Chương 470: Vương miện gai (2)
Tựa như giọt mực rơi trên tờ giấy trắng, trong một thế giới nơi mọi thứ đều có màu trắng tinh khiết, bóng tối đen kịt chợt lan rộng. Chúng quay cuồng như một c·ơn l·ốc x·oáy nuốt chửng mọi ánh sáng xung quanh. Gần như cùng lúc, những tia sáng phát ra từ Cây Thế Giới khi v·a c·hạm với bóng tối tỏa ra từ [Ater Nocturnus] liền bị triệt tiêu rồi biến mất.
Bản chất [Thôn Phệ] không hề có tính công kích. Tác dụng duy nhất của nó chính là hấp thụ mọi đòn t·ấn c·ông nhắm vào người thi triển. Vì vậy, nếu sử dụng phép thuật này trong điều kiện bình thường sẽ hoàn toàn vô dụng. Ngược lại, khi lực công kích càng mạnh, tác dụng của ma pháp này càng được nâng cao.
Kết quả là pháo năng lượng phát ra từ Cây Thế Giới hoàn toàn không có chút tác dụng nào, tất cả sức mạnh của đòn t·ấn c·ông đó đều bị lốc xoáy bóng tối triệt tiêu. Đối với Bentmin, người tin tưởng chắc chắn vào sức mạnh của Cây Thế Giới, cảnh tượng trước mặt đã đạp đổ hoàn toàn nhận thức hàng trăm năm qua của cô ta.
Khu vực xung quanh sau dư chấn của phép thuật dần lấy lại độ sáng ban đầu. Nhìn về ngoài thì có vẻ như phép thuật của Rudger đã chặn được đòn t·ấn c·ông của Cây Thế Giới nhưng chỉ có bản thân Rudger mới biết rõ tình hình thực tế không đơn giản như vậy.
Thực chất, bản thân Rudger không có đủ ma lực để triệt tiêu năng lượng trong đòn đánh vừa rồi. Vì vậy, hắn đã thực hiện một thủ đoạn khá nguy hiểm. Đó là cắn nuốt từng phần của nguyên tố Ánh sáng và dần chuyển hóa chúng thành nguyên tố Bóng tối, sau đó bổ sung lượng nguyên tố được chuyển hóa này vào trong ma pháp cấp sáu.
Toàn bộ quá trình miêu tả dường như có vẻ đơn giản nhưng chỉ cần có bất kỳ một tính toán sai sót nào hay thậm chí lượng nguyên tố hấp thu mỗi lần có chút chênh lệch, dòng chảy nguyên tố luân chuyển sẽ hoàn toàn b·ị đ·ánh vỡ. Bản thân Rudger chắc chắn sẽ bị pháo năng lượng nghiền nát.
Khi dư chấn của phép thuật qua đi, Rudger có cảm giác cả cơ thể mình đã chạm đến giới hạn. Hắn vẫn đang dung nhập vào bên trong bóng tối. Rudger khẽ gọi tên con ma thú của mình.
[Ater Nocturnus]
Khi hắn vừa dứt lời, con Quạ Thép ngay lập tức sà xuống, dang rộng đôi cánh của mình bao bọc lấy cả Rudger và Hans. Khoảnh khắc cái bóng cuộn tròn hóa thành hình mái vòm, một chùm tia hủy diệt giáng xuống phía trên.
Chùm ánh sáng có xu thế xuyên thủng mọi thứ chợt đổi hướng và bị hất văng lên trời. Một tia sáng trắng tinh xuyên qua khoảng không, đâm thủng một lỗ lớn trên chiếc lồng bằng rễ treo lơ lửng trên bầu trời.
Sức mạnh làm biến dạng không gian của [Ater Nocturnus] trực tiếp phá tan tuyến phòng thủ của Cây Thế Giới.
Khi Bentmin nhận ra điều đó thì đã quá muộn. Cô ta đã bị cuốn vào cuộc chiến tâm lý với kẻ trước mặt mà quên mất đi ba kẻ đột nhập phía sau.
