Chương 133: Thanh kiếm trong bóng tối (1)
Tay Erendir run lên. Nước da cô nhợt nhạt như một người vừa được kể một bí mật mà lẽ ra không bao giờ được nghe.
"Erendir, chị sao thế?"
"À, không...không có gì."
"Trông sắc mặt của chị không được tốt lắm."
"Không sao đâu, chỉ là thời tiết có chút nóng thôi."
Erendir đáp lại một cách qua loa. Cô ấy cảm thấy có đôi chút buồn bực vô cớ. Rene rất tốt bụng, thậm chí em ấy còn khá xinh nữa. Không có gì lạ khi em ấy có thể kết giao với nhiều bạn bè và có những cuộc hẹn của bản thân.
Lý trí nói với bản thân như vậy, nhưng tâm trạng Erendir không thể nào vui nổi. Cô ấy bỗng có cảm giác như người bạn tri kỷ duy nhất đang dần xa cách mình.
'Đừng nghĩ vớ vẩn, Rene có cuộc sống của riêng em ấy.'
Erendir cố gắng đấu tranh tâm lý.
"Ừ, Rene này."
"Vâng."
"Cái đó... ... Người có hẹn với em, là ai vậy?"
"À. Đó ... ... cái đó...."
Rene ngập ngừng trả lời vì người mà cô có hẹn là Freuden Ulburg.
Freuden tránh ánh mắt của những người xung quanh, bởi anh là người giản dị, tự tay chăm sóc khu vườn của mình và Rene là người duy nhất biết bí mật của anh. Freuden muốn Rene giữ bí mật mọi chuyện của mình.
Rene cảm thấy khá khó xử.
Khi Rene đang mắc kẹt trong đống suy nghĩ của mình, Erendir lại bị sốc trước phản ứng đó.
'Là một nam sinh!'
Erendir chắc chắn rằng người có hẹn cùng Rene là một nam sinh. Đó là một phán đoán trái chiều và giận dữ, nhưng lại chính xác đến kinh ngạc.
Erendir vội vã kiểm soát biểu cảm của mình.
"Vậy sao? Có vẻ hôm nay em đã bận rồi. Vậy để khi khác chúng ta đi ăn cùng nhau nhé."
"Em xin lỗi. Ngày mai mình đi ăn cùng nhau nhé!"
"Ừ, nhớ nhé."
"Vâng."
Thấy Erendir tươi cười, Rene gật đầu thở phào nhẹ nhõm.
"Vậy hẹn gặp em ngày mai nhé."
"Vâng. Tạm biệt chị."
Rene cúi đầu chào, Erendir vẫy tay và biến mất sau hành lang. Sau khi chắc chắn đã biến mất khỏi tầm nhìn của Rene, Erendir đứng lại suy nghĩ.
'Rene có hẹn với nam sinh sao?'
Với tính cách của em ấy, không đời nào em ấy lại tiếp cận ai đó trước. Điều đó chứng tỏ rằng, rất có khả năng nam sinh kia đã tiếp cận trước.
Một tình huống lập tức hiện ra trong đầu Erendir. Một người có ý đồ xấu đã quyến rũ Rene ngây thơ!
'Mình phải làm gì đó giúp em ấy!'
Thế là Erendir quyết định bí mật theo sau Rene để xem đối phương là ai.
'Ở đó!'
Rene vừa rời khỏi tòa nhà chính và đi về phía công viên. Đó là nơi mà các học sinh hay bí mật hẹn hò riêng! Erendir đi theo Rene, cảm thấy tưởng tượng không mấy dễ dàng của mình đang dần trở thành hiện thực.
'Để ta xem tên vô lương tâm nào dám ra tay với học muội Rene?'
Với ý nghĩ đó, Erendir đi vào khu rừng hẻo lánh gần công viên. Sau khi đi một lúc, Erendir nhìn thấy một bãi đất trống trong rừng và dừng lại. Một bên của khu đất trống được trang trí, có một bồn hoa có vẻ đã được ai đó chăm sóc. Rene đứng ở trung tâm của khoảng đất trống. Hình như đang đợi ai đó. Điều đó có nghĩa là người đã hẹn Rene đang ở đây.
'Kẻ đó ở đâu?'
Bỗng, một giọng nói cất lên từ phía sau.
"Cô là ai?"
Erendir vội vàng quay đầu nhìn.
Khi nhận ra người đang nói chuyện với mình là ai, mắt Erendir mở to.
"Freuden Ulburg?"
"... ... Công chúa Erendir?"
Freuden Ulburg nheo mắt nhìn Erendir với vẻ lạnh lùng.
"Tôi đang tự hỏi kẻ nào đang lén lút trốn ở đây, ra là công chúa. Cô đang làm gì ở chỗ này?"
"Tại sao cậu lại ở đây?"
Freuden lạnh nhạt đáp.
"Tôi không có lý do gì phải giải thích điều đó với cô."
"Cái gì?"
"Ồ! Học trưởng đến rồi sao?"
Rene nghe thấy có tiếng người, tiến lại gần xem đó là ai. Cô nhìn thấy Freuden và định chào anh, nhưng Rene dừng lại khi thấy Erendir cũng ở đó.
