Chương 100: Nguồn gốc âm thanh (2)
Giáo sư Vierano dường như có một niềm tin nào đó khi hỏi như vậy. Nhưng Rudger lắc đầu phủ nhận.
"Chưa từng."
"Vậy sao?"
"Đúng vậy. Câu chuyện của giáo sư rất thú vị, nhưng tiếc là không liên quan gì đến tôi. Tuy nhiên, tôi khá ngạc nhiên khi biết là có những người không bị giới hạn về tài năng và tư duy như vậy. Giáo sư có biết thêm gì khác không?"
"Tôi cũng chỉ biết thông tin đó từ một quyển sách cũ thôi. Đó là tất cả những gì tôi nghe được khi còn bé."
"Ngay cả ngài cũng nói thế thì người như vậy chắc chắn phải là một huyền thoại."
Trước giọng điệu hơi đùa cợt của Rudger, giáo sư Vierano bật cười.
"Có lẽ vậy."
Giáo sư Vierano khá tiếc nuối.
Không có cách nào một người bình thường có thể chịu đựng được khi tâm trí tỉnh táo. Có nhiều thứ con người hiện tại không biết. Với tuổi thọ chưa đầy trăm năm, dù họ đã cố gắng lưu giữ rất nhiều lịch sử, nhưng hầu hết các trường hợp chỉ còn lại khoảng bảy phần những gì thực sự đã xảy ra. Những phần còn lại đã mãi mãi bị c·hôn v·ùi trong dòng chảy thời gian.
Nhưng yêu tinh thì khác. Yêu tinh là giống loài có tuổi thọ gấp nhiều lần nhân loại, bọn họ có thể coi là những chứng nhân lịch sử. Mặc dù số lượng cực kỳ ít ỏi, thậm chí trong thế kỷ trước, họ còn phải chịu thiệt hại lớn từ cuộc c·hiến t·ranh chinh phạt của đế chế loài người.
Tuy nhiên, tất cả yêu tinh đều biết. Có những sinh vật vượt xa nhận thức của con người vẫn còn tồn tại trên thế giới này. Những tinh linh to lớn tồn tại trong thiên nhiên, những chủng tộc cao cấp vượt trội hơn nhiều so với nhân loại và thậm chí cả những sự tồn tại như quái vật và ác quỷ đã biến mất sau hàng rào bóng tối ở Dãy núi Xương Gai.
Khi giáo sư Vierano đang mải mê suy nghĩ, Rudger đột nhiên mở miệng hỏi.
"Tôi có một thắc mắc."
"Sao vậy?"
"Giáo sư nói những người đặc biệt như vậy có thể nghe thấy những âm thanh kỳ lạ."
"Phải."
"Nếu là thật thì ngoài thứ đó ra còn gì khác nữa không?"
Những thứ khác sao?
Giáo sư Vierano vuốt cằm, lục lại trí nhớ. Sau đó, ông ấy lắc đầu.
"Không có. Theo như tôi biết thì chỉ có thể nghe thấy tiếng nói thôi."
"Thật sao?"
"Có lẽ không còn gì khác nữa. Dù sao người bình thường sẽ không thể chịu đựng được những âm thanh kỳ lạ kia."
"Giả sử......tôi nói giả sử họ có thể tiếp nhận thì sao?"
"Hừm. Tôi chưa bao giờ nghe nói về một trường hợp như vậy, nhưng nếu thực sự có trường hợp đó, khả năng sẽ có giai đoạn tiếp theo. Ví dụ như các triệu chứng có thể trở nên tồi tệ hơn."
Giáo sư Vierano giơ ngón trỏ lên.
"Nếu có thể nghe thấy giọng nói, thì có lẽ... ... họ có thể bắt đầu nhìn thấy một cái gì đó."
"Ý giáo sư là những ảo ảnh?"
"Phải. Tuy nhiên, đấy chỉ là một giả thuyết. Vì ngay từ đầu không thể có một người như vậy. Nếu có, tôi đoán người đó sẽ sớm phát điên. Một kẻ điên với kỹ năng ma thuật tuyệt vời nhưng với một tâm trí tan vỡ. Chẳng lẽ lại có người không phát điên khi luôn phải nhìn thấy những gì không muốn thấy sao?"
