Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Giáo Sư Gián Điệp

Chương 474: Sinh mệnh của lửa




Chương 474: Sinh mệnh của lửa

Ta-ta-ta-ta-ta!

Đầu súng phun lửa và những đợt pháo kích trút thẳng xuống. Rudger chỉ chờ đợi khoảnh khắc này, hắn nhanh chóng kích hoạt ma pháp sóng âm. Sóng xung kích âm thanh dữ dội v·a c·hạm với loạt bom của máy bay đang rơi xuống gây ra hàng loạt v·ụ n·ổ trên không.

Cơn mưa lửa trút xuống đầu Rudger. Thế lửa đỏ rực trộn lẫn với thuốc súng khiến cái nóng càng được gia tăng gấp bội. Rudger ngước lên. Thứ hắn cần chính là thứ này.

Gần như cùng lúc, Rudger lấy ra viên ngọc đỏ từ trong túi. Viên ngọc đỏ phát sáng ngay lập tức hút sạch cơn mưa lửa rơi xuống như một xoáy nước.

Tất cả mọi người có mặt xung quanh đều kinh ngạc khi chứng kiến cảnh tượng kia. Không ai nghĩ rằng một thứ nhỏ bé như vậy lại có thể hấp thụ toàn bộ hỏa lực từ cơn mưa bom đạn trên không.

———!

Bàn tay giữ viên ngọc của Rudger như thể bị b·ốc c·háy. Sức nóng dữ dội khiến da thịt của hắn bị bỏng rát nhưng Rudger vẫn kiên trì giữ lấy viên đá trong tay, không hạ nó xuống.

"Ngươi còn định trốn tránh như một kẻ hèn nhát đến bao giờ?"

!!!

Viên ngọc hấp thụ tất cả ngọn lửa đang tuôn trào chợt rung chuyển nhẹ trước những lời này. Rudger không chần chừ ném viên ngọc về phía Bentmin.

Viên ngọc vỡ tan trong không khí. Toàn bộ sức mạnh được kiềm nén lập tức được giải phóng ta bên ngoài.

Hơi thở của ma long.

Cái nóng của mặt trời chiếu xuống cũng không thể so sánh với sức nóng của v·ụ n·ổ đang thiêu đốt khu rừng.

Không bao lâu sau, giữa ánh lửa bập bùng chói mắt, một bóng dáng khổng lồ trỗi dậy.

***

Viên đá linh hồn còn sót lại sau khi Quasimodo c·hết đã được Rudger cất giữ rất lâu. Thứ này có thể hấp thụ tất cả ngọn lửa ngoại trừ những ngọn lửa được tạo ra bởi ma thuật.

Vì lẽ đó, Rudger suy đoán viên ngọc này có thể khiến Quasimodo phục sinh, chỉ là không rõ nó cần hấp thụ bao nhiêu lửa để tái thức tỉnh. Nhưng khoảnh khắc viên ngọc hấp thụ toàn bộ ngọn lửa từ đầu rồng của Helia, Rudger đã có linh cảm rằng Hỏa tinh linh sắp tái sinh. Thứ nó cần là một cú hích. Và cú hích đó chính là hỏa lực từ bom đạn của phi thuyền.

Cuối cùng, khi mọi điều kiện được đáp ứng, một tinh linh mới đã ra đời.

Grrr!!!

Trong quá khứ, Quasimodo là một con quái vật khổng lồ xấu xí mang hình hài nhân loại. Nhưng Quasimodo của hiện tại rất khác biệt.

Mặc dù hình dáng tổng thể bên ngoài vẫn có phần giống con người, nhưng vóc dáng của nó lại rất cứng cáp. Đặc biệt là phần đầu mang hình dạng của loài rồng.

Rudger hét lên với Quasimodo, không, hiện tại nó đã là một tinh linh hoàn toàn mới. Tên của nó là Pascha, tên của một con rồng lửa vĩ đại trong truyền thuyết.

"Hạ gục đối phương đi, Pascha!"

Hỏa tinh linh phát ra từng tiếng rồng ngâm chói tai và nhìn chằm chằm vào Bentmin. Từng ngọn lửa trắng tinh khiết chảy ra từ mắt con quái vật. Khi khoang miệng của hỏa tinh linh mở rộng, một hơi thở khủng kh·iếp phun ra nhấn chìm Bentmin.

