Chương 475: Ella Plante (1)
Những gì Bentmin cảm thấy khi còn nhỏ cho đến bây giờ mơ hồ đến mức cô ta đã không thể nhớ rõ được. Ký ức duy nhất của Bentmin về thời thơ ấu chính là những tán cây cao vun v·út chọc thủng bầu trời. Cũng giống như đồng tộc, Bentmin luôn tôn thờ Cây Thần của tộc yêu tinh, loài thực vật thiêng liêng luôn ban phước lành cho mọi người.
Bentmin sinh ra trong một gia tộc tương đối nổi tiếng. Tuy không phải là một trong bảy đại gia tộc lớn có quyền quản lý Cây Thế Giới nhưng địa vị của gia tộc Leafre cũng không thua kém quá nhiều.
Dù vậy, ngay cả trong một gia tộc như vậy, Bentmin vẫn là người sở hữu tài năng vượt trội hiếm có. Nhờ vậy, cô ta có thể dễ dàng gia nhập xã hội thượng lưu của yêu tinh.
Bentmin không gặp nhiều khó khăn trong việc lấy được tư cách vào bên trong Lâu đài Hoàng gia Serendel. Ngay cả hình ảnh Cây Thế Giới xa xôi lúc này cũng đã trở nên gần hơn.
Bentmin nghĩ rằng bản thân là yêu tinh được chọn. Cô ta là Tư tế mạnh nhất của gia tộc Leafre. Bentmin tự tin rằng mình có thể đưa gia tộc Leafre lên một địa vị cao hơn trong tương lai.
Nhưng sự tự tin đó đã sụp đổ ngay khi Bentmin nhìn thấy một yêu tinh khác.
Đó là gia chủ trẻ tuổi nhất của nhà Plante, gia tộc đứng đầu bảy đại gia tộc lớn trực tiếp quản lý Cây Thế Giới. Bọn họ là người có thể kết nối với Cây Thế Giới mạnh mẽ hơn bất kỳ gia tộc nào khác.
Ella Plante.
Vị gia chủ trẻ tuổi này tuy tuổi bằng với Bentmin nhưng người này lại là một yêu tinh có thiên phú cực kỳ ưu dị. Ella Plante có thể tiếp xúc và lắng nghe ý chí của Cây Thế Giới cực kỳ rõ ràng. Đó là khả năng mà ngay cả người trong gia tộc Plante cũng phải công nhận là khác biệt.
Đối với những yêu tinh coi Cây Thế Giới như một vị thần, Ella Plante giống như một tông đồ truyền đạt ý muốn của Chúa và là đối tượng được tôn thờ.
Bentmin cảm thấy kính sợ và ngưỡng mộ Ella Plante. Tuy nhiên, cô ta không tỏ ra ghen tị bởi vì Bentmin tin rằng bản thân thua kém đối phương là do cô ta chưa đủ cố gắng.
Vì vậy, Bentmin đã không ngừng nỗ lực phát triển sức mạnh của bản thân. Theo thời gian, cô ta từng bước vươn lên, cuối cùng trở thành một Tư tế được các trưởng lão trong gia tộc công nhận.
Tên tuổi của Bentmin dần trở nên nổi danh trong vương quốc yêu tinh. Nhưng bản thân Bentmin vẫn chưa hài lòng. Cô ta vẫn không ngừng nỗ lực, từng ngày từng ngày cần mẫn nâng cao sức mạnh của bản thân. Ngay cả khi đã ngồi lên cái ghế gia chủ của gia tộc Leafre, Bentmin vẫn không dừng lại.
Đối với giống loài yêu tinh có tuổi thọ cực kỳ dài lâu, họ thường hay sống chậm rãi, tận hưởng lạc thú của cuộc sống. Biểu hiện của Bentmin có phần khác biệt, thậm chí là lạc loài. Trong một thế giới mà ai ai đều bước đi một cách nhàn nhã, hành động chạy không ngừng nghỉ bất chấp mồ hôi, máu và nước mắt là một hành vi thực sự khó hiểu và lập dị.