"Dừng lại cho ta!"
Bentmin hét lên dữ dội. Những thây ma gỗ đột nhiên trỗi dậy từ bên dưới và chặn đám người Luthus Wardot lại.
Giáo sư Vierano sau khi vung tay đánh bay một đợt rối cản đường chợt cau mày.
"Những thứ này có chút khác biệt. Chúng mạnh hơn so với mấy thứ trước."
Những con rối thây ma cũ hoàn toàn không thể chống cự lại một cú vung tay thấm đẫm sức mạnh Phong tinh linh từ giáo sư Vierano. Khi đối mặt với công kích của ông ấy, toàn bộ đám rối đều sẽ bị nghiền nát.
Nhưng đám thây ma gỗ lần này có phần khác biệt. Mặc dù chúng vẫn bị đòn đánh của giáo sư Vierano đánh bay nhưng thân thể của những con rối này vẫn còn nguyên vẹn sau dư chấn, hoàn toàn không có chút sứt mẻ nào.
Soạt soạt.
Những thây ma gỗ không ngừng nhô ra khỏi mặt đất, cặp mắt của chúng phát ra ánh sáng vàng đáng sợ. Những con rối này đã có hình hài cụ thể hơn, con nào trên người cũng được trang bị áo giáp chiến đấu kiên cố, tay cầm ngọn giáo làm từ Cây Thế Giới.
"Lính canh của cung điện Hoàng gia?"
Ambella lẩm bẩm khi nhìn thấy bộ dạng kỳ lạ của đám thây ma mới.
Đám thây ma đồng loạt di chuyển. Không giống đám lính đợt đầu chỉ biết lao về phía trước, đám rối gỗ này xếp hàng chỉnh tề và bắt đầu phối hợp t·ấn c·ông.
Khi giáo sư Vierano tung ra một nắm đấm, binh lính cầm khiên phía trên đồng thời bước tới và chặn đòn t·ấn c·ông lại. Đám rối gỗ phía sau đồng loạt nâng v·ũ k·hí lên đâm vào giáo sư Vierano.
Vun v·út.
Choeng choeng.
Thanh đại kiếm trên tay Ambella vung lên như chớp, cắt đứt tất cả những ngọn giáo lao tới và quét sạch đám lính cầm khiên ở phía trước. Dù vậy, biểu cảm của bà ấy trông không được tốt lắm.
"Chúng mạnh hơn trước rất nhiều."
Luthus Wardot sau khi đánh bay một đợt lính cũng gật đầu.
"Dường như đám rối gỗ này càng ngày càng mạnh hơn khi tiến sâu vào bên trong trung tâm Cây Thế Giới."
Mầm cây mọc lên trên phần còn lại của những thây ma gỗ b·ị c·hém gãy. Những nụ hoa dần lớn lên, nở ra và cuối cùng biến thành một cái cây có kích thước hình người. Hình dạng của cái cây bị bóp méo và lại biến thành một thây ma mới.
Những sinh vật kỳ dị này tiếp tục trỗi dậy cho dù ba người có g·iết chúng bao nhiêu lần. Điều đáng sợ hơn nữa là những sinh vật này ngày càng mạnh mẽ hơn theo thời gian.
"!!!"
Đột nhiên, một binh lính tinh nhuệ đi theo Ambella Berk bị đám thây ma tóm được. Trước khi yêu tinh kịp lên tiếng cầu cứu, đám thây ma xung quanh đã lao đến xé xác yêu tinh xấu số này.
Binh lính yêu tinh bị cắn hét lên, vẻ ngoài nhanh chóng khô héo như xác ướp. Sau một thời gian, cơ thể anh ta biến thành bột phấn và đổ sụp xuống, trên đống bột đổ nát bắt đầu mọc lên một cái cây và hóa thành một thây ma mới.
"Không!!!"