"Chậc!"



Bentmin sắc mặt khó coi, giơ tay chặn lại thế lửa đang đổ xuống người mình. Những tấm khiên hình cánh hoa vốn dĩ không hề bị b·ốc c·háy khi v·a c·hạm với hỏa lực từ đạn pháo hay ma pháp hệ hỏa lúc này lại hóa thành tro tàn khi vừa tiếp xúc với ngọn lửa của Hỏa tinh linh.

Ngọn lửa của rồng.

Bentmin nghiến răng cắm rễ cây xuống lòng đất. Đám rễ lan tràn khiến mặt đất bên dưới rung chuyển như thể có đ·ộng đ·ất. Sự cân bằng của Pascha bị bóp méo trong giây lát, hơi thở của nó đột ngột dừng lại.

Bentmin trừng mắt nhìn Pascha với ánh mắt cảnh giác. Trước là ma pháp bản nguyên của Lesley và giờ thì là Hỏa tinh linh của Esmeralda. Hóa ra hai kẻ kia đều đ·ã c·hết dưới tay John Doe.

John Doe mà cô ta biết không thể nào mạnh đến trình độ đó.

Chẳng lẽ ngay từ đầu tên này đã là kẻ g·iả m·ạo?

Nhưng nếu thật sự là như vậy thì tại sao Linh Cấp vẫn để yên chuyện này?

Mặc dù có đủ loại câu hỏi nảy sinh nhưng Bentmin vẫn quyết định tập trung vào trận chiến trước mắt. Tinh linh trước mặt cô ta rất mạnh, Bentmin có cảm giác sức mạnh của nó đã tiệm cận rất gần với Tinh Linh Vương hệ Hỏa rồi. Có lẽ thứ này có thể thách thức vị trí Hỏa vương nguyên tố mới cũng không biết chừng.

"Esmeralda trông có vẻ vô dụng nhưng thứ để lại của cô ta cũng phải phế vật."

Bentmin nhếch miệng trào phúng.

Pascha không trả lời. Rudger không chắc lắm về chuyện thứ này có thể nói hay không hay chỉ đơn thuần là nó không muốn nói chuyện với kẻ thù của mình. Nhưng hắn có thể chắc chắn, sát ý của Pascha dành cho Bentmin là thật.

Bentmin dường như cũng nhìn thấu được suy nghĩ đó, cô ta đưa tay ra.

———

Những sợi dây leo phóng lên từ mặt đất cuộn xoắn lại và hóa thành một ngọn giáo trong tay cô ta. Bentmin chộp lấy ngọn giáo và nhắm vào Pascha.

"Lửa suy cho cùng vẫn là một phần của Mẹ Thiên Nhiên. Ta sẽ cho ngươi thấy rằng ngươi mãi mãi không thể chống lại Mẹ Thiên Nhiên."

Grrr!!

Pascha lao về phía Bentmin. Cả hai xung đột với nhau. Pascha vung nắm đấm bằng lửa lên, Bentmin chặn đòn t·ấn c·ông b·ằng khiên của mình và liên tục đâm đối phương bằng ngọn giáo trên tay. Khu vực chiến đấu xung quanh chấn động dữ dội. Phấn hoa trong không khí b·ốc c·háy ngùn ngụt, than hồng rải rác khắp nơi.

"Sedina, là hiện tại."

Khoảng trống đã được mở ra, Rudger ngay lập tức lên tiếng thúc giục Sedina. Bentmin hiện đang bị phân tâm khi chiến đấu với Pascha. Bọn họ phải tận dụng cơ hội này.

Mục tiêu của đám người là hồ nước bên trong Cây Thế Giới.

Nhưng để có thể tới được chỗ đó không đơn giản. Phấn hoa vàng và ngọn lửa đỏ thắm đan xen nhau dọc theo con đường dẫn đến hồ nước. Hai kẻ kia vẫn đang tiếp tục cuộc chiến bất phân thắng bại trên không. Đó thực sự là một khung cảnh kỳ vĩ.

Dù khoảng cách đang ở rất xa nhưng sức nóng từ trận chiến vẫn lan truyền đến tận nơi này. Cái nóng hừng hực đủ làm cháy da thịt.

