ tốt nhất để tiêu diệt những thân tín của Nirva.
Những diễn biến tiếp theo đều không thoát khỏi suy đoán của Linh Cấp. Từng trận chiến quy mô lớn diễn ra ở năm nơi khác nhau, mục tiêu mà những kẻ hầu cận nhắm đến là những người sở hữu sức mạnh nổi bật bên trong Leathervelk.
Kết quả phân định thắng thua rất nhanh đã có.
Rudger Chelici thắng.
Linh Cấp đẩy ngã bức tượng người phụ nữ da trắng xuống. Bên cạnh bức tượng là một con tốt màu đen, trên đầu có hình một con quạ.
Franz thắng.
Tiếp theo là một quân mã đội mũ trùm đầu màu đen. Bên cạnh là một quân mã mặc áo giáp trắng tinh ngã xuống. Bên cạnh quân mã đen là một vài quân cờ khác. Những kẻ này đều là người Franz lựa chọn, Linh Cấp tin rằng thực lực của bọn họ chắc hẳn sẽ không đến nỗi.
Còn lại ba quân cờ trắng.
Linh Cấp liếc qua một quân cờ, không do dự đẩy ngã nó.
Cạch.
Quân cờ đẩy ngã quân mã trắng là một quân mã lớn hơn nó gấp ba lần. Đó là quân cờ tượng trưng cho Clara Cowen.
Linh Cấp vuốt cằm. Hiệu trưởng Theon là một pháp sư mạnh. Kỹ năng thi triển xuất sắc dù đã bị kìm hãm rất nhiều bên trong Dreamland, tài năng chỉ huy, nhìn nhận thế trận tuyệt vời.
Tuy nhiên, đối thủ của cô ta lại là một hầu cận chuyên gia khắc chế pháp sư. Chiến thắng của Elisa Willow quả thực rất khó đoán. Linh Cấp ban đầu đã lường trước đến kết quả nhóm người này sẽ thất bại. Theo góc nhìn của hắn, không ai có đủ sức mạnh có thể trợ giúp Elisa Willow. Chỉ là không ngờ cuối cùng bọn họ vẫn chiến thắng.
Có chút ngoài ý muốn nhưng tin tức này không phải chuyện xấu.
Cạch.
Một quân trắng nữa bị đẩy ngã.
Người duy nhất còn lại là vị giáo sư tinh linh năm nhất. Linh Cấp biết rõ chuyện gì đã xảy ra với Esmeralda. Trên thực tế, Đệ Nhất mà Linh Cấp thực sự công nhận là Quasimodo chứ không phải tinh linh sư tên Esmeralda. Tuy nhiên, khi Quasimodo c·hết đi, sự tồn tại của Esmeralda cũng biến mất một cách bí ẩn. Những gì còn lại chỉ là một linh hồn nhân tạo với cái tên Selina.
Nếu còn sống, Esmeralda có khả năng trở thành tinh linh sư mạnh nhất của thời đại này. Nếu là Selina, có lẽ cô ta có thể làm được chút gì đó.
Dù nghĩ như vậy nhưng Linh Cấp quyết định sẽ không dựa vào may mắn. Hắn ngay từ đầu đã giả định ra những tình huống tồi tệ nhất, từ đó mới bắt đầu triển khai bố cục xung quanh. Việc Selina thành công hay thất bại đều không ảnh hưởng đến thế trận trên bàn cờ của Linh Cấp.
Cạch.
Quân cờ màu trắng cuối cùng cũng bị gạt bỏ.
'Hừm...Biến số khó đoán nhất là lũ trẻ kia.'
Linh Cấp còn đang phân vân chưa biết xử lý như thế nào với nhóm người Aidan. Một đám học sinh Theon với đủ loại tài năng chưa phát triển. Nói bọn chúng không có sức mạnh thì không đúng, nhưng nếu nói bọn chúng mạnh thì hoàn toàn không phải. Đúng hơn, trước mặt bất kỳ người nào bên trong Dreamland lúc này, đám trẻ kia yếu đến mức không khác gì một đám chân tay trói gà không chặt, chỉ có thể mặc sức cho người chém g·iết. Nirva chỉ cần búng ngón tay cũng có thể tiễn bọn chúng về bên kia thế giới.