Đồng đội chiến đấu cùng yêu tinh xấu số kia chứng kiến toàn bộ cảnh tượng kinh dị vừa rồi, anh ta hét lên đau đớn.
Cảnh tượng những thây ma gỗ lần lượt trỗi dậy trông có vẻ quen thuộc kia hóa ra chính là xác c·hết của đồng loại bọn họ. Trong đó có những yêu tinh đ·ã c·hết bên ngoài cổng thành, có những người đ·ã c·hết khi vào bên trong và có cả q·uân đ·ội của ba gia tộc xấu số đã bị xóa sổ.
Đám người không ngờ Cây Thế Giới lại có sức mạnh kinh khủng đến vậy. Cơ hội đột phá tốt như hiện tại đều do Rudger liều mình tạo ra cho bọn họ. Nếu bị cầm chân ở đây, bọn họ sẽ lãng phí tâm huyết của đối phương.
Ngay khi giáo sư Vierano chuẩn bị đưa ra quyết định, những mũi tên màu xanh nhạt chợt phóng về phía họ.
Luthus Wardot nhẹ nhàng đẩy lùi đám mưa tên bằng phép thuật của cơn bão, nhưng đôi mắt ông ta không khỏi lộ ra vẻ khó chịu. Tầm nhìn của ông ta phát hiện ra những cung thủ trên cành cây, phía xa còn có không ít tư tế yêu tinh.
Nếu phải phân tâm đối phó với lực lượng này, tốc độ của bọn họ sẽ bị trì hoãn.
Cheaeng!
Đôi mắt của Luthus Wardot ánh lên vẻ kinh ngạc khi nhìn thấy một thây ma gỗ chặn lại thanh kiếm của mình. Không ngờ lại có con rối có thể kháng lại được lực xoáy trên đầu thanh kiếm của ông ta.
Ambella cũng ngạc nhiên không kém. Ánh mắt của bà ta quét qua con rối trước mặt, sau đó liền nghiến răng tức giận.
Đó là một nữ yêu tinh tay cũng cầm một thanh đại kiếm, ánh mắt trống rỗng vung kiếm về phía Ambella Berk.
Gia chủ của nhà Berk trong một giây sửng sốt nhất thời không kịp chặn lại đòn t·ấn c·ông này. Rất may là giáo sư Vierano đã can thiệp kịp thời, một bức tường gió xuất hiện cản lại nhát chém từ thanh kiếm của thây ma gỗ.
"Ambella, bà vẫn ổn chứ?"
"Thành thật mà nói thì không."
"Yêu tinh đó là ai vậy?"
"Bà ấy là mẹ tôi. Bà ấy đã mất rất lâu rồi, t·hi t·hể của bà ấy được chôn cất bên dưới Cây Thế Giới."
"Cái gì?!"
Ánh mắt giáo sư Vierano lóe lên tia kinh ngạc.
Tất cả yêu tinh sinh ra và lớn lên bên trong khu rừng đều có gen được lưu trữ bên trong Cây Thế Giới. Đó là lý do tại sao cho dù linh hồn và thể xác của họ đã mất đi nhưng Cây Thế Giới vẫn có thể phục sinh bọn họ dưới dạng thây ma như hiện tại.
Trong mắt của đám người Ambella Berk, hành vi này của Bentmin không khác gì đang xúc phạm những n·gười đ·ã k·huất.
"Nén bi thương."
"Đừng bận tâm đến tôi. Chẳng phải ông cũng đã nhận ra rồi sao?"
"... ... ."
Giáo sư Vierano không đáp. Bởi vì ông ấy đã sớm nhìn thấy hai bóng hình quen thuộc xuất hiện trước mắt mình. Đó là hai trưởng lão đã mất của gia tộc Dentis, đồng thời cũng là cha và chú của giáo sư Vierano.
Không chỉ có người của hai gia tộc Dentis và Berk. Tất cả những yêu tinh từng là gia chủ của bảy đại gia tộc đều đã được phục sinh dưới dạng thây ma. Trong đó có không ít những vị anh hùng của tộc yêu tinh.
