Chương 354: Vị khách thứ ba (3)
Trong văn phòng tràn ngập bầu không khí im lặng nặng nề. Rudger ngẫm nghĩ lời nói của Công tước Hayback mấy lần rồi mới mở miệng.
"Nếu tôi không nghe nhầm... ... ."
"Cậu không hề nghe nhầm."
"... ... Ngài đang yêu cầu giáo sư của Theon g·iết người?"
Không phải Rudger chưa từng làm chuyện á·m s·át người khác, tuy nhiên, hắn chưa từng tiếp nhận việc g·iết người theo ủy thác bao giờ. Hơn nữa, cho đến hiện tại, danh tính duy nhất của hắn mà Công tước Hayback tiết lộ có lẽ là thân phận Oliver. Hắn không rõ liệu đối phương đã phát giác ra những thân phận còn lại của mình chưa.
"Ta sẽ giải thích rõ hơn. Ta đưa ra đề nghị lần này không chỉ đơn giản là do giáo sư có kỹ năng mà là do ta chỉ có thể tin tưởng một mình cậu."
"Nếu tôi không nhầm thì mấy phút trước ngài vẫn còn đang nghi ngờ tôi."
"Làm người thì cần biết nắm bắt tình hình và đưa ra những quyết định đúng lúc. Nếu giáo sư Rudger đã vượt qua bài kiểm tra của ta thì không có lý gì ta không thể tin tưởng cậu."
Đây không giống như lời mà một quý tộc có thể nói ra. Như vậy càng chứng tỏ Công tước Hayback là một nhân vật không tầm thường. Ông ta không bị trói buộc bởi những thứ như danh dự hay phẩm giá của một quý tộc. Mục đích cuối cùng của những hành động này chỉ đơn thuần là theo đuổi lợi ích lớn nhất.
"Ngài có thể nói tình hình chi tiết hơn không?"
"[Đêm huyền bí] là một lễ hội được tổ chức hàng năm, thời điểm này cũng là lúc rất nhiều pháp sư từ khắp nơi trên thế giới tụ tập một chỗ. Đó là một sự kiện mà hầu hết các trường phái phép thuật đều tập hợp lại để khám phá những bí ẩn của phép thuật hoặc định ra phương hướng phát triển mới trong tương lai của giới ma pháp."
Công tước Hayback không khỏi thở dài.
"Thật đáng tiếc, thời điểm này cũng là lúc diễn ra đủ loại tranh đấu ma thuật, nhiều âm mưu thủ đoạn khác nhau. Quả là khiến người ta thổn thức không thôi."
Rudger gật đầu đồng tình.
"Ngài nghĩ sẽ có sự cố bất thường gì xảy ra ở đó sao?"
"Phải. Thông thường như mọi năm thì sẽ chỉ có pháp sư xuất hiện tại địa điểm sự kiện. Nhưng năm nay đã có sự thay đổi."
Rudger hơi nhíu mày khi nghe tin tức này.
"Theo như tôi biết thì địa điểm diễn ra [Đêm huyền bí] là một nơi đặc thù."
Công tước Hayback gật đầu.
"Đó là một thung lũng được bao quanh bởi những ngọn núi hiểm trở - Lưu vực Kasar."
Lưu vực Kasar là một vùng đất đặc biệt. Nơi này là nơi hội tụ của toàn bộ dòng chảy ma pháp tự nhiên đến từ những ngọn núi xung quanh. Điều này vô hình chung đã gây ra một hiện tượng kỳ lạ ở lưu vực Kasar, biến toàn bộ thung lũng này thành một không gian độc lập với thế giới xung quanh.
Địa thế nơi này có phần tương tự như Khu rừng Câm Lặng ở Theon. Gần như không có người bình thường nào được phép đặt chân đến vì nguy cơ an toàn của nơi này rất thấp. Một khi bị lạc trong màn sương mù ma pháp của lưu vực Kasar, tỷ lệ sống sót của người bình thường gần như là con số không. Cho đến nay, đã có không ít những vụ m·ất t·ích của cả người thường lẫn pháp sư khi cố gắng khám phá sức mạnh bí ẩn bên trong thung lũng này.
Và lưu vực Kasar cũng chính là địa điểm được chọn tổ chức sự kiện thường niên [Đêm huyền bí]. Mỗi năm sẽ có ba ngày an toàn có thể tiến vào lưu vực Kasar. Các pháp sư cũng chỉ chờ đợi cơ hội hiếm hoi này để khám phá bí mật ẩn sau đám sương mù dày đặc bên trong thung lũng kỳ diệu kia. Ba ngày là một thời gian ngắn nhưng với những người đam mê nghiên cứu thì đó không khác gì khoảng thời gian vàng.
"Ngài nghĩ chuyện gì nguy hiểm đến Đế quốc có thể phát sinh tại một nơi như vậy?"