Nhưng cứ để mặc phung phí những quân cờ này thì không phải phong cách của Linh Cấp. Đối với hắn, thứ gì cũng đều có giá trị sử dụng, kể cả đó có là phế vật đến cỡ nào.
Một đứa trẻ có thiên phú đặc biệt, học được [Kháng Ma Pháp]. Một đứa trẻ n·hạy c·ảm với năng lượng ma thuật hơn bất kỳ ai. Những mầm mống tiềm năng nhưng trong hoàn cảnh hiện tại vẫn chưa đủ trưởng thành.
Linh Cấp sau một hồi suy nghĩ vẫn quyết định sẽ theo dõi thêm.
'Dù sao thì trong tình hình hiện tại, khi đã mất đi năm hầu cận, bản thân tên kia sẽ phải tự mình đi ứng phó với các vị khách sắp tới lãnh thổ của mình. Nếu điều đó xảy ra, sức mạnh của Nirva sẽ giảm đi rất nhiều.'
Bước đầu của kế hoạch đã đi đúng hướng, Nirva hiện tại đã không thể đứng ở một vị trí tuyệt đối nhìn xuống các quân cờ như trước. Bản thân tên kia đang dần dần phải hạ mình xuống, tự thân trở thành một quân cờ trong trận chiến này để kéo dài thời gian cho chủ nhân của mình thức tỉnh.
Tất nhiên, với trình độ của Nirva, không phải ai cũng có tư cách để hắn tự mình ra tay. Không sao cả. Đó cũng chính là ý đồ của Linh Cấp. Hắn muốn bào mòn từng chút một sức mạnh cũng như những quân cờ trong tay đối phương. Đến một lúc nào đó, Nirva sẽ bị dồn vào bước đường cùng. Khi đó, trận chiến mới thực sự bắt đầu.
Kịch bản tốt nhất dành cho c·ái c·hết của Nirva đã được Linh Cấp tỉ mỉ bày bố. Vẫn còn một chặng đường khá dài. Cho đến hiện tại, mọi việc vẫn đang phát triển theo đúng tính toán của hắn. Nirva không thể nào biết được, mọi hành động của hắn chỉ đang khiến cho sợi thòng lọng quấn quanh cổ mình ngày càng siết chặt hơn.
Linh Cấp sau khi đã bày xong vị trí của các quân cờ, cuối cùng mới đánh mắt sang một quân tốt đen hình đầu quạ ở một bên. Đó là quân cờ tượng trưng cho Rudger Chelici.
Anh chàng kia đang làm hắn khá đau đầu. Người này mạnh thì mạnh đấy nhưng điểm yếu cũng quá rõ ràng. Linh Cấp chắc chắn Nirva sớm hay muộn cũng sẽ phát giác ra được điểm yếu này của đối phương. Đến khi đó, anh chàng kia chắc chắn sẽ bị hạ gục.
Đó cũng là lý do Linh Cấp để quân cờ tượng trưng cho Rudger Chelici là một quân tốt. Quá mức cứng nhắc, quá nhiều điểm yếu. Nhưng tiềm năng của quân cờ này cũng là vô hạn. Một khi nó tiến được vào lãnh thổ của kẻ địch, quân tốt vô dụng có thể trở thành bất cứ thứ gì.
Rủi ro nhiều thì hồi báo cao. Tuy nhiên, trong một trận chiến quan trọng như hiện tại, đánh cược vào một quân cờ nhiều biến số như vậy không phải phong cách của Linh Cấp. Con át chủ bài của hắn thực sự là thứ khác.
Còn Rudger Chelici? Coi như là đang rèn luyện đi.
'Để xem nào.'
Linh Cấp chợt lấy trong túi áo ra một viên ngọc. Đó là viên ngọc có màu xanh biếc như biển cả, tỏa ra ánh sáng dịu nhẹ trên tay con quỷ.
'Kẻ nhận được Chúc phúc của Basara. Dùng thứ này ở đây thì có chút lãng phí.'
Ánh mắt con quỷ khẽ đảo qua đảo lại quân cờ của Rudger Chelici rồi đến viên ngọc trên tay. Cuối cùng, sau một hồi lâu cân nhắc, hắn khẽ cười.
'Rudger Chelici, cậu nên cảm ơn ta đi.'
Ngón tay của Linh Cấp chạm vào một quân cờ khác trên bàn. Hắn không do dự đẩy thẳng quân cờ này đến trước mặt quân cờ tượng trưng cho Nirva.
