Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Giáo Sư Gián Điệp

Chương 484: Lời mời của Selmore (2)




Chương 484: Lời mời của Selmore (2)

Rudger và Casey Selmore yên lặng nhìn nhau.

Cô nàng này lén lút đi theo hắn làm gì?

Đã vậy còn không thèm che giấu hơi thở của bản thân nữa. Kiểu bám đuôi này không phải phong cách thường ngày của Casey Selmore. Nếu cô nàng này làm như vậy hẳn là muốn nói chuyện riêng với hắn ở một chỗ không người.

Có chuyện gì khó xử sao?

Tuy nhiên, những lời phát ra từ miệng Rudger theo bản năng lại là một thứ hoàn toàn khác.

"Lần này cô đến đây để bắt tôi à?"

"Cái gì?"

"Nhìn biểu cảm của cô thì có vẻ lần này cô đã quyết tâm."

"Anh lảm nhảm cái quái gì thế... ... ."

Casey Selmore nhận ra tên ngốc trước mặt lại bắt đầu suy nghĩ linh tinh rồi.

Cô khẽ thở dài, thả lỏng vai, dùng hai tay xoa xoa má để lấy dũng khí. Sau đó, Casey Selmore nhìn thẳng vào Rudger, đôi mắt xanh của cô ấy bình lặng như hồ nước mùa thu.

"Lần này tôi có việc muốn nhờ anh."

"Hả?"

Rudger vừa ngạc nhiên vừa tò mò vì yêu cầu này đến từ một người hiếm khi cần sự trợ giúp của người khác như Casey Selmore.

Hắn không khó nhận ra thái độ của đối phương với mình đã thay đổi rất nhiều, từ đợt làm cố vấn trong chuyến đi thực tế và sau chuyến thăm đợt trước, cô nàng này hình như không còn ghét hắn nữa thì phải? Đúng không nhỉ?

Rudger cẩn thận lên tiếng xác nhận lại.

"Có đủ thứ chuyện kỳ ​​lạ đang diễn ra ở Leathervelk. Cô có nghĩ nhờ tôi một việc lúc này là hợp lý không?"

Tốt hơn hết hắn vẫn nên cẩn thận. Ai mà biết được cô nàng này sẽ ra cái chủ ý kỳ quái gì.

"... ... Được rồi. Tôi biết nghe có vẻ kỳ lạ. Nhưng anh là người duy nhất tôi có thể nhờ giúp đỡ lúc này."

"... ... ."

Giọng nói của Casey Selmore lộ ra vẻ u ám không thể che giấu. Thật khó tin khi một cô gái thiên tài luôn luôn tự tin, không hề sợ hãi lại có thể có vẻ mặt như vậy. Rudger khá tò mò thứ gì có thể khiến Casey Selmore phản ứng như thế này, thậm chí hắn còn cảm thấy hơi lo sợ.

"Nếu cô cố gắng liên lạc với tôi trong khi tránh ánh mắt của mọi người như hiện tại thì chắc chắn phải có chuyện gì đó rất nghiêm trọng phải không?"

"À, đúng vậy. Đó là một vấn đề rất nghiêm trọng."

Casey Selmore trả lời với giọng nghiêm túc.

Rudger nghiêm mặt.

Điều gì có thể khiến Casey Selmore đánh giá là vấn đề nghiêm trọng?

Chiến tranh sắp nổ ra ở một nơi nào đó?

Hoặc có thể Bình Minh Đen đang có âm mưu gì khác?

Có lẽ Giáo hội Lumensis đang có động thái bất thường.

Tất cả những khả năng đáng lo ngại đang quay cuồng trong đầu Rudger.

"Rốt cuộc là chuyện gì?"

"Cái đó... ... ."

Sau một lúc do dự, Casey Selmore lí nhí mở miệng. Cô ấy quay mặt sang một bên, hai má đỏ bừng.

"... ... Anh có thể giả vờ làm vị hôn phu của tôi không?"

"... ... ?"

Một sự im lặng tĩnh mịch đến mức có thể nghe thấy tiếng thở vô hình giữa hai người.

