Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Giáo Sư Gián Điệp

Chương 448: Kẻ xâm nhập biên giới (2)




Chương 448: Kẻ xâm nhập biên giới (2)

Trong giây lát, Sedina bị choáng váng khi nghe đến cái tên Plante phát ra từ miệng đối phương. Đặc biệt, ánh mắt của yêu tinh trước mặt không mang theo chút thiện cảm nào. Sedina có cảm giác bản thân trong mắt đối phương không khác gì một công cụ để sử dụng.

Sedina căng thẳng siết chặt tay.

Người đối diện cũng cẩn thận quan sát bộ dáng của Sedina, ánh mắt của người này khẽ nheo lại.

"Thật đáng thất vọng. Ta đã từng hy vọng hậu nhân cuối cùng của gia tộc Plante sẽ có chút gì đó đặc biệt. Nhưng ngươi chẳng có vẻ gì là giống cô ta."

Giống ai cơ?

Sedina vô thức có phản ứng trước lời nói vừa rồi, nhưng rồi cô nhanh chóng khôi phục lại vẻ bình tĩnh ban đầu.

"Ngươi là ai?"

"Ồ."

Đôi mắt của nữ yêu tinh có phần ngạc nhiên như thể không ngờ đến Sedina sẽ dám mở miệng hỏi mình câu đó. Trước mặt cô ta, hầu hết các yêu tinh còn không dám ngẩng đầu chứ đừng nói đến việc lên tiếng hỏi trước.

Con nhóc đối diện có phần kỳ lạ. Chẳng lẽ do huyết thống của nó? Dù cho đã bị vấy bẩn bởi dòng máu của nhân loại nhưng huyết thống của Plante suy cho cùng cũng không thể coi thường.

"... ... Ngươi là một yêu tinh quý tộc?"

Sedina tiếp tục hỏi, không quan tâm đến thái độ của đối phương. Khí thế kỳ ​​lạ phát ra từ người kia đang liên tục kích động sự lo lắng và áp lực trong tâm trí Sedina. Bản năng của cô ấy mách bảo đây là một đối tượng cực kỳ nguy hiểm.

Sedina biết bản thân đang trong hoàn cảnh ngặt nghèo. Nhưng chí ít, hiện tại đối phương dường như chưa có ý định làm hại cô ấy. Khung cảnh xung quanh giống một phòng điều trị hơn. Có thể những kẻ b·ắt c·óc đang có ý đồ gì đó với cơ thể của cô ấy nhưng hẳn chúng muốn sử dụng Sedina trong tình trạng hoàn toàn khỏe mạnh.

Vì vậy, những gì Sedina có thể làm lúc này chính là không được hoảng sợ, cố gắng thu thập thông tin nhiều nhất có thể.

Vẻ mặt yêu tinh trong bóng tối khẽ thay đổi khi nhìn thấy ánh mắt kiên quyết của Sedina. Biểu cảm bình tĩnh trên gương mặt con tin khiến cô ta thấy hơi khó chịu.

"Có vẻ như ngươi vẫn chưa rõ tình huống của bản thân lúc này."

"Vậy các người muốn g·iết tôi sao?"

"Ngươi nghĩ ta không dám?"

"Đúng vậy."

Sedina tự tin nói. Tất nhiên, thái độ này chỉ là bên ngoài. Thực tế thì Sedina đang cực kỳ sợ hãi và bất an. Cô ấy sợ đối phương sẽ thực sự đổi ý và thủ tiêu mình ngay tức khắc.

Tuy lý trí sau khi phân tích hoàn cảnh xung quanh đã có thể chắc chắn an toàn của bản thân nhưng bản năng sợ hãi của cơ thể thì không thể biến mất một cách dễ dàng.

May mắn là những gì Sedina suy đoán là đúng.

"Thú vị. Thái độ này của ngươi rất hiếm thấy."

Yêu tinh tóc vàng nói xong liền đưa tay về phía Sedina.

Cơ thể Sedina cứng đờ. Một bàn tay mảnh khảnh trắng nõn đang nhẹ nhàng vuốt ve gò má cô. Cảm giác bàn tay chạm vào da tôi lạnh đến mức khiến Sedina rùng mình. Cái lạnh lẽo truyền đến khiến cô ấy cảm giác thứ đang ở trên mặt mình không phải bàn tay mà là một lưỡi dao sắc bén.

