Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Giáo Sư Gián Điệp

Chương 384: Quái vật trong bóng tối (2)




Chương 384: Quái vật trong bóng tối (2)

Đám quái vật đang đến gần, nhanh chóng lấp đầy hành lang. Chúng trông giống như một ngọn lửa đen. Hình dáng tổng thể bên ngoài tựa như những hiệp sĩ mặc áo giáp với ngọn lửa đen tuyền bao quanh khắp cơ thể. Cảnh tượng đôi mắt màu xanh lục tỏa sáng từ nơi lẽ ra phải là đôi mắt thật đáng sợ.

Chợt, hiệp sĩ bóng tối dẫn đầu ném ngọn giáo trên tay về phía trước.

Vút!

Ngọn giáo xuyên qua áo choàng của vị pháp sư đang chạy trốn và rơi xuống đất. Anh chàng pháp sư bị vấp té xuống đất.

"Cứu với!"

Không để tâm đến lời cầu xin của vị pháp sư, hiệp sĩ bóng tối rút cây thương ra tiếp tục đâm xuống.

Vụt!

Đúng lúc này, một ngọn giáo băng khổng lồ bay tới và đánh bay đầu tên hiệp sĩ.

!!!

Anh chàng pháp sư vội vàng nhìn lại. Trong tầm nhìn của anh ta chính là hình ảnh Rudger đang giơ cây trượng trong tay về phía này.

"Mau tránh ra!"

Chợt hoàn hồn khi nghe được cảnh báo của Rudger, vị pháp sư lật đật đứng dậy chạy về phía đoàn người.

Khuôn mặt đầy nước mắt và nước mũi này......đúng là quen thuộc.

Rudger không khỏi lắc đầu, mọi thứ có trùng hợp hơi nhiều không? Anh chàng này có thể thoát c·hết cả trong lần t·ấn c·ông của hổ Cheshire lẫn lần này, đúng là một người may mắn.

Rudger nhìn các Hiệp sĩ bóng tối phía trước, cảm thán về độ cứng cỏi của thân thể đối phương. Tên hiệp sĩ bị ngọn giáo thổi bay đầu lúc này đã ngoái nhìn Rudger với cái đầu còn nguyên vẹn.

Đôi mắt xanh nhạt liếc nhẹ về phía Rudger và những người khác phía sau.

Hiệp sĩ bóng tối điều chỉnh ngọn giáo của mình và giữ chặt lấy nó. Các hiệp sĩ bóng tối xếp hàng phía sau mỗi người đều cầm v·ũ k·hí trên tay.

Kiếm, giáo, thương, chùy.

Tất cả v·ũ k·hí đều được tạo thành từ bóng tối.

Royna Pavlini nhìn thấy tình huống phía trước, khẽ lẩm bẩm.

"Chà, trông chúng có vẻ khá dọa người nhưng sao chẳng giống quái vật chút nào vậy?"

Kyaaaaaa!

Đúng lúc này, miệng của hiệp sĩ bóng tối đi đầu mở to và một tiếng gầm khủng kh·iếp phát ra.

Cảm giác của mọi người khi nhìn thấy những chiếc răng sắc nhọn và hàm dưới đong đưa từ trái sang phải chỉ có một.

Thật kinh tởm!

"... ... Tôi rút lại lời nói vừa rồi."

Royna Pavlini thành thật thừa nhận sai lầm, cô ta nhanh chóng kích hoạt ma thuật của mình. Cô không biết tại sao lũ quái vật lại đột nhiên xuất hiện vào lúc này, nhưng chắc chắn bọn chúng không có ý định tha cho nhóm bọn họ.

Royna Pavlini giải phóng sức mạnh ma thuật và thực hiện một thần chú phức tạp. Công thức ma thuật rực rỡ như một chòm sao lóe lên trong không trung. Dù ít nhiều bị năng lượng bên trong dinh thự cản trở nhưng thần chú của Royna Pavlini vẫn không mất quá nhiều thời gian hoàn thành.

"Ồ!"

Arfa đứng bên cạnh chứng kiến ​​cảnh tượng đó, thốt lên một tiếng cảm thán.

Mọi người đều nói Royna Pavlini chỉ xuất sắc về mặt lý thuyết nhưng điều đó chỉ đúng một nửa. Cho dù lý thuyết có xuất sắc đến đâu, Royna Pavlini cũng sẽ không thể nào đạt đến trình độ của một Lexorer nếu chỉ có những thứ đó.

Sở dĩ cô ta có thể thăng lên hạng sáu không chỉ vì có kiến ​​thức về phép thuật mà còn vì Royna Pavlini đã đáp ứng đầy đủ các điều kiện cơ bản để sử dụng phép thuật cấp cao.

Giống như bây giờ.