Rudger đứng yên tại chỗ không nhúc nhích. Trong giây lát, hắn không hiểu Casey Selmore đang nói gì.



Cô nàng này vừa nói gì vậy?

Hắn có nghe nhầm gì không?

Lạ thật! Những từ Casey Selmore nói ra hắn đều hiểu, nhưng khi ghép chung lại với nhau thì hắn hoàn toàn không thể hiểu được.

Rudger từ từ ngẩng đầu lên và kiểm tra đỉnh đầu của mình. Không có quầng sáng đen hay lỗ hổng nào xuyên qua. Nếu vậy thì những gì hắn nghe được không phải là ảo giác.

"N-này, sao anh không có phản ứng gì thế?"

Người lên tiếng hỏi lại mặt càng nóng hơn.

Xấu hổ c·hết mất thôi!!!

Rudger chợt hoàn hồn.

"... ... Casey Selmore."

"Ừ?"

"Cô vẫn còn bị di chứng t·ấn c·ông của con quỷ sao? Có lẽ cô cần nghỉ ngơi thêm."

"Cái gì?"

"Tình trạng hiện tại của cô có chút... ... nghiêm trọng."

"Anh...anh nghiêm túc đấy à?"

"Phải. Rất nghiêm trọng đấy. Có cần tôi tìm bác sĩ giúp không?"

Casey Selmore quả thực muốn khóc trước phản ứng của tên ngốc này.

"Anh đang nói điều vô nghĩa gì vậy?"

"Tôi mới là người phải hỏi cô câu đấy."

"Tôi đã bảo đây là vấn đề nghiêm túc rồi mà. Nghiêm túc!"

"... ... Thật à?"

Rudger mở to mắt. Lần đầu tiên trong một khoảng thời gian dài biểu cảm trên mặt của hắn mới mãnh liệt như vậy.

"Có gì đáng ngạc nhiên chứ?"

Casey Selmore vô cùng phẫn nộ trước phản ứng đần độn của Rudger.

Cái tên khốn này, lúc cần nhanh trí sao lại chậm tiêu thế?

Casey Selmore hiện tại quả thực rất nhớ mong cái khuôn mặt lạnh nhạt thường ngày của đối phương.

Sau một lúc, Rudger mới chậm chạp phản ứng.

"Giữa hai chúng ta sao đột nhiên lại xuất hiện chuyện này được? Không hợp lý!"

Phải mất thêm vài giây, hắn cuối cùng đã nghĩ ra một câu trả lời cho tình huống này.

"Đừng bảo là cô đang cố gắng làm tôi lung lạc tinh thần. Chà, tôi phải thừa nhận là chiêu này có hiệu quả. Nhưng mà...."

"Không phải như vậy!"

Casey Selmore đỏ mặt hét lên.

"Vậy tại sao cô lại yêu cầu tôi làm hôn phu?"

"Là 'hôn phu giả' là 'giả' hiểu không?"

"........."

"Nghĩa là sao?"

"Tôi muốn nhờ anh đóng giả làm hôn phu của tôi."



"?!!!"

Rudger cuối cùng cũng nắm được trọng tâm câu chuyện.

"Ra là vậy."

"... ... Phản ứng đó là gì?"

"Tại sao cô lại đột nhiên yêu cầu như thế?"

"... ... Vì tôi vừa nhận được liên lạc từ gia đình."

"Nhà Selmore?"

Gia tộc Selmore là một gia tộc phép thuật nổi tiếng. Hiện tại gia tộc này đã sở hữu hai Danh Sắc. Một trong số đó chính là Casey Selmore. Tuy nhiên, Casey không phải là người thừa kế của gia tộc Selmore.

"Cô bị người lớn trong nhà giục cưới sao? Ngạc nhiên đấy chứ? Tôi vốn tưởng cô sẽ không quan tâm đến ánh nhìn của người khác mà sống theo cách bản thân muốn."

"Này, đừng có nói linh tinh. Ai bảo là tôi không quan tâm đến gia đình?"

"Vậy chuyện này là sao?"

