Chương 386: Phá vòng vây (2)
Rudger và cả nhóm nhanh chóng tăng tốc nhờ ma thú của Royna Pavlini dọn đường. Con sên trông có vẻ di chuyển chậm rãi nhưng thực tế tốc độ của nó không khác gì một chiếc xe tăng không bao giờ dừng lại.
Đặc điểm lớn nhất của con ma thú là nó tăng dần kích thước khi hấp thụ sức mạnh từ đám hiệp sĩ. Ban đầu kích thước của nó chỉ hơi lớn nhưng bây giờ con sên gần như đã lấp đầy hành lang.
“Cái tên tuy nghe hơi kỳ quái nhưng khả năng của thứ này thật đáng kinh ngạc.”
Arfa cảm thán.
Sempas và Rudger ở bên cạnh không nói gì thêm. Hai người biết ý không chọc vào nỗi đau của Royna Pavlini.
Thực tế, bản thân Royna Pavlini khi nghe những lời của Arfa cũng thấy vô cùng xấu hổ nhưng cô ta cố gắng lờ đi, coi như không nghe thấy.
Một khi pháp sư đã chọn tên cho con ma thú của mình thì người đó sẽ không thể thay đổi. Cái tên gần giống như một loại hợp đồng mà pháp sư khắc lên ma thú. Thời điểm họ quyết định, nó sẽ trở thành bản chất của con ma thú.
Royna Pavlini có lẽ sẽ hối hận vì đã chọn cái tên đó trong một thời gian dài.
Trong lúc này, cả nhóm vẫn tiếp tục di chuyển qua các hành lang.
Con ma thú của Royna Pavlini chợt ngừng lại. Nó phun ra chất nhầy đặc từ cơ thể, làm ướt tường, trần và sàn nhà.
Arfa kinh hoàng khi thấy chất nhờn dính dính vào đế giày của mình.
“Cái gì vậy?”
“Đây là ma lực hóa lỏng.”
Rudger nhận ra chất nhờn này là gì.
Royna Pavlini dẫn đầu trả lời với giọng điệu khá tự hào.
"Đúng thế. Đó là một loại gel có độ nhớt cao hơn chất lỏng thực tế.”
“Đây là một trong những khả năng của nó à?”
“Ma thú của tôi thực tế không phù hợp chiến đấu. Nó thích hợp hỗ trợ hơn.”
"Hỗ trợ?"
Rudger có một suy nghĩ bất an khi nhìn chất nhờn khắp nơi.
“Đừng bảo là thứ này… .”
“Nó có thể giúp mọi người phục hồi năng lượng đã bị hao hụt.”
“…….”
Tác dụng thực sự rất tuyệt. Việc đem theo con ma thú này không khác gì mang theo bên mình một kho năng lượng di động.
Tuy nhiên, vấn đề duy nhất ở đây là….
“Nếu tôi đoán không lầm thì phải ăn thứ này mới có thể khôi phục được ma lực, đúng không?”
"Tất nhiên rồi. Sao có thể hồi phục được nếu không ăn chứ?”
Ăn chất nhờn từ một con sên khổng lồ?
Hắn thà chọn gục ngã vì cạn kiệt ma lực còn hơn.
“… … Cô đã bao giờ thử chưa?"
“…….”
Royna Pavlini né tránh ánh nhìn của Rudger.
Tuy nhiên, cô ta vẫn lẩm bẩm một chút như thể đang phản đối.
“… … Thực ra nó khá ngon.”
“…….”
Rudger nhẹ nhàng lùi lại một bước.
Royna Pavlini nhìn thấy liền hét lên.
"Ý gì đây?"
“Đừng lại gần tôi.”
"Cái gì? Có gì sai khi ăn sản phẩm ma thú của tôi chứ?”
“Người có vấn đề là cô.”
“Này, đây là một thử nghiệm! Một loại nghiên cứu, hiểu không?”
“Ít nhất thì tôi sẽ không ăn thứ đấy.”
“…….”
Royna Pavlini quyết định không tranh luận nữa vì có nói thêm cũng chẳng ích gì.
Rudger cẩn thận hỏi thêm.
“Còn có tác dụng nào khác không?”
"KHÔNG!"
“Vậy sao?”
Rudger nghi ngờ nhìn con ma thú thêm một lần nữa.
"Thứ kia chạm vào người có gây hại gì không?"
“Tôi đã từng thoa nó lên da và cảm thấy rất tuyệt vì nó khá sảng khoái.”
“?”
Rudger nhìn làn da của Royna Pavlini.
Đối với một người không hề vận động nhiều, làn da của Royna Pavlini vẫn trắng và mịn màng. Tất nhiên, một phần cũng do cô ta đã đạt đến cấp bậc Lexorer, bản thân cơ thể của một Đại pháp sư sẽ được ma lực cải tạo.
Nhưng cứ nghĩ đến cảnh tượng người phụ nữ trước mặt có thể thường xuyên thoa thứ hợp chất nhờn nhợn kia lên người….
