Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Giáo Sư Gián Điệp

Chương 452: Vỏ cây sồi (1)




Chương 452: Vỏ cây sồi (1)

Vù vù vù.

Các khối lập phương xung quanh Rudger bắt đầu biến đổi. Từ một khối lập phương có kích thước bằng đầu người sau đó nhanh chóng tách thành hàng chục khối nhỏ hơn rồi hợp lại với nhau trong không trung tạo ra những ngọn giáo thép mới.

Nhưng thay vì phóng những ngọn giáo này vào đám yêu tinh, Rudger lại đâm thẳng chúng vào phần hành lang giữa mình và đối phương.

Kwagwagwagwak.

Ngay lập tức, một bức tường thép kiên cố được dựng lên, các yêu tinh nhìn đống kim loại trước mặt, ý chí chiến đấu ngay lập tức bị hủy diệt không còn một mảnh.

"Alex, đừng có để cá lọt lưới sang chỗ tôi."

"Ahaha, chút sai sót nhỏ thôi. Đừng lo, tôi xử lý ngay đây."

Rudger sau đó mới nhìn về binh lính yêu tinh của gia tộc Dentis.

"Các người còn đứng đấy làm gì?"

"... ... ."

"Đừng quên tộc trưởng của các người vẫn còn đang chiến đấu bên trong. Các người thân là người bảo vệ cho gia tộc mình lại đứng yên bỏ mặc không quan tâm sao?"

Trước sự khiêu khích của Rudger, đám yêu tinh của nhà Dentis đồng loạt trừng mắt nhìn hắn. Tuy nhiên, họ hiểu hai người trước mặt và mình hiện tại là đồng minh, dù lời của đối phương có phần khó nghe nhưng cũng không sai.

Và thế là tất cả binh lính của gia tộc Dentis nhanh chóng chỉnh đốn đội ngũ rồi lao về phía kẻ thù.

Sự cân bằng đã bị phá vỡ.

Ở phía bên kia, Alex vẫn đang hoành hành giữa hàng tá binh lính chiến đấu. Khi có sự gia nhập của các yêu tinh nhà Dentis, thế cục trận chiến nhanh chóng nghiêng về một bên, trở thành cuộc t·hảm s·át một chiều.

Bản thân Alex ban đầu ra tay cũng không phải quá mức tàn nhẫn. Cậu ta định sẽ tha mạng cho những kẻ có ý đầu hàng. Nhưng có vẻ như Alex đã đánh giá thấp ý chí chiến đấu của những binh lính này. Mặc cho đã có vô số đồng bọn ngã xuống dưới hai thanh kiếm của Alex, đám binh lính phía sau vẫn lao tới bất chấp tất cả phải hạ sát mục tiêu trước mặt.

Không có kẻ nào lùi bước vì s·ợ c·hết. Tất cả giống như những con thiêu thân điên cuồng lao về phía ngọn lửa đang thiêu đốt chính mình. Đối với bọn chúng, nhận được lòng thương xót của con người chính là một sự sỉ nhục, chà đạp lên tự tôn của chủng tộc yêu tinh cao quý.

Alex chứng kiến tất cả tức giận và hận thù bên trong đôi mắt của những yêu tinh trước mặt, cậu ta không còn cười cợt nhả như trước nữa mà trịnh trọng giơ thanh kiếm trong tay lên. Với đối thủ như vậy, cậu ta sẽ dành cho đối phương sự tôn trọng lớn nhất.

Ánh kiếm vun v·út lóe lên trong không trung như những bản giao hưởng kỳ vĩ. Hào quang năng lượng tràn ngập hành lang.

Quân đội yêu tinh lao về phía Alex hết đợt này đến đợt khác. Mỗi khi có một đợt yêu tinh ngã xuống, ngay lập tức sẽ có một đợt binh lính khác dẫm lên xác đồng đội tiến lên. Không thể không nói ý chí chiến đấu của những yêu tinh này rất kiên cường và ngoan tuyệt. Tuy nhiên, đứng trước sức mạnh áp đảo tuyệt đối, cảnh tượng này chẳng khác nào châu chấu đá xe.

