Chương 154: Thi đấu pháp thuật (4)
Debian cười khẩy trước lời cảnh báo của Rudger.
Kẻ này đang ở trong tình huống bất lợi do cạn kiệt ma pháp nhưng lại khuyên hắn nên đầu hàng?
Đúng là nói chuyện viển vông.
Nếu là người khác, rất có thể sẽ bị dọa sợ bởi những lời này, nhưng Debian thì khác. Hắn xuất thân từ gia tộc Burtag danh giá, bản thân hắn sở hữu tài năng phép thuật khá xuất sắc.
Debian Burtag có thể tiến sâu như vậy không chỉ đơn thuần do may mắn.
Hugo cũng biết điều đó nên đã cử Debian đánh bại Rudger Chelici trước mặt mọi người.
Thấy sự thù địch đến từ Debian ngày càng tăng, Rudger đã từ bỏ việc thuyết phục kẻ này.
Khi người chủ trì tuyên bố bắt đầu trận đấu, Debian ngay lập tức niệm thần chú.
Một rào cản ma thuật có hình dạng mai rùa dần hình thành xung quanh hắn.
Rudger nhận ra đó là gì.
'Ma pháp cấp bốn [Che chắn]. Phiền phức rồi!'
[Che Chắn] là một trong những ma pháp thiết yếu không thể bỏ qua trong các trận chiến của các pháp sư.
Nó là một ma pháp dạng phòng thủ, nhưng có đặc điểm hơi khác so với các ma pháp phòng thủ tương đồng.
Tuy không thể chặn lại các đòn t·ấn c·ông vật lý, nhưng ngược lại, khả năng che chắn các đòn t·ấn c·ông phép thuật của nó cực kỳ tốt.
'Theo lý thì hắn ta không thể hoàn thành loại ma pháp này một cách nhanh chóng như vậy.'
Điều đầu tiên hiện lên trong đầu Rudger là [Hồi vọng ký ức].
Nếu Debian Burtag đã sử dụng thứ đó thì mọi thứ đều có thể lý giải.
Trong trường hợp này, quyết định đó của Debian hoàn toàn chính xác.
Ngay khi trận đấu bắt đầu, ý định ban đầu của Rudger là cố gắng kết thúc trận đấu nhanh nhất có thể bằng cách trút hết ma pháp của mình vào Mã nguồn.
Tuy nhiên, nếu đối phương đã sử dụng ma pháp bảo hộ cấp cao như [Che Chắn] hắn làm như vậy cũng chỉ lãng phí ma pháp của bản thân.
'Mình cần tìm cơ hội.'
Khi Rudger đang suy nghĩ đối sách, một q·uả c·ầu l·ửa bay về phía hắn với một tốc độ nhanh chóng.
Rudger ngay lập tức né sang một bên.
Khoảnh khắc hắn bước sang một bên và xoay nghiêng người, q·uả c·ầu l·ửa bay vụt qua vị trí mà một giây trước Rudger vẫn còn đang đứng.
Giọng nói của Debian phát ra từ bên trong rào chắn.
"Tránh được sao? Không hổ danh là người từng trong quân ngũ, thân thủ không tồi."
Rudger không đáp lại.
Vì đó không phải là điều quan trọng.
'Hắn ta vẫn đang duy trì phép thuật bảo vệ, nhưng lại có thể niệm phép t·ấn c·ông cùng lúc sao?'
Để sử dụng phép thuật t·ấn c·ông, thông thường pháp sư sẽ phải hủy [Che Chắn].
Có thể cùng lúc thao tác hai loại ma pháp không tương đồng lĩnh vực như vậy chỉ có thể là những người có trình độ Đại pháp sư trở lên.
Trình độ hiện tại của Debian chắc chắn không thể làm được điều đó.
'Là nó!'
Rudger chợt nhìn thấy sự xuất hiện của một con vật.
Đó là một con rắn lục đang quấn quanh cổ Debian và trừng mắt nhìn Rudger.
Bình luận viên cũng ngay lập tức hét lên.
[Ồ ồ! Xuất hiện rồi! Các quý vị khán giả, như mọi người có thể thấy, trên sân đấu lúc này chính là ma thú triệu hồi của giáo sư Debian Burtag, [Grun Slang]!]