Ma pháp hệ hỏa cấp năm.

[Nhật Thực]

Sức mạnh ma thuật khổng lồ khuấy động và nhanh chóng biến thành ngọn lửa cháy hừng hực. Ngọn lửa bằng tốc độ mắt thường tràn ngập hành lang và cuốn trôi các hiệp sĩ bóng tối như thể một trận nắng nóng gay gắt và giông bão dữ dội quét qua.

Các thành viên khác trong nhóm không có phản ứng nhiều, chỉ trừ anh chàng pháp sư trẻ tuổi ban nãy chạy trốn khỏi đám quái vật lúc này đang há hốc miệng.



Ngọn lửa tắt đi và sức nóng giảm dần.

Hành lang của ngôi biệt thự bị ngọn lửa quét qua hoàn toàn trở nên cháy đen.

Thời gian dần trôi qua, ngôi biệt thự bị cháy chẳng mấy chốc khôi phục lại hình dáng ban đầu.

"Chúng c·hết chưa nhỉ?"

Có lẽ vì đã lâu rồi mới thực hiện một phép thuật tốn nhiều năng lượng nên giọng nói của Royna Pavlini có vẻ hơi mệt.

"... ... Khả năng là chưa."

"Hả?"

Không cần ai phải lên tiếng giải đáp, Royna Pavlini cũng nhanh chóng nhận ra tình hình không ổn. Có điều gì đó kỳ lạ đã thay đổi trong bầu không khí của dinh thự.

Cửa sổ thậm chí còn không mở nhưng vẫn có một cơn gió thổi qua và thứ gì đó màu đen lại bắt đầu khuấy động trong hành lang trống rỗng.

Những hiệp sĩ bóng tối đã biến mất cách đây không lâu chẳng mấy chốc lại trồi lên với hình dạng không bị xây xát gì, nhìn chằm chằm vào nhóm người trước mặt qua cặp mắt xanh lục nhấp nháy.

"Chuyện gì đã xảy ra vậy?"

Lúc Royna Pavlini còn đang tự hỏi thì Arfa đã hành động.

Cậu bé gạt chân Royna Pavlini và khiến cô ngã về phía sau. Đồng thời, Arfa cũng nhẹ nhàng đỡ lấy Royna Pavlini để cho cô không bị ngã.

Royna Pavlini trong giây lát không biết chuyện gì đang xảy ra. Những gì cô nhìn thấy chỉ là một thứ màu đen lướt qua phía trên đầu mình.

Ngọn giáo mà hiệp sĩ bóng tối dẫn đầu ném sượt qua tưởng chừng như sẽ biến mất, nhưng nó đã đột ngột đổi hướng và quay trở lại phía hiệp sĩ chỉ huy.

Arfa đưa tay ra và chộp lấy ngọn giáo bóng tối sắp chuyển hướng. Tốc độ di chuyển của ngọn giáo rất nhanh nhưng Arfa còn nhanh hơn.

Hiệp sĩ triệu hồi ngọn giáo nhìn chằm chằm vào Arfa.

Trong khi đó, Arfa xoay ngọn giáo bóng tối và điều chỉnh tư thế của mình. Áp lực gió được tạo ra khi vung ngọn giáo làm rung nhẹ tóc của cậu bé.

Vụt!

Người hiệp sĩ bị lấy đi v·ũ k·hí vô cùng tức giận và lao về phía Arfa.

Hắn ta không biết triệu hồi thêm hai ngọn giáo ở đâu ra liên tục vung về phía Arfa. Tốc độ ra đòn t·ấn c·ông cực kỳ nhanh, để lại trong không khí những tàn ảnh nối dài.

Arfa nhẹ nhàng nhảy lên không trung và xoay người như một con quay. Cú bật nhảy của cậu bé tránh thoát được đòn t·ấn c·ông của đối phương.

Khoảnh khắc nhóm người phía dưới chứng kiến ​​cảnh tượng đó đang ngạc nhiên, ngọn giáo trên tay Arfa đã di chuyển.

Paang!

Ba nhát đâm liên tiếp được tung ra. Tốc độ nhanh đến mức ánh mắt mọi người không theo kịp, chỉ có thể nghe được những tiếng không khí nổ tung bên trên.

Mũi giáo nhắm chính xác vào trán, cổ và tim của hiệp sĩ bóng tối. Ba cái lỗ lớn xuất hiện trên cơ thể hắn ta. Tuy nhiên, v·ết t·hương lành lại ngay lập tức và hiệp sĩ bóng tối lại sử dụng ngọn giáo của mình.

Chachaechaeng!

