Chương 449: Cội nguồn của mọi chuyện (1)
"Cái gì thế? Các người làm vậy là có ý gì?"
Alex bị gia tộc Dentis bắt giữ, nổi giận quay sang hỏi giáo sư Vierano. Cậu ta nghĩ rằng bọn họ đã bị phản bội, nhưng khi nhìn thấy tình trạng của vị giáo sư yêu tinh kia cũng không khác gì mình, Alex mới biết bản thân đã trách nhầm đối phương. Thứ được dùng để trói đám người là một loại dây được đan bằng rễ cây đặc biệt.
Nhóm người Rudger không ngờ rằng thứ chào đón bọn họ ở nơi này sẽ là tình cảnh như hiện tại.
Giáo sư Vierano lắc đầu, vẻ mặt mang theo sự lo lắng xen lẫn đăm chiêu.
"Tôi cũng không biết."
Ông ấy chưa bao giờ tưởng tượng rằng cháu gái mình có một ngày sẽ hành xử như thế này. Ngay cả bây giờ, khi bị áp giải như t·ội p·hạm, việc đầu tiên giáo sư Vierano làm không phải là cố gắng gặng hỏi lý do một cách vô nghĩa mà là suy nghĩ xem đã có chuyện gì xảy ra bên trong gia tộc lúc ông ấy đi vắng.
"Có vẻ như tôi đã bỏ lỡ chuyện quan trọng nào đó."
"Tôi nghĩ chúng ta sẽ sớm có câu trả lời thôi."
Rudger bên cạnh lên tiếng trấn an. Sắc mặt của hắn vẫn bình tĩnh như thường lệ, không có chút nào là bối rối hay hoảng hốt khi bị tập kích bất ngờ. Thái độ này của Rudger cũng khiến những người còn lại yên tâm hơn phần nào.
"Giáo sư Rudger, tôi thành thật xin lỗi."
Giáo sư Vierano áy náy xin lỗi người bên cạnh. Dù sao thì chính ông ấy là người chủ động dẫn đoàn đến lãnh địa của gia tộc Dentis.
Giáo sư Vierano biết nhóm người Rudger ngoan ngoãn để b·ị b·ắt như vậy vì họ nể mặt ông ấy, không muốn ra tay với người gia tộc Dentis. Ngay cả lực lượng của những kẻ truy đuổi nhà Shadewarden họ còn không sợ nói gì đến những yêu tinh không thông thạo chiến đấu của nhà Dentis.
"Bọn họ không có ý muốn g·iết chúng ta. Dường như có lý do nào đó."
"Có lẽ thế. Viella vốn dĩ không phải là đứa trẻ như vậy."
"Ban nãy nếu tôi không nghe nhầm thì cô ấy gọi ngài là chú phải không? Ngài có em trai sao?"
"Phải. Tôi còn một đứa em trai. Viella là cháu gái của tôi. Con bé thường sẽ thay tôi gánh vác công việc trong gia tộc khi tôi đi vắng."
Viella có tính cách tự tin và thẳng thắn. Cô ấy cực kỳ khôn khéo và thông minh. Nếu không có gì bất ngờ thì trong tương lai, giáo sư Vierano sẽ giao lại vị trí gia chủ cho cô ấy.
Nhưng hiện tại đột nhiên Viella hành động như vậy. Điều này khiến giáo sư Vierano không khỏi lo lắng.
Rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra khi ông ấy vắng mặt?
Hiện tại có quá ít manh mối để có thể suy xét. Đúng như Rudger đã nói, giáo sư Vierano nghĩ rằng sẽ không quá muộn để đưa ra quyết định sau khi đối phương dẫn bọn họ đến địa điểm chỉ định.
Đoàn người áp giải chậm chạp đi đến dinh thự chính. Ngôi biệt thự của gia tộc Dentis được xây dựng hoàn toàn từ một thân cây khoét rỗng. Kiến trúc từ bên ngoài của dinh thự chính là vô số dây leo xoắn lại bao trùm lên thân cây chính. Chiều cao của nơi này hơn chục mét, quy mô phải lên đến con số hàng trăm mét.
Nhóm yêu tinh chẳng mấy chốc đã áp giải năm người đến đại sảnh. Sắc mặt của giáo sư Vierano đanh lại khi nhìn thấy ba yêu tinh đã đợi sẵn bên trong.