Sedina run rẩy nhìn con đường trước mặt. Dù có can đảm đến đâu thì bản chất cô bé vẫn chỉ là một đứa trẻ chưa trải qua nhiều sóng gió. Bản năng sợ hãi vẫn mạnh mẽ hơn lý trí của Sedina.

Đúng lúc này, bóng lưng của Rudger đã đứng chắn trước mặt Sedina.



"Ta sẽ mở đường."

Không biết là cố ý hay vô tình nhưng nhờ có Rudger đứng chắn nên khung cảnh phía trước bị che khuất khỏi tầm nhìn. Nhờ vậy mà Sedina cảm thấy trái tim lo lắng của mình nhẹ nhõm hơn phần nào.

"Có thể chứ, Sedina?"

"......T-tôi sẽ cố."

Rudger hơi quay đầu về phía Sedina mỉm cười.

"Được rồi. Vậy thì đi thôi."

Rudger bắt đầu chạy. Sedina theo sát phía sau. Bóng dáng hai người băng băng vượt qua tro tàn khói lửa tạo nên một cảnh tượng thật khó diễn tả bằng lời.

"John Doe!!!"

Bentmin đã nhìn thấu mục đích thực sự của Rudger, cô ta nổi giận giơ ngọn giáo lên. Nhưng cô ta chưa kịp ra chiêu thì Pascha đã lao tới và cắn vào vai Bentmin.

Kwasik!

Chỗ bị cắn nát vụn và nóng rát nhưng Bentmin vẫn không dừng lại động tác trong tay. Cô ta dùng hết sức lực còn lại ném ngọn giáo khổng lồ về phía dưới.

Rudger thấy vậy, không nghĩ ngợi nhiều mà sử dụng hết tất cả số tạo tác còn lại trên người. Một công thức ma thuật phức tạp nhanh chóng hoàn thiện.

Ma pháp hệ Mộc cấp sáu.

[Đại Lâm]

Một cái cây khổng lồ được làm từ sức mạnh ma thuật vọt lên v·a c·hạm với ngọn giáo của Bentmin. Không dừng lại ở đó, thân cây tiếp tục vươn dài vô tận, lá cành xung quanh tẽ ra quấn chặt lấy ngọn giáo, cuối cùng lan đến người Bentmin, bao phủ hoàn toàn nửa người bên phải của cô ta.

Bentmin nghiến răng dùng tay trái chặt đứt cánh tay còn lại. Cánh tay bị đứt nhanh chóng được tái tạo. Nhưng chớp lấy thời cơ này, Pascha đã lao tới cắn đứt cổ Bentmin.

Bentmin không màng đến những đòn t·ấn c·ông nhắm vào cơ thể mình. Ánh mắt của cô ta vẫn chăm chăm nhìn về ngọn giáo phía xa. Miệng Bentmin lẩm bẩm gì đó. Ngay khi cô ta vừa dứt lời, những nụ hoa ở đầu ngọn giáo nở rộ, phun ra từng làn khói độc.

Chất độc sinh học đến từ đám hoa này là c·hất đ·ộc chí tử đối với các loài sinh vật sống. Một khi để nó thấm vào da thịt, nó sẽ gây hoại tử cơ thể cả bên trong lẫn bên ngoài.

Nhưng chẳng mấy chốc, biểu cảm trên gương mặt Bentmin trở nên khó coi. Bởi vì cô ta nhận ra đối phương không hề bị ảnh hưởng chút nào.

"Không thể nào! Ngươi có khả năng kháng độc?"

Rudger không đáp, hắn nhanh chóng chuyển đổi độc tính xung quanh thành nguyên tố rồi bắn thẳng một luồng gió về phía trước, tạo ra một lối đi thông tạm thời.

Sedina đứng phía sau chớp lấy thời cơ phóng thẳng vào bên trong khu vực trung tâm. Sedina tập trung toàn bộ sức lực còn lại và chạy về phía hồ nước.

"Dừng lại!"

Bentmin điên cuồng hét lớn. Những thây ma gỗ nhận được mệnh lệnh ngay tức khắc chuyển mục tiêu sang Sedina. Nhưng tất cả đám rối đều bị nhóm người Luthus Wardot cầm chân.