Bentmin không quan tâm đến ánh nhìn của những kẻ xung quanh. Thứ duy nhất cô ta để ý chính là việc bản thân trở nên ngày càng mạnh mẽ, rồi sẽ có ngày cô ta có thể vượt qua được bức tường kia.
Nhưng hiện thực lại vô cùng tàn nhẫn. Cho dù Bentmin có cố gắng nỗ lực đến đâu thì bóng lưng kia vẫn luôn ở trên cao vượt qua tầm với của cô ta.
Ella Plante.
Bentmin không hiểu.
Tại sao bản thân vẫn không thể bắt kịp yêu tinh đó?
Cô ta chắc chắn đã không lãng phí bất kỳ một giây phút nào trong hàng trăm năm dài đằng đẵng. Dù vậy, khoảng cách chênh lệch giữa hai người vẫn không hề thu hẹp.
Bentmin đã từng bí mật quan sát cuộc sống của Ella Plante. Tất cả những gì yêu tinh kia làm đều rất đơn giản. Nếu không phải ngủ trưa một cách nhàn nhã thì cũng là lang thang bên trong khu rừng hoặc chạy trốn khỏi tầm mắt của người nhà Plante vì những nghi lễ phiền phức. Chỉ một yêu tinh được mọi người tôn kính mới có thể có thái độ thoải mái như vậy.
Bentmin rất ngạc nhiên khi chứng kiến tất cả mọi chuyện.
Tại sao một người lười biếng, chỉ biết trốn chạy khỏi phiền phức như vậy lại có thể đảm nhiệm được trọng trách quản lý Cây Thế Giới? Chẳng lẽ cô ta bỏ sót gì đó, có lẽ đối phương đã bí mật luyện tập thì sao?
Thế là khoảng thời gian sau đó, Bentmin kiên trì đi theo Ella Plante để tìm hiểu nguyên nhân.
Cho đến một ngày.
"Xin chào. Cô có phải là Bentmin Lipre không? Tôi rất vui khi cuối cùng cũng được gặp mặt vị Tư tế nổi tiếng gần đây trong khu rừng của chúng ta."
Bentmin chỉ gật đầu chào lại một cách lịch sự.
"Rất hân hạnh được diện kiến Đại Tư tế."
"Ôi! Không cần khách sáo vậy đâu. Dù sao thì hiện tại tôi cũng đang tránh mặt người nhà, cô cứ coi tôi như là yêu tinh bình thường là được."
Ella Plante xua tay cười nói.
Sau đó, Ella Plante rất tự nhiên kéo Bentmin đi cùng mình, miệng không ngừng giải thích lý do tại sao bản thân lại xuất hiện ở đây.
Lý do thực sự không có gì đặc biệt. Gia tộc Plante thường định kỳ thực hiện các nghi lễ cúng tế Cây Thế Giới. Bản thân Ella Plante cảm thấy những thủ tục đó đã quá lỗi thời. Vì vậy, cô ấy thường xuyên kiếm cớ vắng mặt.
Bentmin không thể không thừa nhận Ella Plante là một Tư tế tài giỏi. Tuy nhiên, yêu tinh này lại có tính cách khá tùy tiện và lập dị. Từ phong cách nói chuyện tùy ý, khi thì nói nhảm quá nhiều, khi thì lại tự dưng cười không ngừng nghỉ, lúc ăn thì nhiều khi lại trực tiếp dùng tay bốc thức ăn không chút kiềm chế.
Đây là loại hành vi dã man gì vậy?
Bentmin đã quen sống trong lễ nghi và kỷ luật chặt chẽ nhất thời khó có thể tiếp thu được hình ảnh một Đại Tư tế đáng lẽ phải trang nghiêm và cao quý lại hành xử như một kẻ đầu đường xó chợ như vậy.
