Chương 385: Phá vòng vây (1)
"Cậu định làm gì?"
"Chúng ta sẽ đột phá trực diện."
"Cái gì?"
Rimray nghĩ mình đã nghe nhầm.
Thế quái nào mà cái tên này lại định xông thẳng vào mặt lũ quái vật kia vậy?
Rimray sau một hồi định cố gắng tranh luận, cuối cùng đã từ bỏ việc thuyết phục khi nhìn thấy vẻ mặt của Rudger.
"... ... Cậu thực sự nghiêm túc?"
Rudger gật đầu.
"Tôi có một suy đoán."
"Thử nghĩ xem, từ nãy đến giờ chúng ta đã rẽ qua bao nhiêu hành lang? Tại sao lũ quái vật vẫn có thể theo dấu và tìm thấy chúng ta? Tôi để ý là chúng xuất hiện đột ngột không báo trước hơn là tiến đến theo một hướng xác định."
"Như vậy thì sao?"
"Vì thế tôi đã nghĩ đến một giả thiết, có lẽ những con quái vật này được triệu hồi tại các điểm đã được đánh dấu trước hơn là tự bản thân chúng di chuyển tìm kiếm mục tiêu. Và địa điểm những con quái vật này xuất hiện có xu hướng lan rộng ra xung quanh."
"Rốt cuộc anh muốn nói gì?"
"Mấu chốt là xu hướng xuất hiện của những con quái vật. Nếu giả thiết của chúng ta là đúng, có một cơ quan giá·m s·át và điều khiển những con quái vật này. Hẳn là nó hoạt động giống như một cái máy dò tìm. Nếu vậy thì chúng ta chỉ cần quay ngược trở lại nơi ban đầu chạm trán những con quái vật và đi sâu vào bên trong, ngược hướng với chiều xuất hiện của bọn chúng, chúng ta rất có thể sẽ tìm được cơ quan điều khiển."
"......."
Đó không phải chỉ là suy đoán thôi sao?
Mọi người đều nghĩ như vậy nhưng đồng thời, lý luận của Rudger trong tình huống hiện tại cũng khá thuyết phục.
"Ý cậu là chúng ta nên quay lại và cố gắng vượt qua những con quái vật trong bóng tối đó phải không?
"Đúng vậy."
"Cậu muốn mạo hiểm mạng sống của mọi người vì một suy đoán không chắc chắn như vậy sao? Trong trường hợp cậu đoán sai thì sao?"
"Nếu mọi người không muốn quay lại thì để tôi quay lại một mình cũng được."
"Đừng quên những 'quy tắc' trong dinh thự... ... ."
"Tôi nghĩ chúng đã không còn có hiệu lực nữa."
Rudger nói và chỉ vào Samuel Taylor.
"Mọi người còn nhớ Samuel Taylor bị hiệp sĩ bóng tối t·ấn c·ông và chạy trốn đến chỗ chúng ta không? Anh ta lúc đó chỉ có một mình."
"Cái đấy... ... ."
"Trước khi các hiệp sĩ bóng tối xuất hiện, toàn bộ dinh thự đã rung chuyển. Có lẽ đó là lý do tại sao 'quy tắc' của dinh thự đã được áp dụng cho đến nay không còn hiệu lực nữa."
Nói cách khác, từ giờ trở đi, trong dinh thự hoàn toàn có thể hành động cá nhân, không nhất thiết phải đi theo đoàn đội nữa.
"Các vị không cần phải theo tôi, mọi người có thể đi tìm và hội họp với những pháp sư khác."
"Thật là một tên điên!"
"Ngài Rimray, rất xin lỗi, nhưng tôi sẽ không thay đổi quyết định của mình. Ngài có thể đi trước."
"Không cần cậu phải nhắc, ta không có ý định đi chịu c·hết cùng cậu đâu."
Rimray lùi lại, đây hoàn toàn là hành động bày tỏ ông ta muốn tách đội.
Tuy nhiên, Royna Pavlini và Sempas thì khác.
"Được, tôi đi với cậu!"
"Tôi cũng sẽ đi."
Có lẽ không ngờ tới điều này, Rudger nhìn hai người một cách nghiêm túc.
"Hai người suy nghĩ kỹ chưa?"
"Nếu đã đến tận đây rồi mà còn bỏ chạy, lòng kiêu hãnh của tôi sẽ không cho phép. Hơn nữa, tôi cũng rất tò mò về kế hoạch của anh."
Đó thực sự là một lý do tồi tệ để mạo hiểm mạng sống. Nhưng như vậy mới đúng là phong cách của anh chàng Sempas trong ấn tượng của mọi người.
Rimray lắc đầu.
"Đúng là những người điên."