Luthus Wardot vung kiếm. Một đòn đánh với lực xoáy kinh khủng tràn ra xung quanh như một cơn lốc. Tất cả thây ma gỗ không kịp phòng thủ hay né tránh đồng loạt bị trảm ngang người. Những phần thân thể còn lại bị lốc xoáy cuốn đi.

Nhưng có một con rối bên trong vẫn kiên trì nhắm thẳng về phía Sedina. Kể cả khi cơ thể của nó bị tan rã, những mảnh vỡ vẫn không bị cuốn theo ánh kiếm của Luthus Wardot mà phóng thẳng về phía trước.



Sedina sợ hãi khi nhìn thấy vô số mảnh vỡ sắc nhọn chuẩn bị trút xuống người mình. Trong khoảnh khắc ngàn cân treo sợi tóc đó, một bóng trắng tinh khiết đột nhiên xuất hiện ở giữa cản lại tất cả đòn t·ấn c·ông.

"Tiền bối?!"

Tình huống của Hans hiện tại không ổn. Thân thể của con linh thú nhuốm đầy máu, ngay cả bộ lông trắng muốt cũng đã nhiễm đỏ. Những mảnh vỡ thậm chí đã bắt đầu bén rễ vào bên trong thân thể Hans. Hans cắn răng chịu đựng cơn đau đớn trên người, lên tiếng hối thúc.

[Không được dừng lại!]

Bentmin trừng mắt nhìn Hans. Con linh thú c·hết tiệt đó lại cản trở cô ta.

Nếu đã như vậy, cách tốt nhất là phá hủy hồ nước bên trong. Bentmin đặt tay xuống đất. Cô ta không quan tâm đến cơ thể cháy đen của mình, nếu không thể ngăn cản đối phương thì đó sẽ thực sự là dấu chấm hết cho mọi chuyện.

Những chiếc rễ bên dưới điên cuồng rung chuyển mạnh mẽ. Ý đồ của Bentmin chính là tạo ra một trận đ·ộng đ·ất đánh sập khu vực chứa hồ nước bên trong Cây Thế Giới.

Nhưng...

"Chuyện gì vậy? Mặt đất... ... ."

Điều kỳ lạ là không có bất kỳ trận đ·ộng đ·ất nào như trong dự kiến.

"... ... ?"

Lần đầu tiên trên khuôn mặt của Bentmin toát ra tia bối rối. Cô ta không bị cạn kiệt sức lực bởi vì đám rễ cây vẫn đang nghe theo lệnh của cô ta. Thứ khó hiểu ở đây chính là mặt đất vốn dĩ gắn liền với các nhánh rễ trước đó vẫn nghe theo sự điều khiển của Bentmin hiện tại như thể đã hoàn toàn tách rời thành một chỉnh thể riêng.

"Không thể nào! Toàn bộ khu vực này đáng ra đã nằm trong sự khống chế của ta mới đúng."

Rudger chợt nghĩ đến một thứ.

"Có vẻ như ngươi đang nhầm lẫn điều gì đó."

Đôi mắt của Bentmin ngay lập tức quay sang Rudger.

"Ngay từ đầu, những thứ ngươi có thể điều khiển chỉ có những gì thuộc về cây cỏ mà thôi."

"Cái gì?"

Bất chợt, cả Rudger và Bentmin đều cảm nhận được một sự hiện diện to lớn đang lan rộng khắp vùng đất này. Một hình dạng gì đó trông giống một con rùa khổng lồ xuất hiện từ phía xa đang bơi trên mặt đất.

"Tinh Linh Vương?"

Tại sao một sinh vật như vậy đột nhiên lại xuất hiện ở đây?

Hai người đều bất ngờ khi nhìn thấy con vật kia.

Trong lúc cả hai bị Tinh Linh Vương thu hút sự chú ý thì Sedina đã tiếp cận được đến khu vực trung tâm. Cô bé không do dự nhảy thẳng vào bên trong hồ nước.

Ngoại hình của Sedina bắt đầu thay đổi sau khi chạm vào nhựa của Cây Thế giới. Mái tóc nâu ngắn dần dài ra kết nối với nhựa cây như mạng lưới thần kinh. Mái tóc dài mọc ra không phải màu nâu thường thấy mà là một màu bạc trong suốt tuyệt đẹp.

Biểu cảm của Bentmin đột nhiên sững lại.

"Ella?"