Chương 364: Lời chào của ác quỷ (2)
Những lời này của Nikolai mang hàm ý rất rõ ràng. Hắn hoài nghi động cơ của Rudger khi nhúng tay vào và làm hỏng kế hoạch của hắn.
"Cho ta một lý do để không nghi ngờ ngươi đang cố tình phá đám ta."
Rudger trả lời không hề do dự, tình huống này hắn đã dự liệu được trước.
"Ta không hiểu ngươi muốn nói gì. Ta chỉ đơn giản đang thực hiện chức trách của mình dưới thân phận giáo sư Theon. Việc tiêu diệt vài tên rác rưởi cũng chỉ là tiện tay do chúng cản trở công việc của ta mà thôi."
"Bớt ngụy biện đi. Nếu không phải do ngươi nhúng tay vào thì kế hoạch ở thủ đô của ta sao có thể thất bại dễ dàng như vậy?"
Sự tức giận dần dần hiện lên trong giọng nói của Nikolai.
Rudger thì ngược lại, hắn đáp lại một cách bình tĩnh và lạnh lùng.
"Ngươi thực sự cho rằng lực lượng của lũ Quân Giải phóng đó sẽ làm nên chuyện trước đội ngũ hiệp sĩ và pháp sư ở thủ đô? Tin vào mấy tên rác rưởi đó còn không bằng củng cố địa vị của ta."
"Sao ta thấy dường như ngươi không phải đang củng cố địa vị mà thực sự lo lắng cho mấy kẻ ở Lindebrugne vậy?"
"Nikolai, hôm nay ngươi có vẻ xúc động bất thường. Chắc không phải mấy kẻ thuộc Quân Giải phóng bị ta tiêu diệt là cấp dưới yêu thích của ngươi đấy chứ?"
"......."
Công sức, thời gian và tiền bạc mà Nikolai bỏ ra đã toàn bộ đổ sông đổ bể. Làm sao hắn có thể để chuyện này trôi qua dễ dàng như vậy được?
Nhưng giữa việc nhẫn nhịn cho qua và bị đối thủ bóc mẽ thì Nikolai thà lựa chọn vế trước còn hơn.
"Hahaha. Sao có thể?"
Cuối cùng, Nikolai quyết định dừng lại. Nếu hắn cố tình truy hỏi thêm thì người thiệt hơn chắc chắn vẫn sẽ là hắn.
"Mấy tên rác rưởi đó sao có thể là thuộc cấp của ta được? Ngươi cũng quá coi thường ta rồi."
Nikolai tự nhiên phủ nhận mình có liên quan đến vụ việc này.
Rudger nhìn đối phương với ánh mắt bất ngờ. Tên này hôm nay không ngờ lại không truy hỏi dai dẳng như lần trước. Có thể nhẫn nhịn cho qua việc kế hoạch của bản thân bị phá hủy một cách dễ dàng như vậy, kẻ tên Nikolai này không đơn giản.
"Mọi người có vẻ đã có mặt đầy đủ."
Đúng lúc này, tiếng của Linh Cấp vang lên. Hắn ta vẫn xuất hiện ở vị trí quen thuộc, phía sau là người phụ tá thân tín.
"Lý do ta cho gọi mọi người đến đây lần này là để giới thiệu vị trí Đệ Nhất mới được bổ sung."
Đệ nhất mới?
Mọi người xung quanh đều tỏ ra hứng thú trước tin tức này. Không biết kẻ mới nhận chức sẽ là một nhân vật như thế nào?
Sự xuất hiện của một người có thể là đồng bạn hoặc đối thủ cạnh tranh đã thổi một luồng sinh khí khác vào nơi băng giá này.
"Helia, ngươi tự giới thiệu đi."
Linh Cấp vừa dứt lời, giọng nói đầy tinh nghịch của Helia vang lên.
"Rất vui được gặp mọi người! Ta là Đệ Nhất mới nhận chức, Helia."
Một giọng nói trong sáng và vui vẻ hoàn toàn không phù hợp với bầu không khí trang trọng trên bàn họp. Ánh mắt của tất cả Đệ Nhất ngay lập tức trở nên lạnh lùng.
Kẻ nào đây?
Phần lớn các phản ứng đều tương tự nhau. Ngay từ lời chào đầu tiên, ai ai cũng đều có thể mường tượng ra cơ bản được tính cách của người mới này. Một kẻ tùy hứng, không có chút đáng tin cậy nào. Tuy vẫn chưa biết về khả năng của Helia nhưng ấn tượng ban đầu của các Đệ Nhất với cô ta đều không quá tốt.