* * *

Cuộc chiến cuối cùng đã kết thúc. Tất cả những yêu tinh t·ấn c·ông gia tộc Dentis đều đã thành những xác c·hết lạnh lẽo.

Sau một lúc, trận chiến bên trong phòng tiệc cũng có vẻ đã ngã ngũ. Giáo sư Vierano và Viella từ từ bước ra. Trên người của cả hai không hề có một vết bẩn hay chút xây xước nào. Nhìn tình cảnh này, Rudger không khó đoán ra trận chiến ban nãy hoàn toàn là trận chiến đàn áp một chiều.

"Ba người đó sao rồi?"

"Tạm thời chưa c·hết. Giữ lại mạng cho bọn họ sẽ tốt hơn."

Giáo sư Vierano đã quay trở lại phong cách ôn hòa thông thường của mình. Rudger hiểu ý không hỏi chi tiết chuyện gì đã phát sinh bên trong.



Hắn liếc nhìn yêu tinh tên Viella đứng bên cạnh. Ấn tượng ban đầu của Rudger khi gặp yêu tinh này lúc trước là một người khá táo bạo, nhưng hiện giờ, hắn nhận ra người này thế mà lại rất kỷ luật. Không khó cảm nhận được sự kính trọng to lớn mà cô ấy dành cho giáo sư Vierano.

"Bây giờ ngài tính làm gì?"

Khuôn mặt giáo sư Vierano trở nên phức tạp khi nhìn thấy dấu hiệu của cuộc chiến đã kết thúc bên ngoài hành lang. Ông ấy từ lâu cũng đã mơ hồ cảm nhận được một ngày như thế này rồi cũng sẽ đến. Nhưng khi nó thực sự xảy ra, ông ấy vẫn cảm thấy khó có thể dễ dàng chấp nhận hiện thực.

"Có vẻ như hiện tại chúng tôi đã hoàn toàn trở mặt với vương quốc."

"Ý ngài là gia tộc Dentis muốn tách khỏi bảy đại gia tộc?"

"Rất khó để làm chuyện đó. Gia tộc Dentis hiện tại vẫn chưa có khả năng tự chủ độc lập. Chúng tôi cần sự giúp đỡ."

"?"

"Có một gia tộc giống như chúng tôi vẫn trung lập cho đến tận bây giờ."

Giáo sư Vierano đang nhắc đến Berk, gia tộc chịu trách nhiệm bảo vệ biên giới của khu rừng. Nếu xét trên phương diện thực lực thuần túy, gia tộc này là gia tộc có chiến lực cao nhất trong bảy đại thế lực của vương quốc yêu tinh.

"Theo như ngài nói, bọn họ đã duy trì vị thế trung lập trong thời gian khá dài. Liệu bọn họ có nguyện ý hành động không?"

"... ... Giáo sư Rudger, thật ra có một điều tôi vẫn chưa nói với anh."

"......?"

"Thực ra, bề ngoài gia tộc Berk được cho là chịu trách nhiệm ngăn chặn kẻ thù x·âm p·hạm biên giới khu rừng. Nhưng trên thực tế thì không phải vậy."

"Đúng là có điều kỳ lạ. Chỉ có duy nhất một gia tộc đảm nhận nhiệm vụ đó thì an ninh không khỏi quá mức lỏng lẻo."

Hans gật đầu đồng ý, nói ra quan điểm của mình.

Các yêu tinh trong khu rừng không phải tất cả đều sống hòa thuận với nhau, không thiếu trường hợp bằng mặt không bằng lòng. Giống như con người, bọn họ cũng phân chia các phe phái nội bộ, xây dựng quyền lực và tham gia vào các cuộc đấu đá, tranh giành trong bí mật.

