Chương 152: Thi đấu pháp thuật (2)
Trăng đã lặn và ánh sáng của bình minh mới lại ló rạng.
Ngày thứ hai của lễ hội phép thuật đã bắt đầu.
"Từ từ thôi!"
"Mọi thứ đã chuẩn bị xong hết chưa?"
Từ sáng sớm, các học sinh và nhân viên trong học viện đã tấp nập đi lại, kiểm tra biểu ngữ và đồ dùng cần thiết.
Lễ hội sẽ chính thức bắt đầu vào ngày thứ hai nên hôm nay phải chuẩn bị mọi thứ kỹ lưỡng hơn ngày hôm trước.
Như để chứng minh điều đó, các cỗ xe ngựa đã xếp hàng từ sáng sớm và đi vào cổng chính của Theon.
Khung cảnh tương tự như ngày hôm trước, nhưng có một điểm khác biệt lớn, đó là hoa văn được khắc trên những xe ngựa.
"Nhìn kìa, đó là xe ngựa của gia tộc Lumos!"
"Họ đến rồi."
"Đó là gia huy của nhà Deville đúng không?"
"Vậy chẳng phải Công tước Kadushan cũng đến rồi sao?"
Những người bảo vệ ở lối vào cũng căng thẳng trước sự xuất hiện của những quý tộc có chức vị cao như vậy.
Họ không lộ mặt vào ngày đầu tiên, mà đến Theon vào ngày thứ hai vì sự kiện chính của lễ hội sẽ tập trung vào ngày hôm nay.
Sự kiện Thi đấu pháp thuật, chọn ra vị trí thứ nhất đến thứ ba theo cấp lớp, là điểm thu hút chính trong lễ hội phép thuật hàng năm.
Có vẻ như năm nay các giáo sư cũng tham gia vào sự kiện đó.
Khi tin tức được lan truyền rộng rãi, sự chú ý của mọi người càng tập trung vào sự kiện này hơn.
Tuy chỉ có giáo sư năm nhất và năm hai tham gia, nhưng như vậy cũng đã đủ khiến cho không khí tại lễ hội càng thêm phần sôi động rồi.
Hàng ghế trên các khán đài đã chật kín người.
"Cậu nghe tin gì chưa? Lần này các giáo sư cũng sẽ tham gia thi đấu tay đôi đấy."
"Thật á? Có những ai tham gia vậy?"
"Chỉ có các giáo sư hai niên cấp đầu thôi, thành thật mà nói tôi muốn xem các giáo sư niên cấp cao thi đấu hơn."
"Chắc là do năm đầu nên chỉ tổ chức giới hạn như vậy. Nếu năm nay có phản hồi tốt, biết đâu năm sau những giáo sư khác sẽ tham gia thì sao?"
Các quý tộc vừa đến Theon hôm nay đã ngồi vào chỗ và chờ đợi sự kiện đặc biệt sắp tới.
Trên khán đài không chỉ có quý tộc. Ở một bên của hàng ghế ưu tiên, sự xuất hiện của các pháp sư của Toà Tháp Ma thuật chỉ nhìn thoáng qua cũng đã thu hút sự chú ý của mọi người.
"Nhìn đằng kia kìa. Đại diện hai phe của toà Tháp Ma thuật cũng đến rồi."
"Bọn họ ngồi cạnh nhau không có vấn đề gì chứ?"
Như thể không muốn dây dưa với nhau, hai nhóm pháp sư chia khu vực ghế ngồi làm đôi và ngồi sang hai phía.
Phía Tháp Ma thuật cũ có rất nhiều pháp sư lớn tuổi trong khi Tháp Ma thuật mới có rất nhiều pháp sư trẻ.
Họ trừng mắt nhìn nhau như thể sẵn sàng chuẩn b·ị đ·ánh nhau bất cứ lúc nào.
"Tôi đoán bọn họ đến đây để thu nhận nhân tài trước đúng không?"
"Chắc chắn rồi. Từ ba năm trước, hai bên đã cạnh tranh nhau rất khốc liệt trong việc chiêu mộ nhân tài rồi."
"Cũng đâu phải chỉ có toà tháp mới tuyển dụng những pháp sư tài năng."
Hiệp hội Phép thuật Hoàng gia.
Quân đội Hoàng gia.
Ngay cả các trường học phép thuật của các hiệp hội được các quốc gia công nhận.
Có rất nhiều người quan tâm đến sự kiện này của Theon.
"Haha. Tôi cũng muốn nhận được lời mời từ những người như thế."
"Tỉnh táo lại đi. Điều đó chỉ xảy ra nếu cậu nằm trong danh sách những người xuất sắc ở Theon thôi."
