Chương 391: Sụp đổ (2)
Bụi đổ liên tiếp xuống t·ừ t·rần nhà.
Ngôi dinh thự bí mật được canh gác kiên cố suốt hàng trăm năm nay đang đứng trước bờ vực sụp đổ. Bên trong vẫn còn vô số những bí mật vẫn chưa được khám phá.
Là một pháp sư, sẽ rất đáng tiếc khi những bí ẩn chưa được giải quyết đã biến mất. Nhưng mặt khác, Rimray lại cảm thấy vô cùng sảng khoái.
Càng trong tình huống hiện tại, đầu óc Rimray lại càng tỉnh táo và biết phải làm gì tiếp theo.
Ông ta vẫn còn việc cần hoàn thành.
'Tình trạng cơ thể hiện tại không tốt lắm.'
Vết thương chàng trai kia gây ra nặng hơn ông ta nghĩ.
Rimray uống thuốc hồi phục nhưng không có quá nhiều tác dụng, c·hấn t·hương từ trận chiến ban nãy quá nặng.
Rimray không khỏi lắc đầu, thân xác già nua này đã không thể cứu vãn được.
"Cái c·hết cũng chỉ là chuyện sớm muộn. Coi như được an nghỉ sớm hơn một chút."
Rimray nhìn thẳng về phía trước.
"Ông không nghĩ vậy sao, Tortei?"
"Rimray... ... !"
Khuôn mặt của Tortei bị biến dạng trong những mảnh vụn rơi xuống.
Khi nhìn thấy biểu cảm của đối phương, Rimray cảm thấy sảng khoái hơn một chút. Ông ta giơ cây trượng lên.
Đây sẽ là trận chiến cuối cùng của ông ta.
Trước mặt Rimray lấp lánh ánh sáng phát ra từ những phép thuật của các pháp sư Học viện Truth. Rimray dậm chân xuống đất tăng cường ma thuật cho đôi chân và lao về phía đối thủ.
Ông ta có thể nhìn rõ những biểu cảm bối rối của đối phương. Những thần chú liên tục phóng về phía Rimray nhưng đều bị ông ta né đi.
Xoẹt!
Phép thuật sượt qua đầu cánh tay Rimray. Chiếc áo choàng cháy đen và lớp da bên trong nhanh chóng chuyển sang màu đỏ do bị bỏng.
Tuy nhiên, Rimray vẫn không dừng lại.
"Tên này điên rồi!"
Cảnh tượng Rimray lao về phía đám pháp sư Học viện Truth với tốc độ khủng kh·iếp thực sự giống như một con quỷ.
"Tiếp tục t·ấn c·ông!"
Tortei hét lên, mắng mỏ những kẻ xung quanh và bắt đầu niệm một thần chú mạnh hơn.
Có lẽ vì bị tiếng la hét ảnh hưởng, đám pháp sư của Học viện Truth khẩn trương thi triển phép thuật, chẳng mấy chốc một đợt không khí lạnh ập đến.
Rimray kích hoạt tạo vật. Hiện tại, ông ta chỉ còn lại một số đồ có thể sử dụng được. Mỗi món đồ đều rất đắt tiền, nhưng lúc này không phải là lúc để tiết kiệm.
Một lớp màng trong suốt xuất hiện trong không khí, ngăn chặn cái lạnh đang xông đến. Ma thuật bay tới và đánh vào tấm khiên phòng thủ hết đợt này đến đợt khác.
Lớp bảo vệ của tạo vật nhanh chóng bị phá vỡ. Một phần ma thuật bị phân tán đánh vào cơ thể của Rimray.
Rimray tăng cường sức mạnh cho cơ thể, buộc bản thân phải chịu đựng đòn công kích này. Cơn đau nhói chạy khắp cơ thể ông ta.
Tuy nhiên, tốc độ trên tay Rimray vẫn không dừng lại.
Thời gian chầm chậm trôi.
Mỗi lần đi qua hành lang nứt nẻ, có điều gì đó lại hiện lên trong mắt Rimray.
Đó là những cảnh tượng ông ta từng trải qua trong quá khứ.
Mỗi bước đi, khung cảnh Rimray nhìn thấy lại thay đổi.
Một Rimray thời còn trẻ trung, sự vui sướng trên gương mặt cậu thanh niên khi lần đầu tiên hoàn thành một phép thuật.
———!!!
Rimray thấy được hình ảnh nghiên cứu ma thuật của bản thân được giới học thuật công nhận.
———!!!