"Lưu vực Kasar tuy tồn tại bên ngoài lãnh thổ của Đế quốc nhưng một khi nơi đó gặp biến động lớn, chúng ta chắc chắn sẽ là quốc gia đầu tiên hứng chịu ảnh hưởng. Tình báo chúng ta thu thập được cho đến hiện tại tuy vẫn chưa rõ ràng nhưng kết quả đều ám chỉ sẽ có biến động khó đoán xảy ra trong lần tụ hội này. Chúng ta cần cử người vào bên trong để có thể đảm bảo xử lý nguy cơ từ lúc nó chưa phát sinh."
"Ngài không phải có nhiều lựa chọn hơn tôi sao?"
"Cậu nghĩ ta có thể cử ai đi? Người của Tòa Tháp? Hay Hiệp hội các Trường học? Các thế lực đó không phải đồng minh của Hoàng gia."
"Ngài đừng quên lập trường của tôi hiện tại thuộc về Theon."
"Đừng ngớ ngẩn như thế. Theon dù sao cũng là một khu vực trung lập. Cậu là một ứng cử viên phù hợp nhất lúc này. Cậu không có lý do gây bất lợi cho Hoàng gia, cũng không có lý do để dửng dưng khỏi một mối nguy hiểm xảy ra cho Đế quốc. Nếu Exilion gặp biến cố, Theon cũng không tránh khỏi bị liên lụy."
Đối với Công tước Hayback, Rudger là người phù hợp nhất cho công việc này. Một người vừa đủ năng lực đảm nhận trọng trách ngăn cản nguy cơ phát sinh, thân phận và lập trường cũng không hề nghiêng hẳn về một cỗ thế lực nào.
"Mong rằng giáo sư sẽ chấp nhận lời đề nghị này của ta."
Công tước Hayback hôm nay đến chính là muốn đưa ra ủy thác này cho Rudger dưới danh nghĩa cá nhân. Ông ta tin vào năng lực của người mình nhìn trúng.
"Tôi hiểu rồi. Nhưng đối với tôi, đó vẫn là một đề xuất không mấy hấp dẫn."
Rudger không muốn bị cuốn vào một mớ hỗn độn mà hắn biết trước là sẽ đầy rắc rối và nguy hiểm. Thực tế thì hắn cũng không nhất thiết phải tham dự cái sự kiện kia, dù hắn biết ở đó có manh mối liên quan đến tổ chức, tính mạng của bản thân sau cùng vẫn quan trọng hơn.
"Những lý do ngài đưa ra tôi đều hiểu, nhưng tôi không cảm thấy bản thân cần thiết phải nhận lời."
Công tước Hayback cũng gật đầu tỏ vẻ đồng tình với những lời này.
"Ta hiểu. Dù sao thì cũng không thể đưa ra yêu cầu mà không có cái giá tương xứng. Ta có thể lấy danh nghĩa Công tước ra đảm bảo cho cậu bất kỳ thứ gì cậu muốn trong khả năng của mình."
"Đây không phải vấn đề thù lao nhiều hay ít."
Công tước Hayback gõ nhẹ vào thành ghế, mỉm cười hòa nhã.
"Vậy tình báo thì sao? Ta có thể cung cấp miễn phí một thông tin cậu yêu cầu."
"........"
Rudger không phủ nhận đây là một thù lao hấp dẫn. Đối phương là cựu thủ lĩnh Cục tình báo Cơ quan An ninh của Đế quốc. Thông tin ông ta có thể cung cấp chắc chắn sẽ cực kỳ hữu ích cho hắn.
Tuy nhiên, Rudger vẫn chưa hoàn toàn tin tưởng những gì Công tước Hayback nói. Chuyện gì sẽ xảy ra nếu tất cả những điều này là một cái bẫy lớn giăng sẵn chỉ chực chờ hắn mắc câu?
Ngay cả việc miễn phí cung cấp thông tin cũng thế. Khoảnh khắc hắn đưa ra câu hỏi cũng đồng nghĩa với việc tiết lộ cho đối phương biết bản thân đang nhắm đến thứ gì. Một người như Công tước Hayback đủ kinh nghiệm và khôn ngoan để có thể lần ra những manh mối từ thông tin bị rò rỉ.
Thù lao trông có vẻ giống như một cơ hội tốt nhưng thực chất lại là một loại bẫy rập khác. Tuy nhiên, không thể phủ nhận cái bẫy kia rất hấp dẫn Rudger. Hắn cần tìm cách tận dụng nó.
"Cậu có thể suy nghĩ kỹ hơn. Không phải người nào cũng có thể khiến ta đưa ra thỏa thuận như thế này đâu."
"Nếu thứ tôi cần biết mà ngài không có thông tin thì sao?"
"Haha. Ta chưa từng gặp người nào cẩn thận như giáo sư Rudger đây. Trong trường hợp đó thì coi như cậu được miễn phí hỏi lại."