Luthus Wardot lắc đầu như thể đã chán ngấy khi nhìn cảnh tượng này.
"Đúng là chiến thuật khiến người khác ghê tởm."
"Kế hoạch tiếp theo là gì?"
"Ngoài việc xông lên đột phá vòng vây thì còn cách nào nữa?"
"Nói thì dễ hơn làm."
Giáo sư Vierano dứt lời liền vung tay chém một đường ngang về phía trước. Một cơn gió sắc bén ngay lập tức lấy đi đầu của vô số thây ma gỗ phía trước trong đó có cả gia chủ cũ của nhà Dentis. Nhưng chẳng bao lâu sau, những cái xác không đầu lại hồi phục như cũ.
"Điểm khó chịu của những thứ này chính là khả năng phục sinh vô hạn. Ít nhất là chừng nào Cây Thế Giới vẫn còn cung cấp năng lượng cho bọn chúng."
Ambella Berk liếc nhìn giáo sư Vierano, định nói gì đó nhưng cuối cùng lại không mở lời. Giáo sư Vierano như thể nhìn thấu suy nghĩ của người bên cạnh, ông ấy chỉ nhẹ nhàng lắc đầu.
"Trong c·hiến t·ranh chuyện gì cũng có thể xảy ra. Việc chúng ta cần làm lúc này chính là giải thoát cho các vị trưởng bối được yên nghỉ."
Ambella gật đầu đồng tình. Điều tương tự cũng xảy ra với các yêu tinh khác. Ngay từ lúc họ đến trung tâm của Cây Thế Giới đang nổi giận, họ đã chuẩn bị vứt bỏ mạng sống của chính mình. Mỗi người ở đây đều có một trái tim đang đập từng phút từng giây chiến đấu để bảo vệ những thứ quan trọng nhất. Bọn họ chiến đấu để bảo vệ cho gia đình, bạn bè, đồng tộc của mình.
Không ai ở đây từ bỏ nhiệm vụ của mình. Ngay cả trong những tình huống vô vọng nhất, ý chí của họ vẫn bừng cháy như ngọn lửa bất diệt.
Ambella cười nham hiểm.
"Đi thôi!"
Đôi mắt bà ta hướng về phía đứa trẻ đang ngồi trên ngai vàng ở trung tâm Cây Thế Giới.
Ambella điều chỉnh thanh kiếm của mình và tiến về phía trước.
Những thây ma gỗ ngay lập tức chặn đường phóng những mũi tên vào bọn họ. Thế t·ấn c·ông của quân địch ào ạt như những cơn cuồng phong có thể thổi bay mọi thứ.
"Mau hỗ trợ phía sau."
Đúng lúc này, vô số tia sáng phóng ra từ phía sau lưng Ambella và xóa đi những mũi tên do đám thây ma gỗ bắn ra. Không dừng ở đó, những tia sáng này tiếp tục băng băng đâm thẳng vào lòng quân địch, quét sạch đám rối gỗ phía xa. Vô số v·ụ n·ổ ánh sáng trắng xảy ra, đám rối gỗ b·ị đ·ánh thành từng mảnh vụn văng tứ phía.
Người thi triển đòn đánh vừa rồi chính là Rudger. Phía trước hắn vẫn đang không ngừng xuất hiện những tia sáng nhấp nháy tỏa ra tứ phía.
Ma pháp thuộc tính Ánh sáng cấp sáu.
[Vô Hạn Cực Quang]
Những cột sáng vô tận đổ xuống như mưa rào. Rudger đã tiêu tốn rất nhiều ma lực cho đòn đỡ pháo ánh sáng ban nãy. Nhưng hiện tại, hắn vì hỗ trợ mở đường đã điều động tất cả ma lực còn lại của mình thi triển ma pháp t·ấn c·ông diện rộng quét sạch quân địch, mở ra một con đường máu cho tiểu đội bên dưới.