Rimray phàn nàn rồi lấy thứ gì đó từ trong túi ra và ném về phía Rudger.
Rudger nhẹ nhàng chộp lấy vật thể từ trên không, mắt hắn sáng lên khi nhìn thấy thứ trong tay.
"Cái này....."
"Nó sẽ hữu ích khi mạng sống của mấy người gặp nguy hiểm."
Rudger nhìn kỹ vào chiếc trâm cài đá quý. Rõ ràng đây là một tạo tác vì hắn có thể cảm nhận được dòng năng lượng chuyển động bên trong.
Tuy nhiên, nếu là trâm cài tóc thì chắc chắn không phải vật sử dụng của vị pháp sư kia, nó hẳn là.......
"Thứ này ta không còn cần nữa. Cứ coi như đó là món quà chia tay đi. Sử dụng nó cho tốt. Đừng lãng phí tâm huyết của ta."
"... ...."
Rudger im lặng. Nói bất kỳ lời nào trong tình huống lúc này cũng đã không còn phù hợp nữa. Cuối cùng, hắn siết chặt chiếc trâm cài trong tay, rời đi không lời từ biệt. Arfa, Sempas và Royna Pavlini lặng lẽ theo sau.
Đoàn đội sáu người cuối cùng chỉ còn lại vị pháp sư già và anh chàng Samuel Taylor.
"Này, đằng kia, cậu không đi à?"
"... ...A.... Vâng....vâng."
* * *
Tuy rằng đã ra quyết tâm đi cùng Rudger nhưng Royna Pavlini vẫn khá lo lắng.
"Chà, vậy kế hoạch tiếp theo là gì?"
"Không phải tôi đã nói rồi sao? Tấn công trực diện."
"Hả? Nhưng mà... ... ."
Royna Pavlini cố hỏi thêm nhưng không được. Bởi vì những bóng đen đã bắt đầu xuất hiện ở phía bên kia hành lang.
"Sẵn sàng chiến đấu."
Rudger nắm lấy cán gậy và rút thanh kiếm ra.
Royna Pavlini sửng sốt.
"Đó không phải là một cây trượng sao?"
"Ai chẳng có những quân bài bí mật. Cô và Sempas chẳng phải cũng vậy sao?"
"......."
Điều đó đúng. Không có ai trên thế giới này sẽ tiết lộ mọi thứ về bản thân.
Ngay cả Royna Pavlini cũng chưa bao giờ bộc lộ toàn bộ sức mạnh của mình cho đến tận bây giờ.
"Nhưng bây giờ thì khác."
Một cái bóng bắt đầu bò lên từ chân Rudger. Nó nhanh chóng lan xuống chân và cơ thể, che phủ quần áo của hắn.
"Vào lúc này, hãy nghiêm túc với trận chiến trước mặt."
Chẳng mấy chốc, cái bóng bao trùm lấy mặt Rudger tựa như một chiếc mặt nạ. Một ánh sáng xanh phát ra từ đôi mắt của chiếc mặt nạ.
"Nếu mọi người không muốn c·hết."
[Ater Nocturnus]
Rudger đã hoàn toàn bị bao phủ bởi bóng tối, nhanh chóng lao về phía đám hiệp sĩ bóng tối.
Arfa theo sát phía sau.
"Đi thôi."
Sempas để lại một lời với người bên cạnh rồi cũng nhanh chóng tiến lên.
Royna Pavlini bị bỏ lại một mình, tuyệt vọng nhìn cảnh tượng phía trước, cô rũ vai xuống.
"Tôi thực sự không muốn dùng tới thứ này."
Royna Pavlini cắn chặt môi và giải phóng sức mạnh ma thuật của mình.
"Cho tôi một chút thời gian!"
Bỏ lại tiếng hét của Royna Pavlini, Rudger đối mặt với hiệp sĩ bóng tối dẫn đầu.
Hiệp sĩ cầm một ngọn giáo kép bằng cả hai tay, rõ ràng tên này là thứ đã chiến đấu với Arfa lúc nãy.
Kyaaaaaa!
Tên hiệp sĩ cũng nhận ra Rudger, hắn ta siết chặt v·ũ k·hí trong tay, vung về phía trước.
Hai cánh tay to lớn ngay lập tức duỗi ra từ bộ quần áo trên vai Rudger.
[Ater Nocturnus] tóm lấy ngọn giáo trên không.
Khoảnh khắc hai thực thể bóng tối bước vào cuộc giằng co khốc liệt, thanh kiếm của Rudger hóa thành một tia sáng lóe lên.
Phần thân trên của hiệp sĩ bị chia theo chiều dọc, nghiêng về phía sau.
