Chương 469: Vương miện gai (1)
Chiếc ấn khổng lồ dần dần hạ xuống, những cành cây trên quỹ đạo rơi của nó đồng loạt đứt gãy, không thể phóng ra một đợt t·ấn c·ông nào nữa. Lá cây rào rào rơi xuống. Tuy nhiên, bản thân Cây Thế Giới vẫn đứng thẳng, kiên cường chống chọi lại với áp lực đang đè lên đầu mình.
Sức mạnh hủy diệt ban đầu của [Hoàng Ấn] nằm ở khả năng làm sụp đổ một khu vực chỉ định. Dù vậy, bất chấp sức mạnh hủy diệt của đòn đánh này, Cây Thế Giới vẫn giữ vững được bộ thân rễ chính, giằng co không cho chiếc ấn khổng lồ tiếp tục rơi xuống.
Nhưng Rudger cũng không hề thất vọng. Đòn đánh này mục đích chính chỉ là để ngăn trở Cây Thế Giới tiếp tục phát động đòn t·ấn c·ông về phía bọn họ.
Vô số cành lá gãy rơi xuống mặt đất. Kích thước của những cành lá này có thứ lên đến bằng cả một tòa nhà. Một cành cây lớn rơi bịch xuống, nghiền nát đám thây ma gỗ tụ tập bên dưới. Một số nhánh rễ bị cành cây đè lên lắc lư dữ dội nhưng không thể thoát ra. Những đám mây bụi do sự v·a c·hạm của các mảnh vụn lần lượt bay lên khắp xung quanh Cây Thế Giới.
Trong cảnh tượng hủy diệt đó, Alex và Bereborn vẫn điên cuồng chém g·iết lẫn nhau. Ngay cả khi khu vực chiến đấu của hai người đã bị tàn phá nặng nề, những nhát kiếm trên tay cả hai vẫn không ngừng vung lên.
Những kiếm sĩ đạt đến trình độ bậc thầy có thể chiến đấu ngay cả trong những điều kiện bất lợi. Cả Alex và Bereborn đều không ngừng di chuyển, nương theo các mảnh vỡ rơi xuống tiến công không ngừng. Tình hình hiện tại cực kỳ nguy hiểm, chỉ cần có bất cứ sai lầm nhỏ nào, thứ bọn họ phải trả giá chính là tính mạng của bản thân.
Thời điểm hai người v·a c·hạm, phần còn lại của một cành cây khổng lồ chợt rơi xuống đầu họ. Alex và Bereborn không do dự chĩa thanh kiếm trong tay vào nhau và vung lên, cắt xuyên đ·ống đ·ổ n·át phía trên đầu. Những mảnh vụn vỡ tung tóe khắp nơi đồng thời trở thành chướng ngại vật mới chặn lại một phần tầm nhìn của họ.
Cả hai đều nhận ra điểm mù của nhau, bọn họ đồng loạt nấp sau đ·ống đ·ổ n·át và nhắm vào điểm yếu của đối phương. Cảnh tượng hai người di chuyển qua lại đ·ống đ·ổ n·át, không ngừng tìm kiếm không gian đột phá hệt như đang khiêu vũ trong mưa.
Khi các mảnh vỡ rơi xuống đất, trong tích tắc đó, những tia sáng trắng của một thanh kiếm cắt xuyên không gian lóe lên hàng chục lần trong không trung. Đó là cuộc chiến khốc liệt của những đòn đánh không ngừng nối tiếp nhau. Mỗi một chuyển động, mỗi một nhát chém đều được tính toán cẩn thận không một sai sót. Tình thế bất phân thắng bại.
Bereborn dần trở nên mất kiên nhẫn.
"?!"
Sức quan sát của Alex vô cùng nhạy bén. Cậu ta ngay lập tức có thể nhận ra tâm trạng của đối phương.
Yêu tinh kia vẫn có thể chiến đấu nhưng dường như tâm trí của hắn ta đang bị phân chia đi đâu đó. Nguyên nhân có lẽ là do hàng loạt sự việc xảy ra ở phía trên.
Alex trước đó cũng rất ngạc nhiên. Cậu ta không ngờ Luthus Wardot sẽ đích thân đến đây. Alex đã chứng kiến toàn bộ đòn đánh của đối phương, người đàn ông đó chỉ cần một cái chạm tay nhẹ nhàng liền có thể đánh bay đòn t·ấn c·ông mạnh mẽ của Cây Thế Giới. Đó là một đòn xuyên thấu có uy lực mạnh mẽ không thua kém gì sức mạnh của một vòi rồng.
"Chà chà, biết gì không? Người vừa xuất hiện chính là kiếm sĩ mạnh nhất trên đại lục đấy. Ta e rằng chủ nhân của ngươi sẽ sớm bị xử lý thôi."