Hình ảnh một chàng trai trẻ nay đã trở thành một người đàn ông chững chạc, anh ta đã gặp người phụ nữ của đời mình. Rimray vẫn nhớ rõ khoảnh khắc bản thân tỏ tình với cô ấy.
———!!!
Một bé gái được sinh ra. Đứa trẻ Rimray ôm vào lòng thật nhỏ bé và mềm mại. Rimray thấy mình rơi nước mắt vì sung sướng.
———!!!
Hình ảnh chuyển sang gia đình ba người vui vẻ đi chơi cùng nhau.
Những ngày đêm Rimray vùi mình trong nghiên cứu.
Người vợ quá cố q·ua đ·ời vì bạo bệnh, Rimray đau buồn vô hạn.
Hình ảnh Rimray có niềm tin khi nhìn con gái mình đang nỗ lực từng ngày để trở thành một pháp sư.
.......
———!!!
Những bước chân của Rimray chứa đựng tất cả những năm tháng cuộc đời ông ta đã trải qua.
Ngay sau đó, Tortei kích hoạt phép thuật.
"C·hết đi!"
Phép thuật cấp năm.
[Thủy Lực]
Một phép thuật thuần túy tập trung vào giải phóng ma thuật trong cơ thể. Đó là phép thuật mạnh nhất mà Tortei có thể sử dụng hiện tại. Sát ý dày đặc truyền trong từng dòng ma lực của Tortei nhắm thẳng vào đối phương.
Cùng lúc này, sức mạnh ma thuật trong cơ thể Rimray trở nên điên cuồng và một chiến binh khổng lồ được triệu hồi.
Ồ ồ ồ!!
Ma thú của Rimray tự mình xuất hiện mà không cần chủ nhân của nó ra lệnh. Tuy nhiên, trạng thái của con ma thú vẫn chưa hoàn toàn hồi phục sau khi phải hứng chịu dư âm của trận chiến trước đó. Cơ thể bên trái của nó vẫn còn trong tình trạng bị phá hủy.
Tuy nhiên, chiến binh khổng lồ vẫn tiến lên cản lại đòn t·ấn c·ông phép thuật của Tortei bằng cánh tay phải còn lại của mình.
Kuwawawawa!
Dòng năng lượng v·a c·hạm với nắm đấm của người khổng lồ phát ra rung chấn mạnh mẽ và đổi hướng. Một bức tường của dinh thự ngay lập tức bị cuốn đi. Những mảnh vụn văng tung tóe khắp nơi.
Trong khung cảnh hủy diệt đó, Rimray run rẩy nhìn con ma thú của mình.
Ma thú sẽ không tự mình xuất hiện trừ khi có sự triệu hồi của chủ nhân.
Đó là kiến ​​thức thông thường bất cứ pháp sư nào cũng biết.
Tuy nhiên, chiến binh khổng lồ vẫn bất chấp tất cả thoát ra ngoài và chặn lại phép thuật cho chủ nhân bằng cơ thể vẫn chưa hồi phục của mình.
Bản thân con ma thú có lẽ cũng cảm nhận được kết cục của Rimray. Nó muốn chiến đấu đến hơi thở cuối cùng bên cạnh vị pháp sư mình đã đi theo nhiều năm trời.
Khi v·ụ n·ổ lắng xuống, thân hình của chiến binh khổng lồ gục ngã và từ từ tan biến. Đòn đỡ vừa rồi là lời từ biệt cuối cùng của nó với chủ nhân.
'Cảm ơn ngươi.'
Rimray bình tĩnh đi qua, bỏ lại xác con ma thú phía sau.
Nhờ chiến binh khổng lồ, Rimray đã có thể tiếp cận được đám người của Học viện Truth.
Khoảnh khắc Rimray đâm cây trượng đá về phía Tortei, một rào cản ma thuật xuất hiện chắn giữa hai người.
Kwakagagak!
Pháp lực tập trung ở đầu cây trượng và kết giới v·a c·hạm với nhau bắn ra những tia lửa đỏ rực.
Tortei nhìn kỹ Rimray và hét lên.
"Năng lượng của ông ta đang hỗn loạn. Tất cả dồn sức cố thủ!"
Rimray không thể che giấu được các v·ết t·hương đang chảy máu và sắc mặt mệt mỏi hiện rõ dưới lớp áo choàng.
Tortei nhận ra đối phương hiện tại đã là nỏ mạnh hết đà, ngay cả con ma thú của Rimray cũng đ·ã c·hết trận.
