Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Giáo Sư Gián Điệp

Chương 477: Tro tàn




Chương 477: Tro tàn

Khi Sedina đưa tay ra, có thứ gì đó bắt đầu bò lên từ dưới mặt đất. Là một chồi cây non. Những cây con nhanh chóng lớn lên, ngọ nguậy như những đứa trẻ đang tìm kiếm sự vuốt ve của người mẹ.

Sedina cuối cùng đưa tay về phía chồi non lúc này đã là một cái cây trưởng thành. Chỉ bằng một cử chỉ vuốt ve nhẹ nhàng, cành cây liền biến thành hình dạng của một cánh tay hoàn chỉnh.

"Gì vậy...?"

Sedina vòng tay qua vai Ambella khi bà ta còn đang bối rối không hiểu chuyện gì xảy ra. Cánh tay gỗ tự nhiên bám vào người Ambella như thể chúng ngay từ đầu đã là một chỉnh thể.

"... ... .!!!"

Không có đau đớn hoặc phản ứng phụ nào. Ambella nhìn xuống cánh tay mới của mình, nhẹ nhàng nắm chặt rồi thả ra. Mọi cử động đều rất tự nhiên không khác gì cánh tay thật ban đầu. Điều đáng ngạc nhiên hơn cả là bàn tay này dù mới được cấy ghép nhưng cảm giác vẫn rất sống động. Nó vượt xa mức độ của một cánh tay giả đơn thuần.

"Làm sao mà... ... ?"

Ambella nhìn Sedina với vẻ hoài nghi. Những người khác cũng ngạc nhiên không kém.

Sedina mỉm cười ngượng ngùng.

Việc cô ấy vừa làm chính là kết nối các tế bào của cành cây gỗ với tế bào thần kinh trên cánh tay đã mất của Ambella. Suy cho cùng, cơ thể của một sinh vật sống đều được tạo thành từ các tế bào nên Sedina có thể tạo ra bất kỳ thứ gì tương tự bằng cách biến đổi một chút sức mạnh bên trong Cây Thế Giới.

Cây Thế Giới là loài thực vật ẩn chứa sức sống vô tận. Ngoài khả năng ban phát sự sống và c·ái c·hết, năng lượng của nó còn có thể thiên biến vạn hóa ra rất nhiều hình thái khác nhau.

"Những người đã ngã xuống tôi không thể làm gì hơn được. Nhưng những người còn sống thì có thể nhanh chóng được chữa trị."

Sedina nhẹ nhàng quay đầu nói với khoảng không như thể đang trò chuyện với ai đó.

"Xin hãy giúp tôi."

Lời này vừa dứt, Cây Thế Giới ngay lập tức có phản ứng. Mặt đất xung quanh chồi lên những mầm cây non nho nhỏ. Chúng sinh trưởng một cách nhanh chóng, ra hoa và kết trái. Những chùm quả đỏ mọng tỏa ra mùi thơm ngào ngạt.

"Đó là quả của Cây Thế Giới."

"Thật sự tồn tại thứ này sao?"

Giáo sư Vierano hỏi lại với vẻ hoài nghi. Alex khi nhìn thấy phản ứng của ông ấy, không kìm được liền lên tiếng hỏi.

"Có gì kỳ lạ sao? Một cái cây thì tất nhiên phải có quả chứ."

"Chà, tất nhiên các người sẽ không cảm thấy có gì bất thường, nhưng với yêu tinh thì khác."



Người lên tiếng giải đáp là Belaruna. Đôi mắt cô nhìn chằm chằm vào những trái cây ngon lành tràn ngập sức sống dưới chân.

"Quả của Cây Thế Giới có thể coi như là thần dược đối với yêu tinh. Nó cực kỳ hiếm có."

"... ...Thật à?"

"Thứ này chỉ tồn tại trong những truyền thuyết xa xưa của chúng tôi. Theo lời những trưởng lão kể lại thì thứ này ngoài việc có thể chữa lành mọi v·ết t·hương, loại bỏ độc tố thì còn có khả năng gia tăng tuổi thọ nữa. Tôi không chắc chuyện đó là thật nhưng có thể đảm bảo thứ này không có độc."

Nhóm người nghe vậy liền yên tâm hái trái cây lên.

"... ... Vị không tệ."

"Năng lượng tiêu hao đã được phục hồi hoàn toàn. Chà, tác dụng còn hơn cả mấy loại thuốc cấp cao nữa."

Tất cả những v·ết t·hương lớn nhỏ trên cơ thể đều lành lại ngay lập tức. Ngay cả những vết sẹo lâu năm cũng mờ dần và biến mất sau khi ăn loại quả thần kỳ này.

Hans trước đó còn thoi thóp dưới đất lúc này đang hưng phấn bay nhảy khắp không trung để tiêu hao bớt năng lượng.