Thay vì né tránh, Arfa xoay cây thương của mình và đỡ đòn t·ấn c·ông trực diện. Một lỗ hổng lớn lại lộ ra trên cơ thể hiệp sĩ, và lần này, Arfa vung mạnh ngọn giáo của mình thay vì đâm. Một lần theo chiều ngang và một lần theo chiều dọc. Ngọn giáo được vung như một cây roi và cắt tên hiệp sĩ thành bốn mảnh.

Tuy nhiên, cơ thể bị xé nát của tên hiệp sĩ không mất bao lâu liền vặn vẹo trở lại hình dạng ban đầu.

Trong khi Arfa khá bối rối trước cảnh tượng này thì một tia sét bay ra và thổi bay đầu hiệp sĩ.

"Lùi xuống, Arfa."

Arfa rút lui với sự hỗ trợ của Rudger, người ra tay lần này là pháp sư Rimray. Ông ấy giải phóng phép thuật đã chuẩn bị từ trước.

Ma pháp hệ băng cấp năm.

[Long Tức]

Một luồng không khí lạnh lẽo hoàn toàn trái ngược với ngọn lửa do Royna Pavlini phóng ra bằng khí thế ngất trời nhấn chìm các hiệp sĩ bóng tối. Làn sóng lạnh ập đến đóng băng đối thủ cùng với hành lang của dinh thự.

Royna Pavlini nhìn thấy các hiệp sĩ đều đã hóa thành tượng băng, lẩm bẩm.



"Lần này chắc là được rồi nhỉ?"

Nhưng cô ta vừa dứt lời, đám hiệp sĩ bị mắc kẹt lần lượt phá băng ra ngoài.

"......."

"......."

"......."

Mọi người đều im lặng nhìn Royna Pavlini.

"... ... Tôi xin lỗi."

Royna Pavlini cúi đầu rối rít nhận lỗi.

Các hiệp sĩ từ từ tiếp cận nhóm người, lớp băng đã hoàn toàn bị phá vỡ.

Sempas nhẹ nhàng gõ quyền trượng xuống đất.

Ma pháp hệ mộc cấp bốn.

[Rào Chắn]

Một cái cây khổng lồ mọc lên và che kín hành lang. Hàng rào gỗ dày và khổng lồ đã ngăn cản đám hiệp sĩ bóng tối tiếp cận thêm.

"Rút lui thôi."

Ngay cả Sempas, một người ham thích chiến đấu, lúc này cũng nhận ra không thể dễ dàng t·ấn c·ông một đám sinh vật có khả năng hồi sinh vô hạn. Biện pháp tốt nhất hiện tại chính là chạy trốn.

Đám hiệp sĩ vẫn đang cố gắng phá vỡ hàng rào gai.

"Tất cả rút lui."

Mọi người trong nhóm bắt đầu quay đầu chạy dọc hành lang.

Hàng rào gỗ chỉ có thể kéo dài cho họ thêm chút thời gian chứ không thể ngăn cản đám quái vật đằng sau. Sau khi gia tăng khoảng cách, bọn họ phải tìm cách nào đó.

"Tại sao đám quái vật này tự nhiên lại xổng ra vậy? Đã đến nửa đêm đâu."

Royna Pavlini vừa chạy vừa ngoái lại xem tình hình phía sau.

"Bọn chúng còn hồi sinh liên tục nữa chứ. Thế này thì sao mà tiêu diệt được?"

"Có lẽ bọn chúng là hệ thống phòng thủ của dinh thự, có phần giống như cánh cửa ra vào."

"Hệ thống phòng thủ?"

Rudger gật đầu.

Rimray hỏi với vẻ mặt nghiêm nghị.

"Tại sao cậu lại nghĩ thế?"

"Những thứ ra ngoài lúc nửa đêm đã xuất hiện rồi. Nếu suy nghĩ một chút, có thể thấy rằng rung chấn trước đó chỉ là một hiện tượng báo trước."

"Chúng xuất hiện vì những rung chấn trong dinh thự?"

"Khả năng là vậy. Tôi đoán chúng là một đám ma thú được chính dinh thự tạo ra."

Royna Pavlini gật đầu, nhớ lại cảm giác rung chấn ban nãy bên trong thư phòng.

"Chúng giống như một loại Golem hoặc tượng đầu thú. Nhưng thứ gì lại có thể tái sinh sau khi chịu nhiều đòn ma pháp trực diện như vậy?"

"Cô quên rồi à? Chúng ta đang ở đâu? Bên dưới dinh thự này là một dòng chảy năng lượng khổng lồ đấy."

"Ý anh là chúng sử dụng năng lượng ma thuật nơi đây sao?"

"Có lẽ vậy. Miễn là chúng còn tiếp tục nhận được năng lượng từ dòng chảy, chúng sẽ còn tiếp tục hồi sinh."

Một con quái vật được làm từ ma lực thuần khiết không c·hết đi mà liên tục tái sinh?