"Hầu như người lớn tuổi trong nhà không ai cằn nhằn tôi cả, bởi vì tôi giỏi hơn bọn họ. Bọn họ cũng biết không thể ép tôi được."

"Nói chuyện thật tự tin."

"Nhưng điều đó không có nghĩa là họ không cử người giá·m s·át. Ngay cả khi tôi đã chu du khắp thế giới, bên cạnh tôi chắc chắn lúc nào cũng có người quan sát. Chuyện đó thực sự khó chịu."

Giọng nói của Casey Selmore có chút buồn bã.

"Chẳng lẽ là gia chủ của nhà Selmore?"

"Phải. Gia chủ của nhà Selmore hiện tại và cũng là chị gái của tôi."

"?"

Nghe Casey Selmore nói, Rudger chợt nhớ ra cô nàng này có một người chị gái.

"Nếu là chị gái của cô thì người đó hẳn là... ... ."

"Phải, chị ấy rất nổi tiếng, Marias Selmore."

Rudger gật đầu.

Marias Selmore.

Người đứng đầu gia tộc Selmore và là một thiên tài, người sở hữu kỹ năng phép thuật vượt trội dù tuổi còn rất trẻ.

Casey Selmore được coi là thiên tài, nhưng cô ấy là thiên tài ở lĩnh vực suy luận. Tất nhiên, tài năng phép thuật của Casey Selmore cũng vượt trội hơn người bình thường. Đó là lý do cô ấy có thể nhận được danh hiệu cao quý của Tòa Tháp, một Danh Sắc không màu.

Nhưng chị gái của Casey Selmore giỏi hơn cô ấy rất nhiều, ít nhất là về mặt phép thuật. Danh hiệu của Marias Selmore là Danh Sắc màu Lam.

Marias Selmore còn trẻ và là trụ cột của một gia tộc phép thuật. Nhờ có một người chị ưu tú như vậy, Casey Selmore mới có thể sống một cuộc sống tự do làm thám tử mà không bị trói buộc. Ngược lại, điều đó có nghĩa là quyền tự do của Casey Selmore sẽ bị ràng buộc bởi người đứng đầu gia tộc.

"Chị gái đã gửi cho tôi một tin nhắn yêu cầu trở về chuẩn bị cho hôn nhân."

"Một cuộc hôn nhân sắp đặt sao?"

Đây là chuyện thường xảy ra với những phụ nữ xuất thân từ gia đình quý tộc. Một cuộc hôn nhân sắp đặt sẽ củng cố mối quan hệ giữa các gia tộc và địa vị xã hội của họ bằng cách hình thành mối quan hệ huyết thống với các gia tộc khác.

"Có vẻ như cô không có quyền phủ quyết. Không thể tránh được cuộc hôn nhân đó sao?"

"Nếu tôi có thể tránh được thì sao tôi phải đứng đây làm gì? Cũng may là chị gái tôi tuy là chủ gia đình nhưng chị ấy không phải là người cổ hủ, cứng nhắc. Chị ấy đã cho tôi lựa chọn. Nếu tôi gặp được người thực sự yêu thương, mọi người sẽ ủng hộ bất kể gia thế hay địa vị của người tôi chọn."

"Đó không phải là một điều kiện vô cùng hào phóng sao?"

Cho Casey Selmore quyền tự do lựa chọn trong khi có thể sắp đặt sẵn hôn ước là một cách đối xử rất nhân đạo rồi. Nhất là chuyện này còn phát sinh trong một gia tộc nổi tiếng có truyền thống lâu đời về phép thuật.

"Nếu là như vậy, cô có thể mang theo bất cứ ai mà, đâu nhất thiết phải là tôi."

"À, cái đó... ... ."

Casey Selmore dường như cũng nhận thức được chuyện này, cô ấy hơi tránh ánh mắt của Rudger.

Lông mày của Rudger hơi co giật. Có vẻ như Casey Selmore còn điều gì đó chưa nói với hắn.



"Còn gì nữa?"

"Đúng là chị tôi đã đưa ra một lời đề nghị với tôi như vậy. Nhưng vào thời điểm đó, tôi thực sự không hề nghĩ đến chuyện kết hôn."