Việc hai phe chủ trương chiến đấu và ôn hòa giao lại việc bảo vệ lãnh thổ biên giới cho một gia tộc trung lập mà không có bất kỳ sự can thiệp hay giá·m s·át nào là một hành động cực kỳ bất hợp lý.

Tất nhiên, bản thân khu rừng cũng là một nơi cấm địa an toàn cho yêu tinh. Vùng đất này là một pháo đài tự nhiên có thể ngăn cản hầu hết những đòn t·ấn c·ông từ bên ngoài. Dù vậy, vẫn không thể chắc chắn về khả năng gia tộc Berk liệu sẽ có một ngày bắt tay với ngoại địch nào đó t·ấn c·ông vương quốc yêu tinh hay không. Trong lịch sử phát triển của phiến đại lục này đâu phải chưa từng phát sinh trường hợp cõng rắn cắn gà nhà.

Việc này tất có điều kỳ quái.

"Gia tộc Berk bề ngoài mang cái mác bảo vệ khu rừng nhưng thực chất họ đang bị lưu đày trừng phạt."

"Trừng phạt sao? Về việc gì?"

"Bọn họ... ... ban đầu là gia tộc chư hầu của nhà Plante."

Mọi người xung quanh đều ngạc nhiên khi cái tên Plante được nhắc đến.

Trong quá khứ, Plante và Berk là hai gia tộc có thực lực mạnh nhất trong bảy đại gia tộc quản lý Cây Thế Giới. Nhưng từ sau đại sự kiện năm đó, khi gia tộc Plante thất thế và bị thanh trừng, gia tộc Berk cũng theo đó bắt đầu bị chèn ép và dần trở nên suy tàn, sau đó bị ép phải từ bỏ lãnh thổ của mình chuyển ra rìa ngoài cùng của khu rừng. Bề ngoài, nói một cách tế nhị, bọn họ là người phụ trách bảo vệ biên giới khỏi ngoại địch. Nhưng thực chất gia tộc Berk đang bị lưu đày, bị thẳng tay gạt ra khỏi vòng tròn quyền lực của vương quốc yêu tinh.

Cùng với sự sụp đổ của đệ nhất gia tộc Plante, gia tộc Leafre quật khởi trở thành đại gia tộc mạnh nhất. Bọn họ ngay lập tức nâng địa vị của gia tộc chư hầu đã giúp đỡ là gia tộc Shadewarden lên. Và từ đó đến nay, hai gia tộc này trực tiếp nắm giữ quyền lực cao nhất trong vương quốc yêu tinh.



"Bản thân gia tộc Berk có vẻ như cũng rất hối hận vì tội lỗi của mình. Đó là lý do bọn họ cam chịu chấp nhận h·ình p·hạt suốt bao năm qua, không tham gia bất kỳ sự kiện gì bên trong khu rừng. Bản thân tôi cũng rất đồng cảm với bọn họ, tôi vẫn mong có một ngày nào đó, gia tộc Berk có thể khôi phục lại sự huy hoàng vốn có."

"Nếu như những lời giáo sư nói là đúng thì khá là khó để thuyết phục bọn họ giúp đỡ chúng ta. Bọn họ đã tiếp nhận h·ình p·hạt cả trăm năm rồi, không dễ gì bọn họ sẽ nghe lọt lý do của chúng ta đâu."

"Hậu duệ cuối cùng của nhà Plante đã xuất hiện. Tôi có niềm tin gia tộc Berk sẽ không nhắm mắt làm ngơ để gia tộc Leafre làm hại Sedina."

"Không có gì đảm bảo rằng điều đó sẽ xảy ra cả. Suy cho cùng cũng chỉ là suy đoán của ngài mà thôi."

Lần này là Belaruna lên tiếng.