Cốc cốc cốc.
Đột nhiên, có tiếng gõ cửa vang lên.
"Có chuyện gì không?"
Linh Cấp không buồn nhìn lại. Hắn đương nhiên biết người đến là ai.
"Sao nào? Hôm nay ngươi không bận rộn nghĩ cách g·iết ta nữa à?"
"Thôi nói những lời vô nghĩa đi. Lần này ngươi lại có ý đồ gì?"
"Ý đồ? Lời này thực ra phải ngược lại mới đúng."
Người đàn ông đưa ánh mắt lạnh lùng về phía Linh Cấp, người này không ai khác chính là Cetadel. Ánh mắt của Cetadel như thể muốn g·iết người trước mặt ngay lập tức.
Linh Cấp đối diện với thái độ thù địch này chỉ nhún vai. Cetadel quát.
"Ngươi rốt cuộc đang tìm thứ gì ở Theon? Không phải đó là lý do ngươi cử Rudger Chelici đến đấy sao? Nhìn tình hình hiện tại xem, hắn ta đang nhàn nhã đến mức nào?"
"Hừm. Có đôi lúc, người ta muốn tìm lại không ở đâu xa mà gần ngay trước mắt đấy. Vì vậy, không cần vội vàng."
"... ... ."
"Suy cho cùng, những lời nói đùa như thế này không có tác dụng với ngươi. Dù sao thì ngươi cũng là một người nhàm chán. Đâu phải ai cũng dành cả đời cho một đức tin như ngươi đâu, Cetadel?"
"Câm miệng!"
Tiếng gầm gừ đáp lại lời nói của Linh Cấp.
"Nghiêm túc quá đấy. Đừng lo lắng, kế hoạch của ta vẫn đang tiến triển tốt đẹp."
"... ... Ngươi sẽ thất bại."
"Ai biết được? Ngươi là người nên hy vọng ta thành công nhất, không phải sao? Chúng ta có nên lấy lại sức mạnh đã mất của Thánh nhân không?"
"... ... ."
Nhìn thấy phản ứng im lặng của đối phương, Linh Cấp chỉ nhếch mép cười.
Đôi mắt của Linh Cấp tiếp tục hướng về phía bàn cờ.
Theon.
Lý do Nirva nhắm đến nơi này có lẽ là vì con quỷ đó cũng biết Linh Cấp đang tìm kiếm thứ gì đó bên trong. Vì vậy, Nirva đã đi trước một bước, kéo tất cả người trong Theon, và để cho chắc chắn, hắn đã kéo toàn bộ người của cả Leathervelk vào cùng. Nirva muốn bắt được mục tiêu Linh Cấp tìm kiếm trước đối phương.
Sao Linh Cấp có thể không biết điều này chứ?
Thế là hắn đã tương kế tựu kế chọn Theon làm chiến trường vây khốn đối phương.
Nếu Nirva mà biết lợi thế mà hắn tưởng chừng đã giành được từ kẻ địch thực tế lại chính là thứ mà đối phương muốn đưa cho hắn, không biết con quỷ đó sẽ có phản ứng như thế nào.
* * *
Những pháp sư của Học viện Dream đã đi xuống tầng giữa để cứu những người còn sống. Tuy nhiên, tình hình tồi tệ hơn họ nghĩ rất nhiều.
"Thảm thật đấy!"
"Ở đây cũng vậy."
Những giọng nói cay đắng phát ra từ miệng các pháp sư khi họ nhìn thấy vô số cơ thể người đang nằm lơ lửng trên những hòn đảo. Dù bề ngoài bọn họ chỉ như đang ngủ nhưng các pháp sư của Học viện Dream không thể cảm nhận được bất kỳ rung động tinh thần nào phát ra từ những người này.
"Bọn họ gặp phải Ác Mộng phải không?"
"Nhìn tình trạng này thì có vẻ đúng rồi."
Rất nhanh, thân thể mọi người bắt đầu từ từ chìm xuống. Mặt đất yên lặng hấp thụ những người đang ngủ phía trên tựa như một miếng bọt biển đang ra sức hút nước.
Một khi nhắm mắt lại bên trong Dreamland, con người sẽ rơi vào giấc ngủ vĩnh hằng không bao giờ có thể tỉnh lại. Bọn họ sẽ dần trở thành một phần của thế giới này.