"... ... ."
Bereborn không nói một lời chĩa kiếm vào Alex. Mũi kiếm của hắn ta dường như mờ đi, sau đó nó đâm thẳng vào đầu Alex. Alex đã sớm đọc được đòn t·ấn c·ông này, cậu ta nhẹ nhàng tránh sang một bên ẩn mình sau một mảnh vỡ rơi xuống từ trên không. Bereborn không còn cách nào khác đành phải lùi lại. Nếu hắn ta cố gắng loại bỏ vật cản phía trên đồng nghĩa với việc tạo cho đối phương khoảng trống t·ấn c·ông.
"Ngươi có vẻ rất thiếu kiên nhẫn."
Alex tiếp tục khiêu khích Bereborn. Cậu ta lờ mờ nhìn thấy có thứ cảm xúc nào đó đang dần ảnh hưởng đến tên yêu tinh trước mặt. Dù là một hiệp sĩ xuất sắc đến đâu, nếu tinh thần không ổn định và thiếu kiên nhẫn, người đó sẽ không thể phát huy toàn bộ sức mạnh của bản thân.
Alex biết điều đó nên không ngừng châm chọc, khiêu khích Bereborn nhằm tìm ra điểm yếu đó là gì. Trong một trận chiến sinh tử, chỉ một ưu thế nho nhỏ thôi cũng có thể là điểm mấu chốt dẫn đến chiến thắng.
Bereborn cũng biết điều này nên đã nhanh chóng điều khiển tâm trí của mình để không bị Alex làm lung lay.
Điều khiến Bereborn bận tâm hơn thế là kỹ năng của đối thủ đang ngày càng phát triển trong khi chiến đấu.
Tất cả vật phẩm ma thuật trên người Alex đã bị gỡ bỏ. Trang bị thu hẹp khoảng cách giữa hai bên đã biến mất, nhưng Alex vẫn không rơi vào thế hạ phong. Cậu ta đang điên cuồng bắt kịp nhịp độ chiến đấu với Bereborn.
Quái vật.
Bereborn không thể không thốt lên lời đánh giá này dành cho đối phương. Ngay cả Bereborn đã trải qua rất nhiều thế kỷ nhưng cũng chưa từng thấy một kiếm sĩ nào có thiên phú khủng bố như vậy.
Hắn ta bắt đầu nghiêm túc tự hỏi xem nên bất chấp mọi thứ để kết thúc trận chiến này không. Nếu hắn ta sơ xảy để b·ị đ·ánh bại ở đây, gia chủ của hắn sẽ gặp phiền phức không nhỏ nếu tên này lâm trận.
Vậy g·iết đối phương ở đây đi!
Bereborn đã chuẩn bị tâm lý sẵn sàng hy sinh ít nhất một cánh tay của mình chỉ để đổi lại việc có thể kết liễu đối thủ.
Alex mỉm cười khi thấy tâm trạng của Bereborn thay đổi. Đôi mắt cậu ta tỏa sáng rực rỡ. Đối thủ dường như đã quyết tâm chuyện gì đó.
Thịch!
Những cành cây bị gãy của Cây Thế Giới rơi xuống xung quanh hai người. Trong chốc lát, một đám mây bụi mù mịt che khuất tầm nhìn của cả hai.
Đó là tín hiệu.
Alex và Bereborn đồng thời lao về phía đối phương. Thân hình của họ bị đám mây bụi che khuất. Đất đá, bụi bặm bị xé thành từng mảnh do hậu quả của những cú chém. Áp lực do kiếm khí tràn ra vạch xuống mặt đất những rãnh sâu hun hút.
Thanh kiếm của Bereborn bùng phát ánh sáng xanh đại diện cho năng lượng tự nhiên. Hào quang màu xám cũng lóe lên mạnh mẽ trên thanh kiếm của Alex.
Tốc độ, sự khéo léo, sức mạnh.
Hai người ngang nhau về mọi mặt, không lùi bước cho đến khi nhìn thấy kết cục cuối cùng. Từng vết chém lần lượt xuất hiện trên cơ thể của hai kiếm sĩ, máu đỏ chảy ra ào ạt.
"Áaa!"
Bereborn gầm lên.
Giết kẻ này.
Và hắn có thể quay trở lại tiếp ứng cho gia chủ.
Gia chủ chính là người đã ban cho hắn một cuộc sống mới. Cho dù ngài ấy chỉ coi hắn là một con chó săn, nhưng đối với Bereborn, như vậy cũng đã là quá đủ. Có thể trở thành quân cờ được ngài ấy sử dụng là một vinh hạnh với một kẻ hèn như hắn. Ngay cả khi mọi người chỉ trích ngài ấy, Bereborn vẫn sẽ luôn ủng hộ đối phương vô điều kiện. Hắn sẽ luôn là tấm khiên che chắn mọi thứ cho người đó.