Sedina hoàn toàn có thể cảm nhận được người đối diện rất muốn g·iết mình. Tuy nhiên, vì lý do nào đó mà đối phương vẫn chưa ra tay.

"Ta chưa bao giờ nghĩ kẻ ta cần lại là thuộc hạ của John Doe. Đúng là xa tận chân trời gần ngay trước mắt."



"... ... Cái gì?"

"Ồ! Ngươi không biết?"

Nữ yêu tinh mỉm cười.

"Ta chính là gia chủ của gia tộc Leafre, người đứng đầu vương quốc yêu tinh hiện tại. Ngoài ra, ta còn một thân phận khác là Benmint, Đệ Nhất của BÌnh Minh Đen."

Sedina hít một hơi thật sâu.

"Thế nào, Đệ Nhị Sedina Rosen?"

* * *

Alex rút ​​kiếm, lặng yên không tiếng động tiến về phía khu rừng đang bị bao phủ bởi bóng tối dày đặc. Nhóm người Rudger chỉ lặng lẽ quan sát đằng sau, không ai có ý định lên hỗ trợ.

"Giáo sư Rudger, anh ta không cần chúng ta hỗ trợ sao?"

"Tôi nghĩ Alex sẽ không vui khi được giúp đỡ đâu."

Rudger nhìn thấu được suy nghĩ giáo sư Vierano, hắn nhanh chóng mở miệng.

"Tâm trạng Alex từ khi Sedina b·ị b·ắt cóc vẫn luôn không tốt. Cứ để cậu ấy phát tiết một chút. Không có nguy hiểm gì đâu."

"Chuyện đó là điều không thể tránh khỏi. Không phải lỗi của anh ta."

"Rất khó để thuyết phục Alex. Dù sao thì cũng không thể thay đổi sự thật bản thân cậu ấy mắc bẫy khiến Sedina b·ị b·ắt cóc."

"........"

Giữa lúc hai người đang trò chuyện, một tia sáng lóe lên trong vùng bóng tối vừa nuốt chửng Alex. Cùng lúc đó, vô số tiếng la hét vang vọng khắp khu rừng.

"Vậy đấy. Việc của chúng ta lúc này chỉ cần phong tỏa khu vực xung quanh không cho kẻ nào chạy thoát là được."

Giáo sư Vierano lắc đầu khi nghe được những lời từ miệng Rudger.

"Bọn họ sẽ không bỏ chạy."

"Ngài chắc chắn?"

"Các chiến binh của gia tộc Shadewarden là những người trung thành tuyệt đối với mệnh lệnh được giao. Một khi họ đã bao vây biên giới trước khi chúng ta đến, họ sẽ không bao giờ rút lui."

Cùng lúc đó, cuộc chiến bên kia bóng tối vẫn tiếp tục.

Giáo sư Vierano rất ấn tượng với sức chiến đấu của Alex. Dù nhìn theo góc độ như thế nào thì trận chiến phía trước cũng quá bất lợi cho Alex.

Trước hết, khu vực hiện tại là một cánh rừng đầy cây cối rậm rạp. Đối với các yêu tinh, đó là một nơi không khác gì thiên đường săn g·iết con mồi. Thứ hai chính là bóng tối. Có thể với các sinh vật khác, bóng tối là một thứ cản trở tầm nhìn, nhưng với chủng tộc yêu tinh, bên trong khu rừng này, điểm yếu đó không tồn tại.

Cách yêu tinh quan sát khu rừng đặc biệt hơn so với những giống loài khác. Những nguồn năng lượng tinh tế chảy ra từng thân cây ngọn cỏ. Ngay cả trong màn đêm, yêu tinh vẫn có thể tinh tường quan sát được những đường viền năng lượng phát sáng trôi nổi khắp không trung.

Cuối cùng là tinh linh, những trợ thủ đắc lực trong chiến đấu của yêu tinh. Và khu rừng này chính là nơi sinh sống của bọn chúng. Có thể nói không ngoa, những tinh linh khi được triệu hồi ra sẽ tương đương với việc các giác quan của yêu tinh được cường hóa và khuếch đại vô tận.

Nhưng tình cảnh chiến đấu hiện tại thì sao?