"Chà, vậy chúng ta nên làm gì đây? Chẳng lẽ chỉ có thể bỏ chạy như hiện tại?"

"Nếu bọn chúng là một loại hệ thống phòng thủ thì hẳn phải có cơ chế vô hiệu hóa."



Trước những lời đó, Royna Pavlini ngay lập tức nghĩ đến một giả thiết. Điều đó cũng tương tự với vị pháp sư già và anh chàng Sempas.

"Vậy thì trong dinh thự chắc chắn phải có một cơ quan giá·m s·át."

"Việc lũ quái vật như thế này xuất hiện dù chưa phải nửa đêm có nghĩa là ai đó đã can thiệp vào hệ thống."

"Nếu thế thì việc cửa ra vào bị khóa có lẽ cũng chính là tác phẩm của kẻ chủ mưu."

Rimray, Royna Pavlini và Sempas mỗi người đều nói ra suy đoán của bản thân. Sau khi cùng nhau suy nghĩ và sắp xếp mọi việc như thế này, bọn họ mới hiểu rõ tình hình đang diễn ra như thế nào.

Người duy nhất không hiểu ở đây là anh chàng pháp sư trẻ may mắn sống sót.

"Này, anh tên là gì?"

"Cái gì?"

"Hỏi anh đấy. Tên của anh?"

Chàng pháp sư trẻ bối rối lắp bắp, như thể anh ta không ngờ Rudger sẽ đột nhiên nói chuyện với mình.

"... ... Tôi....tôi là Samuel Taylor."

"Được rồi, Samuel Taylor. Nhóm của anh đâu?"

"Bọn họ c·hết cả rồi. Chỉ....chỉ có mình tôi chạy trốn được."

Nắm đấm của Samuel Taylor run rẩy như thể vẫn còn nhớ lại việc bị đám hiệp sĩ bóng tối truy đuổi chỉ vài giây trước.

"C·hết tiệt! Tôi không định đến đây. Tại sao điều này lại xảy ra với tôi?"

Samuel Taylor than thở về hoàn cảnh của mình. Không phải là nhóm bọn họ không chống cự. Tuy nhiên, tất cả đều vô ích. Cuối cùng chỉ có mình anh ta may mắn gặp được nhóm người Rudger nên còn sống.

Các hiệp sĩ bóng tối sẽ đi lang thang trong dinh thự và tiêu diệt bất kỳ kẻ xâm nhập nào chúng nhìn thấy. Chúng sẽ không dừng lại cho đến khi hoàn thành mọi nhiệm vụ được giao.

Bây giờ mọi chuyện đã như thế này, chỉ có một cách duy nhất là loại bỏ đám hiệp sĩ lảng vảng quanh dinh thự.

Bản thân hệ thống phòng ngự phải dừng lại.

Nhưng câu hỏi đặt ra là cốt lõi của hệ thống triệu hồi đám hiệp sĩ nằm ở đâu?

Nếu đi lang thang xung quanh một cách liều lĩnh, đám người sẽ có thể bị bao vây bởi những con quái vật đó. Ngay cả bây giờ, những con quái vật trong dinh thự vẫn đang không ngừng siết chặt vòng vây truy đuổi. Bọn họ không thể ngăn cản chúng mãi.

Đệ Nhất Lesley có thể đang ẩn náu ở đâu đó và Bình Minh Đen hẳn là những kẻ đã lên kế hoạch cho tất cả những điều này.

Ngay cả những manh mối về sức mạnh ma thuật phi thuộc tính vẫn chưa được xác nhận.

Tầm nhìn của Rudger trở nên tối tăm. Hắn cảm thấy như tâm trí mình đang chìm vào một đầm lầy sâu.

Có rất nhiều việc cần phải giải quyết, những yếu tố cần xem xét và những cơ hội không nên bỏ qua.

Hắn nên làm gì đầu tiên? Nên xử lý thứ gì trước tiên?

Tất cả những điều đó trở thành gánh nặng lớn và đè nặng lên trái tim Rudger.

Rudger nhắm mắt lại và sắp xếp lại những suy nghĩ của mình.

Sau một lúc, hắn mở mắt ra. Đôi mắt xanh thường ngày đã dần lấy lại vẻ bình tĩnh.

"Thủ lĩnh?"

Mọi người đều hướng mắt về Rudger. Bọn họ đều nhận thấy vẻ mặt của Rudger đã thay đổi.

"Cậu có vẻ đã tìm ra đối sách."

Vị pháp sư già nhạy bén nắm bắt được những thay đổi tinh tế của Rudger.

Rudger nhẹ gật đầu.

"Tôi nhận ra mình đã bỏ qua một chuyện đơn giản."

"Đơn giản?"

Rudger nhìn lại con đường vừa chạy qua lúc nãy.

"Phải."