Ngay cả những loài sống lâu, đặc biệt là yêu tinh thân thiện với thiên nhiên đi nữa, cũng khó có thể chịu đựng được chứ đừng nói đến con người.
"Nếu có bất cứ điều gì khác có thể xảy ra, tôi nghĩ sẽ có thể là như vậy hoặc có thể...hừm..."
"Có thể là gì?"
"Chỉ là suy đoán thôi."
Giáo sư Vierano nói với giọng điệu rằng đó không phải là vấn đề lớn, dù sao thì cũng không thể xảy ra khả năng này.
"Họ có khả năng tiếp xúc với 'thứ kia'."
"........."
"Các vị thần."
* * *
Giáo sư Vierano rời đi.
Rudger quan sát vị giáo sư kia một lúc rồi quay lại phòng sơ cứu. Giả thuyết của giáo sư Vierano rất thú vị.
Ngoài sự thú vị, Rudger còn cảm thấy chấn động. Vì tất cả những triệu chứng giáo sư Vierano nói đều là sự thật.
'Những giọng nói' mà hắn tiếp xúc không phải là thứ mà có thể dễ dàng nói với người khác. Đó là lý do tại sao hắn cố gắng ngăn chặn 'nó' bằng phép thuật. Dù sao bây giờ 'nó' không phải việc quan trọng ưu tiên hàng đầu.
Joanna Lovett. Không, phải gọi cô ta là Esmeralda. Nên làm gì với cô ta đây?
Rudger đã suy nghĩ rất nhiều khi nói chuyện với giáo sư Vierano.
Hắn có nên nói bóng gió về thủ phạm thực sự đằng sau vụ t·ấn c·ông này không?
Nếu làm như vậy, hắn có thể loại bỏ một kẻ của tổ chức nhưng đồng thời bản thân hắn cũng có khả năng gặp nguy hiểm. Nếu Esmeralda bị phát hiện, Rudger sẽ là người đầu tiên bị tình nghi. Cô ta cho đến hiện tại đều án binh bất động, nếu cô ta b·ị b·ắt ngay trong lần hành động đầu tiên thì rắc rối lên người Rudger không phải là nhỏ.
'Nếu mình cung cấp thông tin nửa chừng mà không có bằng chứng cụ thể thì còn phiền phức hơn.'
Đối phương là một Tinh linh sư cao cấp có thể chỉ huy Hỏa tinh linh cấp tối cao. Sức mạnh của các tinh linh tối cao đều ngang ngửa với Đại pháp sư. Đặc biệt, Hoả tinh linh còn nguy hiểm hơn vì nó quá khác biệt so với tinh linh thông thường. Sẽ không dễ dàng để chế ngự một thứ như vậy nếu không có sức mạnh tương đương.
Nói cách khác, hiện tại hắn chỉ biết danh tính vỏ bọc của Esmeralda mà không thể làm gì hơn.
Có nên giả bộ không biết thân phận của cô ta không?
Nước đi này trong tình huống hiện tại là hợp lý và an toàn nhất. Esmeralda sớm muộn sẽ biết Rudger là người giải quyết tinh linh triệu hồi của cô ta. Trừ khi đầu óc cô ta có vấn đề, nếu không cô ta chắc chắn sẽ sớm chất vấn hắn tại sao lại nhúng tay vào. Nhưng nếu hắn không biết đấy là kế hoạch của cô ta thì câu chuyện lại khác.
Cuối cùng, Rudger quyết định án binh bất động.
Hắn cần một thời cơ.
Hắn không thiếu kiên nhẫn để chờ.
* * *
Sáng hôm sau.
Vụ t·ấn c·ông đêm qua đã xuất hiện trên trang nhất của các mặt báo.
[Vụ t·ấn c·ông bữa tiệc chào mừng các giáo sư mới của Theon. Thủ phạm thực sự là ai?]
