Chương 363: Lời chào của ác quỷ (1)
Sự đụng chạm của Helia dần trở nên quyến rũ hơn. Đôi môi cô ta ẩm ướt, trong mắt thậm chí còn có một chút sắc màu huyền ảo. Không khí xung quanh dần trở nên ái muội. Tiếng nói mê hoặc của Helia vang lên.
"Ngươi thấy sao?"
"......."
Bàn tay người phụ nữ dần dần luồn lên cổ áo người đối diện. Khoảnh khắc bàn tay mang theo đà đó chuẩn bị chạm vào má Rudger.
Rudger không do dự hất bàn tay trên người mình ra.
"Tránh xa ta ra."
Nhiệt độ không khí trong văn phòng thẳng tắp rơi xuống vài độ.
Helia nhìn chằm chằm vào Rudger với vẻ hoài nghi. Mãi một lúc sau cô ta mới nở nụ cười tinh nghịch như thường lệ.
"Hehe. Lâu lắm rồi ta mới bị một người đàn ông từ chối như thế này đấy."
"Một sự cám dỗ kèm theo ảo giác chỉ khiến ta thấy ghê tởm."
"Đừng nói như thế. Những tên đàn ông trước đây đều rất hưởng thụ khi ta làm như vậy. Chỉ có ngươi là khác biệt. Thành thật mà nói, ta có chút tức giận khi ảo giác của mình năm lần bảy lượt bị ngươi phá vỡ đấy, Rudger Chelici."
Helia xoay chiếc dù và đập xuống sàn.
"Sao ngươi không thử một lần tiếp nhận ảo giác của ta xem?"
Một tấm rèm mỏng, đục như thủy tinh ngay lập tức che phủ cả căn phòng.
"Ngươi rốt cuộc muốn làm gì?"
"A ha, ta suýt quên bản thân mình cũng là một vị khách. Hóa ra thái độ tiếp khách của giáo sư Theon là để họ đứng ngoài cửa như thế này sao?"
"......."
"Ngươi chắc không phải thực sự tức giận vì trò đùa ban nãy đấy chứ?"
"... ... Vào đi."
Khi Rudger cho phép, Helia ngay tập tức đắc ý bước vào trong.
"Hửm? Bên trong ít đồ đạc hơn ta nghĩ. Ta tưởng ngươi hẳn phải có nhiều đồ nghiên cứu lắm."
Rudger không để tâm đến những lời nói linh tinh của đối phương.
"Ngồi đi."
Helia bĩu môi ngồi xuống.
"Ngươi có đồ uống gì không? Không được là mấy thứ rẻ tiền đâu đấy."
"Ngươi có vẻ không biết hai từ khiêm tốn viết như thế nào."
"Khiêm tốn? Một kẻ có thân phận như ta mà cần quan tâm đến mấy thứ tiểu tiết đấy à?"
Helia ôm bụng cười như thể vừa nghe được một câu chuyện cười vui nhộn.
Rudger không để ý đến thái độ cợt nhả của đối phương, hắn bình tĩnh ngồi xuống đối diện Helia.
"Thôi được, ta sẽ hạ thấp tiêu chuẩn xuống. Cà phê thì sao?"
"Không có."
Rudger cứng rắn phủ nhận. Hắn còn lâu mới cho phép con quỷ này uống cà phê mà trợ lý của mình đã khổ công gieo trồng.
"Đúng là một kẻ không thú vị."
"Rốt cuộc ngươi đến tìm ra có việc gì? Ta không nghĩ ngươi sẽ rảnh rỗi đến đây chỉ để giải trí."
"Chà, có rất nhiều mục đích. Ta muốn tìm hiểu xem Đệ Nhất mà mình thay thế là một người như thế nào."
"Ngươi đã gặp giáo sư Selina?"
"Ta không trực tiếp gặp cô ta mà chỉ quan sát từ xa."