"Là các người?"
Ba yêu tinh ngồi bên trong đại sảnh đều có vẻ ngoài trên năm mươi tuổi, bọn họ đều mặc trên người trang phục có hoa văn đặc trưng của gia tộc mình. Biểu tượng của các gia huy lần lượt là gia tộc Radix, Crown và Plohim, ba gia tộc chủ trương theo phe phái ôn hòa.
"Viella, có chuyện gì vậy?"
Viella lờ đi ánh mắt của giáo sư Vierano, cô ấy lạnh nhạt hướng mắt về phía ba gia chủ đằng trước.
"Tôi đã mang người đến theo như thỏa thuận."
"Làm tốt lắm."
Giọng điệu khinh thường của vị gia chủ đối với Viella khiến giáo sư Vierano nhíu mày.
"Các người đang làm gì trong nhà của tôi?"
Ánh mắt của giáo sư Vierano nhìn về phía yêu tinh vừa lên tiếng lạnh lùng đến mức bất cứ ai ở đây đều biết ông ấy lúc này đang rất tức giận. Ngay cả khi bị chính cháu gái mình bắt đi, giáo sư Vierano cũng không tức giận như vậy.
Tuy nhiên, gia chủ của ba gia tộc lại khịt mũi trước câu hỏi này.
"Vierano Dentis, có vẻ như ông vẫn chưa ý thức được tình hình hiện tại."
"Tôi cần một lời giải thích. Ắt hẳn có hiểu lầm gì đó."
"Hiểu lầm? Vậy giải thích cho tôi mấy nhân loại đi cùng ông là như thế nào?"
"Họ là khách của tôi."
"Khách mời mà cần phải lén lút như vậy sao? Bỏ qua vấn đề đó. Hiện tại, ông bị buộc tội phản bội đồng loại."
"Cái gì?"
Ba gia chủ trào phúng.
Vierano Dentis, ngay từ đầu ông đã biết đến sự tồn tại của hậu duệ cuối cùng của gia tộc Plante nhưng ông vẫn giấu kín tin tức. Hành động đó có mục đích gì?"
"... ... !!!"
Làm sao bọn họ phát hiện ra được?
Chẳng lẽ gia tộc Leafre đã tiết lộ thông tin từ trước? Nhưng tại sao phải làm vậy?
"Nếu tôi đoán không sai, ông đang có âm mưu lợi dụng người của gia tộc Plante để tư lợi cho bản thân."
"Đừng có tùy tiện vu khống người khác."
"Chuyện đó có phải vu khống hay không chẳng phải đã quá rõ ràng rồi hay sao? Riêng việc ông cố tình che giấu tin tức về hậu duệ của nhà Plante đã quá đủ để chứng minh rồi."
"........."
Những lời này của ba yêu tinh khiến giáo sư Vierano không thể phản bác. Sự thật đúng là ông ấy đã cố tình che giấu tin tức về Sedina. Ông ấy cũng không thể bào chữa bất cứ điều gì khi đối phương đang thừa cơ đổ một loạt tội danh khác lên đầu mình. Hiện tại kể cả có nói gì thì chắc chắn những người xung quanh sẽ không bao giờ tin. Lý lẽ không ở phía ông ấy.
Rudger cũng đã nhận ra mấy yêu tinh này có âm mưu gì. Bọn họ đang cố gắng làm lung lay địa vị của giáo sư Vierano.
"Được rồi. Dù gia chủ cũ của gia tộc Dentis đã có những hành động hồ đồ nhưng ít nhất gia tộc Dentis sẽ không trở thành kẻ phản bội vương quốc. Vị gia chủ mới của nhà Dentis đã có một quyết định sáng suốt."
Viella không có phản ứng gì. Cô ấy chỉ nhìn giáo sư Vierano bằng ánh mắt lạnh lùng.
"Viella... ... ."
Trước khi giáo sư Vierano kịp nói hết câu, Viella đã ngắt lời.
"Đưa mấy kẻ này vào nhà giam."
Các yêu tinh của gia tộc Dentis ngay lập tức tuân theo mệnh lệnh. Cuối cùng, Rudger và những người khác, bao gồm cả giáo sư Vierano, bị nhốt trong ngục tối của gia tộc Dentis.
Ngục tối ẩm ướt và đầy lũ côn trùng bò lổm ngổm, nhìn thật u ám.