"Đương nhiên tôi hiểu. Chắc hẳn mấy người đứng đầu có thể lựa chọn đi đâu tuỳ thích. Sướng thật đấy."
"Tất nhiên là thế rồi. Nhưng chúng ta cũng sẽ có việc làm sau khi tốt nghiệp thôi. Đừng quá lo lắng."
"Bỏ đi, khi nào thì sự kiện bắt đầu vậy? Chà, trận đấu giữa các giáo sư đấy. Nghe thôi cũng đã thấy phấn khích rồi."
"Chắc cũng sắp rồi."
"Ồ! Nhìn đằng kia kìa. Hiệu trưởng đến rồi."
Lúc này, Elisa Willow xuất hiện trên sân vận động.
Vì là sự kiện lớn nên hôm nay hiệu trưởng mặc trang phục sặc sỡ hơn thường lệ, cô mỉm cười và vẫy tay chào những người ngồi trên khán đài.
Ngay khi Elisa xuất hiện, mọi người đều tiếp cận cô ngay lập tức.
"Haha. Xin chào hiệu trưởng Elisa. Trông ngài vẫn đẹp như ngày nào."
"Đã lâu không gặp, hiệu trưởng Elisa. Chắc ngài vẫn còn nhớ tôi chứ?"
"Xin chào. Tôi là phóng viên Mitra của Tạp chí Phép thuật. Tôi có thể phỏng vấn ngài vài câu hỏi được không?"
Hiệu trưởng Theon luôn là tâm điểm thu hút sự chú ý của mọi người.
Elisa, hiệu trưởng của Theon thế hệ này, là một đại pháp sư nổi tiếng đã đạt đến cấp sáu khi còn rất trẻ.
"Xin lỗi, hiện tại tôi đang bận nên không có thời gian nói chuyện."
Elisa mỉm cười từ chối.
Đồng thời, khi đôi mắt vàng của cô tỏa sáng một cách kỳ diệu, hầu hết những người cố gắng tiếp cận Elisa đều bỏ cuộc.
Những người theo dõi tình hình từ xa đều cảm thán.
"Quả không hổ danh là đôi mắt ma thuật nổi tiếng."
"Rất khó chống lại ảnh hưởng của nó. Nhất là khi đẳng cấp của chúng ta thấp hơn hiệu trưởng."
Những người cố gắng tiếp cận Elisa không có lựa chọn nào khác đành bỏ cuộc và lùi lại.
"Cám ơn mọi người vì đã thông cảm."
Elisa nhẹ gật đầu và đi về chỗ ngồi của mình.
Trong số các ghế ưu tiên, ghế đầu là nơi chỉ những người có địa vị thực sự cao mới có thể ngồi.
Khi Elisa đến nơi, đã có người ở đó trước.
"Ồ. Ngài hiệu trưởng đến rồi."
"Hiệu trưởng Elisa! Đã lâu không gặp."
Một người đàn ông lớn tuổi đang cầm cây trượng gỗ dài, lên tiếng chào Elisa.
Đó là một ông lão với mái tóc và bộ râu dài màu xám nhạt.
Quần áo của ông ta sang trọng, thoạt nhìn trông rất đắt tiền và khí chất trên người ông ta cho thấy thân phận của người này không hề tầm thường.
Chiếc nhẫn trên ngón tay ông ta loé lên hình một con dê núi.
"Rất vui được gặp ngài, Công tước Heyback."
Heyback Kadushan.
Là người đứng đầu gia tộc Kadushan, một trong ba đại công tước của Đế quốc Exilion và cũng là người lớn tuổi nhất trong ba gia chủ.
"Tôi đang khá buồn vì không có ai nói chuyện đây. Ông bạn già nhàm chán này chẳng chịu nói chuyện đàng hoàng gì cả."
"Ông lại bắt đầu nói linh tinh cái gì vậy, Heyback?"
Người nói với giọng cáu kỉnh là một người đàn ông có mái tóc màu xanh nước biển sẫm.
Một hình ảnh khắc nghiệt có thể được cảm nhận qua giọng nói trầm và biểu cảm sắc sảo của người này.
Con dấu đại bàng trên chiếc áo choàng khoác trên vai ông ta tỏa sáng màu bạc dưới ánh mặt trời.
"Công tước Kayden, đã khá lâu rồi nhỉ? Ngài đến thăm con gái mình sao?"
"Hừ."
Kayden Lumos.
Người đứng đầu hiện tại của gia tộc Lumos và là cha của Flora Lumos, đáp lại câu hỏi của Elisa bằng một tiếng khịt mũi.
Heyback lắc đầu trước hành động đó.
"Này ông bạn già, ông không quan tâm đến tình hình học tập của con gái mình sao? Ông có thật là cha của con bé không vậy?"
"Đừng quan tâm đến việc nhà của người khác, Heyback."