Tiêu đề khiêu khích được viết bằng chữ đen lớn, tự nhiên đã thu hút sự chú ý của không ít người. Rudger ngồi ở chiếc bàn ngoài trời trong một quán cà phê vắng vẻ và mở tờ báo.
Thành phố Leathervelk bày tỏ sự xin lỗi về vụ việc và đảm bảo sẽ tìm ra thủ phạm. Nhưng Rudger không nghĩ họ có thể làm được gì hơn. Nếu có thể bắt được người của tổ chức thì họ đã bắt từ lâu rồi.
Có khá nhiều giả thuyết về thủ phạm của vụ t·ấn c·ông. Nhiều ý kiến ​​cho rằng thủ phạm của vụ lần này là do Quân Giải phóng làm ra.
Đặc biệt, xét đến việc hầu hết các n·ạn n·hân t·hiệt m·ạng lần này đều là giới thượng lưu trong xã hội, khó tránh khỏi việc nghiêng về quan điểm cho rằng thủ phạm là Quân Giải phóng.
Rudger không thích Quân Giải phóng. Nếu phải nói thật lòng, hắn thực sự ghét mấy kẻ đó.
Vì chúng mà hắn mới rơi vào cảnh này. Rudger nghiến răng khi nghĩ về hôm đó. Nếu Quân Giải phóng không t·ấn c·ông chuyến tàu ma thuật thì mặt nạ của hắn sẽ không bị hỏng, và hắn sẽ không bị ép phải vào Học viện Theon.
Nhưng Rudger có thể làm gì chứ? Mọi chuyện đã xảy ra rồi.
Bây giờ, tất cả những gì hắn có thể làm là cố gắng sống với thân phận hiện tại.
Soạt.
Trên trang tiếp theo của tờ báo, bản in nhỏ, có một bài báo về việc tăng cường an ninh cho cuộc đấu giá được tổ chức tại Nhà đấu giá Kunst. Người tổ chức chính của nhà đấu giá Kunst này là Ivan Luke.
Lần này tên đó là người chủ trì cuộc đấu giá sao?
Có lẽ Ivan Luke muốn làm cho sự kiện này có sức ảnh hưởng lớn hơn nữa, đặc biệt để bù đắp cho vụ b·ê b·ối tại bữa tiệc.
Một nụ cười nhỏ nở trên môi Rudger.
'Thú vị rồi đây. Mình khá mong chờ cuộc đấu giá này.'
Nếu cuộc đấu giá này kết thúc thuận lợi, Ivan Luke sẽ có thể cứu vãn hình tượng với cha của hắn.
'A, đương nhiên chỉ là nếu mà thôi.'
Đáng tiếc cho Ivan Luke. Hắn ta không biết rằng người mà hắn gây sự ở bữa tiệc cũng bí mật tham dự buổi đấu giá.
Rudger nghĩ đến đây liền gấp tờ báo lại. Bởi vì vị khách hắn chờ đợi đã đến.
"Cô đến rồi!"
"Một giáo sư có thể rảnh rỗi gọi người khác ra ngoài vào sáng sớm như thế này à?"
Thấy Violetta nhìn mình với ánh mắt hơi không hài lòng, Rudger đứng dậy.
"Có vẻ như tâm trạng của cô không được tốt."
"Chẳng có ai vui vẻ được khi b·ị b·ắt làm hướng dẫn viên vào sáng sớm cả."
"Bây giờ cũng không phải quá sớm."
"Lớp trang điểm giống như áo giáp của phụ nữ vậy. Phải mất một thời gian dài để chuẩn bị."
"Ra là thế."
Violetta mặc một bộ trang phục hơi khác so với những gì Rudger đã thấy trước đây.
Lúc đó, Violetta mặc một chiếc váy đen với khí chất trang trọng, nhưng lần này cô ấy mặc một bộ quần áo năng động, dễ hành động hơn. Đôi bốt da dài trên chân và chiếc áo nịt ngực bằng da được thắt chặt vừa vặn với vòng eo. Trên đầu là một chiếc mũ rộng vành để che bớt ánh nắng. Sau khi tất cả các vết bỏng đã lành, Violetta không còn đeo chiếc khăn bông màu đen trên mặt nữa.