Rudger phải mất một lúc đắn đo suy nghĩ rồi mới thận trọng mở miệng.
"Công tước Hayback, ngài có chút thông tin nào về ma pháp phi thuộc tính không?"
"Hừm. Ma pháp phi thuộc tính sao?"
Công tước Hayback sau một lúc suy tư chợt cười lớn. Đó là một nụ cười hạnh phúc, giống như một đứa trẻ được nhận kẹo vậy.
"Nguồn gốc của ma pháp phi thuộc tính không được xác định rõ ràng. Nhưng những người sở hữu nó vẫn luôn tồn tại. Nếu ta không nhầm thì trong lứa học sinh cậu đang phụ trách cũng có một cô bé sở hữu loại sức mạnh này. Trong quá khứ ta có biết một trường hợp tương tự."
"... ...Người đó là ai?"
Công tước Hayback nói không chút do dự.
"Có một người phụ nữ đã từng cố gắng nghiên cứu nhằm phá vỡ giới hạn của loại ma pháp đó áp đặt lên cơ thể. Nhưng bỗng dưng có một ngày, bà ấy đã ngừng nghiên cứu của mình và biến mất. Theo những gì ta nghe ngóng được thì có vẻ người đó đã lập gia đình và có một đứa con."
Công tước Hayback vừa nói vừa vuốt cằm.
"Chắc khoảng mười tám năm trước."
"......."
"Sau khi biến mất, thi thoảng ta vẫn có tin tức của người đó. Nhưng tin tức thu được đã hoàn toàn bị ngắt quãng vào khoảng mười năm trước. Nhiều khả năng là người đó đ·ã c·hết. Dù sao thì cái giá phải trả khi sở hữu loại ma pháp đặc thù như ma pháp phi thuộc tính không dễ dàng bị phá bỏ. Rất có khả năng người đó cuối cùng đã từ bỏ việc sống tiếp và lựa chọn t·ự s·át để kết thúc nỗi thống khổ."
Khi nhắc đến hai từ 't·ự s·át' Rudger vô thức siết chặt nắm tay.
Lời giải thích của Công tước Hayback vẫn tiếp tục.
"Có vẻ như cậu hỏi điều này là để tìm cách cứu học sinh của mình. Nếu vậy thì có lẽ đây là một tin tốt cho cậu."
"Đó là gì?"
"Sự kiện lần này có thể sẽ có thông tin mà cậu đang tìm kiếm."
Rudger nhướn mày. Đây thậm chí còn không tính là một câu trả lời. Không có chút bằng chứng nào xác nhận những gì đối phương nói là sự thật. Ai có thể tin tưởng vào một lời nói hãy tìm kiếm đáp án có lẽ còn không tồn tại ở một nơi nguy hiểm chứ?
"Đây là lần đầu tiên giáo sư Rudger tham dự [Đêm huyền bí]?"
Rudger gật đầu. Hắn mới chỉ nghe nói về sự kiện này nhưng chưa bao giờ thực sự đến đó.
"Vậy cậu có biết về nguồn gốc của sự kiện đó không?"
"Tôi không rõ lắm."
Công tước Hayback mỉm cười, tiếp tục giải thích.
"Sự kiện [Đêm huyền bí] được tổ chức mỗi năm một lần. Cậu có đoán được năm nay là lần tổ chức thứ bao nhiêu không?"
"Có lẽ là hơn một trăm?"
"Không đến mức đó. Năm nay là lần thứ bảy mươi ba."
Bảy mươi ba năm?
Thời gian ngắn hơn hắn nghĩ.
"Đó là một khoảng thời gian không hề dài. Từ sau c·hiến t·ranh thuộc địa, sự quan tâm của con người chúng ta đã hướng sang việc khám phá những vùng đất mới. Bảy mươi ba năm đối với con người là khá dài nhưng khoảng thời gian đó không là gì trong dòng chảy lịch sử."
"Chuyện đó thì có liên quan gì đến ma pháp phi thuộc tính?"
"Cậu đã từng nghe nói về dinh thự ở lưu vực Kasar chưa?"
Dinh thự?
Một căn dinh thự chỉ mở cửa ba ngày trong năm?
Có lẽ nơi đó đã được tiền nhân đi trước xây dựng nên.
Nhìn vẻ mặt của Rudger, Công tước Hayback liền dễ dàng đoán được hắn đang nghĩ gì. Ông ta lắc đầu phủ nhận suy nghĩ của hắn.
"Dinh thự đó không phải được xây dựng bởi nhóm người khám phá nào cả. Thực tế là ngược lại."
"Ý ngài là... ... ."
"Đúng vậy. Dinh thự đó đã được chúng ta phát hiện ra. Nó đã tồn tại ở đó từ rất lâu rồi."