Chuyên ngành Triệu hồi bao gồm bốn lĩnh vực chính là Tinh linh, Golem, Ma thú và Chiêu hồn.
Trong số đó, triệu hồi Ma thú có những đặc điểm khá khác biệt so với các lĩnh vực triệu hồi còn lại.
Về cơ bản, chuyên ngành Triệu hồi là lĩnh vực chủ yếu dựa trên thiên phú của người thi triển.
Trong lĩnh vực Tinh linh, pháp sư sẽ không thể lập khế ước với tinh linh nếu họ không có khả năng giao tiếp với chúng.
Với lĩnh vực Chiêu hồn, những ma pháp sư có sức mạnh tinh thần thấp sẽ không thể điều khiển được những linh hồn bản thân triệu hồi.
Ngay cả lĩnh vực Golem cũng đòi hỏi ma pháp sư phải có kiến ​​thức về kỹ thuật cơ khí và cơ học nói chung.
Nhưng lĩnh vực Ma thú thì khác.
Lĩnh vực này không đòi hỏi quá nhiều thiên phú của người thi pháp.
Lý do là bởi vì ma thú là sinh vật sống được tạo ra từ ma pháp của các pháp sư.
Đó là lý do bất kỳ pháp sư nào cũng có thể triệu hồi ma thú của riêng mình.
[Ater Nocturnus] được Rudger sử dụng cũng là một ma thú ở hình dạng quần áo.
Ma thú hiện tại của Debian Burtag là một con rắn màu xanh lục.
Khi con rắn mở miệng, phép thuật thoát ra từ miệng nó tụ thành một q·uả c·ầu l·ửa bay về phía Rudger.
Uy lực lần này kém hơn lần trước, nhưng tốc độ lại nhanh hơn nhiều.
Rudger cảm thấy không thể tránh khỏi đòn t·ấn c·ông này, hắn ngay lập tức sử dụng ma pháp phòng thủ triệt tiêu đi lực p·há h·oại của hoả cầu.
Lượng ma lực ít ỏi còn lại trong cơ thể Rudger dần dần giảm đi.
Rudger nheo mắt lại.
Hắn tiếp tục ngăn chặn các đòn t·ấn c·ông, không ngừng phân tích đối thủ.
Sức mạnh của ma thú chỉ ở đầu cấp ba, tỷ lệ thuận với năng lực của người triệu hồi cấp bốn.
Thứ khó chịu nhất ở con ma thú đó là các đòn t·ấn c·ông linh hoạt của nó.
Ma pháp sư chủ nhân tập trung phòng thủ trong khi ma thú phụ trách t·ấn c·ông.
Tình huống hiện tại lúc này gần giống như thế trận 2 vs 1.
Rudger không triệu hồi [Ater Nocturnus] vì nó không thích hợp chiến đấu trong tình huống này.
[Ather Nocturnus] chuyên về ẩn thân và t·ấn c·ông bất ngờ, nó không có nhiều tác dụng trong một trận đấu tay đôi công khai như thế này.
Hơn nữa, ma thú đó tiêu hao ma pháp rất lớn. Nếu Rudger triệu hồi nó ra, hắn chắc chắn sẽ không trụ nổi đến giây thứ mười.
Nếu là một trận đấu sinh tử, Rudger có rất nhiều thủ đoạn có thể sử dụng. Nhưng đây là một trận đấu tay đôi công khai, hành động của hắn bị hạn chế khá nhiều.
Trong khi Rudger đang suy nghĩ đối sách phù hợp, một đòn t·ấn c·ông khác lại hướng về phía hắn.
Rudger tiếp tục sử dụng rào chắn để chặn đòn t·ấn c·ông.
Lượng ma pháp ít ỏi còn lại của hắn tiếp tục giảm đi.
'Hắn ta muốn bào mòn ma pháp của mình.'
Đó là một chiến lược hiệu quả khi đối phó với Rudger trong tình trạng hắn đang ngày càng cạn kiệt ma pháp.
'Nếu vậy......'