Thế là Bentmin bắt đầu kiếp sống của một bà quản gia khó tính. Cô ta không thể nào để yêu tinh trước mặt này làm hủy hoại hình tượng Tư tế của bộ tộc được.
"Ella, đi đứng cho cẩn thận!"
"Này, cô đang làm cái gì thế hả?"
"Làm ơn hãy cư xử cho ra dáng một gia chủ đi."
Những lúc như vậy, Ella Plante chỉ cười giảng hòa.
"Thôi mà Bentmin, đừng khó tính như vậy."
"Tôi biết rồi, nhưng mà để lát nữa nhé."
Ngay cả Bentmin cũng bắt đầu cảm thấy hoài nghi.
Rốt cuộc cô ta đang làm cái quái gì vậy?
Cô ta sao có thể giúp đỡ đối thủ cạnh tranh của mình được?
Nhưng cứ mỗi khi nhìn thấy những hành vi không chuẩn mực của yêu tinh trước mặt, bản năng của Bentmin lại không kìm được bắt đầu cằn nhằn, đến nỗi Ella Plante dù đã có rất nhiều kinh nghiệm trong việc lảng tránh nhiều lúc cũng phải giơ tay đầu hàng.
Thế là Ella Plante vui vẻ kéo Bentmin vào trung tâm của Cây Thế Giới, nơi đặt hồ nước chứa nhựa cây, nói rằng muốn cho cô ta xem một thứ thú vị.
Hành động này rõ ràng được thực hiện vì thiện chí bởi Ella Plante coi Bentmin như một người bạn. Ngay cả khi Ambella Berk, người bảo vệ Ella Plante có địch ý với Bentmin, Ella Plante cũng đứng ra hòa giải mâu thuẫn giữa hai bên.
Bentmin c·hết lặng.
Yêu tinh này sao có thể đơn thuần như thế? Cô ta chẳng có chút phòng bị nào với đối thủ của bản thân à? Ngay cả khi không phải là cô ta thì đối phương cũng phải có thái độ cẩn thận với những kẻ cạnh tranh khác chứ?
Với cái cá tính này, không sớm thì muộn cô ta sẽ tự chuốc lấy tai họa vào người. Thế là Bentmin lại không kìm được mắng cho Ella Plante một trận.
Bentmin không thừa nhận bản thân mình làm như vậy là có lòng tốt. Cô ta chỉ đơn thuần không muốn đối thủ của mình chỉ vì bất cẩn mà bị một kẻ ất ơ nào đó thừa cơ hãm hại. Như thế cô ta sẽ rất khó chịu.
Phản ứng của Ella Plante lúc đó thế nào?
Cô nàng yêu tinh đó chỉ trợn mắt kinh ngạc rồi phá lên cười.
"Haha. Được rồi. Bentmin này, có khi cô lại thích hợp làm công việc khó chịu đó hơn tôi đấy."
Nhìn thấy Ella Plante nói một cách chân thành như vậy khiến Bentmin càng cảm thấy tuyệt vọng và ghen tị hơn. Bởi vì càng nỗ lực nhiều, Bentmin càng cảm nhận sâu sắc được sự chênh lệch tuyệt vọng giữa hai bên. Cuộc đời của cô ta đã định sẵn thua đối phương bởi vì hai chữ 'thiên phú'.
***
Tâm trí Bentmin chợt bừng tỉnh. Khi mở mắt, cô ta nhận ra bản thân đang ở trung tâm của Cây Thế Giới. Hướng mắt về trung tâm của chiếc hồ chứa đầy nhựa cây, nơi đó có một bóng người đang yên lặng đứng.
Là Ella Plante.
Bentmin cắn môi.
"Ánh mắt đó là có ý gì? Đừng quên, tôi chính là người đã tiêu diệt gia tộc Plante. Ngay cả con gái của cô, tôi cũng sẽ không bỏ qua."
"Bentmin......."