Kayden Lumos có vẻ ngoài ở độ tuổi ngoài ba mươi với những đường nét gầy gò nhưng tuổi thật của ông ta lớn hơn rất nhiều.
Đó là lý do tại sao ông ta có thể nói chuyện như vậy với Công tước Heyback, người trông lớn tuổi hơn mình khá nhiều.
"Haha. Nhìn đi, hiệu trưởng Elisa. Sẽ nhàm chán biết bao khi có một người như thế này ngồi cạnh mình chứ?"
"Quan hệ của các ngài có vẻ rất tốt."
"Vậy vị kia đi đâu rồi? Tôi đã nghĩ rằng hôm nay cả ba đại công tước đều sẽ đến."
"À. Ý ngài là David hả? Tôi đoán là tên đó vẫn chưa đến. Tôi còn tưởng ông ta sẽ là người đến đầu tiên cơ đấy."
Trái với dự đoán của mọi người, David Ulburg, người đứng đầu gia tộc Ulburg, lại chưa có mặt tại sân vận động.
"Hahaha. Mọi người đều đã tập trung ở đây. Ngạc nhiên thật đấy."
Hugo Burtag đến gần, giả vờ như chỉ tiện đường đi ngang qua.
Elisa chỉ liếc nhìn ông ta, người đang xoa mạnh tay, với vẻ không đồng tình nhưng cũng không ngăn cản.
Đôi vai của Hugo gồng lên hơn bao giờ hết.
"Sự kiện thi đấu sắp tới chắc chắn sẽ đáp ứng được mong đợi của các ngài. Lần này tôi đã đưa ra thêm một số gợi ý."
"Ồ. Đó là đề nghị của anh à?"
"... ... ."
Công tước Heyback lịch sự đáp lại Hugo trong khi Công tước Kayden tiếp tục phớt lờ ông ta.
Hugo gật đầu như thể đang xấu hổ nhưng vẫn không quên quan sát xung quanh.
Khi nhìn về phía Elisa, đôi mắt Hugo đầy vẻ ghen tị.
Với thân phận hiệu trưởng của Theon, cô ta không cần thiết phải chủ động tạo dựng quan hệ.
Đối với Hugo, nỗ lực mà hiệu trưởng bỏ ra để đạt được vị trí đó hoàn toàn không đáng cân nhắc.
Tất nhiên là chẳng có ai ở đây có cùng suy nghĩ như vậy với ông ta ngoại trừ một người.
"Rốt cuộc người phụ nữ đó có gì đặc biệt chứ?"
Altego Dantes, trưởng lão của Tháp Ma thuật cũ, không giấu sự khó chịu khi nhìn thấy những người tụ tập xung quanh Elisa.
Nhìn thấy Elisa được những người khác tôn trọng khiến ông ta cảm thấy bực mình.
Các học trò xung quanh của Altego lo lắng khi quan sát phản ứng của sư phụ mình, sợ rằng lửa giận của sư phụ có thể trút sang họ bất cứ lúc nào.
Nhưng ngay sau đó, Altego đã rời mắt khỏi Elisa và chuyển sự chú ý sang sân vận động.
Bởi vì điều quan trọng bây giờ không phải là Elisa.
'Cái gã c·hết tiệt đó cũng sẽ xuất hiện trong trận đấu này sao?'
Altego lần này đã nghe được một số tin tức thú vị.
Bề ngoài của trận đấu giữa các giáo sư là màn trình diễn cho khán giả thấy địa vị của Theon nhưng bên trong thực chất lại là tranh đấu giữa hai phe quý tộc và thường dân.
Ông ta nghe nói Rudger Chelici cũng sẽ tham gia sự kiện này.
Nỗi nhục nhã mà ông ta phải trải qua trong bữa tiệc vẫn ám ảnh trong tâm trí của Altego Dantes.
Ngay cả bây giờ, mỗi khi nhắm mắt lại, ông ta vẫn có thể nhớ rõ sự sỉ nhục phải nhận ngày hôm đó.
Vì vậy, Altego rất mong chờ trận đấu này.
Theo tin tức ông ta nhận được trước đó, có thông tin cho rằng Rudger Chelici chắc chắn sẽ thua.
Cùng lúc này, có người dùng loa phóng thanh hét lên cùng với tiếng pháo nổ.
[Xin chào tất cả mọi người! Hẳn mọi người đều đã chờ đợi lâu lắm rồi!]
Những tiếng ồn ào lập tức ngừng, mọi người đều đồng loạt nhìn chằm chằm vào nơi phát ra âm thanh.
Ở đó có một nữ sinh đang cầm một đồ tạo tác khuếch đại giọng nói.