Rudger cũng cảm thấy cơ thể mình đã được khôi phục lại trạng thái đỉnh phong. Ngay cả cơn đau đầu và chứng ù tai cũng đã biến mất. Đúng là khó tin khi một trái cây nho nhỏ như vậy lại có tác dụng ngang ngửa một lọ thuốc hồi phục.

Năng lượng sống mạnh mẽ vẫn đang lưu thông khắp cơ thể. Nó đang dần cải thiện tố chất cơ thể của mỗi người. Rudger có thể tinh tế nhận ra lượng ma lực của mình đã tăng thêm một khoảng kha khá. Đây đúng là một tin đáng mừng.

So với trạng thái cách đây một năm, hắn có tự tin rằng sức mạnh của mình đã tăng lên ít nhất gấp ba, thậm chí là bốn lần. Ngay cả đường dẫn ma pháp ban đầu giờ đây cũng trở nên rộng hơn trước. Rudger có cảm giác điều động ma lực bên trong cơ thể dễ dàng hơn rất nhiều.

Đây đúng là một thứ thần kỳ. Công hiệu của nó nếu truyền ra bên ngoài chắc chắn sẽ gây nên một trận sóng to gió lớn.

Ba người Alex, Hans và Belaruna cũng nhận thức được mức độ nghiêm trọng. Họ đánh mắt với nhau và cùng gật đầu hiểu ý.

Rudger liếc nhìn về phía Luthus Wardot.

Vị kiếm sĩ già sau khi cắn một miếng trái cây cũng quan sát thứ trong tay với ánh mắt ngạc nhiên. Nhưng sau đó, ông ấy chỉ yên lặng ăn hết quả trong tay, vẫy tay với Rudger tỏ vẻ không cần lo lắng. Luthus Wardot cũng thừa hiểu được nguy hiểm khi tin tức này bị lọt ra, ông ta vẫn phân biệt được nặng nhẹ.

Mọi hành động của Sedina rất từ tốn, nhẹ nhàng như thể đang trò chuyện với một người bạn. Thái độ đó hoàn toàn khác xa so với lúc Bentmin điều động năng lượng của Cây Thế Giới. Cây Thế Giới trước mặt đứa trẻ nhỏ bé này lại vô cùng ngoan ngoãn, đáp lại mọi yêu cầu của cô bé.

Khung cảnh xung quanh lúc này thật yên bình như thể đây mới thực sự là trạng thái ban đầu của nó, vốn dĩ chưa từng phát sinh trận chiến nào.

Một cơn gió mát thổi qua, các tinh linh xuất hiện khắp nơi, ánh sáng lấp lánh chiếu rọi cả khu rừng. Những tinh linh bay xung quanh Cây Thế Giới nhanh chóng sửa sang lại đ·ống đ·ổ n·át của tòa lâu đài. Chẳng mấy chốc, cây cối bắt đầu mọc lên tạo thành một khu rừng nhỏ.

Rudger nhìn thấy cảnh tượng phía xa, hắn khẽ gọi.



"Sedina."

"Giáo sư?"

"Đây là năng lực mới thức tỉnh của cô sao?"

"Vâng."

Rudger nhìn về phía Ambella Berk với ánh mắt dò hỏi hậu duệ của nhà Plante đều như vậy sao. Gia chủ của nhà Berk chỉ khẽ lắc đầu.

Có vẻ như Sedina là một trường hợp đặc biệt. Dù lý do là gì thì chuyện đó cũng không quan trọng.

Rudger mơ hồ có cảm giác trạng thái của Sedina hiện tại rất có thể đã đạt đến trình độ của một Danh Sắc màu Lục. Tất nhiên mọi thứ chỉ như vậy bên trong phạm vi của Cây Thế Giới.

Một pháp sư có thể kết nối với Cây Thế Giới. Chỉ khi chiến đấu trực diện với Cây Thế Giới, Rudger mới có thể hiểu rõ sức mạnh thức tỉnh của Sedina lớn đến mức nào. Hắn có phần lo lắng. Việc đột nhiên sở hữu một sức mạnh quá lớn như vậy có thể khiến cho Sedina gặp nguy hiểm.

Biểu cảm của Rudger ánh lên tia lo lắng. Sedina quan sát được hết thảy nhưng chỉ mỉm cười lắc đầu. Cô bé hiểu được suy nghĩ của người đối diện.

"Hôm nay đã xảy ra quá nhiều chuyện rồi. Mọi người có lẽ cần nghỉ ngơi."

"......."

"... ... Được rồi."

Cuộc chiến vừa rồi đã tàn phá khu vực xung quanh nghiêm trọng. Những yêu tinh đã được s·ơ t·án trước đó sẽ sớm trở lại. Cho đến lúc đó, nơi này cần được dọn dẹp.