"Đừng có bày ra cái bộ dạng thương xót đấy. Cô vĩnh viễn không có tư cách."
Ella Plante trầm mặc một lúc lâu, sau đó mới khẽ thở dài.
"Sự thống trị chỉ dựa trên máu và b·ạo l·ực sẽ không thể bền vững. Chúng ta chẳng phải đã nói với nhau về chuyện đó rồi hay sao? Chỉ có cùng nhau học hỏi, mọi chủng tộc sống hòa bình mới là con đường phát triển chân chính."
"Cô vẫn còn khăng khăng với cái lý tưởng trẻ con đó sao, Ella? Tất cả những gì tôi đang làm chính là vì chủng tộc của chúng ta. Bước ra ngoài và xem đi, con người đã tiến xa đến mức nào so với trăm năm trước rồi?"
Đây không phải lần đầu Bentmin Lipre và Ella Plante tranh luận về vấn đề này. Thực chất bọn họ đã từng nảy sinh rất nhiều mâu thuẫn trong quá khứ.
Yêu tinh nên làm gì trong một thế giới đang thay đổi?
Quan điểm của Ella Plante khi nghĩ về tương lai của tộc nhân mình chính là một cuộc sống hòa hợp với những chủng tộc khác. Bọn họ có thể cùng sẻ chia tài nguyên và tri thức để cùng nhau phát triển.
Nhưng Bentmin thì ngược lại. Quan điểm của cô ta cho rằng hòa bình kiểu như vậy rốt cuộc cũng chỉ là những hy vọng và lý tưởng viển vông. Trong dòng thời gian dài đằng đẵng của lịch sử đại lục, không thể có một nền hòa bình đúng nghĩa nếu không được xây dựng trên nền móng của b·ạo l·ực hay c·hiến t·ranh thống nhất các vùng đất. Những thủ đoạn hòa giải chung quy cũng chỉ có thể kéo dài một khoảng thời gian nhất định, đến một lúc nào đó, khi mâu thuẫn lên đến đỉnh điểm, sự chia cắt chắc chắn sẽ nổ ra.
Lập trường khác biệt của hai người cho đến tận năm trăm năm sau vẫn không hề thay đổi.
"Ella, rốt cuộc cô muốn như thế nào? Cả cô và đứa con gái của mình tại sao đều đứng về phía con người? Tôi làm mọi thứ để bảo vệ sự an toàn cho tộc nhân của chúng ta là sai sao?"
"Kể cả việc bất chấp hy sinh nhiều người như vậy ư?"
"Không có chiến thắng nào mà không có hy sinh hay mất mát. Cô thực sự nghĩ rằng con người sẽ chịu chung sống hòa bình với chúng ta ư? Nực cười! Nhìn tộc thú nhân xem. Chẳng phải bọn chúng chính là tấm gương rõ ràng nhất hay sao?"
"........"
"Con người sẽ không bao giờ chấp nhận chung sống hòa bình với giống loài khác. Nếu có thì đó cũng chỉ là lòng bố thí thương hại với một chủng tộc yếu đuối không còn sức phản kháng lại mà thôi. Nhìn cuộc chiến trăm năm trước mà xem, chúng ta đã làm gì bọn chúng? Vậy mà quê hương của chúng ta vẫn bị bom đạn của con người t·ấn c·ông đó thôi."
"........"
"Hiện tại thì thế nào? Lũ nhân loại kia đã phát triển đến một trình độ bỏ xa tộc yêu tinh chúng ta rồi. Ngay cả khi tộc yêu tinh đã hoàn toàn ở ẩn tại vùng đất nhỏ bé này, cô thực sự nghĩ rằng bọn chúng sẽ để yên cho chúng ta mãi sao? Vậy mà cô còn muốn nhân giống Cây Thế Giới của chúng ta ở lãnh thổ của con người nữa. Cô có biết, nếu để đám nhân loại kia khai thác được sức mạnh của Cây Thế Giới, kết cục của tộc yêu tinh chúng ta sẽ như thế nào không?"