Rudger nhìn con vật đang rên rỉ dưới đất, nó đang dần tiết ra nhiều chất nhầy hơn.
Hắn cảm thấy giới hạn chịu đựng của mình đang bị thử thách.
Con ma thú vẫn đang tiến lên hấp thụ năng lượng của các hiệp sĩ bóng tối.
Rudger đoán thứ này hẳn phải có giới hạn nào đó. Một khi chạm đến ngưỡng, nó chắc chắn sẽ bị triệu hồi ngược.
Royna Pavlini dùng một tay bốc chất nhờn chảy trên khung cửa sổ.
“Chà, không thể để lãng phí những thứ quý báu này được.”
“Á!”
Royna Pavlini hét lên.
Lý do là vì Rudger đã dùng trượng đập vào đầu cô ta.
Royna Pavlini nhìn lại Rudger với đôi mắt ngấn lệ.
“Cảm phiền không làm những hành động đáng xấu hổ này.”
“Sao anh có thể nói như thế... … .”
“Chúng ta đến nơi rồi.”
Con sên khổng lồ đang dẫn đầu chợt quay người né sang một bên. Một không gian rộng lớn hiện ra trước mắt bốn người.
Một hội trường lớn tương tự như khu vực cắm trại khi qua lối vào chính.
Có một vòng tròn ma thuật ở trung tâm. Một viên pha lê lơ lửng trong không khí ở trung tâm vòng tròn ma thuật và các hiệp sĩ bóng tối lần lượt bay lên xung quanh viên pha lê.
Thứ khiến cả nhóm chú ý là những người xếp hàng xung quanh vòng tròn ma thuật.
Họ là những thủ phạm đằng sau vụ việc này.
Ngay khi Rudger nhận ra đám người phía trước, đối phương cũng nhận thấy sự hiện diện của kẻ đột nhập.
"C·hết tiệt! Chúng tới đây bằng cách nào?"
"Tập trung! Tấn công bọn chúng!”
Các hiệp sĩ đều lao về phía nhóm người Rudger.
“Whimp!”
Khi Royna Pavlini hét lên, con sên khổng lồ có kích thước bằng một ngôi nhà hiện ra chắn ở phía trước và chặn đám hiệp sĩ lại.
Các hiệp sĩ t·ấn c·ông nhưng sát thương gây ra cho con ma thú không đáng kể, có lẽ vì làn da mịn màng và những khối thịt khổng lồ đàn hồi của nó.
Tuy nhiên, thiệt hại đã bắt đầu dần dần tích lũy. Ma lực đã được hấp thụ đang rút đi với tốc độ nhanh chóng qua các v·ết t·hương hở.
“Tôi không cầm cự lâu hơn được đâu.”
"Thế là đủ rồi."
Rudger nhảy lên cao. Chiếc áo choàng bóng đổ từ vai hắn trải rộng tựa như một đôi cánh.
Rudger vượt qua các hiệp sĩ, lướt trong không trung và rơi vào trung tâm của kẻ thù.
“Giết hắn!"
Đám người Bình Minh Đen không nhận ra thân phận của Rudger do hắn đã đeo mặt nạ. Đấy cũng là ý đồ ban đầu của hắn.
Những cây đũa phép chĩa vào Rudger từ mọi hướng. Người của Bình Minh Đen tập trung ở đây đều là những pháp sư có kinh nghiệm.
Ôi!
Sức mạnh ma thuật xoáy tròn đủ để khiến làn da của Rudger dù có [Ater Nocturnus] bảo vệ cũng phải run rẩy.
Tất cả người bên dưới đều liều mạng thi triển thần chú cấp cao. Bọn chúng dường như đều đã chuẩn bị tinh thần liều c·hết bên trong này. Không có kẻ nào quan tâm đến đồng đội của chúng còn sống hay đ·ã c·hết. Chúng chỉ chăm chăm t·ấn c·ông kẻ trước mặt và bảo vệ cho vòng tròn ma pháp phía sau.
Cho dù có c·hết dưới tay đồng đội, ai nấy cũng gần như phát điên vì muốn bảo vệ vị trí trung tâm bằng mọi giá.
Một số kẻ khác cố gắng chặn đòn t·ấn c·ông của Rudger bằng cách sử dụng phép thuật phòng thủ đã chuẩn bị sẵn.
Sự phân chia vai trò giữa đội phòng thủ và đội t·ấn c·ông rất rõ ràng.
"C·hết đi!"
Bốn cột băng bắn như đại bác về phía Rudger.
Thân hình của Rudger biến mất trong không trung.
Đòn t·ấn c·ông xẹt qua tàn ảnh của Rudger quét sạch đám quái phía sau vừa mới hồi sinh.
Tên Đệ Nhị bối rối nhìn quanh để tìm kiếm bóng dáng kẻ thù.
Phập!
Một thanh kiếm đột ngột trồi lên từ cái bóng phía sau ghim thẳng vào tim khiến kẻ này bỏ mạng ngay tức khắc.