Phe đang gặp bất lợi không phải Alex mà chính là những yêu tinh thiện chiến đang chiến đấu ngay trên sân nhà.



Từng tiếng hét lớn cho đến yếu ớt theo thời gian vang lên càng dồn dập. Dù cho các yêu tinh có bắn bao nhiêu mũi tên thì cũng không có lấy một cái có thể chạm đến người Alex.

Mỗi khi Alex chuyển động, những địa điểm cậu ta đặt chân qua đều sẽ có đầu của yêu tinh rơi xuống. Bất kể đó là dưới mặt đất hay ở trên các tán cây rậm rạp, kết cục của các yêu tinh mai phục đều không thay đổi.

Trận chiến mà giáo sư Vierano khá lo lắng cuối cùng hóa ra lại là trận săn g·iết một chiều.

"Kẻ đó rốt cuộc đã làm như thế nào?"

Reynar, yêu tinh phụ trách chỉ huy q·uân đ·ội vùng biên giới của gia tộc Shadewarden không thể không phát ra câu hỏi nghi ngờ.

"Con người làm sao có thể sở hữu khả năng của chúng ta được?"

Những chuyển động mà Alex đang thể hiện trong suốt quá trình tự do di chuyển trong rừng chính là sức mạnh bẩm sinh của tộc yêu tinh.

Giống như tộc thú nhân biết cách vận dụng sức mạnh linh hồn, tộc yêu tinh cũng sở hữu một sức mạnh trời sinh riêng. Đó là một loại sức mạnh dựa trên năng lượng của khu rừng. Tuy mức độ thuần thục giữa các yêu tinh có thể khác nhau, nhưng những chiến binh của nhà Shadewarden là những người thiện chiến nhất có thể vận dụng thứ sức mạnh trời sinh đó lên mức cao nhất khi giao chiến trong phạm vi của khu rừng.

Nhưng bây giờ thì sao? Thứ diễn ra trước mắt khiến các yêu tinh không thể không nghi ngờ. Nhân loại kia đang sử dụng sức mạnh tương tự như bọn họ. Thậm chí, tốc độ của tên đó còn nhanh hơn hầu hết các yêu tinh ở đây.

Một số yêu tinh trừng mắt với vẻ khó tin.

"Sao có thể?"

"Kẻ này làm sao biết được kỹ thuật của tộc yêu tinh chúng ta?"

Alex cười gằn.

"Các người đáng lẽ không nên thể hiện nó ra trước mặt tôi."

"Cái gì?"

"Một loại chuyển động khác thường. Nếu để ý thì sẽ không khó nhận ra kỹ thuật đó cho phép cơ thể đứng vững trên mọi địa hình. Chắc hẳn nó là kỹ thuật di chuyển đặc thù của tộc yêu tinh."

Môi Reynar run rẩy. Tên nhân loại trước mặt có thể bắt chước chuyển động của bọn chúng? Một tên thấp kém mà dám...

"Sao ngươi dám...?!"

Reynar gầm lên.

Như để đáp lại mệnh lệnh nào đó, những yêu tinh bí mật bao vây Alex, đồng loạt nhắm cung tên vào mục tiêu. Ngay sau đó, vô vàn mũi tên bay đến từ mọi hướng.

Tuy nhiên, không có bất kỳ mũi tên nào chạm đến được mép áo của Alex. Tất cả đều bị vòng xoáy khí quyển bao quanh Alex đánh bay.

Từng mũi tên các yêu tinh bắn ra đều thấm nhuần sức mạnh của tinh linh và thiên nhiên. Nó có thể dễ dàng xuyên thủng những tấm thép kiên cố nhất. Nhưng tất cả đều không thể vượt qua được bức tường gió Alex dựng lên.

Reynar nhìn chằm chằm một cách khó tin.

Thứ gì...? Ma pháp? Không, nó giống như...

Hào quang năng lượng của hiệp sĩ cấp cao.

Phải rồi. Chỉ có thứ đó mới có thể giải thích cho việc tại sao mũi tên của bọn chúng không thể đả thương được đối phương. Nhưng thứ sức mạnh đó có thể di động như vậy sao? Hắn ta chưa từng nghe đến việc năng lượng của hiệp sĩ có thể tự do thay đổi hình dạng như vậy.