"Chà, không ngờ đấy. Hóa ra điều tồi tệ nhất xảy ra với chúng ta lại đến từ nơi tưởng chừng như an toàn nhất."
Dù đang bị giam cầm nhưng Alex vẫn mỉm cười một cách vô tư.
Giáo sư Vierano vô cùng tự trách bản thân vì đã liên lụy đến những người bên cạnh. Ông ấy lúc này cũng chỉ biết nói lời xin lỗi.
"Xin lỗi mọi người. Là lỗi của tôi. Tôi không ngờ ba gia tộc kia lại hành động nhanh đến vậy."
"Chẳng lẽ đây là âm mưu từ trước?"
"Không rõ ràng lắm. Nhưng có gì đó kỳ lạ. Đáng lẽ bọn họ không thể biết được tin tức về Sedina mới đúng. Chẳng lẽ là gia tộc Leafre đã truyền tin này ra? Nhưng để làm gì mới được?"
Giáo sư Vierano sau một lúc suy nghĩ liền lắc đầu cay đắng.
"Nói chuyện đó bây giờ thì cũng chẳng ích gì? Mọi chuyện đều đã xảy ra rồi."
"Hừm. Bỏ qua phần đó đi. Mọi người không cảm thấy an ninh ở nơi này quá lỏng lẻo sao?"
Alex tỏ ra khá ngạc nhiên khi không có yêu tinh nào đứng gác bên ngoài.
"Bọn họ thực sự nghĩ chúng ta không thể làm gì với mấy thanh gỗ này sao?"
"Trông đơn giản vậy thôi nhưng nơi này đủ mạnh mẽ để chống chịu các đòn t·ấn c·ông p·há h·oại bất kể là từ hiệp sĩ hay pháp sư."
Những chiếc rễ cây mạnh mẽ bao quanh bên ngoài nhà lao không phải là những cái cây bình thường. Bản thân mỗi cái rễ đều mang trong mình sức sống mãnh liệt, có sức mạnh vượt qua cả những kim loại kiên cố nhất. Ngay cả khi sử dụng hào quang năng lượng hay sức mạnh ma thuật, việc cắt đứt rễ cây gần như là không thể.
Alex lẩm bẩm sau khi dùng tay lướt qua cửa nhà tù.
"Đúng thật."
"Đó không phải là thứ có thể dễ dàng phá huỷ bằng sức mạnh thông thường."
"Vậy nếu xâm nhập vào bên trong thì sao?"
Belaruna cẩn thận đưa ra ý tưởng.
"Mỗi gia tộc đều sẽ có người chuyên trách theo dõi thông tin mọi lúc mọi nơi. Ngay khi cô xâm nhập vào hệ thống, bọn họ sẽ phát hiện ra ngay."
"Vậy à?"
Belaruna ỉu xìu.
Rudger đồng ý với giáo sư Vierano.
"Việc bọn họ chỉ nhốt chúng ta như thế này có nghĩa là tội phản quốc vẫn chưa được xác nhận, bọn họ mới chỉ nghi ngờ thôi. Nhưng khoảnh khắc chúng ta cố gắng công khai vượt ngục, tội danh sẽ ngay lập tức được thành lập."
"Tôi nghĩ đối phương hẳn cũng đang mong chúng ta vượt ngục. Như thế bọn họ mới có cớ gán tội."
Hans gật đầu tỏ vẻ đã hiểu.
"Thế bước tiếp theo chúng ta nên làm gì?"
"Tình thế hiện tại khá là tiến thoái lưỡng nan."
Đột nhiên, tiếng bước chân vang lên từ trong bóng tối. Có ai đó đang đến. Người kia tự tin xuất hiện như thể không hề có ý che giấu việc bản thân đến nhà tù.
"Viella."
Giáo sư Vierano nhìn cháu gái mình bằng ánh mắt đầy phức tạp.
Viella nhìn lại và nói với giọng lạnh lùng.
"Vierano Dentis, ông bị buộc tội phản quốc. Sau khi thống nhất ý kiến của mọi người, ông bị buộc phế truất vị trí gia chủ đương nhiệm."
"... ...Viella, ta xin lỗi."
"Các người muốn hy sinh giáo sư Vierano để đổi lại sự ủng hộ của ba gia tộc kia sao?"