"Lý do lớn nhất khiến gia tộc Berk suy tàn như hiện tại không phải là do gia tộc Plante mang đến sao? Bọn họ đáng lẽ phải là người thống hận nhà Plante nhất mới đúng."

Lập luận này khá hợp lý.

Gia tộc Berk đã lãnh án phạt ròng rã suốt nhiều thế kỷ. Đỉnh điểm là trong cuộc c·hiến t·ranh chủng tộc hơn một trăm năm trước, bọn họ là gia tộc phải chịu tổn thất lớn nhất khi trực tiếp chiến đấu ngoài tiền tuyến.

Theo như suy nghĩ thông thường, tất cả những đau khổ và bất công hiện tại gia tộc Berk phải gánh chịu toàn bộ là do gia tộc Plante ban tặng. Thử nghĩ mà xem, gia tộc đang huy hoàng của bọn họ trong một chốc liền bị tước đoạt quyền lực và bị trục xuất khỏi vùng đất của mình, bị đẩy ra ngoài rìa của khu rừng. Mỗi khi có chiến đấu phát sinh, người của gia tộc Berk sẽ là những người đầu tiên đứng mũi chịu sào bị cử ra ngoài chiến trường.

Belaruna tuy không phải thế hệ yêu tinh đã trải qua cuộc c·hiến t·ranh khủng kh·iếp năm đó, nhưng cô ấy hiểu được sự tàn khốc và hậu quả của cuộc chiến để lại. Những câu chuyện về tiếng súng, tiếng bom đạn, ma thuật p·há h·oại trong phạm vi lớn cùng với vô số c·ái c·hết cận kề từ bé đến lớn Belaruna nghe không hề ít.

Trong suy nghĩ của cô ấy, các hậu duệ của gia tộc Berk hẳn phải là những người hận thù với gia tộc Plante nhất mới đúng, có thể còn hơn cả những người của gia tộc Shadewarden chuyên phụ trách thanh trừng những kẻ bị trục xuất. Bọn họ không ra tay với hậu duệ nhà Plante đã là may mắn lớn nhất rồi chứ đừng nói đến việc ra tay giúp đỡ.

Nhưng giáo sư Vierano chỉ khẽ lắc đầu.

"Có thể người ngoài sẽ nghĩ vậy. Tuy nhiên, nếu bọn họ thực sự cảm thấy không công bằng thì bọn họ đã sớm lên tiếng đòi quyền lợi. Thực lực của gia tộc Berk tuy không còn được như năm đó nhưng vẫn không thể coi thường. Dù vậy, gia tộc Berk vẫn không hề đòi hỏi quyền lợi hợp pháp của mình ngay cả sau khi cuộc chiến chủng tộc kết thúc. Ít nhất thì nhìn từ bên ngoài là vậy."

Giáo sư Vierano dừng lại một chút rồi tiếp tục.

"Tất nhiên sẽ có những ồn ào nội bộ mà người ngoài không biết. Nhưng cuối cùng, nếu nhìn vào bức tranh tổng thể, gia tộc Berk vẫn không mấy bất mãn với hoàn cảnh hiện tại."

"Có gì đó không đúng."

Hans chợt mở miệng, cậu ta đang nghĩ đến trường hợp xấu nhất.

"......Có khi nào bọn họ vẫn đang âm thầm chờ đợi một cơ hội không?"

Ngay cả khi Hans nói ra suy nghĩ của mình, cậu ta vẫn cảm thấy giả thiết này khá bất hợp lý.

Những người khác cũng có suy đoán của riêng mình.

"Giả thiết này thì sao? Có thể thực tế gia tộc Berk kia đã tích tụ bất mãn của mình theo thời gian và đang tìm cơ hội để trở mình."

"Nhẫn nhịn suốt hàng thế kỷ như vậy thì có hơi quá không?"

"Đối với yêu tinh, thời gian cũng chỉ là một con số thôi. Việc bọn họ âm thầm chuẩn bị lực lượng sau ngần ấy năm cho một cơ hội trở mình hoàn toàn có thể xảy ra."