Như thế có khác gì việc nhào nặn kim loại và thay đổi hình dạng mà không khiến chúng tan chảy đâu?

Trong khoảnh khắc tên yêu tinh chỉ huy mất cảnh giác, Alex không bỏ lỡ cơ hội lao đến.

"Ngươi là người cuối cùng."

Lời thì thầm này cũng chính là những âm thanh cuối cùng mà Reynar nghe được. Ánh kiếm từ tay Alex lóe lên, sau đó là tiếng rơi của đầu yêu tinh đè lên những chiếc lá dưới đất.

Thân hình của Alex cuối cùng xuất hiện trở lại từ màn đêm tăm tối. Cậu ta vừa đi vừa cẩn thận lau sạch thanh kiếm trên tay, biểu cảm gương mặt không có chút hứng thú nào. Phía sau lưng Alex vẫn là bóng tối vô tận, nhưng lúc này, ai ai cũng có thể cảm nhận được trong bóng tối đấy đã chẳng còn sót lại bất kỳ yêu tinh nào còn sống.

"Vẫn chưa đủ."

Alex càu nhàu. Đối thủ yếu đến mức không thể khơi dậy chút hứng thú chiến đấu nào cho cậu ta.

"Xong rồi à?"

"Chà, không ngờ nha, Alex... ... ."

"Này, sao cậu không giữ lại một hai tên để còn khai thác thông tin? Giết hết thế thì có hơi đáng tiếc."

Giáo sư Vierano lắc đầu giải thích hộ Alex.

"Không. Ngược lại, tôi thấy Alex làm rất đúng. Nếu có người còn sống thì tin tức về chuyện này sẽ được truyền đi ngay lập tức. Trong tình hình hiện tại thì thủ tiêu hết quân địch là lựa chọn sáng suốt."

Những lời này thốt ra từ miệng một người luôn hòa ái như giáo sư Vierano có vẻ hơi kỳ lạ. Tuy nhiên, nếu suy nghĩ kỹ hơn thì cũng không quá khó hiểu. Giáo sư Vierano đã sống rất lâu rồi, thậm chí bản thân ông ấy còn từng đích thân trải qua cuộc c·hiến t·ranh chủng tộc của thế kỷ trước. Ông ấy thừa hiểu lòng nhân từ của mình nên sử dụng trong trường hợp nào.

"Đi tiếp thôi. Có vẻ như tình hình trong vương quốc đã có nhiều biến động."

Ngay lúc giáo sư Vierano đang định vượt qua ranh giới thì chợt dừng lại. Ông ấy có thể cảm nhận được có ai đó đang tiến đến.

Không phải là Shadewarden.

Lần này động tĩnh đến từ bên trong biên giới, từ lãnh thổ của gia tộc Dentis.

Chẳng bao lâu sau, một ánh sáng dịu nhẹ chiếu sáng bóng tối của khu rừng và một nhóm yêu tinh xuất hiện.

"Các người là ai?"

Số lượng yêu tinh khá đông, trên năm mươi người. Có vẻ như họ đã xác định trước sẽ phải chiến đấu. Trong số đó, người đứng đầu là một nữ yêu tinh xinh đẹp có màu tóc giống giáo sư Vierano.

"Đây là lãnh thổ của gia tộc Dentis. Vui lòng rời đi nếu không có phận sự ... ... "

"Viella. Là ta."

"Chú?"

Yêu tinh tên Viella lúc này mới nhận ra thân phận của người trước mặt. Cô ấy thốt lên ngạc nhiên.

Bốn người Rudger đứng sau cũng thả lỏng cảnh giác. Có vẻ như bọn họ không cần phải chiến đấu nữa.

Nhưng có điều gì đó kỳ lạ về phản ứng của nhóm người này. Rudger nheo mắt nhìn những yêu tinh không mấy vui vẻ sau khi nhận ra giáo sư Vierano.

Đôi mắt của Viella hướng về giáo sư Vierano đầy cảm xúc phức tạp.

"Tại sao ông lại đến đây?"

"Viella? Chuyện gì vậy... ... ."

"Tất cả nghe lệnh. Bắt giữ ông ta."

Ngay khi mệnh lệnh của Viella được đưa ra, các yêu tinh của gia tộc Dentis ngay lập tức hành động.