Helia bày tỏ bản thân không có quá nhiều hứng thú với tinh linh sư kia nên không muốn tiếp cận. Rudger không tin những lời này nhưng cũng không lên tiếng đào sâu thêm.
"Có vẻ như ngươi còn có mục đích khác."
Helia nháy mắt tinh nghịch.
"Ngươi đoán xem?"
"Nếu ta không đoán sai thì khả năng cao là cuộc họp mới giữa các Đệ Nhất."
"Haiz! Cái gì quá dễ đoán cũng đều không vui."
Helia khoanh tay bĩu môi.
"Ngay từ đầu ta đã bảo với tên kia là để người khác đi truyền tin rồi. Ta không thích làm công việc nhàm chán này."
"Theo lý thuyết thì hiện tại ngươi đang là cấp dưới của Linh Cấp. Ngươi nên học cách tiết chế lại."
"Ngươi nói như thể ngươi trung thành với tên đó vậy. Hừ, không cần phải hành động như John Doe thật trước mặt ta."
Helia cúi người về phía trước, một tay chống cằm. Không biết là cố ý hay vô tình cô ta khéo léo khoe ra thân hình gợi cảm của mình.
"Hay là ngươi vẫn còn cảnh giác với ta?"
"Cảnh giác với ma quỷ là phản ứng tự nhiên của con người."
"Ha ha ha! Cũng đúng. Tuy nhiên, ngươi không tò mò sao?"
"Về chuyện gì?"
"Linh Cấp. Ta và hắn quen nhau như thế nào? Về những chuyện đã xảy ra trong quá khứ?"
"......."
Nếu nói Rudger không tò mò thì là nói dối nhưng hắn cũng không nhất thiết phải biết tin tức này. Trong hoàn cảnh hiện tại, để lộ cho đối phương biết ý nghĩ của bản thân là một hành động sai lầm. Vì thế, cách tốt nhất là giữ im lặng. Không thừa nhận cũng không phủ nhận.
"Hừm. Đúng là ngươi vẫn còn rất cảnh giác."
"Có gì kỳ lạ?"
"Ahaha. Tốt. Vậy thì ta sẽ miễn phí nói cho ngươi một tin tức."
"?"
Trước khi Rudger kịp hỏi đối phương định chơi trò gì, Helia đã nói luôn.
"Tên kia rất lâu trước đây đã từng chiến đấu với một thánh nhân của Giáo hội Lumensis."
"Chuyện đó không phải rất bình thường sao?"
"Đúng. Ác quỷ đấu với thánh nhân hoàn toàn không có gì lạ. Nhưng tên đó đã b·ị đ·ánh bại và phải chạy trốn rất nhiều lần."
Linh Cấp không chỉ b·ị đ·ánh bại mà còn phải bỏ chạy?
"Thánh nhân mạnh đến thế sao?"
"Một phần thôi, dù sao thì tên kia trước đây không tính là một tông đồ mạnh."
Rudger nhớ lại ảo ảnh của Helia và sóng công kích tinh thần của Basara. Lực lượng như vậy mà vẫn không thể tính là mạnh mẽ sao?
Vậy thì rốt cuộc sức mạnh của thánh nhân phải ở mức độ nào?
"Ngươi hẳn là biết mỗi tông đồ chúng ta đều sở hữu một loại năng lực đặc biệt. Ta chuyên khống chế ảo ảnh và chế tạo huyễn cảnh. Còn tên Basara đ·ã c·hết kia thì chủ yếu sử dụng t·ấn c·ông tinh thần. Chúng ta bản năng đều đã có thể vận dụng năng lực đặc biệt của mình một cách rất dễ dàng."
"Nhưng tên kia thì khác. Năng lực của hắn có chút đặc thù. Nếu nói lực lượng chúng ta có thể sở hữu ngay từ khi sinh ra là rất lớn thì tên kia gần như phải bắt đầu từ con số không."
"Vậy đâu thể gọi đó là năng lực?"
"Không thể nói như vậy. [Khả năng học hỏi] về bản chất cũng có thể xem là một loại năng lực."