Trong lúc mọi người đang suy nghĩ thì Helia tiếp tục lên tiếng.
"Sắp tới chúng ta sẽ là đồng bạn của nhau. Rất mong chúng ta có thể hợp tác vui vẻ."
"Vui vẻ? Ngươi nghĩ ngươi đang nói chuyện với ai?"
Đột nhiên có người lên tiếng với thái độ bất mãn.
Bentmin?
Ánh mắt của các Đệ Nhất khác hướng về cô ta.
Bentmin đang trừng mắt nhìn Helia với ánh mắt khinh thường. Giọng nói của Bentmin vốn sắc bén như gai hoa hồng hiện giờ lại chứa đựng nhiều sắc thái ác độc. Ngay cả Victor Dreadful cũng phải im lặng sợ chọc phải ngọn núi lửa đang điên cuồng này.
"Chúng ta đều là những người được thủ lĩnh lựa chọn giao phó những công việc khác nhau. Ngươi nên biết thân biết phận lo liệu việc của bản thân. Giữa những kẻ như chúng ta không bao giờ có tình đồng đội."
"Ôi chao, ta thực sự thấy bị tổn thương vì những lời này đấy."
Bentmin càng trở nên tức giận khi thấy hành động cợt nhả của Helia.
"Đúng là một kẻ không đứng đắn, thiếu nghiêm túc."
"Hả? Ta đang rất nghiêm túc nha, ngươi không thấy sao?"
"Trong mắt ta ngươi không khác gì một kẻ ngu ngốc, nhẹ dạ cả tin."
Bất ngờ là Helia chẳng có chút tức giận nào trước những lời lăng mạ của đối phương, ngược lại, cô ta mỉm cười trêu chọc.
"Chà, ngươi nói như thể bản thân ngươi là một chủng tộc cao quý và vĩ đại vậy."
"Hừ, nếu không phải ở đây thì chắc chắn cả đời ngươi còn không đủ tư cách gặp mặt chứ đừng nói đến tư cách bắt chuyện với ta."
"Vậy sao? Ta có một thắc mắc nhỏ."
"Chuyện gì?"
"Tên của ngươi là gì?"
"......."
"Giờ nghĩ lại, từ nãy đến giờ chỉ có ta giới thiệu về bản thân. Các ngươi không muốn tự giới thiệu sao?"
"Nếu tò mò đến vậy sao ngươi không tự mình tìm hiểu đi?"
Đáp lại thái độ ngây thơ của Helia, Bentmin công khai phớt lờ ý kiến ​của đối phương như thể cô ta thậm chí không muốn đáp lại nữa.
Cuối cùng, Lesley phải lên tiếng.
"Bentmin, dừng lại đi. Mất mặt như vậy đủ chưa?"
"Ồ, ra tên của ngươi là Bentmin?"
Đôi mắt của Helia sáng lên khi nghe được cái tên. Quả cầu lửa nhỏ màu đen lắc lư như thể đang đùa giỡn. Khoảnh khắc mọi người tự hỏi Helia đang định làm gì thì cô ta tiếp tục.
"Quái lạ! Ta tưởng mọi người đều sẽ sử dụng bí danh, nhưng có vẻ như một số người lại sử dụng tên thật của mình."
"Cái gì?"
"Bentmin. Đó không phải tên thật của ngươi sao? Rất trùng hợp! Ta biết cái tên đó!"
Khi nghe rằng Helia biết tên bản thân, Bentmin trừng mắt nhìn. Lúc cô ta cảm thấy có điều gì đó kỳ lạ và muốn ngăn Helia lại nhưng đã muộn.
"Không phải đó là tên gia chủ nhà Leafre của tộc yêu tinh hay sao?"
Helia nhanh chóng nói ra sự thật bằng thái độ ngây thơ vô tội.
Sự im lặng lan tràn khắp không gian.
"Làm sao ngươi... ... ."
Bentmin đang nói chợt im bặt, cô ta nhận ra mình đã phạm sai lầm. Nói như vậy không khác gì cô ta thừa nhận những gì đối phương nói là đúng.
"Bentmin, hóa ra ngươi là yêu tinh à?"
"Còn là gia chủ cơ đấy."
"Tin này có chút thú vị."