"Nếu ngươi vẫn còn đang quan sát, tại sao ngươi không giúp chúng ta một tay?"

Rudger bất thình lình nhìn xuống mặt đất. Những lời này của hắn đơn thuần chỉ là một lời phàn nàn. Dù sao thì đứng trước một tồn tại vĩ đại như Tinh Linh Vương, Rudger nghĩ mình sẽ chẳng có chút uy h·iếp nào với đối phương.

———

Tuy nhiên, như thể đáp lại lời nói của hắn, một cơn chấn động nhỏ ầm ầm rung chuyển mặt đất. Cùng lúc, vùng đất bị sập dần dần tự nén lại và trở về trạng thái ban đầu. Mặt đất nứt nẻ được khâu lại với nhau, các tầng địa chất bị biến dạng trở về vị trí cũ. Những nhánh rễ trồi lên mặt đất rải rác khắp nơi như thể bị một hố đen hút thẳng xuống mặt đất.

Công việc khôi phục đáng lẽ sẽ phải mất ít nhất vài năm trời lại được hoàn thành trong nháy mắt.

* * *

Nhóm người sống sót sau đó đã quay trở lại lãnh thổ của gia tộc Dentis. Những yêu tinh đều hân hoan mở tiệc ăn mừng.



"Dù có nhìn bao nhiêu lần đi chăng nữa thì tôi vẫn cảm thấy nơi này trông giống như một bông cải xanh khổng lồ."

Rudger im lặng vỗ vai Hans, ra hiệu cậu ta nên im miệng. Hans nhún vai tỏ vẻ đã hiểu.

"Ồ! Ra đây là nơi ở của các yêu tinh. Trông có vẻ không giống ảnh chụp cho lắm."

Trong số những người quay trở lại còn có Robert và đội phó của ông ta. Nhờ có Pascha xuất hiện đúng lúc nên chiếc phi thuyền bị hỏng động cơ mới có thể an toàn tìm nơi hạ cánh.

Pascha.

Rudger nghĩ đến viên đá linh hồn đã trở lại hình dạng ban đầu. Dường như nó đã bị kiệt sức sau khi chiến đấu một trận với Bentmin nên hiện tại lâm vào trạng thái ngủ say. Tuy nhiên, Rudger có thể cảm nhận được mình vẫn có thể triệu hồi được con quái vật kia.

Thành thật mà nói thì chuyến đi lần này thu hoạch khá lớn. Năng lực của Rudger đã được đề thăng một khoảng lớn. Hắn còn thiết lập được quan hệ tốt đẹp với tộc yêu tinh, thu hoạch được một tinh linh mới thức tỉnh Pascha.

Đúng là nguy hiểm cao thì hồi báo lớn.

"Anh trai, vị kiếm sĩ kia rời đi rồi sao?"

Hans lặng lẽ hỏi Rudger. Người cậu ta đang nhắc đến chính là Luthus Wardot.

Luthus Wardot sau khi xác nhận rằng cuộc n·ội c·hiến này đã hoàn toàn kết thúc liền quay trở lại Đế quốc. Tốc độ lúc đến và khi rời đi của ông ta vẫn quỷ dị khó lường như ngày nào. Ngay cả Rudger cũng không theo kịp chuyển động của vị kiếm sĩ già đó.

"Tôi đoán vậy. Dù sao thì ngay từ đầu ông ấy cũng là một vị khách không mời mà đến."

"Thật ra chúng ta cũng chẳng khác gì cả."

"Bây giờ thì khác rồi, không phải sao?"

Hans bật cười trước lời nói đùa của Rudger.

Đoàn người được chào đón nồng nhiệt. Ba người Hans, Alex và Belaruna vô cùng mệt mỏi liền sớm trở về phòng đánh một giấc.

Rudger cũng được sắp xếp nghỉ ngơi trong một phòng riêng. Hắn có chút mất ngủ nên ra bên ngoài lan can hóng gió.

Màn đêm phủ xuống khu rừng yêu tinh ánh sáng dịu nhẹ của các vì sao và đom đóm. Hầu hết mọi người đều đã ngủ nhưng khu rừng vẫn tiếp tục hoạt động của nó ngay cả trong bóng tối.

Đây là một khoảnh khắc bình yên hiếm có đối với Rudger. Hắn không buồn đẩy đi những cảm xúc đột nhiên ập đến với mình. Ít nhất hiện tại hắn muốn tận hưởng những giây phút bình lặng này.

Cốc cốc.

Đột nhiên có tiếng gõ cửa vang lên.

Rudger mở miệng như thể cũng đang chờ đợi vị khách bên ngoài.

"Vào đi."