"Ơ? Tại sao chị Erendir cũng ở đây?"
Rene quay đầu lần lượt nhìn Freuden và Erendir.
Một sự im lặng kỳ lạ rơi xuống giữa ba người họ.
* * *
"Vì thế...."
Erendir liếc Freuden với ánh mắt ngờ vực.
"Khu đất trống này là cậu tạo ra? Cậu hẹn đàn em Rene dùng bữa cùng nhau ở đây?"
"Có gì không ổn?"
Freuden thẳng thừng đáp lại, lấy thức ăn từ hộp cơm trưa của mình ra.
Rene đột nhiên bị kẹt giữa hai người, không biết nên làm gì. Cô thận trọng mở miệng.
"À, Erendir, chị làm gì ở đây vậy?"
Erendir lảng tránh ánh mắt của Rene, ngập ngừng trả lời.
"Chà, chỉ là ta lo lắng khi em đột nhiên đi đến công viên... ... ."
"Ồ, ra là vậy!"
Rene ngay lập tức hiểu tại sao Erendir lại đi theo mình. Nếu Rene có một người quen tự nhiên lại đi vào rừng ăn cơm chắc cô cũng có suy nghĩ tương tự.
Nhưng Freuden lại khịt mũi và bác bỏ lời nói của Erendir.
"Đúng là những lời bào chữa vớ vẩn. Đó là lý do tại sao cô lại không có bạn bè đấy."
"Cái gì? Cậu vừa mới nói gì? Tôi không thiếu bạn!"
Erendir đập tay xuống đất phản bác. Những lời của Freuden chẳng khác nào khoét sâu vào v·ết t·hương chưa lành của cô.
"Hừ! Còn cậu thì sao, Ulburg? Rảnh rỗi đi trồng một luống hoa dễ thương ở một nơi như thế này? Đây đâu phải hình ảnh thường thấy của cậu?"
Freuden cau mày trước lời nhận xét của Erendir.
"... ... Đừng có công kích về sở thích của người khác."
"Tôi chưa bao giờ thấy một thành viên nhà Ulburg nào lại có sở thích nữ tính như vậy."
"Tôi thì nghĩ một Công chúa như cô nên có chút gì đó nữ tính hơn."
"Cậu nói cái gì? Nhắc lại tôi nghe xem nào!"
Dù nhìn thế nào đi chăng nữa, hai người này có vẻ không mấy ưa nhau.
Freuden lắc đầu.
"Nói chuyện như thế này thật lãng phí sức lực và thời gian của tôi."
"Đó cũng là những gì tôi muốn nói."
"Vậy sao cô còn ăn đồ ăn tôi mang đến?"
Nghe những lời đó, Erendir ngừng lại một chút rồi tiếp tục, lờ đi sự xấu hổ của mình.
"Nếu cậu cho thứ gì đó không tốt vào đồ ăn thì sao? Tôi phải thử trước để tránh Rene ăn phải thứ đồ không tốt từ đồ ăn của cậu."
Freuden khá kinh ngạc trước thái độ trơ trẽn của đối phương.
"Chính vì như thế này cô mới không có bạn bè đấy."
"Cậu... ... !"
Erendir định hét lên nhưng cô nhanh chóng ngậm miệng lại khi thấy Rene đang nhìn chằm chằm mình bên cạnh.
"Ờ, ừm. Tuy đã cảm thấy điều này từ lâu, nhưng chị Erendir... ... Chị không có bạn bè nào khác sao?"
"Ý em là gì, Rene?"
"Đúng rồi đấy, Rene. Thật không may, vị Tam Công chúa này là một kẻ đáng thương, không có lấy nổi một người bạn tử tế."
"Cậu... ... !"
Erendir lườm Freuden như thể sắp g·iết cậu ta, nhưng Freuden lờ đi.
Thấy Rene vẫn còn khó hiểu trước sự thật về Erendir, Freuden đành lên tiếng giải thích.
"Câu trả lời rất đơn giản. Lý do là vì Đại Công chúa Eileen."
Đại Công chúa Eileen von Exillion?
Rene nhớ rằng Erendir đã cảnh báo mình rằng Đại Công chúa là một người rất nguy hiểm và đáng sợ.
"Tại sao?"
"Vì địa vị của Đại Công chúa."
"Freuden Ulburg! Cậu có thể thôi nói về những thứ vô ích đấy không?"
Erendir quở trách, nhưng Freuden không có ý định dừng lại. Rốt cuộc, cậu ta cũng khá khó chịu trước sự xuất hiện của vị khách không mời mà đến này.
"Trong hoàng thất, việc tranh giành quyền kế vị không phải là điều hiếm. Thậm chí, trong một số trường hợp còn dẫn đến n·ội c·hiến trong vương quốc."
Chỉ cần nhìn vào cuộc chiến ở vương quốc phía bắc Utah là hiểu.
"Nhưng có một số trường hợp rất hiếm không cần phải có những t·ranh c·hấp vô nghĩa như vậy."
"Là trường hợp nào?"