Những Đệ Nhất khác dường như cũng không biết điều này, bọn họ thảo luận không ngừng. Rudger cũng ngạc nhiên không kém.
Kẻ tên Bentmin này là gia chủ gia tộc Leafre?
Cô ta chính là kẻ đã ra lệnh cho nhóm yêu tinh đến á·m s·át Belaruna?
Ánh mắt của Rudger tự nhiên hướng về phía Linh Cấp. Một kẻ như Bentmin lại chỉ là cấp dưới phục vụ cho Linh Cấp. Rốt cuộc con quỷ kia đã chiêu mộ cô ta như thế nào?
Nếu người Bentmin đang tìm kiếm là hậu huệ của gia tộc Plante thì hắn càng phải cẩn trọng trong việc che giấu Sedina hơn.
Rudger nhanh chóng tính toán xong và nhìn lại về phía Bentmin và Helia.
Bentmin vẫn im lặng từ nãy đến giờ. Không ai đoán được cô ta đang nghĩ gì.
Đột nhiên, Linh Cấp mở miệng.
"Được rồi."
Đám người lập tức yên tĩnh lại.
"Chuyện thứ nhất đã xong. Mục đích thứ hai của cuộc họp hôm nay chính là để thông báo ta sẽ tạm thời vắng mặt một thời gian."
Mọi người ngồi xung quanh vô cùng bất ngờ.
"Ngài định đi đâu sao?"
Lesley hỏi với vẻ hoài nghi. Dù biết như vậy là không hay nhưng hắn ta vẫn lên tiếng.
"Ta sẽ sớm trở lại. Mong rằng mọi người từ giờ cho đến lúc đó có thể thay ta quản lý tổ chức thật tốt."
Linh Cấp nói xong liền dùng đầu ngón tay gõ nhẹ vào cuối bàn.
"Ta sẽ giữ nguyên không gian này. Mọi người có thể tự do đến họp trong khoảng thời gian ta vắng mặt."
Một cuộc họp điều hành mà không có Linh Cấp?
Rudger biết dù Linh Cấp có nói vậy nhưng chắc chắn các Đệ Nhất sẽ không có ai sử dụng không gian này. Tất nhiên, Linh Cấp làm sao lại không biết chuyện đó được. Đối với hắn ta, ngay từ đầu hắn ta đã không có chút tình cảm nào với tổ chức tên Bình Minh Đen này. Mọi thứ được tạo ra đơn giản chỉ là những quân cờ cho Linh Cấp thuận tiện sử dụng.
Rudger không biết lý do tại sao Linh Cấp lại đột ngột rời đi. Tuy nhiên, ở một khía cạnh nào đó, đây có thể là cơ hội cho hắn.
Ánh mắt của Rudger tự nhiên hướng về phía Lesley.
Kẻ này hẳn có lòng trung thành sâu sắc với Linh Cấp, bằng chứng là q·uả c·ầu l·ửa đen của hắn ta đang rung chuyển, như thể hắn ta khá sốc.
"Lesley."
"Có tôi."
"Sớm thôi."
"... ...."
"Điều ước của ngươi sẽ thành hiện thực."
"......!"
Lesley cảm động trước những lời này, hắn ta đáp lại bằng một giọng đầy xúc động.
"Đúng vậy. Tôi chắc chắn sẽ làm được điều đó."
Rudger không biết chính xác hai người này đang nói chuyện gì. Tuy nhiên, nếu dựa theo những tin tức từ Công tước Hayback và sự kiện sắp tới thì thứ mà kẻ tên Lesley này đang nhắm đến tuyệt đối không bình thường.
Linh Cấp chợt quay sang nói chuyện với Rudger.
"John Doe."
"Có tôi."
"Ta hy vọng ngươi cũng sớm đạt được điều bản thân mong muốn."
"......."
Những lời này của Linh Cấp mang nhiều hàm ý. Có lẽ Linh Cấp đã biết cả hai bên đang âm mưu chuyện gì trong sự kiện [Đêm huyền bí] sắp tới, hắn ta có lẽ cũng hiểu sau sự kiện đó, một vị trí Đệ Nhất bên cạnh mình chắc chắn sẽ biến mất.
Tuy nhiên, Linh Cấp vẫn nói những lời kỳ vọng như vừa rồi.
"Tôi hiểu rồi."
Rudger không còn lựa chọn nào khác ngoài việc đáp lại sự ký thác này.