Rudger kiểm soát phép thuật của mình.
Thiết lập toạ độ trong không gian.
Khoảng cách giữa ma pháp [Che Chắn] và Debian Burtag.
Mặc dù uy lực khá yếu nhưng ma pháp đã bắt đầu hình thành trong không trung.
Hiện tại là thời điểm thích hợp, đối thủ của hắn đã mất cảnh giác.
Ma thuật hình thành trong không khí cuối cùng biến thành một hòn đá có kích thước bằng nắm tay và nhắm vào phía sau đầu của Debian Burtag.
Đúng lúc đó, ma thú của Debian di chuyển.
Rắc!
Con rắn há to miệng chặn lại hòn đá bay đến.
Hòn đá vỡ vụn thành nhiều mảnh rơi xuống sân đấu.
'Hắn ta biết sao?'
Rudger khá bất ngờ khi đối phương có thể chặn lại được đòn t·ấn c·ông đó.
Debian Burtag dường như cũng nhận ra rằng Rudger đã sử dụng ma pháp xuyên qua không gian trên người mình, hắn ta chế nhạo.
"Thật ngây thơ! Ngươi thực sự nghĩ rằng ta không có chuẩn bị trước cách đối phó với ma pháp đó của ngươi sao?"
Một trong những khả năng của [Grun Slang] là khả năng 'Ngăn chặn' nó có thể nhận biết trước các yếu tố gây nguy hiểm đối với chủ nhân trong một phạm vi nhất định và ngăn chặn chúng.
"Thế nào? Có phải ngươi cảm thấy tất cả ma pháp của bản thân đều không có tác dụng phải không?"
Rudger không đáp lại lời khiêu khích của Debian.
Đầu hắn lại bắt đầu đau.
"Giáo sư Rudger có vẻ hơi lạ."
Elisa đang quan sát từ khán đài, có lẽ cũng cảm nhận được tình huống dưới sân đấu có chút không đúng. Cô định lên tiếng ngăn cản, tạm dừng trận đấu lại.
Trực giác kỳ lạ mách bảo Elisa rằng phải dừng trận đấu lại ngay lập tức.
Nhưng Hugo Burtag nhanh chóng xen ngang.
"Hiệu trưởng, ngài đang định làm gì vậy? Trận đấu vẫn đang diễn ra bình thường, không phải sao?"
"Tôi nghĩ chúng ta nên tạm dừng trận đấu lại."
"Ngài đùa sao? Chúng ta không có lý do dừng trận đấu lại."
"Tôi cảm thấy có chuyện gì đó không ổn."
Hugo cười lạnh.
"Tôi không cảm thấy có gì bất thường ở đây cả. Ngài hiệu trưởng có vẻ đang gặp ảo giác chăng?"
Hắn cố tình nói to để những người xung quanh có thể nghe thấy.
Khi có nhiều ánh mắt chuyển hướng sang, Elisa cau mày, không còn cách nào khác đành ngồi xuống.
***********
Debian cười toe toét bên trong vòng bảo vệ.
"Ngươi đang làm gì thế? Sao không sử dụng ma pháp t·ấn c·ông như ban nãy nữa đi? Hay ngươi không còn đủ ma pháp để làm việc đó nữa?"
Đây là những lời khiêu khích trắng trợn.
Cùng lúc đó, [Grun Slang] tiếp tục phun lửa, Rudger lại tập trung phòng thủ.
Khán giả cũng bắt đầu đặt câu hỏi về diễn biến chậm chạp hiện tại trên sân đấu.
"Chuyện gì đang xảy ra vậy? Sao giáo sư Rudger chỉ luôn phòng thủ từ đầu trận tới giờ vậy?"
"Tại sao giáo sư không sử dụng phép thuật t·ấn c·ông như những trận trước?"
"Giáo sư Debian vừa nói gì đó về ma pháp cạn kiệt? Đừng bảo là ....."
Sự kích động lan rộng trên khán đài.
Cuối cùng, Rudger lặng lẽ nhắm mắt lại khi giọng nói tràn ngập toàn bộ sân vận động.
"Haha. Cuối cùng thì ngươi cũng đã chịu bỏ cuộc rồi sao?"