Tortei cười lớn. Cho dù Rimray có là Lexorer thì trong tình trạng này, người của ông ta cũng không có khả năng thua.
"Cái tên ngạo mạn, ông sẽ phải trả giá cho tính tự cao của mình."
Rimray không phản ứng. Thay vào đó, đôi mắt của ông ta lại nhìn chằm chằm vào thứ gì đó qua vai Tortei.
"Trong tình huống như vậy rồi mà ông vẫn còn khinh thường đối thủ hả?"
Tortei cau mày, ông ta cực kỳ khó chịu trước thái độ phớt lờ của đối phương.
Rốt cuộc là tên này đang nhìn cái gì?
Tortei nhìn lại nhưng không thấy gì cả. Phía sau chỉ là một mảnh hành lang cằn cỗi của dinh thự đang dần sụp đổ.
Rimray cười nhạo tên trước mặt. Những gì Rimray đang nhìn thấy bây giờ giống như một ảo ảnh mà chỉ có ông ta mới thấy được.
Một đứa trẻ đang đứng ở đó.
Rimray sao có thể quên được bóng hình con gái vẫn luôn xuất hiện trong những cơn ác mộng của mình?
Ông ta không thể phân biệt được đó là linh hồn của cô con gái bị mắc kẹt trong thế giới này hay đó chỉ đơn giản là một ảo giác trước khi ông ta c·hết đi.
Nhưng dù là gì thì cũng không quan trọng nữa.
'Con ơi, đợi cha một chút nữa.'
Chỉ một chút nữa thôi.
Sau khi hoàn thành hết những việc cần làm, ông ta có thể đến được nơi mà bản thân hằng mong đợi.
"Rimray, giằng co thế đủ rồi."
Tortei quyết định sẽ chấm dứt trận chiến này.
Những vòng tròn ma thuật nổi lên xung quanh ông ta và ma thuật bắt đầu hình thành ở trung tâm. Sức mạnh ma thuật tập trung đến giới hạn cuối cùng phóng ra ngoài, để lại một cái đuôi dài dọc theo con đường do chủ nhân chỉ định.
Rimray nhìn cảnh tượng đó với đôi mắt mờ mịt.
Ngay trước khi đợt pháo kích ma thuật chạm đến người, Rimray thu hồi sức mạnh ma thuật từ đầu cây trượng và bao phủ ma pháp quanh toàn bộ cơ thể mình.
Cùng lúc đó, ông ta kích hoạt phép thuật. Cơ thể được bao bọc trong ma thuật của Rimray co lại thành một chấm trong không trung và biến mất.
Ông ta đã tái hiện lại ma pháp mà Rudger đã từng sử dụng.
Ngay sau đó, một loạt ma thuật quét qua vị trí Rimray vừa đứng trước đó.
Tortei nhíu mày.
"Tên đó đâu rồi? Biến mất sao?"
Đột nhiên, bóng dáng Rimray xuất hiện lại phía sau lưng Tortei, ông ta dồn hết những năng lượng còn lại trong cơ thể đánh một đòn chí mạng cuối cùng.
"Cái gì?"
Khoảnh khắc Tortei cảm giác được nguy hiểm, thanh kiếm đá của Rimray đã đâm sâu vào lưng ông ta.
Phụt!
Máu từ miệng Tortei trào ra, ông ta trợn mắt nhìn người phía sau.
"S-Sao có thể... ... ."
Rimray rút ngọn giáo ra, Tortei gục xuống. Cho đến lúc c·hết, đôi mắt của kẻ này vẫn trợn to như thể không thể tin được mình sẽ c·hết một cách dễ dàng như vậy.
Sau khi kết liễu đối thủ, Rimray ngồi phịch xuống. Đầu ông ta đau như búa bổ. Ông ta có cảm giác như não sắp tan chảy vì sức nóng dữ dội.
Mặc dù chỉ dịch chuyển được có hai mét nhưng cái giá phải trả cho việc sử dụng ma pháp không gian là quá lớn.
'Hóa ra anh chàng kia phải chịu đựng những thứ như thế này sao?'
Dù phải chịu đựng những thứ này nhưng biểu cảm của cậu ta vẫn không đổi sắc.
Rốt cuộc cậu ta đã phải trải qua những gì?
Rimray biết rõ số phận của những người như vậy.
Thứ chờ đợi bọn họ cuối cùng chỉ là sự hủy diệt.
"Mọi chuyện kết thúc rồi."
Rimray mỉm cười với khuôn mặt nhẹ nhõm.
"Rimray! Sao mày dám?!"