Tất nhiên, đám người hiện tại không thể tin tưởng hoàn toàn vào gia tộc Berk. Khả năng gia tộc Berk nhắm mắt làm ngơ vẫn còn đó. Nhưng dù sao thì cũng vẫn nên thử một chút.

"Giáo sư Vierano, chúng ta có thể liên lạc ngay với gia tộc Berk không?"

"Tôi cần phái người đưa tin trước. Chỉ là không biết bao lâu sẽ có hồi âm."

"Chúng ta không thể liên lạc qua mạng lưới trong rừng sao?"



"Phương án đấy không khả thi lắm."

Giáo sư Vierano giải thích những điểm mù trong mạng lưới rừng được yêu tinh sử dụng.

"Rừng là đôi mắt của yêu tinh nhưng không có nghĩa rừng là đôi mắt bình đẳng với mọi người. Ưu tiên thường được dành cho những người giá·m s·át có thể truy cập mạng lưới, nhưng ngay cả trong số họ, thứ hạng được phép truy cập thông tin cũng khác nhau."

"Ngay cả khi có là người giá·m s·át thì vẫn rất khó đột nhập vào mạng lưới lãnh thổ của một gia tộc khác. Vì vậy chúng ta phải đi theo con đường chính thức. Đáng tiếc là tôi không biết mạng lưới kết nối với gia tộc Berk."

Nhìn phản ứng ngạc nhiên của mọi người xung quanh, giáo sư Vierano liền lên tiếng giải thích.

"Không chỉ có gia tộc Dentis, ngay cả gia tộc Leafre nắm giữ quyền lực cao nhất trong khu rừng có lẽ cũng không biết."

"Vậy chẳng phải càng thuận tiện cho gia tộc Berk làm phản sao?"

"Tất nhiên các gia tộc khác cũng đề phòng chuyện đó. Bọn họ đều cử người giá·m s·át từng giờ từng phút mạng lưới xung quanh lãnh thổ của gia tộc Berk. Cho đến hiện tại thì không phát hiện ra có gì bất thường."

"Gia tộc Berk dường như không quan tâm chút nào đến những gì đang diễn ra trong khu rừng. Có thể bọn họ thực sự đã bắt đầu trở nên độc lập với xung quanh."

Nếu giáo sư Vierano đã nói như thế thì tin tức này có vẻ đáng tin cậy.

"Vấn đề là việc gửi tin trực tiếp sẽ mất ít nhất nửa ngày. Mà thứ chúng ta thiếu nhất hiện tại lại chính là thời gian."

"Viella, con có biết còn cách liên lạc nào nhanh hơn không?"

"Xin lỗi chú. Con cũng không thường xuyên liên lạc với bên đó..."

Ngay cả Viella, người hiện giữ vai trò chủ gia tộc cũng lắc đầu.

Trong lúc mọi người đang lo lắng thì có một người thận trọng giơ tay.

Là Belaruna.

"Tôi có cách... ... ."

Ánh mắt của mọi người đồng loạt hướng về cô ấy.

"Belaruna, cô có thể bí mật truy cập vào mạng lưới của gia tộc Berk sao?"

Khi giáo sư Vierano nhìn với vẻ mong đợi, Belaruna hơi bất an lên tiếng.

"À, có...có thể."

"... ... Cô có chắc không? Đừng có mà khiến chúng ta bị lộ đấy nhé."

Phớt lờ lời lẩm bẩm vô nghĩa của Hans bên cạnh, Belaruna tiếp tục điều định nói ban nãy.

"Thực ra không cần phải làm thế đâu. Tôi có thể liên lạc trực tiếp với gia tộc Berk."

"... ... ."

Tất cả mọi người lúc này mới muộn màng hiểu được ý của Belaruna, ai nấy đều đồng loạt thốt lên ngạc nhiên.

"Cái gì?"