[Khả năng học hỏi]? Quả thực nếu diễn đạt theo cách đấy thì đó là loại năng lực cần thời gian để phát triển.
"Vậy thì Linh Cấp đang tìm kiếm thánh nhân để trả thù sao?"
"Ai biết được. Tên đó cứ như một cái hũ nút vậy, đến cả ta còn chẳng thể cạy miệng hắn ra. Ta chỉ có thể biết là tên kia đang có suy tính gì đó thôi chứ không thể đoán ra là gì. Hắn trông lúc nào cũng tươi cười vậy chứ chẳng bao giờ lộ ra ý định thực sự của bản thân."
"Hừ! Ta có không đáng tin vậy sao? Dù gì thì ta với hắn cũng cùng là tông đồ, quen biết nhau hàng thế kỷ rồi. Đúng là tên nhỏ mọn."
Helia càu nhàu trong khi dùng ngón tay xoắn đuôi tóc của mình.
Rudger đối diện không khỏi cạn lời. Vào thời điểm con quỷ này tiết lộ toàn bộ câu chuyện vừa rồi cho hắn, độ tin cậy của nó đã được chứng minh.
Chẳng có tý đáng tin nào hết!
Dựa theo những thông tin Helia vừa cung cấp có thể đoán ra một vài thứ về Linh Cấp. Loại sức mạnh có thể không ngừng học hỏi không phải thứ có thể coi thường. Hơn thế nữa, khoảng thời gian từ quá khứ vừa đề cập cho đến hiện tại là cực kỳ dài. Rudger khó có thể tưởng tượng ra sức mạnh thực sự mà Linh Cấp đang sở hữu.
Đang lúc Rudger còn bận suy nghĩ thì Helia không kiên nhẫn lên tiếng.
"Được rồi, ngừng nói những điều vô nghĩa ở đây thôi. Ngươi có định đến cuộc họp không?"
"Ta sẽ đến sau."
"À, quên mất. Cuộc trò chuyện của chúng ta hôm nay là bí mật nhé, bí mật với cả tên kia nữa. Nhớ chưa?"
Helia đứng dậy khỏi ghế sofa và nheo mắt nhìn Rudger cảnh cáo.
Rudger vẫy tay tỏ ý đã hiểu.
Helia thấy vậy, mỉm cười như một con mèo và biến mất ngay tại chỗ. Cùng lúc đó, rào chắn xung quanh căn phòng cũng tan biến.
Rudger đeo chiếc nhẫn vào tay và nhắm mắt lại.
Khi mở mắt ra lần nữa, hắn đã quay trở lại Vùng đất Cõi Mộng.
* * *
"Ngươi đến muộn."
Lesley chào hỏi Rudger bằng một giọng điệu không mấy hài lòng.
"Ta rất bận."
Rudger trả lời ngắn gọn và ngồi xuống chỗ ngồi được chỉ định.
Tất cả các Đệ Nhất khác đều đã có mặt. Điều khác với thường lệ là kẻ vốn dĩ phải ồn ào nhất hôm nay lại im lặng một cách bất thường.
Nikolai.
Xem ra kế hoạch ở thủ đô bị thất bại ảnh hưởng đến hắn ta khá nhiều.
Nikolai lườm Rudger với ánh nhìn căm thù. Hắn ta đương nhiên biết Rudger có nhúng tay vào mọi chuyên ở thủ đô.
"John Doe."
Nikolai đột nhiên mở miệng.
"Gần đây động tĩnh ngươi gây ra có vẻ không nhỏ nhỉ? Vụ khủng bố ở thủ đô là ngươi ra tay p·há h·oại đúng không?"
"Thì sao? Có liên quan gì đến ngươi?"
"Ngươi không cảm thấy bản thân quản quá nhiều chuyện ngoài cái công việc giáo sư của mình rồi sao?"
Nghe vậy, ánh mắt của các Đệ Nhất khác đều tập trung vào Rudger.