Các pháp sư của Học viện Truth phẫn nộ khi người dẫn đầu của mình bị hạ sát, bọn họ nghiến răng và chuẩn bị phép thuật về phía Rimray.
Rimray lúc này đã không nghĩ tới việc phòng thủ hay tránh né nữa. Tâm nguyện cuối cùng của ông ta đã hoàn thành, ông ta không cần chiến đấu nữa.
Ầm ầm.
Những cơn chấn động trong dinh thự trở nên dữ dội hơn và trần nhà liên tiếp sụp đổ. Căn dinh thự ban đầu vốn đã có nguy cơ sụp đổ sau đòn phép thuật cuối cùng của Tortei những cây cột chống chính đã bị phá vỡ dẫn đến quá trình sụp đổ diễn ra nhanh hơn.
Các pháp sư của Học viện Truth lúc này mới nhận ra tình huống xung quanh, nhưng đã quá muộn.
"Áaaa!"
"Mọi người, mau chạy đi!"
Tiếng la hét kinh hoàng và sự sợ hãi tràn ngập.
Tuy nhiên, sự náo động nhanh chóng biến mất bên dưới tàn tích của dinh thự.
* * *
Rudger nhìn lại ngôi dinh thự đang sụp đổ.
Hắn không biết chuyện gì đã xảy ra bên trong. Dù vậy, những làn sóng ma thuật thỉnh thoảng phun trào từ hướng đó đã gián tiếp thông báo tình hình.
Ngôi dinh thự sụp đổ làm bốc lên một đám mây bụi. Tất cả người bên trong đều bị đè c·hết.
"Thủ lĩnh, ông Rimray... ... ."
Rudger lắc đầu.
"Ít nhất, tôi nghĩ ông ấy đã ra đi mà không hối tiếc gì."
Các pháp sư nhìn ngôi dinh thự đang sụp đổ với vẻ mặt tiếc nuối.
"Ôi chúa ơi, dinh thự..."
"Còn rất nhiều thứ tôi còn chưa khám phá nữa."
Trong những người này có cả khuôn mặt quen thuộc của anh chàng Samuel Taylor.
Anh chàng đó thực sự còn sống!
Rudger không thể không cảm thán trước vận may của đối phương.
Đột nhên, một luồng năng lượng cực lớn bùng nổ từ bên dưới đ·ống đ·ổ n·át của ngôi dinh thự.
Quaaaa!
Năng lượng màu xanh trồi lên trên mặt đất là lượng ma lực khổng lồ của các dòng chảy. Những dòng năng lượng bay v·út lên bầu trời v·a c·hạm với kết giới bao trùm Lưu vực Kasar.
Những ngôi sao băng nhỏ chứa đầy ma thuật tuôn ra từ không khí. Chúng rơi xuống một phần của khu rừng, phá hủy cây cối và phóng ra những tia lửa ma thuật.
Các pháp sư nhìn chằm chằm vào cảnh tượng phía xa với khuôn mặt ngơ ngác.
"Năng lượng đang tràn ra bên ngoài."
Lúc này, mọi người tụ tập mới nhận ra sự sụp đổ của dinh thự mới chỉ là khởi đầu của bi kịch.
Năng lượng tràn trề của những dòng chảy bắt đầu từ từ lan ra xung quanh, quét sạch tàn tích của dinh thự.
"Mọi người quay lại đi! Quay trở lại khu trại nhanh!"
"Vẫn còn mấy người chưa trở về... ... !"
"Bây giờ không có thời gian cho chuyện đó đâu. Đi mau!"
Các pháp sư sợ hãi và nhanh chóng rút lui. Những lính đánh thuê đang theo dõi tình hình từ bên ngoài cũng vội vàng thu dọn đồ đạc và trở lại.
Đội thám hiểm xuyên qua khu rừng với tốc độ nhanh hơn nhiều so với khi họ đến dinh thự.
May mắn là không có cuộc t·ấn c·ông nào của mãnh thú khi họ băng qua rừng. Dường như các loài động vật cũng cảm nhận được mối nguy hiểm đang tràn ngập bên trong Lưu vực Kasar.
"Đến rồi!"
Đoàn người nhanh chóng trở lại khu cắm trại. Nhưng khi khu trại xuất hiện trong tầm mắt của đoàn thám hiểm, ai nấy đều sửng sốt trước cảnh tượng phía xa.
Khu vực cắm trại đang bốc lên từng đợt khói đen kèm theo những t·iếng n·ổ liên tiếp xảy ra.