Ambella có thể cảm nhận sâu sắc ý chí của người bên trên, bà ta cũng không chần chừ thêm mà nhanh chóng dẫn đầu lao về phía trước.
"Đi!"
Tất cả người hầu trung thành của gia tộc Berk đồng loạt rút kiếm ra cản đường đám thây ma gỗ đằng sau. Người nào cũng bất chấp tất cả chém g·iết kẻ địch, không màng đến tính mạng của bản thân. Bọn họ nguyện ý hy sinh mạng sống của chính mình để gia chủ có thể tiến lên.
"Tới đây!"
Những người hầu cận trung thành lao mình vào giữa đội quân thây ma, mặc sức chém g·iết, không để ý đến thân xác của bản thân bị cắn xé, không màng đến sự sống bên trong cơ thể đang ngày một lụi tàn. Trên mặt mỗi người đều nở nụ cười sảng khoái, hai tay không ngừng c·hặt đ·ầu quân địch.
Ambella đầu không hề ngoảnh lại, bà ta không để những cảm xúc đau buồn đánh gục tâm trí mình hay khiến bản thân rơi nước mắt. Ngược lại, sự hy sinh của những người hầu cận càng khiến ngọn lửa chiến đấu trong Ambella bùng c·háy d·ữ d·ội.
Bước chân của nhóm người băng băng lao về trước. Cuối cùng, trận địa bao vây của đội quân thây ma bị phá vỡ nhưng cái giá đánh đổi chính là toàn bộ tổ đội t·ấn c·ông chỉ còn lại ba người Ambella, Luthus Wardot và giáo sư Vierano. Không có bất kỳ người hầu cận nào của hai gia tộc Berk và Dentis còn sống sót.
Cành lá của Cây Thế Giới rung chuyển. Những tia sáng xuyên qua khe hở trên những chiếc lá lấp lánh và rơi thẳng xuống như một lời phán quyết. Đó là dòng thác ánh sáng do ma pháp cực quang Rudger tạo ra.
Luthus Wardot bước lên phía trước, kích hoạt hào quang kiếm khí của mình.
Phong thuộc tính khai mở.
[Bão Tố]
Giữa không gian mênh mông và yên tĩnh đột nhiên xuất hiện một vòng xoáy khổng lồ. Những ngọn gió lúc này đã được kiếm khí của Luthus Wardot thực thể hóa thành vật thể hữu hình, v·a c·hạm và dung hòa với dòng thác ánh sáng.
"Đi!"
Giáo sư Vierano và Ambella thuận thế giẫm lên những bậc thang gió nhanh chóng chạy lên trên. Mọi vật cản trên đường di chuyển của cả hai đều bị cơn gió ánh sáng đánh văng. Cành lá và những thây ma gỗ rơi rụng như mưa, chìm vào mặt đất rồi lại tiếp tục xuất hiện ngăn cản bước tiến của đám người.
Khi lên càng cao, số lượng vật cản càng tăng theo cấp số nhân. Dù những thây ma gỗ chỉ được bổ sung vội vàng, chúng không có năng lực mạnh mẽ như các đại gia chủ yêu tinh nhưng con số t·ấn c·ông lớn đến mức như thể có cả một dòng thác thây ma đang đổ xuống đầu đám người Ambella vậy.
Giáo sư Vierano không ngừng yểm trợ xung quanh. Mỗi một cú đấm hay một cú vung tay của ông ấy phóng ra, hàng trăm con thây ma b·ị đ·ánh bay tứ phía. Tuy nhiên, số lượng lao về phía bọn họ vẫn không ngừng tăng lên trong khi tốc độ tiến lên vẫn quá chậm.
Nếu mọi chuyện cứ tiếp tục như thế này, bọn họ chắc chắn không thể tiến vào khu vực trung tâm. Cuối cùng, giáo sư Vierano đã đưa ra quyết định. Ông ấy nhanh chóng hủy bỏ đồng hóa với Phong tinh linh của mình và truyền nó cho Ambella.