Rudger nhớ lại lần đầu tiên gặp Casey Selmore. Đúng là cô ấy lúc đó còn quá xa vời với hai chữ 'hôn nhân'.

"Chị gái cho tôi lựa chọn nhưng cũng có đặt ra thời hạn. Nếu quá thời gian cho phép thì chị ấy sẽ chỉ định người kết hôn cùng tôi."

"Kể cả như vậy thì cô mang bừa theo một người cũng có làm sao đâu?"

"Đừng có ngớ ngẩn như thế. Nghĩ mà xem, với trí thông minh của chị tôi, nếu tôi dẫn một người không có gì nổi bật về, chị ấy sẽ biết ngay đó chỉ là đối phó."

"Vì thế... ... ."

Khi Rudger chỉ vào bản thân, Casey Selmore gật đầu, mặc dù biểu cảm trên khuôn mặt cô ấy vẫn có chút không tán thành.

"... ... Ít nhất trong số những người đàn ông tôi biết, không có ai xuất sắc bằng anh."

"Cảm ơn vì lời khen. Không ngờ có một ngày tôi lại nhận được đánh giá cao như vậy từ vị thám tử Casey Selmore đại tài."

"Vậy câu trả lời là gì?"

Rudger cau mày.

"Cô nghĩ rằng tôi sẽ chấp nhận một yêu cầu như vậy?"

"Tại sao không được? Anh có mất gì khi giúp tôi đâu?"

"Cô quên quan hệ giữa chúng ta rồi hả? Sao tôi phải giúp cô chứ?"

Casey Selmore hít một hơi trước lời nói của Rudger, sau đó cụp mắt xuống nói.

".... Anh đã xin lỗi tôi rồi mà, không phải sao?"

"... ... Cái gì?"

"Tôi đang nói đến lần thăm bệnh trước đấy."

Rudger c·hết lặng trước lời nói của đối phương.

Cô ấy nhớ sao?

Kể cả trong trường hợp đó, Rudger không nghĩ quan hệ giữa hai người bọn họ có thể trở lại như ngày xưa. Cùng lắm chỉ có thể nói bọn họ hiện tại không còn mâu thuẫn gay gắt nữa mà thôi.

Đùa gì thế?

Dù sao thì Casey Selmore vẫn là thám tử truy bắt t·ội p·hạm còn hắn vẫn mang trên mình cái mác kẻ phạm tội trong quá khứ.

Suy nghĩ của Rudger bị gạt đi ngay khi hắn nhìn thấy vẻ mặt ngại ngùng của Casey Selmore.

"........."

"... ... Cô nghiêm túc chứ?"

"Phải."

"Mặc dù hiểu lầm giữa chúng ta đã được giải quyết, nhưng vẫn không có lý do gì tôi phải giúp cô."

"Nếu anh có thể giúp tôi, tôi có thể giúp lại anh một lúc nào đó. Coi như tôi nợ anh một lần. Hơn nữa, chị gái tôi là người có địa vị khá cao và có quyền truy cập thông tin của cơ quan an ninh, nếu anh cần, tôi có thể nhờ chị ấy giúp anh."

"Chức vị của chị gái cô hẳn phải rất cao."

Casey Selmore lắc đầu.

"Đó không chỉ là một vị trí cao. Chị tôi chưa bao giờ nói trực tiếp nhưng tôi có thể suy luận đại khái dựa trên những gì tôi biết. Không có hạn chế nào đối với việc chị gái tôi tiếp cận thông tin về phép thuật của Cục Tình báo."

Casey Selmore nói và nhìn thẳng vào Rudger.

"Có thể nói, mọi thông tin về phép thuật đều qua tay chị ấy."

Nghe những lời này, một cảnh tượng Rudger đã nhìn thấy cách đây không lâu đột nhiên hiện lên trong đầu hắn.

Vị trí đặt mảnh Thánh vật cuối cùng.

Có lẽ chị gái của Casey Selmore có thể biết nơi đó là chỗ nào.