Arfa thấy tên hiệp sĩ vẫn chưa hoàn toàn b·ị c·hém c·hết, cậu bé hét lên.
"Thủ lĩnh!"
"Tôi biết."
Các hiệp sĩ bóng đêm không thể b·ị đ·ánh bại chỉ bằng những đòn t·ấn c·ông bình thường như vậy. Ngay cả khi đốt cháy toàn bộ cơ thể của chúng bằng phép thuật mạnh mẽ, cuối cùng chúng cũng sẽ tái sinh.
Theo một cách nào đó, những con quái vật này là một sinh vật bất tử.
Tuy nhiên, bất kỳ sinh vật nào được tạo ra bởi hệ thống của dinh thự đều sẽ có điểm yếu.
'Nếu điều này hiệu quả.'
Về mặt lý thuyết thì có thể, nhưng Rudger không biết điều gì sẽ xảy ra nếu hắn áp dụng thứ này trong thực tế.
Rudger cắm thanh kiếm của mình xuống đất dưới chân tên hiệp sĩ. Sau khi truyền sức mạnh ma thuật vào, hắn cho nổ tung năng lượng ma thuật tập trung ở đầu lưỡi kiếm.
Thịch!
Một âm thanh v·a c·hạm nhỏ vang lên từ bên dưới sàn dinh thự.
Ngay sau đó, điều kỳ diệu xuất hiện.
Hiệp sĩ bóng tối đang dần tái tạo cái đầu bị tách làm đôi đột nhiên khựng lại và tan biến.
"Chuyện gì thế?"
"Anh vừa làm gì vậy?"
Trong khi Arfa và Sempas đang trầm trồ thì Rudger đưa ra chỉ dẫn.
"Những thứ này nhận được năng lượng ma thuật từ dinh thự. Bên dưới chân chúng có một đường truyền vô hình nối với mặt đất. Chỉ cần cắt đứt nó là được."
Arfa và Sempas hiểu những gì Rudger nói, hai người ngay lập tức hành động.
"Vậy thì đó là chuyên môn của tôi."
Sempas nhấc chân lên và đạp mạnh xuống đất. Phép thuật mà anh ta thể hiện khi đấu tay đôi với Rudger được thi triển lại.
Sức mạnh ma thuật thấm vào lòng đất qua đôi chân của Sempas di chuyển theo sự điều khiển của anh ta và gây ra một loạt v·ụ n·ổ dưới sàn.
Puff Puff!
Sức mạnh không lớn nhưng cũng quá đủ để cắt đứt đường truyền năng lượng.
Đám hiệp sĩ bóng tối sau khi năng lượng bị cắt đứt dần trở nên mờ nhạt.
"Arfa! Phá đường truyền và t·ấn c·ông!"
"Vâng!"
Arfa theo lệnh của Rudger lao vào giữa đám hiệp sĩ. Những hiệp sĩ bóng tối ban nãy còn sung sức vì cơ thể có thể hồi sinh liên tục giờ đây chỉ có thể bất lực hứng chịu từng nắm đấm của Arfa, sau đó p·hát n·ổ và biến mất hoàn toàn.
'Đúng như những gì bản ghi chép kia đã nói.'
Đám quái vật nhận được nguồn cung cấp sức mạnh ma thuật vô tận thông qua các dòng chảy năng lượng và có hệ thống phòng thủ giúp triệu hồi chúng một cách linh hoạt.
Để đánh bại hiệp sĩ bóng đêm, nguồn cung sức mạnh ma thuật phải bị chặn lại. Tất cả những gì phải làm là cắt đứt sợi dây liên kết giữa dinh thự và đám quái.
Tất nhiên, biện pháp này chỉ là tạm thời.
Một khi con đường bị cắt đứt, chỉ cần dòng năng lượng và dinh thự còn nguyên vẹn, các mạch liên kết sẽ tái sinh và tiếp tục triệu hồi đám hiệp sĩ bóng tối một lần nữa.
Nhưng trong tình huống hiện tại, làm như vậy cũng đủ rồi. Bọn họ cần chính là chút thời gian các đường liên kết đang trong quá trình hồi phục.
"Tiếp tục!"
Rudger lao về phía trước và quét sạch một đợt quái vật.
Sempas và Arfa theo sau cũng nhanh chóng dọn sạch một đợt quái. Cả hai cùng hợp tác để đối phó với đám hiệp sĩ. Sempas phụ trách phá đường dẫn dưới đất, Arfa phụ trách tiêu diệt đối thủ.
Bằng cách này, số lượng quân địch bắt đầu giảm dần.
Nhưng một lúc sau.......
"Thủ lĩnh! Số lượng đang tăng lên!"
"Chúng liên tục kéo đến từ các hành lang khác."