"Trông cô giống một nhà thám hiểm hay lính đánh thuê đấy."
"Thoải mái là được. Đi thôi. Chẳng phải ngươi muốn xem những gì đã được thay đổi sao?"
"Rất vui lòng."
Chỉ có một lý do khiến Rudger ra ngoài với Violetta vào sáng sớm như thế này. Đó là để xác nhận diện mạo đã thay đổi của khu ổ chuột.
Violetta có vẻ thiếu kiên nhẫn. Cô nóng lòng muốn cho Rudger thấy những thay đổi. Thái độ gai góc của Violetta khi họ gặp nhau lần đầu tiên đã biến mất và giờ cô ấy trông giống như một quý cô trẻ tuổi đầy phấn khích.
"Nhìn thử xem. Đây là khu phố mới được cải tạo."
"Ồ!"
Những con đường của khu ổ chuột bẩn thỉu, hôi hám mà Rudger từng thấy trước đây đã được dọn sạch hoàn toàn. Thành phố Leathervelk đã từ bỏ khu ổ chuột, vì vậy khu phố này hầu như bị bỏ hoang, những người dân ở đây đã chung tay giúp đỡ và dọn dẹp nó.
Tất nhiên thay đổi không chỉ có vậy.
"Theo kiến nghị của ngươi, ta đã thuê người cải tạo và dọn dẹp chỗ này."
Dọn dẹp, chải chuốt, loại bỏ các tòa nhà tồi tàn hiện có và xây dựng những tòa nhà mới đòi hỏi một lượng lớn tiền bạc và nhân lực. May thay, đây là nơi tràn ngập nhân lực dư thừa mà những nơi khác không sử dụng.
"Chúng ta đã chi hơn tám phần ngân sách cho việc này."
Số tiền khổng lồ chứa trong két sắt mà Rudger lấy sau khi g·iết Bellbot Rickson và những khoản tiền khổng lồ thu được bằng cách lấy từ Xích Hội. Tất cả số tiền đó đã được chi ra cho khu ổ chuột. Hiệu quả rất rõ ràng vì những con phố đang c·hết đã dần bắt đầu sống lại.
"Như ngươi đã nói, ta sẽ sớm biến con phố này thành con phố dành cho các thợ thủ công."
Không còn những khu ổ chuột tối tăm và buồn tẻ. Ở đâu đó, Rudger thấy những người thợ mộc đang phá bỏ những ngôi nhà tồi tàn và cần mẫn xây dựng những ngôi nhà mới. Hắn có thể nhìn thấy những đứa trẻ đi bán báo chạy xung quanh.
"Nó đây rồi. Một cửa hàng quần áo mới mở."
Nơi Violetta đưa Rudger đến là một cửa hàng quần áo có cửa sổ kính lớn cho thấy các kệ hàng bên trong. Ở đó, những quý cô Hoa hồng đen đang cần mẫn cắt may quần áo. Ngoài kia, vô số động cơ hơi nước đang hoạt động.
"Đầu tiên, chúng ta sẽ tập trung vào việc sử dụng máy móc để sản xuất càng nhiều quần áo càng tốt. Trước hết sẽ bắt đầu với quần áo đơn giản, dễ tiếp cận thị trường. Dần dần chúng ta sẽ nhập quần áo sang trọng và có tiếng hơn."
"Cô có vẻ tự tin."
"Tất nhiên rồi. Ta đã luôn mơ về khoảnh khắc này."
Violetta mỉm cười.
"Rễ cây dù có sâu đến đâu, nếu bị mục nát, chỉ cần một cơn gió là sẽ đổ."
"Không tệ."
"Ngươi có muốn vào bên trong xem nhiều hơn không?"
"Không cần. Chúng ta nên ghé qua những nơi khác."
"Được thôi. Đi theo ta."
Rudger chỉ kiểm tra một cửa hàng quần áo. Hắn cần xem những nơi khác nữa.
Sự biến đổi của con phố này mới chỉ là bắt đầu.