Bereborn đã dồn hết mọi thứ cho đòn t·ấn c·ông lúc này.
"Ngươi... ... ."
Đôi mắt của Alex mở to vì kinh ngạc khi đọc được vô số cảm xúc từ ánh mắt Bereborn. Một nụ cười cay đắng nhưng đầy tự giễu hiện trên môi Alex. Hóa ra bọn họ cũng là những người có chung hoàn cảnh.
Tuy nhiên, dù có hiểu rõ hay đồng cảm với đối phương nhưng Alex sẽ không nương tay. Bởi vì cậu ta cũng có lý do không thể thua.
Alex đột nhiên thay đổi tư thế cầm kiếm của mình.
Năng lượng xanh tiếp xúc với hào quang kiếm khí của Bereborn bắt đầu xoắn lại như thể bị cuốn vào một luồng không khí mạnh.
"?"
"Có một người đã cho ta xem kỹ thuật này cách đây không lâu."
Bereborn cảm thấy rằng mình phải loại bỏ Alex trước khi đối phương phát triển hơn nữa. Bereborn phóng người lên phía trước, bất chấp cánh tay của mình có thể bị đối thủ xé nát.
Nhưng đó là sai lầm của Bereborn. Lưỡi kiếm của hắn ta dao động và chệch hướng, hòa vào dòng xoáy năng lượng màu xám của Alex. Một tia sáng xám cắt chéo qua ngực Bereborn.
Không có âm thanh nào vang lên.
Bereborn sau một lúc mới chậm chạp nhìn xuống ngực mình trong im lặng. Phần ngực áo giáp hắn đang mặc đã b·ị c·hém đứt, máu từ bên trong chảy ra.
"... ... ."
Bereborn mỉm cười yếu ớt. Đó là cảm xúc đầu tiên hiện lên trên khuôn mặt vô cảm của yêu tinh này. Bereborn vẫn bất chấp tiến về phía trước với vẻ mặt kiên quyết.
Cú đánh của Alex đã chạm tới tim hắn nhưng Bereborn không quan tâm. Máu trong lồng ngực tên yêu tinh ngày càng phun ra ồ ạt. Chỉ cần hắn ta thành công chém g·iết được đối phương, cho dù phải hy sinh tính mạng của bản thân cũng đáng giá. Đây chính là cơ hội ra tay tốt nhất.
Đột nhiên, thanh kiếm trong tay Bereborn b·ị đ·ánh bay ra ngoài. Thay vì tiếp tục đâm kiếm xuyên qua tim đối phương, Alex lại lựa chọn xoay kiếm cắt vào cổ tay Bereborn. Cậu ta cũng đã lường trước được đòn t·ấn c·ông liều c·hết của yêu tinh trước mặt.
"Làm sao có thể... ... ."
Bereborn nhìn Alex với khuôn mặt tái nhợt.
Làm sao kẻ này biết được ý định t·ấn c·ông cuối cùng của hắn?
"Ngươi đang mang bộ mặt của một người đàn ông đang chiến đấu vì người phụ nữ của mình. Ta sẽ không mắc phải sai lầm coi thường một kẻ như vậy."
Câu trả lời của Alex rất rõ ràng. Nhưng đó không phải là sự mỉa mai mà ngược lại, đó là lời kính trọng cuối cùng cậu ta dành cho đối thủ của mình.
Bereborn cuối cùng nhận ra rằng mình thua kém đối phương cả về năng lực lẫn ý chí. Nhân loại trước mặt hắn ta đã chiến đấu cực kỳ quyết liệt. Việc đối phương có thể thấu hiểu suy nghĩ của hắn ta chứng tỏ kẻ này cũng là người đã từng trải qua hoàn cảnh tương tự.
"Hahaha."
Ít nhất thì việc được ai đó cảm thông cũng không tệ đến thế.
Đó là những suy nghĩ cuối cùng của Bereborn trước khi hắn ta ngã xuống.
Alex đứng lặng người một lúc trước thân xác của Bereborn. Cảm xúc trên gương mặt hiếm khi nghiêm túc của cậu ta lóe lên tia thương cảm nhưng rất nhanh liền biến mất.
Alex ngước mắt nhìn lên phía trên. Trên bầu trời lúc này đang xuất hiện đủ loại phép thuật. Có vẻ như đó là tác phẩm của thủ lĩnh nhưng nếu nhìn uy lực sức mạnh phóng ra mà Alex cảm nhận được thì có vẻ khá vô lý.
Alex càu nhàu vài lời khó chịu rồi dẫm lên đ·ống đ·ổ n·át và phóng lên trên.