Bentmin lúc này đã trút bỏ toàn bộ suy nghĩ bấy lâu nay của mình. Cảm giác ghen tỵ với Ella Plante, mong muốn và trách nhiệm với tộc nhân trên cương vị người lãnh đạo. Tất cả những điều đó trở nên phức tạp và rối rắm, cuối cùng đẩy Bentmin vào tình trạng tuyệt vọng.
"... ... Bỏ đi. Một kẻ bại tướng như tôi thì nói những thứ này có tác dụng gì cơ chứ? Dù sao thì đứa trẻ kia cũng đã kế thừa được thiên phú của cô rồi. Nó chắc chắn sẽ là người kế vị tiếp theo."
Bentmin cười tự giễu. Cô ta thậm chí không còn sức để tức giận nữa. Chẳng ai sẽ để tâm đến lời nói của một kẻ thua cuộc.
"Xin chúc mừng, Ella Plante. Cuối cùng, người chiến thắng vẫn là cô."
Bentmin nhìn xuống cơ thể mình. Thân cây phủ đầy cánh hoa đang dần hóa thành bụi phấn. Trong một khoảnh khắc, Bentmin tự hỏi liệu bản thân có bị nuốt chửng bởi dữ liệu bên trong Cây Thế Giới hay không. Liệu Cây Thế Giới sẽ lưu giữ lại gen của cô ta chứ, hay nó thậm chí căm ghét cô ta đến mức sẽ loại bỏ toàn bộ dấu vết của cô ta khỏi thế giới này?
Ella Plante vẫn chỉ nhìn Bentmin bằng ánh mắt thương cảm.
"Ngay từ đầu tôi đã không hề muốn đối đầu với cô. Đứa trẻ kia, nó càng muốn sống một cuộc sống bình yên, không hề dính dáng gì đến tộc yêu tinh."
"Đúng là một câu chuyện vớ vẩn. Một khi trong người nó còn chảy huyết mạch của gia tộc Plante, khi đó, vận mệnh của nó chắc chắn không thể thoát khỏi liên quan đến Cây Thế Giới."
"Bentmin, thực ra việc nhân giống Cây Thế Giới năm đó là ý muốn của chính nó. Tôi chỉ làm theo mong muốn của nó mà thôi."
Cái gì?
Bentmin lúc này chỉ còn lại phần thân trên, biểu cảm có phần kinh ngạc khi nghe được những lời của đối phương. Khoảnh khắc cô ta nhận ra Ella không nói dối, Bentmin bật cười.
"ha ha ha. Ahahaha!"
Bentmin không nhịn được cười, thân thể dần dần suy sụp.
"Bentmin, rốt cuộc chuyện năm đó là như thế nào?"
Ella Plante cuối cùng cũng không nhịn được nói lên thắc mắc bấy lâu nay của mình. Cuộc đảo chính năm đó có quá nhiều uẩn khúc. Có lẽ chỉ có mình Bentmin mới biết toàn bộ sự việc.
Bentmin nhìn sâu vào mắt đối phương. Trong giây phút cuối cùng, cô ta chỉ lạnh lùng quay mặt đi.
"Ella Plante, tôi thực sự ghét cô."
Bentmin sẽ không nói cho Ella Plante biết lý do thực sự của cuộc đảo chính cũng như tại sao Ella Plante lại có thể bình yên sinh sống ở gia tộc Rosen bao nhiêu năm mà không bị gia tộc Shadewaren phát giác. Những bí mật này, cô ta sẽ mãi mãi mang chúng đi.
Những lời này cuối cùng vừa dứt, bóng hình Bentmin hoàn toàn biến mất. Cái c·hết của gia chủ nhà Leafre, người cai trị vương quốc yêu tinh trong suốt năm trăm năm cứ như vậy mà kết thúc trong lặng lẽ.