Khi ba người Rudger đang dần tiến công đến nửa đường hành lang, số lượng hiệp sĩ đột nhiên đổ xô từ bên ngoài tăng vọt. Dù không có năng lượng tiếp ứng nữa nhưng sức t·ấn c·ông của chúng vẫn không có dấu hiệu giảm sút.
Kyaaaaaa!
Một hiệp sĩ ở phía trên hét lớn và vung cây giáo trên tay.
Rudger cố gắng chặn đòn t·ấn c·ông b·ằng [Ater Nocturnus] nhưng hắn chợt cảm thấy một sức mạnh vượt quá tưởng tượng của mình, Rudger ngay lập tức tránh sang một bên.
Choang!
Lực sát thương của ngọn giáo chạm vào mặt đất tạo ra một chấn động lớn.
'Sức mạnh đã tăng lên?'
Rudger nhíu mày.
Lũ quái mới xuất hiện này mạnh hơn nhiều so với đám quái bọn họ vừa tiêu diệt. Ánh sáng xanh lục bây giờ không chỉ tràn ngập trên mặt nạ mà đã lan sang toàn bộ áo giáp của đám hiệp sĩ.
Rõ ràng là nếu thời gian bị trì hoãn ở đây, những kẻ mạnh hơn sẽ xuất hiện.
Không thể bị kéo chân thêm nữa.
'Mình có nên ném một câu thần chú lớn để quét sạch tất cả cùng một lúc không?'
Hắn vẫn phải giữ lại sức mạnh cho tình huống nếu gặp phải người của tổ chức.
Vào lúc Rudger đang cân nhắc, hắn chợt cảm thấy một sức mạnh ma thuật khổng lồ sau lưng.
Một nụ cười nhàn nhạt hiện lên trên môi Rudger.
Hắn ngoái nhìn lại. Phản ứng tương tự cũng xảy ra với Sempas và Arfa.
"Cúi xuống!"
Ba người lập tức cúi đầu sau khi nghe lời cảnh báo từ Royna Pavlini.
Ngay sau đó, một xúc tu làm từ năng lượng ma thuật màu xanh lam bay qua đầu ba người phía trước. Những chiếc xúc tu đâm xuyên qua thân thể các hiệp sĩ bóng tối một cách không thương tiếc.
Kiaaaaaa!!
Đám hiệp sĩ bóng tối hét lên.
Rudger có thể hiểu ngay tại sao.
Đám quái đang bị các xúc tu hấp thụ. Những chiếc xúc tu giống như ống hút, hấp thụ và hút lấy năng lượng ma thuật triệu hồi. Và nguồn gốc của những xúc tu đó đến từ một khối u kỳ lạ.
"Cái gì vậy?"
Arfa nhìn khối u với vẻ thắc mắc.
Trong khi đó, khối u tiếp tục hấp thụ đám hiệp sĩ và ngày càng lớn hơn.
"Royna Pavlini, cái gì thế?"
"Ma thú của tôi."
"......."
"Nhìn như thế là có ý gì? Anh thấy ma thú của tôi gớm ghiếc lắm đúng không?"
"........"
Thành thật mà nói thì điều đó đúng, nhưng theo phép lịch sự, Rudger vẫn lắc đầu.
"Tôi chỉ tò mò tại sao bây giờ cô mới triệu hồi nó thôi. Nó rất mạnh đấy."
"Hình dạng của nó không được dễ nhìn cho lắm nên tôi hầu như không muốn sử dụng."
Rudger có thể hiểu được phần nào cảm xúc của Royna Pavlini. Nếu phải chọn giữa việc phải chứng kiến Jevaudan và con ma thú của Royna Pavlini, hắn sẽ chọn thứ đầu tiên.
Con ma thú của Royna Pavlini nhìn từ xa trông giống như một khối u nhão nhoét, hơi nhầy nhụa. Nhưng nếu nhìn kỹ hơn thì hóa ra đó là một con sên khổng lồ.
Bỏ qua hình dạng khó coi thì nó thực sự là một ma thú mạnh mẽ. Khả năng hấp thụ sức mạnh của con ma thú hoàn toàn chế ngự được đám hiệp sĩ bóng tối.
"Với thứ này, chúng ta có thể di chuyển một cách an toàn."
"Phải."
"Vậy nhờ cô nhé."
"... ... Cũng không còn biện pháp nào khác."
Đến lúc này thì cũng chẳng còn gì phải che giấu, Royna Pavlini uể oải ra lệnh cho con ma thú của mình.
"Tiến lên đi, Whimp!"
"Cái tên đó thực sự nghe hơi......"
Rudger ngay lập tức che miệng Arfa lại.