"Vierano... ... ?"
"Đi đi!"
Giáo sư Vierano hét lớn rồi quay người rơi xuống. Khoảnh khắc bóng dáng của ông ấy biến mất trong biển thây ma phía sau, một ánh sáng xanh bùng lên. Một vòi rồng nước khổng lồ dâng lên giữa không gian đẩy Ambella tiến về phía trước. Ngay sau đó, đám thây ma bên dưới đồng thời bị thế nước nhấn chìm.
Ambella nhận được sức mạnh của Phong tinh linh phóng thẳng về phía trên cùng. Cuối cùng, bà ấy cũng đã lên được tới rãnh sâu ở trung tâm Cây Thế Giới.
Sedina lúc này đang nằm ngủ trên ngai vàng.
Đứa trẻ đó là con gái của Ella. Là đứa trẻ bà ấy đã đặt tên.
Ambella giơ kiếm lên và chém xuống.
Quang!
Dây gai cứng xung quanh không chút suy suyển. Nhưng Ambella không bỏ cuộc. Bà ta thu thanh kiếm lại và tiếp tục vung nó lên, tập trung sức mạnh nhiều hơn.
Nếu một lần không được thì hai lần.
Nếu hai lần không được thì ba lần.
Nếu vẫn chưa đủ thì làm một trăm, một nghìn lần.
Càng vung kiếm chém vào đám dây gai, Ambella càng có cảm giác cánh tay của mình b·ị đ·âm rách. Phản chấn đến từ đám dây gai khiến cánh tay của Ambella dường như sắp đứt lìa.
Nhưng thay vào đó, Ambella lại mỉm cười như thể bà ấy đang hạnh phúc. Bởi vì bà ấy đã nhìn thấy đám dây gai đang từ từ nứt ra từng chút một.
"Dừng lại!"
Bentmin Lipre ra lệnh cho Cây Thế Giới ngăn chặn đối phương.
Ngay lúc Ambella chuẩn bị vung kiếm, những chiếc gai của các nhánh cây xung quanh đã lao thẳng về phía bà ta. Tình thế xảy ra quá đột ngột đến mức Ambella không kịp né tránh. Một cánh tay của Ambella ngay lập tức đứt lìa. Máu tuôn ra xối xả.
Nhưng đôi mắt của Ambella không có chút cảm xúc đau đớn nào. Bà ta vẫn mạnh mẽ giữ chặt thanh kiếm bằng cánh tay còn lại.
Khoảnh khắc Bentmin cố gắng g·iết Ambella một lần nữa thì cơ thể cô ta chợt run lên. Đôi mắt của Bentmin từ từ quay về phía ngai vàng. Ở đó đã xuất hiện thêm một yêu tinh từ lúc nào.
Là Belaruna.
Hai tay của cô ấy đang đặt lên những chiếc dây gai chằng chịt xung quanh Sedina. Và không mất bao lâu, đống dây trói buộc đó bị phá vỡ.
Cùng lúc với tiếng hét của Bentmin, thanh kiếm của Ambella cũng vung lên.
Kwak-ga-ga-ga-gak!
Ambella cười sảng khoái sau khi thấy thứ cản đường đã biến mất.
"... ... Ra đây đi, chàng trai."
Ambella vừa dứt lời, một bàn tay xuất hiện đỡ lấy thân thể đang từ từ nghiêng sang một bên của bà ta. Thân hình của Rudger đột nhiên trồi lên từ cái bóng phía sau của Ambella.
"Được rồi... ... Đứa trẻ đó... ... ."
"Tôi biết."
Rudger từ từ đặt Ambella xuống và đi về phía Sedina. Cảnh tượng đứa trẻ ngồi trên ngai vàng giống như một nàng công chúa đang ngủ say.
"Thức dậy đi, Sedina."
Rudger nói xong liền vươn tay về phía chiếc vương miện gai bao quanh đầu Sedina.