* * *
Rudger hiếm khi ở trong trạng thái ma lực tràn trề như thế này. Hắn đang liên tục thiêu đốt hỗn hợp năng lượng từ các tạo tác ma thuật, năng lượng từ Hans truyền cho mình và năng lượng vốn có của bản thân.
Để có thể thuận lợi sử dụng thứ sức mạnh đó, Rudger phải liên tục giải phóng ma pháp nhằm tiêu hao bớt ma lực đang điên cuồng truyền đến thân thể mình. Hắn hiện tại đang rơi vào trạng thái quá tải ma lực khi phải kiểm soát một lượng sức mạnh lớn hơn sức chứa của bản thân gấp hàng chục lần.
Đầu óc Rudger vận chuyển nhanh đến mức hắn có cảm giác như thể các mạch máu trong cơ thể sắp nổ tung.
Không ngừng tính toán, không ngừng khắc công thức, không ngừng phóng xuất phép thuật.
Rudger lặp đi lặp lại những hành động này như một cỗ máy. Nếu không có [Mã Nguồn] hỗ trợ, có lẽ hắn đã bị thất khiếu chảy máu đến c·hết.
Nhưng ít nhất thì những đánh đổi này đã có tác dụng. Một con đường đã được dọn dẹp cho những người phía sau. Đội quân thây ma gỗ đã bị tiêu diệt, thậm chí phần lớn rễ của Cây Thế Giới cũng b·ị đ·ánh nát, thiêu thành tro bụi.
Không bỏ lỡ cơ hội mà Rudger tạo ra, ngay lập tức, đoàn người Luthus Wardot, Ambella và giáo sư Vierano xông về phía trước. Hai người Ambella và Luthus Wardot hỗ trợ phía sau còn giáo sư Vierano đã vào trạng thái Đồng hóa tinh linh đột phá thẳng vào trong trung tâm Cây Thế Giới với một tốc độ kinh người.
"Đồ sâu bọ!"
Bentmin vừa ngăn chặn phép thuật của Rudger, đồng thời đưa tay về phía ba người đang lao lên. Đầu ngón tay của cô ta tách dài, vô số thân cây mọc ra. Những thân cây sinh trưởng với tốc độ chóng mặt, từ một ngón tay chẳng mấy chốc đã lớn thành một cái cây trưởng thành.
Ngay lập tức, một làn sóng cây cối che khuất tầm nhìn của nhóm người Luthus Wardot.
Ambella vung thanh đại kiếm trên tay. Năng lượng ngưng tụ bên trong phóng ra chia tách mọi vật cản trước mặt làm hai. Cơn s·óng t·hần màu xanh lá cây đang đè xuống ba người họ tách ra hai bên, cả ba không hề giảm tốc độ mà chạy xuyên qua chúng. Ngay cả khi Bentmin bắn những mũi tên vàng, vung rễ cây hoặc rải nhựa cây có độc tính cũng không thể ngăn cản bước tiến thần tốc của ba người kia. Cả ba lúc này đã rơi vào trạng thái toàn thịnh tuyệt đối, không thứ gì có thể gây thương tổn cho bọn họ.
Bentmin sốt ruột, ngay lập tức bỏ qua Rudger và tập trung mọi lực t·ấn c·ông vào ba kẻ đang cố gắng xâm nhập kia.
Xào xạc.
Cây Thế Giới lại rung chuyển dữ dội. Khu vực xung quanh trở nên tối tăm như thể màn đêm lại kéo đến. Cây Thế Giới lại một lần nữa rực sáng.
Bentmin đang muốn thi triển lại đòn t·ấn c·ông hủy diệt ban nãy.
Nó đang đến.
Bọn họ nên né tránh hay phòng thủ?
Giáo sư Vierano không suy nghĩ nhiều mà lên tiếng.
"Tiếp tục di chuyển!"
Luthus Wardot và Ambella cảm nhận được sự tự tin kỳ lạ trong giọng nói của ông ấy, hai người không nói gì, chỉ đồng thời gật đầu.
Bentmin lạnh lùng nhìn ba người vẫn không dừng bước, trong ánh mắt cô ta toát ra sát ý nồng đậm. Cánh tay cô ta vung lên. Ánh sáng bị hấp thụ tập trung lại một nơi và biến thành một cột pháo năng lượng hủy diệt khổng lồ phóng thẳng về phía ba người Luthus Wardot.
Mọi thứ xung quanh trở nên trắng xóa.
Nhưng cùng lúc, bóng tối không biết xuất hiện từ đâu đột nhiên bao trùm mảnh không gian này.
Ma pháp hệ Bóng tối cấp sáu.
[Thôn Phệ]
Một cơn lốc tối tăm khổng lồ gợi nhớ đến một hố đen ngay lập tức nuốt chửng ánh sáng của Cây Thế Giới.