"Thật ồn ào!"
"Cái gì?"
Mặt Debian Burtag nhăn nhó khi nghe câu đó nhưng Rudger không phản ứng.
[───.]
Những giọng nói bị trấn áp bởi ma pháp bắt đầu vang lên.
Đó là giọng nói bình thường Rudger có thể dễ dàng bỏ qua, nhưng hiện tại, khi lượng ma pháp trong cơ thể hắn đang cạn kiệt, những giọng nói đó đột nhiên trở nên to và vang vọng hơn bao giờ hết.
Cảm giác như một con đập cũ đã sụp đổ.
Giống như đã tích tụ quá nhiều nước sau một thời gian dài bị giam cầm, lượng nước tích tụ đó đồng loạt được trào ra ngoài.
Giọng nói không chỉ dừng lại ở việc truyền đạt suy nghĩ cho Rudger.
Rudger lúc này dường như đã đạt đến giới hạn, mở đôi mắt vốn đang nhắm nghiền ra.
Đúng lúc đó, một mũi tên băng bay ra, lao về phía Rudger.
Rudger không sử dụng phép thuật phòng thủ nữa. Hắn dùng tay không bắt lấy mũi tên đang bay về phía mình.
"Quá ồn."
Nước da của Rudger lúc này cực kỳ xanh xao.
Những mảnh vỡ của mũi tên băng rơi xuống sàn và nhanh chóng biến mất.
"Ta đã cảnh cáo ngươi."
"Cái gì vừa xảy ra vậy? Ngươi vừa làm gì?"
Trước khi Debian cảm nhận được điều gì đó về hành động kỳ lạ của Rudger.
Một lỗ đen mờ ảo chợt xuất hiện trong không khí phía trên đầu Rudger.
Vừa nhìn thấy thứ đó, Debian liền nổi da gà khắp người. Đó là phản ứng hoàn toàn theo bản năng.
Vụt!
Vào lúc đó, một ánh sáng trắng loá mắt phát ra từ đầu đũa phép của Rudger.
Ánh sáng trắng rực rỡ ngay lập tức tràn ngập sân vận động dù đang là ban ngày.
Mọi khán giả đều lấy tay che mắt khi luồng ánh sáng bất ngờ bùng phát.
"Cái gì thế? Ánh sáng gì đây?"
"Ma pháp ánh sáng?! Giáo sư Rudger sử dụng ma pháp ánh sáng sao?!"
[Ôi, chúa ơi! Thưa quý vị khán giả, hiện tại bao trùm toàn sân vận động của chúng ta là ma pháp ánh sáng của giáo sư Rudger Chelici. Thứ này sáng đến mức chúng tôi không thể nhìn thấy gì cả! Rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra trên sân đấu lúc này vậy?]
Trong lúc mọi người đang hoảng loạn chưa hiểu rõ tình hình thì Rudger lại chậm rãi bước đi trong vùng ánh sáng.
"Thứ này là gì?"
Trong một thế giới đang nhấp nháy màu trắng, hình bóng của Rudger hiện lên rõ ràng đến lạ thường.
Debian không thể thực hiện bất kỳ hành động nào khi thấy Rudger đang từ từ tiến lại gần mình.
Cơ thể của hắn ta lúc này không thể cử động, như thể thời gian đã dừng lại.
Thứ gì đó phía trên đầu Rudger đã thu hút ánh nhìn của Debian và buộc hắn phải ở yên tại chỗ.
Lỗ đen chỉ có kích thước bằng khớp ngón tay út, nhưng nó ngày càng lớn hơn và hiện tại đã to bằng kích thước của một người trưởng thành.
Sự tương phản màu đen kỳ lạ trong một thế giới trắng tinh.
Hắn không thể nhìn thấy gì bên trong hố đen, nó xa xăm và tối tăm đến lạnh người.
Nhưng Debian có thể cảm giác được có thứ gì đó bên trong hố đen đang nhìn chằm chằm mình.
Szzzzzzzzzzzzzzz!
Con ma thú của hắn ta há to miệng, hét lên, rồi biến mất như thể bị tan chảy trong không trung.