Viella nhẹ nhàng phớt lờ Rudger.
"Những đồng minh mới của chúng ta sẽ sớm tổ chức tiệc ăn mừng vào đêm nay. Khi mặt trời mọc vào sáng mai, ông sẽ bị áp giải đến cung điện trung tâm khu rừng. Vì vậy, hãy tranh thủ tận hưởng nốt khoảng thời gian còn lại đi."
"... ... Viella?"
Viella sau khi nói xong những lời này, không nhìn đám người bên trong mà quay lưng rời đi.
Một sự im lặng nặng nề bao trùm trong nhà ngục.
"Chúng ta nên làm gì bây giờ?"
Người lên tiếng đầu tiên là Belaruna. Những lời của Viella không khác gì một bản án tử hình.
Chẳng lẽ cô ấy chỉ có thể sống sót được đến ngày mai thôi sao?
Tuy nhiên, biểu cảm của bốn người còn lại hoàn toàn trái ngược với vẻ suy sụp của Belaruna. Trong mắt bọn họ ánh lên cái nhìn kỳ lạ như thể vừa nhận được một món quà ngoài ý muốn.
"Giáo sư Vierano, cháu gái của ngài thật sự rất bản lĩnh."
"Con bé đã phải gánh chịu quá nhiều thứ thay tôi."
Giáo sư Vierano thở dài. Tuy nhiên, trên gương mặt của ông ấy không giấu nổi sự tự hào.
"Ủa, ý mọi người là gì?"
Chỉ có duy nhất Belaruna là người không hiểu được tình hình.
"Không phải quá rõ rồi hay sao?"
"Cái gì rõ cơ?"
"Nửa đêm."
Hans từ từ thuật lại những gì Viella đã nói lúc trước.
"Đám người kia đều sẽ tụ tập một chỗ vào ban đêm để ăn mừng. Đó chính là thời điểm bọn họ mất cảnh giác."
"Điều đó không có nghĩa là... ... ."
"Có vẻ như gia tộc Dentis sẽ hoàn toàn tách khỏi liên minh với ba gia tộc kia sau đêm nay."
Hans lẩm bẩm và nhìn chằm chằm vào giáo sư Vierano. Vị giáo sư yêu tinh đối diện chỉ lặng lẽ gật đầu, không nói gì thêm.
Rudger đứng dậy khỏi chỗ ngồi.
"Chúng ta sẽ hành động vào đêm nay."
"Khoan đã! Làm sao chúng ta thoát được ra khỏi đây?"
Belaruna chỉ ra phần quan trọng nhất. Bọn họ không thể dùng vũ lực hay xâm nhập b·ất h·ợp p·háp để thoát khỏi nhà tù này. Nếu làm như vậy, đối phương chắc chắn sẽ ngay lập tức phát hiện.
"Có vẻ như gia tộc Dentis muốn chúng ta thu hút sự chú ý."
Việc Viella để lại những lời này mà không nói cho nhóm người Rudger biết cách trốn thoát có nghĩa là cô ấy hy vọng ba gia tộc kia phát hiện ra tù nhân vượt ngục.
"Trong khi chúng ta thu hút sự chú ý, Viella sẽ đích thân dẫn đầu t·ấn c·ông ba gia chủ kia. Tôi đoán con bé muốn thay tôi đảm nhận công việc đó."
"Ủa, sao mọi người đoán ra được hay vậy... ... ."
Rudger không để ý đến lời của Belaruna.
"Nếu làm như vậy, dường như ngài sẽ không thể truyền vị trí này lại cho cô ấy nữa."
Giáo sư Vierano lắc đầu, nói với giọng chắc chắn.
"Không. Con bé là ứng cử viên phù hợp nhất. Tôi chắc chắn sẽ truyền lại vị trí này cho con bé trong tương lai."
"Vậy thì trước hết cần đi ra ngoài chuẩn bị vài thứ đã."
Giọng nói phát ra ngay trước mặt giáo sư Vierano.
Trước khi mọi người kịp hoàn hồn, Rudger đã ở phía bên kia song chắn. Không có dấu hiệu nào cho thấy nhà tù đã bị phá vỡ bằng vũ lực hay thậm chí là một dấu hiệu xâm nhập.
Giáo sư Vierano cũng không ngạc nhiên mà chỉ mỉm cười gật đầu.
"Đi thôi."