Các pháp sư khác muộn màng nhận ra c·ái c·hết của tên Đệ Nhị, đều đồng loạt cố gắng phản công.
Nhưng phép thuật của Rudger nhanh hơn chúng rất nhiều.
Các thần chú nhờ sự gia tốc của [Mã nguồn] phóng về phía kẻ thù như một màn đạn dày đặc.
“Phòng thủ!”
Đối phương ngay lập tức vào thế phòng thủ, nhưng đó là một hành động ngu ngốc.
Ở đây cũng không chỉ có một mình Rudger chiến đấu.
Quaaaang!
Một v·ụ n·ổ xảy ra từ phía sau, quét sạch đám người Bình Minh Đen vốn đang chuẩn bị phát động một cuộc phản công.
Royna Pavlini đã sử dụng phép thuật để mở một con đường cho Sempas và Arfa tiến lên.
Đám tàn quân nhanh chóng bị hạ gục. Một số kẻ còn lại liều c·hết chắn trước mặt vòng tròn ma thuật.
"Bảo vệ nơi này!”
"Tuyệt đối không thể bọn chúng phá hỏng kế hoạch!"
Đám người Bình Minh Đen không bỏ chạy. Chúng nghiến răng và cố thủ ở vị trí trung tâm. Nhưng cuối cùng, cuộc đấu tranh của những kẻ bất lực này chẳng qua chỉ là một hành động lãng phí sinh mạng vô nghĩa.
Không mất nhiều thời gian để tất cả tàn dư của Bình Minh Đen biến thành những xác c·hết lạnh lẽo.
Rudger giơ tay phá hủy viên pha lê nhỏ lơ lửng ở trung tâm vòng tròn ma thuật.
Trong khoảnh khắc, tất cả hiệp sĩ bóng tối được tạo ra không ngừng sụp đổ như ảo ảnh. Khi đám hiệp sĩ lấp đầy hội trường đều biến mất, cả nhóm đều thở phào nhẹ nhõm.
Royna Pavlini hồ hởi lên tiếng.
“Có vẻ như mọi người đều đã sử dụng rất nhiều ma lực. Có ai muốn dùng thử không?”
“…….”
“…….”
Royna Pavlini vừa nói vừa cầm một ít chất nhầy lên.
Rudger và Sempas im lặng, không trả lời.
Arfa quay đầu đi và huýt sáo như thể điều đó không quan trọng chút nào vì cậu ấy không phải là pháp sư.
Cuối cùng, Rudger cất khẩu súng vào thắt lưng, lạnh nhạt từ chối.
"Không cần. Không tiêu tốn nhiều ma lực như vậy.”
“Đừng nói dối. Tôi chắc chắn anh đã sử dụng rất nhiều ma lực!"
“… … Tôi có thuốc hồi phục riêng nên không cần.”
“Tốt hơn hết anh vẫn nên cất đi để đề phòng. Đây là một loại thuốc phục hồi năng lượng tự nhiên nên anh có thể ăn bao nhiêu tùy thích.”
Royna Pavlini tựa hồ không có ý định sẽ để hai người trước mặt từ chối.
Vào thời điểm này, rõ ràng là không thể để bản thân chịu trận một mình.
"Sempas, anh có muốn thử không?”
─!!!
Đột nhiên, Royna Pavlini trợn mắt và ngã xuống như một con búp bê bị cắt dây.
Tình huống này quá mức đột ngột, ai nấy bên trong đều có phản ứng.
Lá chắn của Sempas và Rudger lần lượt được dựng lên.
Đòn t·ấn c·ông bất ngờ ban nãy chứng tỏ đã có kẻ thù mới xuất hiện.
Cả nhóm người đều nâng cao cảnh giác.
Khi Sempas cố gắng thực hiện đòn phản công, Rudger hét lên.
“Đừng phòng thủ, lùi lại!”
Sempas nghe thấy lời cảnh báo nhưng đã quá muộn. Đòn t·ấn c·ông tiếp theo bất ngờ hơn cả đòn t·ấn c·ông trước đó, một viên đạn ma thuật khổng lồ bay đến phá hủy hàng phòng ngự của hai người.
Rắc!
Kết giới ma thuật bị phá vỡ, Sempas bị trúng đòn, bay về phía sau và nôn ra máu.
Rudger không có thời gian kiểm tra tình trạng của anh ta.
Kẻ thù rất mạnh.
Hắn không thể để lộ bất kỳ sơ hở nào, nếu không, kết cục của bọn họ chỉ có thể là c·ái c·hết.
Rudger bình tĩnh lại và nhìn chằm chằm vào người đang bước vào hội trường.
“Cuối cùng thì ông cũng đến.”
Đôi mắt xanh của Rudger ẩn chứa một cảm xúc mờ nhạt nhưng cay đắng.
“Hiền nhân Rimray.”
Rimray xuất hiện, trên tay là cây trượng hình đá quen thuộc.
“Ta vốn dĩ cũng không muốn đến đây.”