"Nếu chắc chắn đã xác định được người kế vị tiếp theo."
Erendir thốt ra một tiếng lầm bầm khó chịu. Tuy nhiên, cô không nói bất cứ điều gì để phản bác lại vì mọi điều Freuden nói đều là sự thật.
"Đại Công chúa Eileen là người chắc chắn sẽ kế vị ngôi báu đời kế tiếp của Đế quốc này. Ngài ấy có tất cả mọi quyền lực như một người cai trị thực sự."
Freuden trước đó đã từng gặp Công Chúa Eileen tại một bữa tiệc được tổ chức trong cung điện hoàng gia. Cảm giác lúc đó là nỗi sợ hãi khi rơi xuống đại dương hay nhìn vào vực thẳm vô tận. Thứ ẩn chứa trong đôi mắt trống rỗng của người ấy dường như là một thứ gì đó không thuộc về con người.
"Kết quả là, vị trí của những người còn lại chắc chắn sẽ trở nên mơ hồ."
Thông thường, theo tiêu chuẩn, cuộc chiến giữa những người thừa kế ngai vàng sẽ biến thành một cuộc chiến phe phái với sự hỗ trợ của giới quý tộc.
Tuy nhiên, nếu có một nhân tuyển có thực lực áp đảo, các phe phái như vậy thậm chí sẽ không hình thành. Vì mọi người sẽ chỉ đặt cược vào người chiến thắng, đồng nghĩa với người mạnh nhất.
Các quý tộc sẽ không mạo hiểm tạo quan hệ với những người thừa kế khác. Chỉ cần thề trung thành với Đại Công chúa là đủ.
"Tất nhiên, kể cả như vậy, xuất thân vững chắc của Tam Công chúa vẫn sẽ khá hấp dẫn đối với các quý tộc khác. Nếu họ kết hôn với một công chúa, họ có thể duy trì mối quan hệ thân thiết hơn với hoàng gia."
"Thật sao?"
"Nhưng ngay cả điều đó cũng bị Đại Công chúa bác bỏ. Ta không rõ lý do tại sao, nhưng ngài ấy đã quyết định bảo bọc anh chị em của mình thay vì vứt bỏ họ."
Nếu ai đó làm điều này, họ có thể bị người khác bảo là điên nhưng nếu đó là Đại cCng chúa Eileen thì mọi chuyện lại khác.
"Bảo bọc? Chị ấy chẳng qua là cần những món đồ chơi để giải sầu thôi."
Erendir xúc động vặn lại nhưng Freuden không trả lời.
"Dù sao thì Đại Công chúa sẽ là Hoàng đế tiếp theo. Không có quý tộc nào dám làm những việc vượt quá tầm mắt của ngài ấy."
Các quý tộc không dám tiếp cận Tam Công chúa vì hành động kết bạn với cô ấy có thể xúc phạm Đại công chúa. Những học sinh thường dân thì không dám tiếp cận Erendir vì gánh nặng địa vị.
"Thật ra Tam Công chúa ban đầu không biết điều đó. Khi còn là học sinh năm nhất, cô ta đã đi khắp nơi để kết giao bạn mới, bao gồm cả hoạt động câu lạc bộ và hoạt động tình nguyện."
"Ồ."
"Ta thậm chí không thể tưởng tượng được việc các học sinh khác đã phải khó chịu như thế nào."
".........."
Khi Freuden tiếp tục nói, đầu của Erendir càng cúi thấp hơi. Cuối cùng, quá khứ mà cô ấy luôn cố gắng che giấu đã bị bại lộ. Tam Công chúa cao quý thực ra là một người cô độc không thể kết bạn với người khác!
Rene cũng cảm thấy tiếc cho Erendir.
"Đại Công chúa đã như vậy từ khi còn nhỏ sao?"
"Không. Đã từng có lúc ngài ấy không có sự hỗ trợ nào."
Vào thời điểm đó, có những quý tộc đã thể hiện những hành động gây rối trắng trợn. Họ xem tài năng của Đại Công chúa là một thứ nguy hiểm và âm mưu trục xuất cô ấy.
"Tuy nhiên, tất cả những quý tộc đó đều đã m·ất t·ích không một dấu vết."
"Mất tích?"
"Ta không rõ lắm. Đó đều đã là chuyện của quá khứ, nó là bí mật được hoàng thất bảo vệ chặt chẽ. Tuy nhiên, cho đến nay vẫn có một lời cảnh báo ngầm lan truyền giữa các quý tộc."
Erendir luôn im lặng lắng nghe, chợt mở miệng.
"Hãy coi chừng cái bóng của Đại Công chúa. Không có nơi nào mà cái bóng của Đại Công chúa không thể chạm tới."
Freuden và Rene hướng mắt về phía cô. Gương mặt Erendir tái nhợt nhưng đầy sợ hãi.
"Nếu phải đối mặt với cái bóng đó, ngươi chắc chắn sẽ c·hết."
"Nó là gì?"
"Một điều cấm kỵ trong giới quý tộc."
Nghe có vẻ nực cười nhưng sự thật là vậy.
"Đây là lý do tại sao không ai có thể trái lời chị ấy."