'Ma thú của mình đang sợ hãi?!'
Rắc rắc!
Cúng lúc đó, một âm thanh xa lạ vang lên bên tai Debian.
Âm thanh giống như tiếng xương gãy hoặc tiếng một con côn trùng khổng lồ đang bò.
Âm thanh đó phát ra từ trong lỗ đen.
"Cái quái gì vậy?"
Có thứ gì đó đang dần dần thoát ra khỏi lỗ đen.
Thứ gì đó màu đen, dính và nhão.
Debian hét lên đầy tuyệt vọng.
Trong khi đó, 'thứ đó' dần dần chui ra khỏi cái lỗ và lộ diện.
Dù chỉ mới nhìn thôi nhưng cơ thể Debian đã lạnh ngắt như thể vừa r·ơi x·uống b·iển sâu lạnh lẽo, não bộ của hắn lúc này như bị xé nát.
Rudger tiến đến gần Debian thì dừng lại.
"A......a......a......"
Debian lúc này há miệng nhưng chỉ có thể phát ra những âm thanh kỳ lạ rời rạc.
Thứ chui ra từ cái hố trông giống như một cành cây nhưng nhìn kỹ thì đó là xương người.
Vô số đốt xương người. Nó vươn dài ra như một chiếc xúc tu và từ từ tiếp cận Debian.
Nhưng ngoài những bộ xương đó còn có thứ gì đó còn khủng kh·iếp hơn. Thứ đó là cái quái gì vậy, đủ loại thịt thịt, vặn vẹo thành hình thù kỳ dị.
"Ahhhhhhhhhhhhhhh."
Debian Burtag ngã xuống đất, hai chân rã rời, không đủ sức để đứng lên.
Trong khi đó, 'thứ gì đó' rất khó để phân biệt đó là xương người hay xúc tu vẫn đang dần đến gần hắn.
"Dừng lại."
Theo lệnh của Rudger, 'nó' ngừng di chuyển.
Rudger nhìn chằm chằm vào lỗ đen lơ lửng trên đầu mình với ánh mắt trống rỗng.
"Đủ rồi."
Rắc.
"Nếu ngươi không thích, ta sẽ nhường cơ hội cho người khác. Được chứ?"
Rắc rắc.
"Lựa chọn là của ngươi."
Cuối cùng, xúc tu và khớp xương đang tiếp cận Debian lại trườn vào trong lỗ.
Rudger thở dài, cúi xuống tìm kiếm lọ thuốc trên người của Debian hiện tại đã b·ất t·ỉnh.
Rudger lập tức lấy ra khoảng năm viên thuốc cho vào miệng.
Khi lượng ma pháp thuần khiết lan tỏa trong miệng và lưu thông khắp cơ thể, lỗ đen lơ lửng trên đầu Rudger dần dần thu hẹp và biến mất.
Rudger nhanh chóng cất lọ thuốc vào túi trong rồi hủy bỏ ma thuật ánh sáng.
"Ờ, hả? Có thể nhìn thấy lại rồi!"
"Giáo sư Debian bị làm sao thế kia?"
"Chuyện gì đã xảy ra?"
Jessie Luna lúc này mới hoàn hồn, cô liền hét lên.
[Trời ơi! Hãy nhìn xem! Ánh sáng kỳ lạ lúc nãy đã biến mất! Người còn đứng trên sân đấu lúc này là giáo sư Rudger Chelici!]
[Thưa quý khán giả, có vẻ như tình trạng của giáo sư Debian Burtag lúc này không được tốt.]
Giáo sư Carter Lore cho đến giờ vẫn chưa nói nhiều, cũng phải lên tiếng khi nhìn thấy sự kỳ lạ của tình huống trên sân.
"Không phải tôi đã cảnh cáo anh rồi sao?"
Giữa lúc hỗn loạn, Rudger nhìn xuống Debian bằng ánh mắt thờ ơ.
"Hãy đầu hàng khi tôi vẫn còn có thể sử dụng phép thuật."
Debian Burtag lúc này đã rơi vào trạng thái nửa tỉnh nửa mê, hắn không thể nghe thấy bất cứ lời nói nào của Rudger.