Đối với những Người Du Hành, việc nhìn thấy những cảnh tượng như thế này là điều khá bình thường. Tuy nhiên, bọn họ chưa từng chứng kiến quy mô với số lượng lớn như vậy.
Cuộc tìm kiếm của những Người Du Hành vẫn tiếp tục. Dần dà, những pháp sư đã tìm thấy được vài nhóm người sống sót trong đó có nhóm người của Elisa Willow. Các pháp sư của Học viện Dream nhanh chóng hộ tống mọi người đến nơi an toàn.
"Mọi người!"
"Ơn Chúa là mọi người vẫn an toàn."
Đám người Selina và Julia vốn đã đợi sẵn ở điểm an toàn cực kỳ vui mừng khi được hội họp với những người khác.
"Em út cũng ở đây à?"
Phản ứng của những pháp sư Học viện Dream khi nhìn thấy Julia cực kỳ phấn khích. Mọi người xung quanh nhìn bọn họ, nhất thời bối rối không biết chuyện gì đang xảy ra.
"Julia, trò biết những người này sao?"
Đến lúc này thì Julia chẳng thể giả vờ không quen biết được nữa. Nhất là trước những ánh nhìn như đèn pha của đám người Học viện Dream, việc cô ấy phủ nhận quan hệ giữa bọn họ là bất khả thi.
Julia ôm trán bất lực.
"Theo tôi."
Julia kéo người quen của mình đến một nơi yên tĩnh.
"Mọi người đừng có cư xử như vậy giữa đám đông được không?"
"Em nói gì vậy? Chúng ta rất vui vì em vẫn an toàn đó, biết không?"
"Chà, làm tốt lắm. Em vẫn còn an toàn khi ở tầng giữa lâu như vậy. Có tiến bộ rồi đấy."
"Chứng tỏ chúng ta dạy con bé rất tốt."
Julia lắc đầu ngao ngán. Tranh cãi với bọn họ đúng là vô nghĩa. Cô ấy sẽ chẳng bao giờ thắng được. Thế là Julia quyết định đổi chủ đề.
"Tình huống bây giờ thế nào? Mọi chuyện bên ngoài ra sao?"
"Cái đó... ... ."
Vẻ mặt của Julia trở nên nghiêm túc sau khi nghe lời giải thích của những Người Du Hành.
"Không chỉ toàn bộ Leathervelk mà phạm vi ảnh hưởng ngày càng lớn hơn sao?"
"Ừ. Bên trong này đã xảy ra những chuyện gì?"
"Nhiều lắm, khó kể hết được."
Julia cũng chậm rãi giải thích tất cả những gì cô đã trải qua từ khi bị kéo vào Dreamland. Dù bên ngoài bọn họ hay cãi vã nhưng vào những thời điểm quan trọng, bọn họ vẫn là những pháp sư của Học viện Dream.
"Còn Sư phụ thì sao?"
"Hiệu trưởng ở lại chiến đấu với gã khổng lồ."
"Sao mọi người có thể bỏ mặc Sư phụ như vậy được?"
Julia đã tận mắt chứng kiến ​​sức mạnh một trong năm hầu cận của Nirva. Cô hiểu khả năng của đối thủ chưa chắc đã đánh lại được Clara Cowen, nhưng tâm trí Julia vẫn không tự chủ được lo lắng cho Sư phụ mình. Julia tin tưởng vào kỹ năng của Clara Cowen nhưng không có gì đảm bảo rằng Sư phụ sẽ không b·ị t·hương. Dù sao thì Sư phụ cũng đã lớn tuổi rồi, nhỡ đâu bà ấy đột nhiên mệt mỏi thì sao?
"Em út, em đang lo lắng cho hiệu trưởng à?"
"Ôi trời! Em út của chúng ta đã trưởng thành rồi."
"Này, nói mấy lời đó hiện tại thì có ích gì? Điều quan trọng là không biết tình hình hiện tại của Sư phụ như thế nào rồi?"
Những Người Du Hành xung quanh chợt trở nên bối rối.
"Ờ. Thực ra thì nhóc không cần lo đâu."
"Tại sao?"
"Nhóc thử quay lại nhìn mà xem."
"Hả?"
Julia nghi ngờ quay lại và giật mình khi nhìn thấy khuôn mặt già nua của Clara Cowen đã đứng sau lưng từ bao giờ.
"?!!!"