[Sự kiện đặc biệt của lễ hội, Thi đấu Pháp thuật sắp bắt đầu! Tên tôi là Jessie Luna, bình luận viên năm tư trong sự kiện hôm nay! Và bên cạnh tôi là giáo sư Carter Lore, giảng viên năm thứ tư, người sẽ phụ trách phần bình luận!]
Ngồi cạnh một nữ sinh tên Jessie Luna là một người đàn ông khoảng ngoài bốn mươi với quầng thâm dưới mắt và vẻ ngoài có phần nghiêm nghị.
Hai người sẽ là người bình luận và chủ trì sự kiện thi đấu ma pháp này.
[Giờ thì, sự kiện Thi đấu Pháp thuật ngày thứ hai của lễ hội xin được phép bắt đầu!]
[Vì bảng đấu đã được quyết định nên trận đấu của chúng ta diễn ra ngay lập tức và không chần chờ nữa.]
[Lần này chúng ta rất vinh dự khi có sự tham gia của các giáo sư Theon! Vâng, trận đấu đầu tiên của chúng ta! Ồ ồ! Quả là một điều bất ngờ! Đây là một vị giáo sư mới gần đây đã trở nên rất nổi tiếng ở học viện Theon! Người đã sáng tạo ra ma pháp mới Mã nguồn! Giáo sư Rudger Chelici──!!!]
Những tiếng hét đầy phấn khích vang vọng khắp sân vận động.
Mọi người đều hướng ánh nhìn về phía sân vận động với ánh mắt mong đợi.
"Là giáo sư Rudger."
"Ôi trời! Giáo sư Rudger ngay trận đấu đầu tiên."
"Tuyệt vời."
Các học sinh phản ứng với vẻ vừa ngưỡng mộ vừa khao khát.
Rudger mặc chiếc áo khoác dài màu đen bó sát, đứng yên như một bức tượng.
"Flora. Nhìn đằng kia kìa. Là giáo sư Rudger."
"Ờ, mình thấy rồi."
Không giống như Cheryl đang hét lên phấn khích, Flora lại phản ứng một cách khá thờ ơ.
Nhưng đó chỉ là vẻ bề ngoài, bên trong Flora cũng đang rất phấn khích chờ đợi màn thể hiện của giáo sư. Chỉ là cô không chịu thành thật mà thôi.
Đứng ở giữa sân vận động, Rudger bình tĩnh nhìn xung quanh.
Hắn chưa bao giờ nghĩ sẽ có nhiều người đến xem sự kiện này như vậy, dù đó chỉ là một chuyến tham quan.
Ngay lúc đó, hiệu trưởng Elisa nháy mắt với Rudger vẫy tay bảo hắn hãy vui lên.
'.........'
[Bây giờ là nhân vật chính còn lại của trận đấu! Giáo sư Matthew Summert phụ trách năm nhất!!!]
Người xuất hiện với tư cách là đối thủ tất nhiên là một giáo sư xuất thân từ một gia đình quý tộc.
Hắn ta thuộc phe của Hugo Burtag.
Đây có lẽ là lần đầu tiên Rudger nhìn thấy người này, phản ứng của đối phương với hắn có vẻ không được thân thiện lắm.
Có lẽ hắn thực sự bị những người đó căm ghét rồi.
Rudger bình tĩnh suy nghĩ và cầm cây trượng phép thuật trong tay.
Người kia cũng lấy cây trượng của mình ra.
[Chuẩn bị sẵn sàng! Trận đấu bắt đầu!!!]
Với tiếng hét của người chủ trì, Matthew Summert lập tức chĩa đũa phép của mình về phía Rudger.
Rudger quan sát cảnh tượng đó với thái độ thoải mái.
Matthew trừng mắt nhìn Rudger với đôi mắt run rẩy.
Hắn không vội niệm phép. Hắn cần đợi đối thủ t·ấn c·ông trước để có thể đưa ra ma pháp đối phó tương ứng.
'Lẹ lên nào.'
Rudger hy vọng rằng Matthew Summert sẽ nhanh chóng t·ấn c·ông mình.
Hắn đang có dự định thua bằng cách giả vờ trúng đòn t·ấn c·ông.
'Nhanh lên.'
Khi bắt gặp cái nhìn của Rudger, Matthew Summert nao núng.
Hắn ta đã cầm đũa phép của mình được một lúc và không có ý định niệm phép.
Đầu cây trượng của hắn ta run rẩy.
Rudger trong lòng đang la hét đối thủ mau chóng t·ấn c·ông.
Tuy nhiên, Matthew Summert vẫn tiếp tục đứng yên trong tư thế sẵn sàng t·ấn c·ông.
Khi cuộc đối đầu kỳ lạ đó kéo dài trong năm phút.
Rudger cảm thấy có điều gì đó kỳ lạ.
'Tên này bị gì vậy?'